Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Lôi Đình Tôi Hồn

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Dịch: Nguyễn Khiêm.

– Không có việc gì…
Giùng giằng đứng dậy, Trương Huyền chỉ cảm thấy toàn thân bủn rủn.
Hắn lại có thể để cho Khâu Ngô Cổ Thánh bái sư… May mắn không có bị những
người khác phát hiện, nếu không, chỉ là đám người Ngô sư thì có thể tươi sống
đập chết bản thân.
– Vừa rồi ta cảm ứng được nơi đây tựa hồ xuất hiện một tàn hồn lợi hại, ẩn
chứa khí tức Thượng Cổ, mới rời mọi người tới đây, không nghĩ tới, vừa đến đã
không thấy tăm hơi, nguyên lai là Khâu Ngô Cổ Thánh… Hành Giả Vô Cương của
hắn, ngươi đã học xong chưa?
Lạc Nhược Hi hỏi.
– Ta còn không có học…
Trương Huyền lắc đầu.
– Không có học? Cũng đúng, ta xem qua ghi chép tương quan, bộ thân pháp này,
danh khí rất lớn, đối với nhục thân cùng chân khí yêu cầu cực cao, không phải
một sớm một chiều có thể hoàn thành, ngươi không cần phải gấp…
Thấy hắn thất hồn lạc phách, còn tưởng rằng là không có học thành thân pháp mà
áy náy, Lạc Nhược Hi an ủi.
– Ân!
Biết rõ chuyện này không có biện pháp giải thích, Trương Huyền đành phải đau
khổ gật đầu cười.
– Bộ thân pháp này, ở Danh Sư Đại Lục có thể sắp xếp đến ba thứ hạng đầu, về
sau coi như tu luyện, cũng phải cẩn thận sử dụng, nếu không, bị người hữu tâm
phát hiện, phiền toái không ít!
Lạc Nhược Hi nói tiếp.
Tuy Danh Sư chú ý quy củ, nhưng cấp bậc quá cao, cũng sẽ khiến người ta động
tâm.
Tựa như Trương Huyền bây giờ, tuổi còn trẻ thực lực lợi hại như thế, không
phải không người ngấp nghé, mà là “Dương sư” cùng Danh Sư Đường chấn nhiếp!
Nếu không phải “Dương sư” xuất hiện qua mấy lần, tất cả mọi người biết rõ, hắn
có được một lão sư đáng sợ, khẳng định sớm đã bị người vây công, trở thành
chuột bạch nghiên cứu.
Thân pháp Hành Giả Vô Cương cũng như thế.
Quá mức cường đại, lại liên lụy đến Khâu Ngô Cổ Thánh truyền thừa, một khi để
lộ tin tức, Danh Sư cố kỵ thân phận, không dám cường đoạt, nhưng một ít tán
tu, chức nghiệp đặc thù liền vô cùng có khả năng không quan tâm, đây cũng là
nguyên nhân hắn một mực muốn điệu thấp.
Hết thảy cẩn thận cho thỏa đáng.
– Đa tạ nhắc nhở! Ta sẽ chú ý…
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
– Ân, nếu như Khâu Ngô Cổ Thánh có thể đi ra một lần, đằng sau khẳng định còn
sẽ có thân ảnh của hắn, chúng ta nhanh đi tìm đám người Ngô sư đi, nếu Thạch
Diệp Vương ngươi nói xuất hiện lần nữa, thì phiền toái…
Thấy hắn tinh thần không phấn chấn, Lạc Nhược Hi cười cười.
– Đúng, đằng sau còn sẽ xuất hiện… Đi!
Trương Huyền chưa kịp nói chuyện lỗ mãng lúc trước, nghe đằng sau Khâu Ngô Cổ
Thánh còn có thể xuất hiện, lập tức nhẹ nhàng thở ra.
Cũng đúng, vừa rồi gặp phải chỉ là một tàn hồn mà thôi, đằng sau khẳng định
còn sẽ có, cùng lắm thì một lát nữa xin lỗi là được.
Việc cấp bách không phải xoắn xuýt những chuyện này, mà là tiếp tục tiến nhập,
tìm kiếm lão Viện trưởng, phá hư cử động của Dị Linh tộc, nếu không, một khi
để cho bọn họ thực hiện được âm mưu gì, liền thật sự xin lỗi vị cổ Thánh này.
Không có quá nhiều lưu lại, hai người thẳng tắp bay về phía Lôi Đình.
Oanh long long!
Còn chưa tới trước mặt, chợt nghe Lôi Minh bạo ngược, nổ vang kịch liệt, tựa
hồ thiên địa muốn xé nát.
Đồng tử co rụt lại, sắc mặt Trương Huyền xiết chặt.
Vừa rồi hắn tới, tuy Lôi Đình cũng rất cuồng bạo, nhưng so với hiện tại, còn
kém một đoạn thật lớn.
Nếu như nói lúc trước chỉ là mưa nhỏ, bây giờ tuyệt đối là mưa to gió lớn, căn
bản không cùng một cấp bậc.
Vô số lôi điện, liên tục công kích tới mặt đất, rậm rạp chằng chịt, trước mắt
nổ một mảnh cháy đen, khu vực lúc trước hoàn chỉnh, trở nên giống như Địa
Ngục, khiến người ta chùn bước.
– Xảy ra chuyện gì? Sao đột nhiên trở nên cuồng bạo như thế?
Trong mắt tràn đầy sốt ruột.
Thương thế của đám người Ngô sư còn không có triệt để khôi phục, Lôi Đình đột
nhiên trở nên hung mãnh như thế, vô cùng có khả năng gặp được nguy hiểm!
Đến cùng xảy ra chuyện gì, lại để cho Lôi Đình chi hải nguyên bản bình an,
biến thành cái dạng này?
– Làm sao đi vào…
Ngay sau đó nhíu mày.
Lôi điện thưa thớt, mượn nhờ Vu Hồn, còn có thể tránh né, hiện tại nhiều như
vậy, bốn phía đều bao phủ, coi như thân pháp tốt, phản ứng mau nữa, cũng trốn
không thoát, tránh không được… Người không có đi vào, cũng sẽ bị oanh kích
thành cặn bã, còn làm sao cứu người?
– Lôi Đình quá mức dày đặc, cứng rắn đi vào mà nói, khẳng định không được…
Lạc Nhược Hi cũng nhíu mày, tựa hồ trong thời gian ngắn không nghĩ ra biện
pháp.
– Ngươi vào Thiên Nghĩ Phong Sào trước, ta nghĩ biện pháp thử xem…
Dừng lại một lát, Trương Huyền nhìn về phía nữ hài.
Thiên Nghĩ Phong Sào là cùng nàng chung một chỗ, để cho Phong Mẫu thôn phệ
không gian gấp của Phong Thánh đài hình thành, bởi vậy, ở trước mặt nữ hài
không coi là bí mật.
– Tốt!
Chần chừ một chút, nữ hài gật gật đầu:
– Ngươi cũng phải cẩn thận!
– Ân!
Để cho nữ hài tiến nhập trong đó, Trương Huyền lập lại chiêu cũ, lần nữa Vu
Hồn ly thể, cắn răng một cái bay vào.
Lôi điện cuồng bạo như thế, trực tiếp tiến nhập, coi như nhục thân đạt đến
Thánh Khí, cũng sẽ bị chém thành thịt nát, còn là Vu Hồn đi vào tốt nhất.
Hồn phách vô hình vô chất, bị lôi điện tập kích, tính nguy hiểm cũng sẽ giảm
xuống không ít.
Ầm ầm!
Vừa mới đi vào, liền chứng kiến mấy đạo lôi điện lập tức từ phía trên bổ
xuống, rơi vào trên người, toàn thân cứng ngắc, đau đớn tựa như muốn lăng trì
hắn.
– Đau quá…
Nhịn không được nghiến răng, cảm thấy Linh Hồn muốn tan vỡ.
May mắn hắn tu luyện Thiên Đạo công pháp, Linh Hồn không có thuộc tính âm hàn,
nếu không, lần này liền tán loạn rồi.
Dù vậy, như trước cảm giác được như có vô số cương châm đâm vào trên thân, như
nhận lấy hình phạt phanh thây xé xác, tùy thời không chịu nổi bất tỉnh ngay
tại chỗ.
– Quá đau, khả năng kiên trì không đến đi vào trước mặt đám người Ngô sư, đã
đau ngất đi…
Thân thể run rẩy, khuôn mặt Trương Huyền khó coi.
Một đường tu luyện, lực lượng ý chí của hắn rất kiên cường, nhưng đối mặt đau
đớn kịch liệt như thế, như trước cảm thấy không kiên trì nổi, tùy thời có thể
hôn mê.
Nơi đây cách đám người Ngô sư ở Cổ Thành, còn có cách xa rất khoảng, một mực
thừa nhận mà nói, khẳng định không kiên trì nổi.
– Không kiên trì nổi cũng phải kiên trì, Vu Hồn cũng không chịu nổi, ta sợ đám
người Ngô sư càng khó ứng phó…
Nhướng mày.
Hồn phách cũng khó có thể thừa nhận như vậy, đám người Ngô sư thân ở trung tâm
lôi điện, khẳng định càng thêm nguy hiểm, nhất định phải mau chóng cứu ra lại
nói.
Cắn răng kiên trì, tiếp tục đi về phía trước.
Đùng đùng!
Tuy Vu Hồn vô hình vô chất, nhưng lôi điện ở trên không trung thật sự quá dày,
công kích liên tục, chỉ cần đi vào trong đó, liền khó có thể đào thoát, mới đi
không đến 100m, trên thân đã ăn ít nhất 400~500 đạo.
Tinh thần uể oải, đau nhức kịch liệt, Trương Huyền mê muội, đang định buông
tha, trước tiên lui ra ngoài lại nói, đột nhiên nhìn thấy cái gì, đồng tử co
rụt lại.
– Cái này, cái này…
Dưới sự kích động kịch liệt, Vu Hồn tựa hồ cũng có chút không chịu nổi, sắp
tan vỡ.
– Tiên Thiên thai độc, lại có thể sợ hãi những lực lượng Lôi Đình này, tụ lại
cùng một chỗ…
Vội vàng nhìn về phía hồn thể, nắm đấm không tự chủ được xiết chặt.
Lúc trước Tiên Thiên thai độc ở trong cơ thể kiêu ngạo không ai bì nổi, giờ
phút này đang chồng chất chung một chỗ, giống như sợ hãi lực lượng lôi điện,
trốn ở một góc nhỏ, lạnh run, động cũng không dám động.
Giống như cùng Ngụy Như Yên Linh Hồn giao hòa, để cho linh hồn của hắn, tạo
thành Tiên Thiên độc hồn thể, đối với đạo độc khí này, đã có áp chế thật lớn,
trong thời gian ngắn không dám làm ác… Bất quá, cũng chỉ là tạm thời, chỉ cần
chờ đợi thời cơ, đồng dạng sẽ đánh lén ra.
Nhưng giờ phút này, những thai độc kia, vậy mà sợ tới mức chồng chất chung một
chỗ, nếu như nó sợ hãi lôi điện như thế, không phải có thể mượn nhờ Lôi Đình,
triệt để tiêu diệt chứ?
Thật có thể thành công, coi như là giải quyết tai hoạ ngầm, một lần vất vả
suốt đời nhàn nhã, sẽ không lo lắng hãi hùng nữa rồi.
– Ngươi đã sợ hãi Lôi Đình, ta liền hấp thu Lôi Đình…
Nghĩ vậy, cố nén mê muội trong đầu, Trương Huyền cắn răng một cái, khoanh chân
ngồi xuống.
Lúc trước, hết sức tránh né lôi điện, phòng ngừa rơi vào trên người, mà bây
giờ, chủ động bắt đầu hấp thu.
– Nhiệt lượng dung nham có thể hấp thu, lôi điện khẳng định cũng được…
Nhiệt lượng trong dung nham có thể tiến nhập hồn thể, rèn luyện Vu Hồn, lôi
điện có lẽ cũng có thể hoàn thành…
Tinh thần tập trung, huyệt đạo trong Vu Hồn Thể toàn bộ mở ra, Thiên Đạo Vu
Hồn pháp quyết vận chuyển.
Mặc dù không có pháp quyết tu luyện Bán Thánh cấp, nhưng mà hắn vận chuyển Vu
Hồn công pháp Hóa Phàm cửu trọng, mượn nhờ ngoại lực như trước có thể rèn
luyện, để cho hồn thể trở nên càng thêm ngưng thực, trầm trọng.
Xì xì xì xì…!
Bị hắn khẽ hấp thu, lực lượng lôi điện giống như con rắn nhỏ, bò đầy toàn
thân, lúc trước chỉ là châm đâm đau đớn, bây giờ giống như bị trực tiếp ném
vào nồi chảo, toàn thân không có một chỗ không đau!
– A…
Hí dài một tiếng, cảm giác cả người muốn xé rách.
Đổi lại những người khác, khẳng định đã không cách nào nhận lấy, nhưng Trương
Huyền tu luyện Thiên Đạo pháp quyết, vô luận nhục thân hay Linh Hồn, đều kèm
theo một cỗ Thiên Đạo ý vị, hơn nữa tâm cảnh siêu nhiên, coi như đau đớn, như
trước không có ngất đi.
Xoẹt zoẹt~! Xoẹt zoẹt~!
Lôi điện dọc theo kinh mạch du tẩu một vòng, dựa theo công pháp vận chuyển một
tiểu chu thiên, dù đau đớn tùy thời có thể chết đi, nhưng Trương Huyền lại
kinh hỉ phát hiện, không chỉ Tiên Thiên thai độc trở nên càng thêm sợ hãi, hồn
thể lần nữa rút nhỏ một vòng.
Hồn thể đã thu nhỏ lại đến phạm vi tám mét, chỉ vận hành một tiểu chu thiên,
liền rút nhỏ mười centimet, đạt đến 7m9.
Không chỉ như thế, sau khi hấp thu lực lượng lôi điện, tính kháng cự đối với
lôi điện cũng tăng cường không ít, lúc trước đau đớn khó có thể chịu đựng,
hiện tại tựa hồ có thể nhịn được rồi.
– Tiếp tục!
Biết rõ ngồi mài đao cũng không làm mất kỹ thuật đốn củi(*), coi như muốn
cứu đám người Ngô sư, nhưng không cách nào kháng cự lôi điện mà nói, còn chưa
tới trước mặt, bản thân trước hết chết, cũng không cách nào cứu người, Trương
Huyền không hề sốt ruột, tiếp tục khoanh chân ngồi ở tại chỗ.
Vù vù vù!
Không trung lôi điện mãnh liệt, liên tục tiến nhập hồn phách, để cho hồn thể
trở nên càng thêm ngưng thực.
Mới đầu còn không chịu nổi, kèm theo hấp thu càng nhiều, lực lượng càng mạnh,
cảm giác đau đớn cũng càng ngày càng nhẹ.
Ầm ầm!
Không biết qua bao lâu, hồn thể lần nữa nổ vang, từ Bán Thánh tấn cấp đến Tòng
Thánh, độ cao cũng từ tám mét biến thành bảy mét.
– Trước đi cứu người…
Biết rõ hồn lực tấn cấp, lôi điện ở trên không trung đã không cách nào làm cho
mình hôn mê, lúc này Trương Huyền mới nhẹ nhàng thở ra, vội vàng đứng dậy,
tiếp tục bay đi.
Dù tiếp tục tu luyện, Vu Hồn sẽ trở nên càng cường đại, nhưng cứu người quan
trọng hơn, thời gian tu luyện quá dài, sợ là dù đuổi tới, người cũng đã chết.
Không sợ lực lượng Lôi Đình, tốc độ của Trương Huyền cực nhanh, hơn mười cái
hô hấp sau, liền đi tới địa phương đám người Ngô sư đợi lúc trước, nhìn thoáng
qua nhịn không được nhíu mày.
Chỉ thấy nơi đó hỗn độn, đám người Ngô sư lúc trước khoanh chân ngồi ở chỗ này
dưỡng thương, lại không gặp, giống như hư không tiêu thất.
– Chẳng lẽ… Thạch Diệp Vương kia đã trở lại rồi hả?
Khuôn mặt trầm xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận