Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Ước đấu bắt đầu

- Khụ khụ!
Mạc Vũ ở một bên, che trán, thiếu chút nữa thì phun ra một ngụm máu tươi, choáng váng ngay tại chỗ.
Phương pháp đánh thuần thú này của Trương Huyền, chỉ thích hợp với man thú, phụ thân tự trói mình nằm trên mặt đất làm gì?
Lại nói, trói hùng sư đuôi vàng lại, là bởi vì sợ nó bị đánh, sốt ruột đả thương người. Một nhân loại như phụ thân, chỉ cần nhớ kỹ không đánh trả là được...
Mấu chốt nhất chính là... một câu “tới, đánh ta đi!”
Nếu không biết nguyên nhân, còn tưởng rằng là kẻ điên cuồng thích bị ngược đãi...
- Phụ vương, mau đứng lên...
Sắc mặt nàng đỏ bừng, vội vàng đi tới trước mặt, nâng hắn dậy.
Thật ra cũng không thể trách Mạc Thiên Tuyết bị ma quỷ ám ảnh. Tận mắt nhìn thấy được man thú không có cách nào đột phá, ở ngay trước mắt mình thành công thăng cấp Chí Tôn, tất nhiên cũng sẽ nghĩ mình có thể đột phá hay không.
Nếu thật sự thành công, so với man thú đột phá, lực ảnh hưởng tuyệt đối lớn hơn nữa. Thực lực của một nước cũng càng thêm cao hơn.
Mấy năm nay ở dưới áp lực của Lâm gia và Mạc Hoằng Nhất, tinh thần toàn thân hắn vẫn luôn căng thẳng. Nhìn thấy được hi vọng đột phá, hắm làm sao có thể kiềm chế được!
- Nó đã đột phá Chí Tôn, ta lại không tiếp tục quấy rầy nữa. Ta còn có những chuyện khác, hiện tại từ biệt!
Giải thích rõ ràng, phương pháp đánh thuần thú của hắn chỉ thích hợp với man thú, lúc này Trương Huyền mới ôm quyền, xoay người đi ra ngoài.
Thật ra giúp hắn đột phá, cũng có thể làm được. Chỉ có điều, khẳng định như vậy sẽ để lộ thân phận của Trương Huyền. Đó chính là được một mất mười.
Lại nói, ngay cả linh thạch cũng không có, mình làm gì có nhiều thời gian rảnh rỗi như vậy!
Vừa đi mấy bước, hắn lại ngửi được mùi thơm xông vào mũi. Mạc Vũ công chúa đuổi theo.
- Trương Huyền, ngày hôm qua ta nói sẽ dẫn ngươi đi xem trò hay. Tính toán thời gian, chắc hẳn cũng đã bắt đầu. Cùng đi thôi!
- Trò hay? Đến cùng là chuyện gì?
Trương Huyền nhìn qua.
- Đi qua xem một chút sẽ biết...
Mạc Vũ công chúa giống như là một tiểu hồ ly đắc ý.
- Được rồi!
Thấy nàng không nói, Trương Huyền không tiếp tục hỏi thăm. Hai người cùng đi về phía bên ngoài vương cung.
...
Thiên Vũ học viện.
Đám người Triệu Nhã lại tới nơi này lần nữa.
Lần trước qua, cùng nữ hài nói khoác không biết ngượng kia so tài một hồi, cuối cùng không phân thắng bại, khiến cho nàng vô cùng phiền muộn.
Sau khi trở về, học tập kiếm pháp của sư tổ, mấy ngày qua nàng không ngừng tu luyện, có một trăm phần trăm tự tin, nhất định có thể đánh bại nữ tử kia, ép nữ tử kia phải nói lời xin lỗi!
- Nữ nhân kia cũng chỉ ỷ vào võ kỹ lợi hại. Hiện tại Triệu Nhã học tập được kiếm pháp của sư tổ, khẳng định nàng ta không phải là đối thủ!
- Đúng vậy. Dám sỉ nhục lão sư, nếu không xin lỗi, phải cho nàng đẹp mặt!
Đám người Trịnh Dương, Viên Đào hừ lạnh.
Trương sư một đường chỉ điểm, khiến cho tu vi bọn họ càng lúc càng mạnh. Ở trong lòng bọn họ, hắn từ lâu đã được sùng bái giống như thần linh. Lại có người ở trước mặt mọi người nghi ngờ, còn nói Liễu lão sư lợi hại hơn, bọn họ làm sao không tức giận?
Cái gì mà Liễu lão sư... có thể sánh được bằng gót chân của Trương lão sư sao?
- Ừ!
Vương Dĩnh cũng gật đầu, miệng mím lại.
Nàng mặc dù nhu nhược. Ai dám sỉ nhục Trương sư, nàng tuyệt đối là người đầu tiên xông lên!
Rất nhanh bọn họ đã đi tới nơi so tài đã hẹn trước đó. Chỉ thấy đài so đấu trước đó vắng vẻ, đã đông nghịt người.
Không ít học viên nghe tin đầu đến đây, muốn xem thử giữa Trương sư, và Liễu lão sư gần đây danh tiếng vang xa, đến cùng học trò của ai lợi hại hơn.
- Nữ nhân kia tới!
Trịnh Dương đưa tay chỉ.
Mọi người nhìn lại, chỉ thấy ở một góc của đoàn người, đám người Mộc Tuyết Tình, Mạnh Đào đã đi tới.
Thời khắc này, Mộc Tuyết Tình cũng lộ ra biểu tình hoàn toàn tự tin.
Liễu lão sư truyền thụ đao pháp, nàng thử nghiệm, tinh diệu tuyệt luân. So với võ kỹ nàng tu luyện trước đó, cường đại hơn rất nhiều.
Nữ hài kia, vốn không biết võ kỹ gì, chỉ dựa vào chân khí hùng hậu mới có thể miễn cưỡng đánh với nàng một trận không phân thắng bại. Lần này nàng học được võ kỹ lợi hại như vậy, còn ngăn cản được sao!
- Trương sư không ở Thiên Vũ vương thành. Cho dù ở đây, cũng không có khả năng hai ba ngày ngắn ngủi, khiến nàng học thành thạo võ kỹ giống như đao pháp của ta. Cho nên... ngày hôm nay nàng ta nhất định phải thua!
Ánh mắt của hai nàng va chạm vào nhau, trong lòng Mộc Tuyết Tình thầm hừ lạnh.
...
- Xem ra hai vị này đều rất có tự tin!
Trong đám người, Lưu Trường Nham sớm lại có mặt ở phía sau. Sau khi nhìn thấy được biểu tình của hai nàng, ánh mắt hắn căng thẳng.
- Thời gian ba ngày, các nàng chắc hẳn đều học được chiêu số lợi hại hơn, dự định một trận quyết thư hùng!
Cách đó không xa, thần sắc Triệu Vũ Tinh cũng nghiêm nghị.
Hai người là cao thủ lợi hại nhất thế hệ trẻ tuổi, năng lực quan sát kinh người.
Hai nữ hài này tập trung tinh lực, có sự tự tin cường đại, cũng có phần khí thế cao ngạo hơn người. Về điểm ấy, bọn họ có thể dễ dàng nhìn ra được.
- Ngươi nói lần này các nàng ai sẽ thắng lợi?
Lưu Trường Nham nhìn qua.
- Ta cảm thấy là Mộc Tuyết Tình!
Triệu Vũ Tinh có chút do dự nói.
- A?
Nghe được kết luận này, không chỉ Lưu Trường Nham, ngay cả mấy học sinh xung quanh cũng không nhịn được nhìn qua, muốn nghe xem học sinh đứng đầu này sẽ giải thích như thế nào.
- Sau khi biết Liễu lão sư giải quyết tốt đẹp nghi tường Nghi Nam, trở thành hội trưởng của nghiệp đoàn y sư, ngày hôm qua ta đặc biệt đi tới lớp học của hắn xem thử. Trùng hợp nhìn thấy được Mộc Tuyết Tình thi triển đao pháp...
Nắm đấm của Triệu Vũ Tinh căng thẳng, trên đầu xuất hiện mồ hôi lạnh:
- Nói thật, rất lợi hại. Cho dù ta gặp phải, cũng không đỡ nổi, phải cúi xuống chịu thua!
Nhớ tới cảnh tượng ngày hôm qua mình nhìn thấy được, đến bây giờ tim vẫn còn đập nhanh không dừng.
Ngày hôm trước, nghe được lời nói chuyện giữa Liễu lão sư và Mạc Thiên Tuyết bệ hạ, hắn đặc biệt tìm người hỏi thăm, lúc này mới hiểu được Liễu lão sư vừa đến vương thành lại đánh ra danh tiếng lớn như vậy.
Trong lòng hắn bội phục. Ngày hôm qua hắn đặc biệt đi tới lớp học xem, vừa vặn nhìn thấy được Mộc Tuyết Tình thi triển đao pháp vừa học được.
Một đao đánh xuống, giống như linh dương móc sừng, không tìm được nửa điểm vết tích. Hắn nghiên cứu cả đêm, bất đắc dĩ phát hiện, cho dù hắn dùng ra hết thế võ toàn thân, vẫn không có cách nào tránh né.
Thật sự quá mạnh mẽ!
Chỗ tinh diệu, tuyệt đối vượt qua bất kỳ võ kỳ nào của Thiên Vũ học viện!
Thực lực bản thân nàng lại mạnh mẽ, học chiêu số như vậy, ai có thể thắng được?
- Triệu học trưởng chịu thua?
- Vậy không phải có nghĩa là, thực lực Mộc Tuyết Tình bây giờ, đã là cao nhất trong tất cả học sinh của Thiên Vũ học viện sao?
- Vậy cũng quá đáng sợ...
Mọi người ồ lên.
Triệu Vũ Tinh xưng bá trong học viện mấy năm, vẫn là mục tiêu và thần tượng của vô số học sinh. Ngày hôm nay hắn tự nhiên cam tâm tình nguyện thừa nhận không bằng Mộc Tuyết Tình. Một khi truyền ra, đủ để gây ra sóng to gió lớn.
- Kết luận của ngươi, ta cũng không ủng hộ!
Lưu Trường Nham lắc đầu:
- Tuy rằng đao pháp của Mộc Tuyết Tình lợi hại, nhưng ta cảm thấy... ngày hôm nay nàng chưa chắc có thể thắng lợi!
- Vì sao?
Thấy bằng hữu tốt không đồng ý với quan điểm của hắn, Triệu Vũ Tinh nhìn qua.
- Triệu Nhã này trong vòng 3 ngày có tăng lên hay không, ta không biết. Nhưng mấy ngày qua ta đặc biệt nghe qua chuyện của Trương sư. Hắn sáng tạo ra vô số kỳ tích. Những kỳ tích này, bất kỳ kẻ nào cũng không có cách nào làm theo được!
Lưu Trường Nham lộ ra vẻ sùng bái.
- Không đầy hai mươi tuổi, sát hạch danh sư, phá tan rất nhiều kỷ lục do Mạc Hoằng Nhất để lại. Tuổi còn trẻ liền trở thành thi họa sư tam tinh, danh chấn thiên hạ. Tu vi bản thân còn đạt tới Tông Sư cảnh... Mấu chốt nhất chính là, ta nghe nói những học sinh Triệu Nhã này, hắn tổng cộng dạy không đến hai tháng, thật sự giảng bài mới khoảng năm, sáu ngày!
- Thời gian ngắn như vậy, khiến cho đám người Triệu Nhã xuất thân Thiên Huyền vương quốc, cùng Mộc Tuyết Tình chiến đấy không phân thắng bại... Các ngươi không cảm thấy đáng sợ sao?
- Dạy không đến hai tháng?
- Thật sự giảng bài năm, sáu ngày?
- Ngươi từ nơi nào nhận được tin tức này? Có đáng tin hay không vậy?
...
Nghe được tin tức này, tất cả mọi người đều ngây người.
Thiên Huyền vương quốc ở chỗ nào?
Góc xa xôi rác rưởi tới mức không thể lại rác rưởi hơn!
Có người nói học sinh nơi đó, võ giả nhất trọng là có thể thi vào học viện. Đạt được Chân Khí cảnh, lại được cho cao thủ lợi hại nhất trong đám học sinh!
Người ở loại địa phương nhỏ này, thật sự chỉ giảng bài năm, sáu ngày, lại bồi dưỡng ra người có thể sánh ngang cùng Mộc Tuyết Tình...
Ta không nghe nhầm chứ?
- Ta thỉnh giáo một vị danh sư học đồ. Quá trình Trương sư sát hạch danh sư, nàng trùng hợp ở đó. Chuyện này là nghe được từ chính miệng của Trương sư nói ra, không có khả năng giả vờ!
Lưu Trường Nham chắc chắn nói.
Nói tin tức này, là bằng hữu thanh mai trúc mã của hắn, tuyệt đối sẽ không nói dối.
- Giảng dạy năm, sáu ngày, lại có thực lực như vậy. Ba ngày có lẽ thật sự có thể khiến cho Triệu Nhã lại thay da đổi thịt...
Triệu Vũ Tinh gật đầu.
- Không đúng. Không phải nói Trương lão sư sát hạch danh sư nhị tinh, phải đi ra ngoài thí luyện, không ở Thiên Vũ vương thành sao?
- Đúng vậy. Nếu như hắn không ở đây, không tự mình chỉ điểm, Triệu Nhã còn muốn thắng được Mộc Tuyết Tình, chỉ sợ cũng có chút khó khăn!
...
Trong đám người không biết có ai nói một câu, lập tức khiến cho những người khác tán thành.
- Trương sư cho dù không ở đây, loại danh sư lợi hại này, chưa chắc sẽ không lưu lại chiêu số lợi hại... Đám người Triệu Nhã, là đang giúp hắn giành lấy vinh dự. Nếu thật sự phải thua, không phải có nghĩa là, không bằng vị Liễu lão sư này sao?
- Trương sư đường đường danh sư, làm sao có thể không bằng Liễu lão sư?
- Liễu lão sư cũng không kém có được hay không? Tuổi còn trẻ, liền trở thành hội trưởng của nghiệp đoàn y sư. Tùy tiện chỉ điểm, khiến tu vi của học sinh đột nhiên tăng mạnh. Nếu không bị giới hạn bởi thiên phú, không thể sát hạch danh sư, nếu không, làm sao tới phiên Trương sư gây náo động!
- Ta vẫn cảm thấy Trương sư lợi hại hơn...
...
Một hòn đá kích thích ngàn tầng sóng, mọi người bàn luận ầm ĩ.
Trong số học sinh có vài người hâm mộ Trương Huyền, đối với hắn sùng bái có thừa. Cũng có vài người bị vị Liễu lão sư này chinh phục, muốn khiến cho lão sư của học viện mình thu hoạch toàn thắng.
Mọi người ở bên nào cũng cho là mình phải, không ai nhường ai. Triệu Nhã, Mộc Tuyết Tình còn không có đánh nhau, phía dưới đã khí thế hừng hực.
...
- Đáng giận!
- Lại dám nói cái gì Liễu lão sư còn lợi hại hơn so với Trương lão sư. Triệu Nhã, ngày hôm nay nàng không đánh cho Mộc Tuyết Tình này thành đầu heo, ta cũng coi thường nàng!
Nghe được xung quanh bàn luận, Trịnh Dương cắn chặt hàm răng.
Tính tình hắn vốn là nóng nảy, nếu không ban đầu ở Hồng Thiên học viện cũng không có khả năng nghe được Chu Thiên lão sư đối xử không công bằng, liền trực tiếp khiêu chiến học đài chiến đấu.
So tài với đối phương, vốn định sửa lại danh tiếng cho lão sư, khiến cho danh tiếng của hắn lớn hơn nữa. Kết quả hiện tại đã có hơn phân nửa người, ủng hộ Liễu lão sư gì đó. Hắn làm sao nuốt trôi khẩu khí này.
- Yên tâm đi! Không đánh nàng chịu thua, không cần ngươi nhắc nhở, ta cũng sẽ tự mình đi tìm Trương lão sư nhận sai!
Thân thể thoáng động, Triệu Nhã nắm trường kiếm ở trong lòng bàn tay, khí tức cường đại xuyên qua cơ thể lao ra, khiến người ta một loại cảm giác đẹp lạnh lùng.
Vù!
Dòng người tách ra, nàng đi từng bước một về phía đài so đấu. Rất nhanh nàng đi tới trên đài, ngạo nghễ đứng thẳng. Dường như toàn thế giới, chỉ còn lại có nàng một, không ai có thể chống lại.
Oong!
Tay rút trường kiếm ra khỏi vỏ, trên không trung phát ra tiếng gió giống như tiếng nức nở, nàng chỉ về phía trước, khí tức như cầu vồng.
- Mộc Tuyết Tình, nàng có dám dùng binh khí đánh với ta một trận hay không?
- Có gì không thể!
Một tiếng quát vang lên, Mộc Tuyết Tình cũng nhảy lên đài so đấu, trường đao múa nhanh, giống như rồng lớn, phát ra tiếng vù vù, khiến cho khí thế của nàng, trong nháy mắt tăng lên.
Chiến đấu... liền bắt đầu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận