Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Phủ Thành chủ

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Tiêu Dao
-----------------
Nguyên Thần công kích cực kỳ đáng sợ, rất dễ dàng chấn vỡ Linh Hồn của đối thủ, thậm chí thôn phệ, coi như phòng ngự cường thịnh trở lại, thực lực càng lợi hại, cũng khó lòng phòng bị.
Nguyên nhân chính là như thế, cường giả Nguyên Thần mới làm cho người kiêng kị.
Cường đại hơn xa Thai Anh Cảnh.
Bị đối phương chế ngự, Thủy Diệp Vương biết rõ lần này hẳn phải chết không thể nghi ngờ, không chút do dự, sử dụng bí pháp, Nguyên Thần bỏ qua nhục thân, tính toán sắp chết cũng nuốt hồn phách đối phương, đồng quy vu tận.
Ai ngờ vừa tiến vào trong cơ thể, lập tức thấy được hồn phách ở trong nhục thân đối phương, xém bị hù chết.
Cao chừng hơn mười mét, một cỗ khí tức mênh mông từ phía trên chậm rãi truyền đến, tựa như toả ra Thiên Đạo ý niệm, chèn ép tinh thần của hắn, tùy thời có thể tan vỡ.
- Cái này... Điều này sao có thể? Sao sẽ lớn như vậy?
Vẻ mặt của Thủy Diệp Vương muốn phát điên.
Tòng Thánh bình thường, tuy cũng tu luyện qua hồn phách, lại chỉ có thể điều động thiên địa quy tắc, cực kỳ nhỏ yếu, ngay cả trẻ mới sinh cũng không bằng.
Đây là cái quỷ gì?
Chừng hơn mười mét, tựa như núi lớn, Mấu chốt nhất là, không có chút âm hàn nào của hồn phách, ngược lại mang theo Lôi Đình chi ý, đừng nói cắn nuốt, có thể không bị đối phương nuốt vào, cũng không tệ rồi...
Chẳng lẽ... gia hỏa trước mắt này, không phải Tòng Thánh, mà là một Thánh Vực ngũ trọng, thậm chí lục trọng?
Nếu không, tại sao có thể có hồn phách cường đại như thế?
Vốn tưởng rằng bỏ qua ngục thân, ít nhất có thể cho đối phương trả giá, nằm mơ cũng không nghĩ đến, hồn phách của đối phương so với hắn còn cường đại hơn, còn muốn cô đọng, quả thực không có biện pháp chiến đấu.
Cái này gọi là chuyện gì...
- Trốn!
Biết rõ không cách nào thôn phệ, không chút do dự, Thủy Diệp Vương quay người chạy ra ngoài.
Bất quá còn không có bay xa, thân thể cứng đờ, chứng kiến một bàn tay khổng lồ nắm lấy hắn, vô luận giãy giụa như thế nào, cũng chết sống trốn không thoát.
- Sưu hồn!
Bắt lấy đối phương, Trương Huyền hừ lạnh một tiếng.
Đối phương là Nguyên Thần Cảnh, nếu như Nguyên Thần không xâm nhập trong cơ thể mình, muốn chém giết, hầu như không có khả năng, mà đi tới nơi này, liền đơn giản.
Thân thể của hắn có được Thiên Đạo chân khí vô cùng bành trướng, càng có Thư Viện trấn áp, ngay cả Ngoan Nhân cũng trốn không thoát, một Nguyên Thần nho nhỏ lại có thể gây ra sóng gió gì?
Chỉ thoáng một phát, đối phương tựa như lọt vào nồi chảo, liên tục kêu thảm.
- Thiếu chủ, đừng giết gia hỏa này, lưu Nguyên Thần lại cho ta, ta hữu dụng...
Đang định sưu hồn, chợt nghe thanh âm của Ngoan Nhân vang lên.
- Lưu cho ngươi?
- Vâng, thôn phệ Nguyên Thần của Vương giả Dị Linh Tộc, có thể làm cho ta khôi phục thực lực nhanh hơn...
Ngoan Nhân vội nói:
- Yên tâm đi, Thiếu chủ, ta sẽ chịu trách nhiệm thẩm vấn, đồ vật ngươi muốn biết, toàn bộ tra xét ra rõ ràng!
- Cũng tốt!
Ngoan Nhân cam đoan, Trương Huyền rất yên tâm, buông tay ra, lưu Nguyên Thần của Thủy Diệp Vương cho đối phương.
Không đi xen vào đối phương thẩm vấn, ý thức trở lại nhục thân.
Thở ra một hơi, lúc này Trương Huyền mới cảm thấy cả người chảy mồ hôi lạnh.
Xem ra sau này đối chiến cường giả Nguyên Thần Cảnh, phải cẩn thận một ít.
Nếu như gia hỏa này không muốn giết chết bản thân, chui vào trong cơ thể mình, mà ở bên ngoài sử dụng thủ đoạn Nguyên Thần, ai thắng ai thua còn chưa biết được.
Vu Hồn của mình, mặc dù có hơn mười mét, nhưng mà so với Nguyên Thần, còn kém một mảng lớn.
Cả hai là sinh mạng thể trình độ bất đồng, không thể so sánh nổi.
Cũng chỉ có ở trong cơ thể mình, mới chiếm được tiện nghi rất lớn.
Cúi đầu nhìn về phía thi thể Thủy Diệp Vương cách đó không xa, ngón tay câu câu, một cái Không Gian giới chỉ bay lên, rơi xuống lòng bàn tay.
Nhìn vào trong, lập tức chứng kiến vô số bảo vật chồng chất như núi, Linh Thạch thượng phẩm rậm rạp chằng chịt, chừng mấy nghìn viên.
- Có lẽ giống như Kim Diệp Vương cùng Thanh Diệp Vương, đi ra chấp hành nhiệm vụ nào đó, mới mang theo nhiều Linh Thạch như vậy...
Trương Huyền mắt sáng rực lên.
Mặc kệ mục đích của đối phương như thế nào, nhiều Linh Thạch như vậy với hắn mà nói, tuyệt đối là kiếm lợi lớn.
Nhìn thoáng qua những vật khác, gia hỏa này cũng có không ít Linh Hồn bí tịch, bất quá giống như hai vị Vương giả khác, viết chỉ tốt ở bề ngoài, không phải cực kỳ rõ ràng.
Những thư tịch này, xem hết toàn bộ, liền không để ý tới, đột nhiên trong lòng khẽ động.
- Chính xác!
Những ngày này, lấy được phương pháp tu luyện hồn phách, lập tức tập trung lại, tạo thành một quyển thư tịch mới.
Tiện tay mở ra, nhìn sang.
Một lát sau, nhãn tình sáng lên.
- Lại có thể hình thành...
Vốn tưởng rằng Dị Linh Tộc cùng nhân loại bản chất bất đồng, pháp quyết tu luyện linh hồn của bọn hắn vô dụng với mình, không nghĩ tới, dung hợp nhiều bản, đồng dạng có thể hình thành Thiên Đạo công pháp chính xác.
Lúc trước sở dĩ thoạt nhìn lộn xộn không chịu nổi, chủ yếu bởi vì số lượng bí tịch quá ít.
- Xem ra, phương pháp tu luyện hồn phách của Dị Linh tộc, tuy bất đồng nhân loại, nhưng trăm sông đổ về một biển, có công hiệu đồng dạng...
Nhịn không được gật đầu.
Pháp quyết của đối phương, lúc trước hoàn toàn xem không hiểu, cổ quái đến cực điểm, dựa theo suy đoán của hắn, không có tu luyện tẩu hỏa nhập ma liền rất tốt... Hiện tại xem ra, nguyên lai là một loại hệ thống khác, khác hẳn phương pháp tu luyện của nhân loại.
Mặc kệ đúng sai, chỉ cần làm từng bước, tổng có thể trăm sông đổ về một biển.
Đương nhiên với hắn mà nói, điều kiện tiên quyết là, công pháp đủ nhiều, sưu tập không đủ mà nói, căn bản không có chút tác dụng.
- Dung hợp!
Lúc trước Mặc Hồn Sinh lưu cho hắn Vu Hồn pháp quyết Hóa Phàm cửu trọng, cùng bí tịch này dung hợp.
Một lát sau một thư tịch mới xuất hiện ở trước mặt.
Xem một lát, khóe miệng Trương Huyền giơ lên.
Bộ công pháp này, đã hoàn mỹ vô khuyết, có thể tu luyện.
Lúc trước Vu Hồn của hắn chỉ tu luyện đến Hóa Phàm bát trọng, đã có thứ này, dĩ nhiên có thể trùng kích cửu trọng, để cho lực lượng lần nữa gia tăng.
- Trở về lại nói!
Đè nén xúc động muốn tu luyện, Trương Huyền biết rõ bây giờ không phải là thời điểm, xử lý tốt thi thể của Thủy Diệp Vương, lúc này mới mở cấm chế chung quanh, đi đến Mặc Vân Hiên.
Làm trễ nải thời gian dài như vậy, đấu giá hội khẳng định sớm đã bắt đầu rồi.
Việc cấp bách, không phải tu luyện, mà là tìm kiếm tung tích Độc Sư.
Vừa đi vào phòng đấu giá, còn chưa kịp đi xem tình huống cụ thể, chỉ thấy Hồ Vân Sinh vội vã đi vào trước mặt.
- Tiền bối, ngay vừa rồi... Thành chủ rời đi!
- Rời đi?
Trương Huyền sững sờ.
- Vâng, còn chưa bắt đầu đấu giá Địa Tàng Hoa, hắn đột nhiên quay người rời đi, vốn ta còn cho rằng có chuyện gì, muốn đi xử lý, ai ngờ... Vừa đi không trở về, đi thẳng đến Phủ Thành chủ, xem ra, không có ý định tiếp tục mua!
Hồ Vân Sinh tràn đầy nghi hoặc.
Lúc trước gia hỏa này đối với Địa Tàng Hoa tình thế bắt buộc, hận không thể xuất thủ cướp đoạt, giờ phút này mắt thấy Địa Tàng Hoa muốn bắt đầu đấu giá, lại xoay người rời đi...
Lại để cho hắn sờ không được ý nghĩ.
Trương Huyền cũng kỳ quái.
Cái này có chút không hợp lẽ thường!
Vừa rồi vị thành chủ kia, hắn cũng thấy, hận không thể không nhìn thân phận xuất thủ tranh đoạt... Đấu giá hội cũng tham gia, như thế nào lại trên đường buông tha?
- Có thể có âm mưu gì hay không?
Nhịn không được hỏi.
- Chắc có lẽ không, nhìn phương hướng hắn đi là Phủ Thành chủ, ta đoán... Hẳn là xuất hiện biến cố gì, để cho hắn không thể không trở về!
Hồ Vân Sinh suy nghĩ một chút nói.
- Như vậy đi, ngươi tiếp tục ở đây trông coi, ta đi nhìn xem xảy ra chuyện gì!
Suy tư thoáng một phát, Trương Huyền nói.
Vị thành chủ này, muốn Địa Tàng Hoa mà Độc Sư mới cần, vốn là khả nghi, hiện tại lại vội vã trở về như thế, khẳng định không có đơn giản như vậy, muốn biết xảy ra chuyện gì, chỉ có tự mình đi tới nhìn xem.
- Vâng!
Hồ Vân Sinh nhẹ gật đầu:
- Phủ Thành chủ đề phòng sâm nghiêm, cực kỳ nguy hiểm... Tiền bối cẩn thận!
Hắn cũng không phải quan tâm Trương Huyền an nguy, mà là sợ một khi xảy ra chuyện, độc của hắn không có cách nào giải.
- Yên tâm đi!
Trương Huyền khoát tay áo.
Đối mặt Nguyên Thần Cảnh Dị Linh tộc, hắn khả năng đánh không lại, nhưng những lính tôm tướng cua ở Phủ Thành chủ, toàn bộ xông lại, cũng không phải là đối thủ, không đáng kể chút nào.
- Ân!
Nhớ tới vị trung niên nhân trước mắt này không chỉ thực lực đáng sợ, càng là Độc Sư làm cho người sợ hãi, Hồ Vân Sinh nhẹ nhàng thở ra, không nói thêm lời, chỉ rõ phương hướng Phủ Thành chủ, giải thích cặn kẽ thoáng một phát.
Tuy hắn không có đi qua Phủ Thành chủ mấy lần, nhưng Mặc Vân Hiên sưu tập tin tức bốn phương, đối với Thổ Hoàng Đế này phòng vệ, còn là biết rất rõ ràng.
Giờ phút này, Tôn Cường muốn đi Phủ Thành chủ, tự nhiên không dám che giấu, tất cả đều đầu đuôi gốc ngọn kỹ càng nói ra.
Rất nhanh, đối với nơi này đã có hiểu rõ nhất định, lúc này Trương Huyền mới quay người bay về phía Phủ Thành chủ.
Phủ Thành chủ, ở vị trí trung tâm Tĩnh Viễn Thành, cách Mặc Vân Hiên chỉ hơn mười dặm, mượn nhờ cảnh ban đêm phi hành trên không trung, tốc độ cực nhanh, không lâu sau, liền chứng kiến một phủ đệ liên miên xuất hiện ở trước mắt.
Dựa theo phương vị Hồ Vân Sinh chỉ điểm, Minh Lý Chi Nhãn của Trương Huyền nhúc nhích, quả nhiên đã tìm được trận pháp cùng phòng vệ thiếu sót.
- Xem ra tin tức của gia hỏa này còn rất chính xác!
Nhẹ nhàng cười cười, thân thể nhoáng một cái, xông vào.
Hồ Vân Sinh này ở trên tin tức Độc Điện không quá đáng tin cậy, nhưng ở phương diện khác, xác thực biết rất nhiều.
Nếu không, cũng không có khả năng nhanh như vậy tìm được Địa Tàng Hoa, thuận lợi đi tới nơi này.
Sớm đã có tin tức, cộng thêm Minh Lý Chi Nhãn, Trương Huyền rất nhanh liền vượt qua tầng tầng phòng ngự của Phủ Thành chủ, đi tới đại điện.
Thân thể nhoáng một cái, giấu ở trong một cây đại thụ, lặng lẽ nhìn sang.
Sau đó chứng kiến thành chủ lúc trước uy hiếp hắn kia, đang đứng ở trong phòng, vẻ mặt sốt ruột, tựa hồ đang chờ đợi cái gì.
Hai hộ vệ lúc trước thần thái cũng nghiêm túc, không ngừng nhìn quanh trái phải.
- Được rồi, hai người các ngươi đi xuống trước đi!
Thành chủ khoát tay áo.
- Vâng!
Hộ vệ đi ra ngoài, gian phòng lập tức an tĩnh lại.
Thành chủ qua lại dạo bước, đi một lát, muốn nói gì, một khí tức đặc thù lập tức đánh úp tới.
Sau đó một bóng người, đột ngột xuất hiện ở trong đại sảnh.
- Gặp qua đại nhân...
Chứng kiến người này, thành chủ nhẹ nhàng thở ra, vội vàng ôm quyền, xem ra, vừa rồi hắn một mực chờ đúng là vị này.
- Ân!
Bóng người chắp hai tay sau lưng, nhàn nhạt nhẹ gật đầu.
- Đại nhân, ngươi để cho ta đấu giá mua Địa Tàng Hoa, lập tức liền muốn bắt đầu...
Thành chủ tràn đầy nghi hoặc nhìn qua.
Đối phương để cho hắn đấu giá mua, mắt thấy sẽ phải bắt đầu, lại vội vã để cho hắn trở về, trong lòng kỳ quái không nói ra được.
- Đã xảy ra chuyện...
Không có trả lời hắn, bóng người nhăn mày lại.
- Gặp chuyện không may?
Thành chủ không hiểu.
- Ân!
Bóng người khoát tay áo, đang muốn nói chuyện, đột nhiên nhướng mày, nhìn về phía Trương Huyền:
- Người nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận