Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chân Hương Nhị

Đối phương đối với hắn biết đến cặn kẽ như vậy, hơn nữa lúc nói đến chém giết Dị Linh tộc, giọng nói chẳng những không có tức giận, còn nói ra hai chữ công lao, như vậy chỉ có Danh Sư đường!
Chẳng lẽ vị trước mắt này, là một vị Cổ Thánh của Danh Sư đường? Nếu là Danh Sư, vì sao phải ngăn cản mình?
- Ta không phải đến từ Danh Sư đường...
Thanh âm Cổ Thánh vang lên, còn chưa nói xong, lầu các phía trước, một tiếng dứt khoát vang lên, giống như phong ấn nào đó vỡ vụn, ngay sau đó một đạo khí tức băng hàn nồng đậm thả ra ngoài, thời gian nháy mắt liền đông toàn bộ lầu các thành khối băng.
- Triệu Nhã quả nhiên ở đây...
Trương Huyền sầm mặt lại.
Ở Liên minh đế quốc, hắn giúp đối phương thay đổi kinh mạch, từng phóng ra loại lực lượng này, thậm chí lấy băng tuyết ngưng tụ áo giáp, tuyệt đối sẽ không nhận sai.
- Phần phật!
Lại không quản đối phương có phải Cổ Thánh hay không, thẳng tắp phóng về phía lầu các.
Vừa rồi đối phương cố ý ngăn cản, rõ ràng là đang trì hoãn thời gian!
Cổ Thánh lại như thế nào?
Chẳng qua một quyển sách mà thôi!
Vì học sinh, mình lãng phí được!
Phần phật!
Ánh sáng lấp lánh, ở bên ngoài lầu các, tạo thành một màn ánh sáng không dày, thân thể Trương Huyền va chạm, vậy mà không xuyên qua được.
- Bây giờ ngươi không thể đi vào!
Thanh âm của Cổ Thánh tiếp tục vang lên.
- Cút!
Trương Huyền hét lớn một tiếng, Long Cốt Thần Thương xuất hiện, bàn tay run lên, phá không đâm tới.
Ông!
Màn ánh sáng lắc lư một cái, triệt tiêu công kích, hắn toàn lực thi triển thương pháp, thế mà không có lưu lại một chút dấu vết.
- Phá!
Trường thương run rẩy, lần nữa đâm tới, lực lượng của Trương Huyền hùng hồn, điên cuồng tràn vào báng thương, Cốt Long phóng ra từng đoàn ngọn lửa màu đen.
Liên tục ba ngày bị chí tôn Thiên Hỏa thiêu đốt, trong cơ thể sớm đã ẩn chứa loại lực lượng cương mãnh này, giờ phút này thi triển toàn lực, hỏa diễm truyền ra, hơi dính màn ánh sáng, người sau nhất thời không chịu nổi, cháy hừng hực.
- Chí tôn Thiên Hỏa?
Cổ Thánh giấu ở một bên tràn đầy chấn kinh, vừa định ra tay dập tắt hỏa diễm, liền nghe thanh âm cối xay lăn tới, ngay sau đó lầu các bốn phía đồng thời lay động.
- Làm sao vậy?
Không để ý tới tiếp tục phá giải phong ấn, Trương Huyền vội vàng quay đầu, ngay sau đó nhìn thấy, Đại Thành điện phía trước phát ra nổ vang kịch liệt, từ từ mở ra.
thí tức Tuyên cổ xa xưa từ trong điện phun ra ngoài, bao phủ bốn cái lầu các xuân, hạ, thu, đông ở bên trong, diễn biến bốn loại thời tiết.
Bị cỗ khí tức này dính lên, truyền thế thiên phù trong tay Hưng kiếm thánh phóng ra một đạo ánh sáng ôn nhuận, bao phủ ra một vòng tròn đường kính chừng năm mét.
Xì xì xì!
Lực lượng khổng lồ lôi kéo, đám người Hưng kiếm thánh, Mộng kiếm thánh không khống chế được, thẳng tắp bay vào trong cửa lớn.
- Đại Thành điện mở ra! Huyền nhi, đi mau...
Hưng kiếm thánh vội vàng la lên.
- Trước cứu Triệu Nhã lại nói...
Trương Huyền giơ lên trường thương, lần nữa đâm tới.
Đã tìm được Triệu Nhã, vậy thì muốn không bị thương chút nào mang nàng về!
Xoạt xoạt!
Liên tục công kích, màn ánh sáng rốt cục không chịu nổi, trực tiếp nứt ra, vừa định xông vào lầu các, chỉ thấy trong đó, một vòng sáng băng hàn phá không bay ra, theo sát đằng sau đám người Hưng Mộng kiếm thánh, cũng phóng cũng phải Đại Thành điện.
Trong vòng sáng, một dáng người thon dài đứng ở trong đó, toàn thân băng tuyết vây quanh, không phải Triệu Nhã thì là ai?
Mà quang cầu dường như chính là do nàng sắp đặt thành.
Đám người Hưng Mộng kiếm thánh có truyền thế thiên phù bao phủ, tuỳ tiện tiến vào bên trong, vòng sáng băng hàn bao phủ xuống đám người Triệu Nhã, cũng như không bị ràng buộc, hoàn toàn biến mất.
- Triệu Nhã...
Thấy nàng cũng đi vào Đại Thành điện, Trương Huyền tràn đầy lo lắng.
Hô hô hô hô!
Ngay sau đó, trong Thu Sảng lâu, lao ra hơn hai mươi con Thánh thú, dườngnhư cũng muốn thừa dịp loạn xông vào, chẳng qua vừa mới đi tới ngoài Đại Thành điện, liền bị một đạo lực lượng ngăn cản, không tiến lên được chút nào.
Một đống Thánh thú này đều nắm giữ tu vi Đại Thánh tam tứ trọng, nhưng ở trước mặt vách ngăn, lại giống như kiến càng lay cây.
- Bọn họ có truyền thế thiên phù, Triệu Nhã hẳn là thể chất đặc thù, cũng có thể dẫn người đi vào...
Thấy cảnh này, da đầu Trương Huyền nổ tung.
Sớm biết Triệu Nhã cũng có thể đi vào Đại Thành điện, liền cùng cha mẹ mượn nhờ lực lượng tiến truyền thế thiên phù vào, hiện tại bọn hắn đều đi, ngược lại bản thân ở lại chỗ này... Cái này gọi là chuyện gì!
- Nhất định phải đi vào...
Bàn chân đạp mạnh, thẳng tắp phóng về phía Đại Thành điện.
Đi tới cửa phân điện, nếu bởi vì vào không được, bị ngăn ở bên ngoài, suy nghĩ một chút cũng cảm thấy làm chuyện điên rồ.
Cùng lắm thì mượn nhờ thư viện, tìm tới phong cấm thiếu hụt, dù phá hư cũng muốn tiến vào.
Hô!
Đi tới trước mặt màng ánh sáng, vốn cho rằng sẽ giống như rất nhiều Thánh thú bị ngăn ở bên ngoài, trên người đột nhiên tuôn ra một đạo ánh sáng ôn nhuận, sau một khắc đã tiến vào.
- Đúng, ta có truyền thế mẫu phù...
Trương Huyền chấn kinh một chút, ngay sau đó giật mình.
Trước đó Lạc Nhược Hi nói qua, truyền thế thiên phù chỉ đối ứng đi vào vị trí phân điện, mà mẫu phù, bất kỳ một điện đường nào cũng có thể đi vào, thế giới rừng rậm, cái linh phù này không có chút tác dụng, liền quên lãng, không nghĩ tới Đại Thành điện mở ra, lại phát huy tác dụng cực lớn.
- Tiền bối, xin mang bọn ta cùng một chỗ...
Phá vỡ màn ánh sáng, Trương Huyền còn không có triệt để đi vào, liền nghe một giọng nói lo âu vang lên. Quay đầu nhìn, chính là rất nhiều Thánh thú vừa rồi xông tới phong ấn, lại bị bắn ngược ra.
- Hiến tế trở thành thú sủng của ta, có thể mang các ngươi đi vào!
Trương Huyền thản nhiên nói.
- Cái này...
Rất nhiều Thánh thú hai mặt nhìn nhau.
- Để chúng ta làm thú vật sủng, đừng có nằm mộng!
- Thánh thú chúng ta, mục đích tu luyện là vì tự do, mặc dù ngươi rất mạnh, nhưng muốn chúng ta thần phục, vẫn là làm không được!
- Cùng lắm thì không tiến vào, ở bên ngoài tu luyện cũng rất nhanh...
- Thanh Thú ta coi như tu vi lại không cách nào tấn cấp, chết ở bên ngoài, thi thể nát cũng sẽ không thần phục...
Bọn họ đi vào Khổng miếu, mục đích là vì tìm kiếm cơ duyên, tăng thực lực lên, nhưng muốn bởi vậy thần phục nhân tộc, trở thành sủng vật của người khác, đánh chết cũng làm không được.
- Ha ha!
Thấy chúng thú nói, Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng, từ trong màn sáng đi ra, trường thương trong tay run lên, chui vào đàn thú.
Đôm đốp! Đùng đùng!
Hơn mười hô hấp sau, Trương Huyền dừng lại.
- Hiện tại có thể thần phục chưa?
- ... Gặp qua chủ nhân!
Rầm rầm!
Rất nhiều Thánh thú đồng loạt quỳ rạp xuống đất, Thanh Thú vừa rồi kiêu căng khó thuần, càng đi đầu khống chế tinh huyết bay ra, rơi vào mi tâm Trương Huyền, ký kết khế ước.
Thánh thú khác nhao nhao noi theo, tranh nhau chen lấn sợ chậm.
- ...
Trương gia Cổ Thánh.
- ...
Cổ Thánh không biết tên.
Lúc nào Thánh thú cũng không tiết tháo như thế?
Xem như bọn họ là Cổ Thánh, cũng không có cách nào ép buộc ý niệm của bọn nó, nếu không tùy tiện một Cổ Thánh, cũng có thể tổ kiến đại quân Thánh thú... Kết quả, người này có thể làm được...
Trong nháy mắt, các cường giả còn ở bên ngoài, không cách nào tiến vào đều bối rối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận