Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thẩm Quân khóc


Thời gian trở lại lúc đại điển kế vị kết thúc.
Chứng kiến đại điển kế vị rung động lòng người như thế, vẻ mặt Thẩm Vạn Đình, Liễu Tại Ngôn tràn đầy kích động cùng cảm khái.
Nhất là Thẩm Vạn Đình, với tư cách người cầm quyền gia tộc lớn nhất Hồng Viễn Thành, biết rõ hôm nay Trương sư gây ra động tĩnh lớn như vậy, đại biểu ý nghĩa như thế nào.
Lại để cho tất cả Danh Sư đều triệt để thừa nhận; tất cả Linh Thú ở Vân Vụ Lĩnh gọi vù vù chủ nhân... Quyền thế to lớn, lực hiệu triệu mạnh, Hồng Viễn Thành không còn người có thể so sánh.
Coi như là Ngọc Thần Thanh bệ hạ, cũng chênh lệch cách xa vạn dặm, không có ở cùng một cấp bậc.
Tới giao hảo, về sau Thẩm gia lên như diều gặp gió, càng ngày càng mạnh ở trong tầm tay.
Đang định về gia tộc, cùng các trưởng lão thương nghị thoáng một phát, làm sao đả thông quan hệ, chỉ thấy nhi tử ngày bình thường được mình tán thưởng, cả người trọng thương bị người khiêng đến.
- Đây là thế nào?
Sắc mặt Thẩm Vạn Đình trầm xuống.
Hồng Viễn Thành tứ đại gia tộc, Thẩm gia có lực uy hiếp vô cùng cường đại, con của hắn đường đường thiếu tộc trưởng, bị đánh thành cái dạng này, quả thực vô pháp vô thiên, không có để Thẩm gia vào mắt.
- Phụ thân, nhất định phải làm chủ cho ta...
Thấy hắn đi vào, Thẩm Quân nước mắt giàn giụa, kêu thảm một tiếng.
- Người nào động thủ, dám khiêu khích Thẩm gia, coi như hắn là vương công quý tộc, hoàng thân quốc thích, ta cũng thay ngươi làm chủ, để cho hắn cho ta một cái công đạo!
Ánh mắt nheo lại, trong thanh âm của Thẩm Vạn Đình mang theo khí phách, cùng uy quyền nghiêm túc.
Thân là tộc trưởng đệ nhất gia tộc, có năng lực như thế, cũng có quyết đoán như thế.
- Là một tiểu Danh Sư không biết tên ở Danh Sư Học Viện... Hắn hèn hạ vô sỉ, làm ra cạm bẫy, dựa vào nhiều người, đánh ta cùng Liễu Tuyền thành cái dạng này!
Thẩm Quân nghiến răng.
Hắn chỉ biết đối phương người đông thế mạnh, cụ thể có bao nhiêu người cũng không rõ ràng, bị che mặt, chỉ cảm thấy công kích phô thiên cái địa, đổ ập nện xuống, sau đó, sau đó... thì thành như vậy rồi!
- Tiểu Danh Sư không biết tên? Người đông thế mạnh?
Thẩm Vạn Đình nhíu mày:
- Ăn gan hùm mật gấu, dám tìm phiền toái?
Mặc dù Thẩm gia chỉ là đại gia tộc, nhưng thế lực trải rộng các ngành các nghề, Hồng Viễn Thành Danh Sư Đường, thì có bảy vị Danh Sư lục tinh cấp bậc cung phụng; ở trong con em gia tộc, cũng có vài vị đạt đến Danh Sư lục tinh.
Bởi vậy, chỉ là một Danh Sư bình thường mà nói, không tạo thành bất cứ uy hiếp gì, giáo huấn một chút, mặc kệ Danh Sư Đường, hay Danh Sư Học Viện, chút mặt mũi ấy vẫn có thể cho.
- Hắn là Danh Sư mấy tinh?
Mặc dù tiểu Danh Sư, không coi vào đâu, Thẩm Vạn Đình vẫn cẩn thận hỏi thăm thoáng một phát.
- Tứ tinh!
Thẩm Quân vội vàng nói.
Danh Sư tứ tinh nho nhỏ mà thôi, phụ thân muốn động thủ, còn không nhẹ nhõm vui sướng, một phút đồng hồ là có thể giết chết?
- Loại gia hỏa cấp bậc này, cũng dám động đến trên đầu chúng ta?
Ánh mắt nheo lại, Thẩm Vạn Đình phất tay:
- Tên gọi là gì? Ta liền phái người đi Danh Sư Học Viện bắt tới, cho ngươi hả giận!
- Hắn gọi Trương Huyền, là một người ngông cuồng không biết trời cao đất rộng...
Thẩm Quân nghiến răng, trong lòng mặc sức tưởng tượng, phụ thân xuất thủ, đối phương tất nhiên vô cùng thê thảm, chỉ thấy trung niên nhân cách đó không xa luôn luôn bình tĩnh, toàn thân run rẩy, sắc mặt thoáng một phát trở nên trắng bệch.
- Phụ thân, ngươi làm sao vậy?
Thẩm Quân nhịn không được hỏi.
Lời còn chưa dứt, chỉ thấy Thẩm Vạn Đình một cước đạp tới, tức giận đến chòm râu loạn chiến:
- Ta * bà ngoại ngươi, con mẹ nó ngươi muốn tìm chết, đừng kéo Thẩm gia vào a!
Bành!
Không nghĩ tới phụ thân sẽ xuất thủ với mình, không hề phòng bị, Thẩm Quân bị một cước đá lên tường, từng ngụm từng ngụm thổ huyết, thiếu chút nữa ngay tại chỗ cúp máy.
Đồng thời vẻ mặt mộng bức... Phụ thân, ta mới là người bị đánh, không thay ta hả giận thì thôi, đã mắng người còn động thủ, muốn làm gì a?
Còn * bà ngoại ta, cho ngươi mười cái lá gan, ngươi dám không...
- Phụ thân, nếu ngươi không muốn nhúng tay, ta tự mình giải quyết, ta thân là Thẩm gia Đại công tử, đối phó một Danh Sư tứ tinh vẫn có thể làm được...
Thẩm Quân gào thét, nghiến răng nói.
Bất kể nói thế nào, hắn ở trong triều đình cũng có công danh, chiến công hiển hách, hiện tại bị đánh thành cái dạng này, không thay hả giận thì thôi, ngược lại đánh người...
Thật sự không được, liền vận dụng quan hệ của mình, ở trong quân có thể lăn lộn đến địa vị như thế, há có thể đơn giản?
Giáo huấn một Danh Sư tứ tinh, chắc hẳn còn có hết sức dễ dàng.
- Con mẹ nó ngươi còn muốn tự mình ra tay, có tin hiện tại ta liền băm vằm ngươi hay không...
Nghe nghịch tử nói, Thẩm Vạn Đình thiếu chút nữa thổ huyết, phất tay lên nói:
- Người đâu, trói gia hỏa này cho ta, đánh mạnh vào, không được lưu thủ!
- Cái này...
Nghe được phân phó, một đám hạ nhân xông tới, tất cả đều có chút không biết làm sao.
Bất quá nếu như ra lệnh, bọn hắn không dám phản bác, đồng loạt tiến lên trói Thẩm Quân lại, nhưng không động thủ.
- Vì cái gì?
Chứng kiến phụ thân tức giận thật, không giống vui đùa, vẻ mặt Thẩm Quân tràn đầy không thể tin được.
- Còn dám nói với ta vì cái gì, ngươi có biết hôm nay Danh Sư Học Viện kế nhiệm Viện trưởng là ai không?
Thẩm Vạn Đình tức đến run rẩy.
- Viện trưởng? Ta vừa tới trường học không bao lâu, liền bị người đánh, cũng không có tham gia đại điển kế vị...
Thẩm Quân lúng túng.
Tuy theo phụ thân đi gặp việc đời, nhưng mà đại điển kế vị còn chưa bắt đầu, đã bị đánh hoàn toàn thay đổi, để cho thuộc hạ nâng về gia tộc rồi.
Cái gì cũng không có nhìn thấy, tự nhiên không biết Viện trưởng mới là ai, càng không biết gây ra bao nhiêu động tĩnh.
- Viện trưởng mới chính là Trương Huyền!
Thẩm Vạn Đình nổi giận đùng đùng, nhìn đám hạ nhân vẫy tay một cái:
- Mang theo nghịch tử này, đi Danh Sư Học Viện xin lỗi, a, không, đi Hoàng Cung trước, ta muốn đi tìm Ngọc Thần Thanh bệ hạ!
Nghịch tử này làm ra sự tình đại nghịch bất đạo như thế, tiến đến nói xin lỗi, chỉ sợ ngay cả cái bóng của viện trưởng cũng không thấy được, chỉ có thể gửi hi vọng ở bệ hạ!
...
Một màn đồng dạng còn phát sinh ở Liễu gia.
Liễu Tuyền cũng vẻ mặt mộng bức bị phụ thân hắn điên cuồng đập một trận, mấu chốt nhất là, lúc trước tổn thương, còn không được bó thuốc... Dẫn đến rất nhiều địa phương thối rữa càng ngày càng nghiêm trọng, đau đớn không chịu nổi, vô cùng thê thảm.
Nếu như nói lúc trước còn không lý giải, giờ phút này chứng kiến Trương Huyền ngồi ở chủ vị, mấy câu khiến cho Hoài Vương gia cảm ơn rơi nước mắt, thiếu chút nữa quỳ xuống, càng làm cho Ngọc Thần Thanh bệ hạ cầu gia gia báo nãi nãi, lại dâng lên hạt Bồ Đề...
Có ngốc cũng hiểu rõ, người trước mắt này địa vị cao như thế nào.
- Một người làm việc một người chịu, là ta muốn đối phó Trương viện trưởng, kính xin Viện trưởng không nên giận lây sang Thẩm gia chúng ta...
Thẩm Quân trọng thương cắn răng nói.
- Còn có ta, mấy người kia là ta tìm, cùng Liễu gia không có chút quan hệ, cha ta căn bản không biết gì cả...
Liễu Tuyền cũng vội nói.
Nghe xong, Trương Huyền giờ mới hiểu được đến cùng xảy ra chuyện gì, nhịn không được lắc đầu.
Ngươi chạy đến Danh Sư Học Viện, muốn giáo huấn ta... Đây không phải tìm chết sao?
Coi như lúc ấy mọi người không biết thân phận viện trưởng của hắn, nhưng Huyền Huyền Hội ở đó... Không có bị đánh chết, đã coi như là hạ thủ lưu tình.
Vẻ mặt tràn đầy bất đắc dĩ, đang muốn cự tuyệt đối phương bồi thường, dù sao hắn cũng không có bị thương... nhưng linh quang lóe lên, nhận lấy Không Gian giới chỉ.
Địa vị của hắn bây giờ đã không phải học viên bình thường như trước kia, mà là Danh Sư học viện Viện trưởng, đối phương ngang nhiên tìm bản thân phiền toái, không xử lý mà nói, đối với danh dự của học viện có ảnh hưởng rất lớn; thứ hai, hai gia tộc này tất nhiên cuộc sống hàng ngày khó có thể bình an, ở Hồng Viễn Thành là sống không nổi nữa.
Không nói cái khác, do lực ảnh hưởng của mình, nếu như bị người khác biết rõ, bọn hắn đắc tội qua bản thân, ai còn dám cùng bọn họ buôn bán?
Tránh còn không kịp!
Địa vị đại biểu lời nói và việc làm, mọi cử động phải phù hợp thân phận mới được, đây là... xã hội!
Tiếp nhận Không Gian giới chỉ, tinh thần nhìn lướt qua, ngẫu nhiên chứng kiến vô số bảo vật.
Chỉ là Linh Thạch thượng phẩm, thì có tiếp cận năm trăm viên.
- Hai gia tộc này thật hào phóng!
Trương Huyền sững sờ.
Nhiều Linh Thạch thượng phẩm như vậy, cũng không phải là số lượng nhỏ, coi như là Hồng Viễn hoàng thất lấy ra, chỉ sợ cũng thương gân động cốt, hòa hoãn một đoạn thời gian, hai gia tộc này nhẹ nhõm ra, đủ thấy nội tình thâm hậu.
- Thẩm gia thương hội trải rộng toàn bộ Hồng Viễn Đế Quốc, hơn nữa rất nhiều sinh ý của bọn họ, đều là sinh ý cùng Thanh Nguyên phong hào đế quốc... Tài sản có chút phong phú, muốn nói vốn lưu động, sợ là hoàng thất chúng ta cũng không có nhiều như vậy...
Nhìn ra khiếp sợ của hắn, Ngọc Thần Thanh ở một bên lặng lẽ truyền âm.
- Còn giàu có hơn hoàng thất?
Trương Huyền tặc lưỡi.
Khó trách lần đầu tiên nhìn thấy Thẩm Quân, liền trực tiếp lấy ra hai viên Linh Thạch thượng phẩm coi là lễ gặp mặt, đây chính là Hình Viễn, Ngọc Phi Nhi cũng làm không được.
Nguyên lai trong nhà có như vậy tiền!
- Nếu như việc buôn bán của bọn hắn, lại có giao dịch với Thanh Nguyên đế quốc, hoàn toàn có thể để bọn hắn hỗ trợ...
Ý tưởng vừa rồi ở trong đầu vòng một lần, ánh mắt Trương Huyền sáng lên.
Hiện tại hắn thiếu tiền, muốn đi tìm kiếm Linh Thạch thượng phẩm mà không được, nếu như việc buôn bán của đối phương, lại có đường lối tới Thanh Nguyên phong hào đế quốc, chắc hẳn bán ra vài thứ là cực kỳ đơn giản.
Dù sao so với hắn xuất thủ, dễ dàng hơn nhiều.
Đã như vậy, vì sao không cần thoáng một phát?
- Đồ vật ta liền nhận!
Nghĩ vậy, Trương Huyền nhẹ gật đầu, nhìn qua:
- Vừa vặn ta còn có chút việc còn muốn làm phiền các ngươi!
- Viện trưởng nói là được, chỉ cần Thẩm gia cùng Liễu gia chúng ta có thể làm được, nhất định không chối từ...
Ánh mắt Thẩm Vạn Đình, Liễu Tại Ngôn sáng lên, đồng thời ôm quyền.
Hiện tại sợ nhất chính là đối phương vô dục vô cầu, có việc, mới có thể lôi kéo quan hệ, càng ngày càng tốt.
- Tình huống lúc đại điển kế vị, các ngươi đều thấy được, rất nhiều thú sủng ở Vân Vụ Lĩnh vì lấy niềm vui của ta, đưa rất nhiều lễ vật, mấy thứ này ta không dùng tới, các ngươi đều thiện việc buôn bán, có thể thay bán ra hay không?
Trương Huyền nói ra mục đích.
- Cái này... Chúng ta cầu còn không được!
Nghe được không ngờ là yêu cầu này, Thẩm Vạn Đình, Liễu Tại Ngôn lập tức đại hỉ.
Liên quan tới lợi ích, sẽ dứt bỏ không ra, đối phương giao thứ này cho bọn hắn đi làm, nói rõ đã vứt bỏ hiềm khích lúc trước, rất tín nhiệm rồi.
- Vậy là tốt rồi...
Trương Huyền không nói nhiều, lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật đưa tới.
Rất nhiều Thánh Thú của Vân Vụ Lĩnh tặng cho bảo vật, tất cả ở bên trong.
Mấy thứ này, tuy quý hiếm, nhưng với hắn mà nói tác dụng không lớn, còn không bằng đổi lấy Linh Thạch thượng phẩm, dùng để tu luyện.
Còn căn cơ của đối phương ở đây, khẳng định không dám chơi hoa chiêu gì.
- Mấy thứ này, vô luận ở Hồng Viễn Thành hay đế quốc khác, đều cực kỳ bán chạy... Viện trưởng yên tâm, giao cho chúng ta, cam đoan trong hai tháng, sẽ giúp ngươi tiêu thụ hết!
Thẩm Vạn Đình liên tục gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận