Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thẩm Quân

- Làm phiền Thẩm đại thiếu tự mình tới hỏi thăm...
Nhìn người nọ, vẻ mặt Hình Viễn trầm thấp, mặc dù không vui, vẫn giới thiệu một câu:
- Hai vị này đều là công chúa bạn học, Danh Sư học sinh học viện, vị này là thầy Trương, vị này là cô Lạc!
- Nguyên lai là thầy Trương, cô Lạc, tại hạ Thẩm Quân!
Thẩm Quân liền ôm quyền, giơ ly rượu lên, đi đầu uống vào. Trương Huyền cùng Lạc Thất Thất cũng bưng chén rượu lên, uống một ngụm, bày tỏ đáp lễ.
- Vị Thẩm Quân này là công tử của Thẩm gia, một trong tứ đại gia tộc, trẻ tuổi tài tuấn, thực lực mạnh không nói, càng ở trong triều đình lập xuống công lao, được sắc phong tướng quân, là đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ nhất của Hình Viễn... Trước kia không ít lần ăn thiệt thòi ở trong tay đối phương!
Thấy hai người không biết, Ngô Chấn lặng lẽ truyền âm tới.
- Tứ đại gia tộc?
Trương Huyền nhìn qua.
- Ân, Hồng Viễn đế quốc, trừ hoàng thất, mạnh nhất chính là tứ đại gia tộc. Người trong tộc, không phải thực lực cường đại, chính là thân cư địa vị hiển hách, coi như hoàng thất, cũng không thể không trọng dụng. Hình Viễn Hình gia, chính là một trong số đó, còn có Ngô gia ta cùng Liễu gia! Dựa theo trình tự sắp xếp, Thẩm gia thứ nhất, Hình gia không sai biệt nhiều, thứ hai, Liễu gia cùng Ngô gia hơi yếu chút...
Ngô Chấn nói.
- Ngươi cũng là hậu bối của một trong tứ đại gia tộc?
Nghe được người trước mắt này cũng là người của tứ đại gia tộc, Trương Huyền kỳ quái. Trong ấn tượng, Ngô Chấn kém Hình Viễn một đoạn dài, vốn cho rằng gia tộc không có danh khí gì.
- Ta ở trong gia tộc là con thứ, kém dòng chính như Hình Viễn...
Ngô Chấn hơi xấu hổ.
Một vài đại gia tộc truyền thừa, cực kỳ chú trọng huyết mạch thân sơ, dòng chính cùng con thứ, địa vị chênh lệch rất xa. Hình Viễn là dòng chính của Hình gia, được coi trọng, địa vị cao, bảo vật nhiều liền rõ ràng. Hai người đối thoại, là ý niệm truyền âm, tốc độ cực nhanh, lúc này Thẩm Quân mới đặt chén rượu xuống, cười nhìn qua:
- Tại hạ tới, là có một chuyện muốn nhờ, không biết có nên nói hay không!
- Đã không tiện nói, ta khuyên ngươi vẫn là đừng nói!
Hình Viễn khoát tay áo, như biết hắn muốn nói gì, trực tiếp mở miệng cự tuyệt.
- Tại hạ từ mười hai tuổi nhận biết công chúa, liền biết nàng là mục tiêu theo đuổi một đời của ta, cũng bởi vậy không ngừng cố gắng, lúc này mới có thể đạt tới địa vị cùng thực lực bây giờ, trong đó trả giá gian khổ, hai vị với tư cách Danh Sư, hẳn là biết rõ, vì thế mà chưa hề buông tha, chỉ vì ta muốn có một ngày có tư cách đứng ở trước mặt nàng...
Không để ý tới Hình Viễn, vẻ mặt Thẩm Quân ưu nhã nhìn qua, chậm rãi mở miệng. Hắn nói là quá khứ của Ngọc Phi Nhi, cùng nội tâm yêu thương. Nghe được những lời này, khuôn mặt Hình Viễn xanh xám. Mặc dù đáy lòng của hắn đã bỏ đi theo đuổi Ngọc Phi Nhi, nhưng tâm ý của hắn, rất nhiều người đều biết, tên này, ở đây thổ lộ, rất rõ ràng đang hao tổn mặt mũi của hắn.
- ... Cho nên, ta định một lát nữa hướng bệ hạ cầu thân, kính xin mấy vị đến lúc đó, giúp ta nói tốt vài câu?
Giới thiệu xong bản thân, Thẩm Quân cười khanh khách nhìn qua.
- Nói tốt, ngươi nằm mơ!
Hình Viễn cắn răng, tức giận đến sắp bạo tạc.
- Ta cũng không có trông cậy vào ngươi có thể thay ta nói tốt, không cần tự mình đa tình!
Thẩm Quân cũng không tức giận, cười cười, nhìn về phía Trương Huyền cùng Lạc Thất Thất:
- Ta chỉ hy vọng hai vị có thể thay ta nói tốt vài câu... Cái này là lễ gặp mặt, mọi người kết giao bằng hữu, không thành kính ý!
Nói xong vẫy tay một cái, một thanh niên từ phía sau đi tới, cổ tay khẽ đảo, đưa hai cái hộp ngọc tới trước mặt bàn. Nhẹ nhàng mở ra, linh khí lấp lóe, ánh sáng loá mắt, thế mà mỗi cái đều thả hai viên linh thạch thượng phẩm.
Lần thứ nhất gặp mặt, liền lấy ra thứ này, Thẩm Quân kia quyết đoán thật lớn. Thủ đoạn cũng đủ hung ác, chỉ cần là tu luyện giả, ai cũng không thể cự tuyệt, mà một khi tiếp thu, lát nữa Ngọc Phi Nhi thật đi ra, coi như không giúp đỡ nói chuyện, cũng sẽ không tiện phản đối. Bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm. Không hổ là Thẩm gia đại thiếu, vừa đến, mặc kệ nhận biết hay không, liền tặng lễ, để ngươi không thể nào phản bác, thủ đoạn cao minh.
- Nói tốt vài câu, liền có bốn viên linh thạch thượng phẩm, Thẩm đại thiếu lợi hại! Thất Thất, người khác cho, không thu cũng không tiện, cầm đi!
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
Bốn viên linh thạch thượng phẩm, tương đương với bốn vạn viên linh thạch trung phẩm, coi như lấy thân gia hiện tại của hắn, cũng là một khoản tài phú không nhỏ, không cần thì phí.
- Vâng!
Biết vị lão sư này của mình, luôn hố chết người không đền mạng, đã dám thu, tự nhiên không quan tâm quỷ kế của đối phương, Lạc Thất Thất gật đầu, cầm lấy hộp ngọc.
- Ha ha, Trương huynh thẳng thắn, người bạn này ta kết giao định!
Cũng không nghĩ tới hắn sẽ thu, Thẩm Quân nhịn không được cười ha ha một tiếng, xưng hô cũng từ “thầy Trương” đổi thành “Trương huynh”, trước khi đi, cố ý khiêu khích nhìn Hình Viễn một cái, lúc này mới về vị trí của mình.
- Thầy Trương...
Thấy đối phương khiêu khích như thế, thầy Trương còn thu linh thạch, Hình Viễn tràn đầy lo lắng.
- Không cần khẩn trương, ngươi cùng Ngọc Phi Nhi ở chung lâu như vậy, nàng là vài câu nói tốt liền có thể khuất phục?
Thấy hắn không bình tĩnh, Trương Huyền nhíu mày.
- Cái này...
Hình Viễn sững sờ.
Nếu như nữ tử này, vài câu nói ngọt liền có thể đánh động, mình cũng không bị động như thế, theo đuổi lâu như vậy, cũng không có kết quả. Ngọc Phi Nhi có ý nghĩ của mình, hơn nữa cực kỳ quả quyết, chỉ cần quyết định, trâu chín cũng kéo không trở lại. Nguyên nhân chính là như thế, tình nguyện làm tỳ nữ cho thầy Trương, cũng không nguyện ý tiếp thu hảo ý của hắn. Loại tính cách này, làm sao có thể mấy câu liền có thể thay đổi.
- Đã không khuất phục, vậy vì cái gì có chỗ tốt không lấy!
Trương Huyền nói:
- Coi như Thẩm gia gia đại nghiệp đại, Thẩm thiếu gia này thực lực không yếu, nhưng bốn viên linh thạch thượng phẩm, cũng không phải nhỏ a!
- Cái này... cũng phải!
Hình Viễn gật đầu.
Hình gia cùng Thẩm gia, chênh lệch không quá lớn, coi như địa vị của hắn ở gia tộc không bằng Thẩm Quân, nhưng cũng sẽ không kém quá xa. Lấy thân phận trước mắt của hắn, muốn dùng linh thạch thượng phẩm cũng rất khó, hơn nữa mỗi lần số lượng đều sẽ không vượt qua mười viên, coi như thực lực đối phương cao hơn hắn, nhưng chắc hẳn cũng sẽ không chênh lệch quá nhiều.
Cho nên, một hơi lấy ra bốn viên, nhìn như trang nhã, chỉ sợ không dễ dàng như vậy. Đoán chừng, mục đích của hắn là vì đánh mặt Hình Viễn, không nghĩ tới đối phương lại thu... Nói cách khác, vốn là muốn làm bộ dáng, kết quả, gặp thầy Trương vô sỉ đệ nhất nhân, không chút khách khí, ngược lại để hắn xấu hổ... Đoán chừng hiện tại trong lòng vị Thẩm đại thiếu kia còn đang rỉ máu.
- Không sai...
Rõ ràng những việc này, con mắt Hình Viễn nhịn không được sáng lên, vừa rồi không thoải mái, lập tức tan thành mây khói. Lần nữa nhìn về phía thầy Trương, cảm thấy càng thêm bội phục, như ngưỡng mộ núi cao. Kỳ thật giống như hắn đoán, thời khắc này đáy lòng của Thẩm đại thiếu xác thực đang rỉ máu. Lấy ra bốn viên linh thạch thượng phẩm, một là vì chèn ép Hình Viễn, thứ hai là tranh mặt mũi cho mình, không nghĩ tới đối phương thật thu... Thật thu... Đồng thời thu thản nhiên như vậy, hùng hồn như thế! Ngươi thật là bạn của Hình Viễn? Sao không biết xấu hổ như vậy?
- Thẩm ca, tên kia là ai?
Trở lại chỗ ngồi, một thanh niên đi tới trước mặt, lặng lẽ truyền âm. Là một vị công tử của Liễu gia.
- Một người tham tiền!
Mặc dù buồn bực, nhưng Thẩm Quân vẫn hừ một tiếng.
- Tham tiền?
Liễu gia công tử cảm thấy ngờ vực. Danh Sư không phải đều là đại danh từ kẻ có tiền sao? Làm sao sẽ tham tiền?
Thẩm Quân tới, chỉ là một việc nhỏ xen giữa, Trương Huyền căn bản không thèm để ý, lúc này hắn nhìn về phía Hình Viễn cách đó không xa, truyền âm hỏi thăm.
- Ta nghe nói, hoàng cung có một gốc Thánh giả Bồ Đề thụ, đối với linh hồn có trợ giúp rất lớn, không biết có phải thật hay không?
- Thánh giả Bồ Đề thụ? Là có một gốc như thế!
Hình Viễn nhẹ gật đầu.
Làm hậu đại đích truyền của tứ đại gia tộc, tự nhiên biết một chút cơ mật của hoàng thất.
- Vậy ngươi biết trồng ở địa phương nào của hoàng cung không?
Ánh mắt Trương Huyền sáng lên, nhịn không được hỏi.
- Hình như ở trong tẩm cung của bệ hạ, có người chuyên môn quản lý...
Hình Viễn nói:
- Đây là cơ mật của hoàng thất, cụ thể ta cũng không rõ lắm!
Đổi lại người khác, hắn khẳng định không nói, nhưng vị này là Trương Huyền, đối với hắn có ân cứu mạng, tự nhiên biết gì nói nấy.
- Tẩm cung?
Trương Huyền cau mày.
Mặc dù không biết tẩm cung của Hoàng đế ở nơi nào, nhưng chỉ cần cẩn thận tìm hẳn là rất dễ dàng tìm được. Chỗ ở của Hoàng đế, tất nhiên là trận pháp, phòng ngự nghiêm mật nhất, nhắm phương hướng này tìm, khẳng định không có vấn đề.
- Ân, xem ra tìm cơ hội, Vu Hồn đi qua nhìn một chút...
Đáy lòng Trương Huyền lặng lẽ suy tư.
Lấy thực lực của hắn bây giờ, cho dù có Minh Lý Chi Nhãn cùng Thiên Đạo thư viện, muốn thần không biết quỷ không hay đi tìm tẩm cung của Hoàng đế, khẳng định cũng làm không được, nhưng mà Vu Hồn không giống. Hồn phách vô hình vô chất, chỉ cần không gặp được cường giả Thánh cảnh am hiểu linh hồn, đối phương muốn phát hiện, nào có dễ dàng như vậy.
- Thất Thất, yến hội đại khái lúc nào mới có thể bắt đầu?
Nghĩ đến nơi này, quay đầu nhìn về phía nữ hài bên người.
- Hiện tại người còn chưa tới đủ, có lẽ còn phải nửa canh giờ!
Nhìn chung quanh một vòng, Lạc Thất Thất nói.
- Vậy là tốt rồi, ta có chút cảm ngộ, muốn tu luyện, ngươi thủ hộ thay ta, tuyệt đối không nên để cho người quấy rầy!
Trương Huyền bàn giao.
- Tu luyện? Ở đây?
Lạc Thất Thất trợn tròn mắt, nơi này nhiều người như vậy, lại là hiện trường yến hội, tất cả mọi người đang uống rượu, ca hát, cao đàm khoát luận... Ngươi muốn tu luyện?
- Ân!
Trương Huyền gật đầu.
- Được rồi!
Lạc Thất Thất gật đầu đáp ứng, không khỏi bội phục. Khó quái lão sư trong khoảng thời gian ngắn, tu vi liền tiến bộ nhanh như vậy, chỉ là phần cố gắng này, cũng không phải là nàng có thể so sánh.
- Đa tạ!
Cảm kích một tiếng, Trương Huyền không nói thêm gì nữa, ngồi xuống, tinh thần khẽ động, Vu Hồn đã rời đi. Hắn tu luyện Ma Âm, Kinh Hồng, lý giải hồn phách càng thêm thấu triệt, Vu Hồn ly thể lặng yên không một tiếng động, trong đại điện, không có một người phát hiện. Hồn phách đi ra đại điện, không có đi loạn khắp nơi, mà lặng lẽ bay lên, Minh Lý Chi Nhãn nhúc nhích, thẳng tắp nhìn bốn phía. Hoàng cung rất nhiều tiểu viện trận pháp bố cục lập tức hiện lên ở trong mắt.
- Chỗ kia trận pháp nhiều nhất...
Rất nhanh, tìm được tiểu viện trận pháp nhiều nhất. Đổi lại trước kia, nơi này nhiều trận pháp cấp sáu như vậy, xem như Vu Hồn, cũng không dám xâm nhập, nhưng lấy hắn hiện tại lý giải đối với trận pháp, trong phạm vi Hồng Viễn đế quốc, hầu như vô địch, lại thêm Minh Lý Chi Nhãn cùng Thiên Đạo thư viện, trận pháp lợi hại hơn nữa, ở trước mặt hắn cũng giống như mỹ nữ cởi sạch quần áo, lại không có bí mật gì có thể nói. Tránh thoát rất nhiều trạm gác ngầm, cơ quan cùng trận pháp, đi tới tiểu viện này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận