Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thánh thú kêu cứu

Con Thánh thú này, chừng dài hơn mười thước, cao bốn năm mét, lông tơ màu vàng kim, giống Xích Ngạch Bạch Hổ đến mấy phần, còn không có ra tay, liền cho người ta một loại khí tức máu tanh nồng đậm.
Trước đó gặp phải không ít Thánh thú, cấp bậc rất cao, nhưng kinh nghiệm chiến đấu không phong phú, con trước mắt này, rõ ràng không giống, toàn thân khí tức sát lục, trong ánh mắt mang theo cảnh giác, vừa nhìn liền biết Thánh thú chết ở dưới vuốt nó không phải số ít. Có thể trở thành một vương giả, dựa vào là chiến đấu, mà không phải nói nhảm.
- Lá gan của các ngươi thật lớn, lại dám đến chỗ ta làm loạn!
Nhìn quanh một vòng, thanh âm của Vân Hổ vang lên, nói lại là ngôn ngữ nhân loại.
Di tích Khổng miếu, vài vạn năm không có xuất hiện loài người, bởi vậy trước đó, nhìn thấy Kim Diện Khung Lang, Xích Ngạch Bạch Hổ, đều chỉ dùng ngôn ngữ Thú tộc câu thông, nhiều nhất sau khi thuần phục, có thể ý niệm giao lưu.
Nhưng đại gia hỏa này, vậy mà có thể mở miệng nói tiếng người... Coi như Trương Huyền cũng cảm thấy có chút kỳ quái.
- Đừng nói nhảm, bày trận!
Ngô Xương Bình sầm mặt lại, hét lớn một tiếng.
Có thể nói ngôn ngữ nhân loại, nói rõ đối với nhân loại biết rất nhiều, thủ đoạn vừa rồi không có tác dụng, đoán chừng là trước thời hạn có đề phòng.
Phần phật!
Mấy người đồng thời giơ vũ khí lên, vây Vân Hổ vào giữa, khí tức trên thân mỗi người như có loại liên hệ vi diệu, giống như có sợi chỉ kết nối, vừa nhìn liền biết, không chỉ hợp thành trận pháp, còn sử dụng một loại pháp bảo lợi hại nào đó.
Khó trách không cho Trương Huyền theo tới, bọn họ sớm đã chuẩn bị ổn thoả, tự nhiên không nguyện ý người khác ra tay cướp đoạt thành quả thắng lợi.
- Không biết sống chết!
Cũng không thèm để ý đối phương chuẩn bị, Kim Linh Vân Hổ quát lạnh một tiếng, bỗng nhiên hí dài, thân thể to lớn lăng không đập tới một trung niên. Xem ra biết đối phương hợp thành đại trận, muốn đánh tan từng cái.
Ông!
Móng vuốt còn chưa tới trước mặt, trên người trung niên nhân sáng lên một đạo hào quang, lực lượng hùng hồn, từ sợi tơ bốn phía truyền tới, tràn vào trong cơ thể.
Cảm thụ lực lượng tràn đầy, trong mắt quang mang đại thịnh, trung niên nhân nâng lên đại đao trong tay, thẳng tắp đánh xuống.
Không gian giống như bị xé nứt, đao khí hội tụ vào một chỗ, ở trên trời hình thành một đao ảnh to lớn.
Ầm!
Móng vuốt cùng đao ảnh đối đầu, Kim Linh Vân Hổ nhịn không được lui về sau một bước.
- Vậy mà có thể liên hợp lực lượng của tất cả mọi người, lợi hại...
Trương Huyền âm thầm gật đầu.
Chỉ bằng vào trung niên nhân, đương nhiên là ngăn không được Vân Hổ công kích, nhưng mượn sợi tơ kia, lực lượng mọi người gia trì chung một chỗ liền không đồng dạng.
Trong thời gian ngắn, sức chiến đấu vượt qua Bất Hủ cảnh đại viên mãn, cho dù Vân Hổ mạnh mẽ, cũng không có phá vỡ phòng ngự.
- Xem bộ dáng là Đại Thánh chí bảo!
Có thể thừa nhận lực lượng của nhiều người như vậy, hơn nữa thuận lợi phát huy, không trúc trắc chút nào, mọi người sử dụng món bảo vật này, ít nhất cũng đạt tới Đại Thánh cấp. Tuy kém Long Cốt Thần Thương, nhưng đã không tầm thường rồi.
- Khó trách dám tới tìm ta, thoạt nhìn có chút thủ đoạn...
Không có phá vỡ phòng ngự, Kim Linh Vân Hổ hừ một tiếng, có điều vẫn không quá bối rối, cái đuôi bỗng nhiên co lại.
Lực công kích của đuôi vậy mà còn muốn hung mãnh hơn móng vuốt, tựa như một kiện binh khí, trong nháy mắt đột phá thời gian hạn chế, lần nữa xuất hiện ở phía trước trung niên nhân.
Thấy uy lực cực lớn, trung niên nhân vội vàng nhấc ngang trường đao.
Bành!
Đao cùng đuôi đụng nhau, sắc mặt của trung niên nhân trắng nhợt, liên tục lui về phía sau mấy bước.
Vân Hổ không cho thời gian thở dốc, tiếp tục tiến công, lại trảo một cái.
Loại bỏ trận pháp hợp kích lợi hại, nếu như không biết kết cấu cùng thiếu hụt, phương pháp hữu hiệu nhất chính là nắm một đối thủ liên tục công kích, Vân Hổ này rất rõ ràng biết điểm ấy.
- Chiêu này vô dụng...
Nhìn thấy hoạt động của Vân Hổ, tốc độ rất nhanh, lực lượng cũng rất lớn, trung niên nhân mắt thấy sắp ngăn cản không nổi, Trương Huyền vẫn lắc đầu.
Đại Thánh chí bảo, nếu có thể phá giải như vậy, cũng không đến mức để vô số người điên cuồng.
Quả nhiên, tiếng nói của hắn chưa dứt, cổ tay của Ngô Xương Bình rung lên, làm ra thủ thế.
Rầm!
Một cái nháy mắt, sợi chỉ trên không lập tức co rút lại, lực lượng mạnh mẽ từ trên thân mọi người tản xạ ra, để sợi chỉ trở nên càng kiên cố hơn, bạo phát ra lực lượng mạnh mẽ.
- Bắn!
Ra lệnh một tiếng, binh khí trong tay mọi người đồng loạt bay lên, dọc theo sợi chỉ đâm tới Vân Hổ.
- Rống!
Không nghĩ tới bảo vật của đối phương còn có công hiệu như vậy, Kim Linh Vân Hổ sửng sốt một chút, vội vàng xoay người, đầu lâu to lớn bỗng nhiên nâng lên, gào lên một tiếng.
Rầm!
Vô số kiếm khí kim sắc từ trong miệng bắn ra, đâm tới sợi chỉ.
- Vậy mà có thể bắn ra kiếm khí, thiên phú của con Thánh thú này quả nhiên mạnh mẽ...
Ánh mắt Trương Huyền sáng lên.
Còn tưởng rằng đại gia hỏa này chỉ có thể ngoan ngoãn bị bắt, không nghĩ tới lại có thể bắn ra kiếm khí, thi triển ra lực lượng tấn công có thể so với nhân loại, cho dù đám người Ngô Xương Bình có Đại Thánh chí bảo, chỉ sợ cũng không dễ dàng chiến thắng như vậy.
- Kim Linh Vân Hổ, am hiểu Kim thuộc tính, chẳng lẽ cho rằng chúng ta không có nghiên cứu qua? Chờ chính là cái này...
Vẻ mặt Ngô Xương Bình không thay đổi, còn nhẹ nhàng cười một tiếng, ngón tay điểm ra.
Ầm!
Thời gian nháy mắt, sợi chỉ trên không thay đổi màu sắc, tựa như dung nham chói mắt, hỏa diễm thiêu đốt.
Rầm!
Chân khí của mọi người tràn vào trong đó, giống như xăng gặp lửa, lập tức thiêu đốt lên. Trong nháy mắt, trên không xuất hiện một bức tường lửa không ngừng thiêu đốt, hoàn toàn bao phủ Vân Hổ.
- Quả nhiên chuẩn bị đầy đủ, phỏng chừng Vân Hổ không ngăn được...
Trương Huyền sửng sốt một chút, ngay sau đó cảm xúc.
Không hổ là Thái Thượng trưởng lão của Thuần Thú sư công hội, quả nhiên không tầm thường, am hiểu Thánh thú so với hắn còn mạnh hơn.
Kim Linh Vân Hổ này, ngũ hành thuộc tính Kim, bình thường chiến đấu, nếu như muốn vây quanh, là rất khó làm được, dù sao kim vô cùng sắc bén, vô kiên bất phá.
Đây là chỗ cường đại của Kim thuộc tính.
Nhưng đối phương chuẩn bị lửa, hỏa khắc kim!
Hỏa diễm vừa ra, lực lượng Kim thuộc tính trong cơ thể Vân Hổ liền bị áp chế, khắp nơi bị quản chế, như vậy coi như nó phòng ngự vô địch, phỏng chừng cũng ngăn cản không nổi những người này vây công.
- Quả nhiên không thể coi thường cường giả thiên hạ...
Rõ ràng những thứ này, trong lòng Trương Huyền âm thầm cảnh giác.
Tuy nắm giữ Thiên Đạo thư viện, có thể làm được toàn trí toàn năng, nhưng vẫn cần cẩn thận, không thể quá mức tự đại. Đổi lại bản thân, bị những người này vây quanh, trừ tế ra thi thể Cổ Thánh, chỉ sợ cũng không có biện pháp tốt hơn.
- Rống!
Nhìn thấy hỏa diễm hạ xuống, Kim Linh Vân Hổ dường như cũng biết đối phương làm đủ chuẩn bị, nó lập tức sẽ rơi vào bị động, đột nhiên ngẩng đầu lên, lần nữa gào thét.
Lần này thanh âm không phải tấn công, mà mang theo uyển chuyển, hình như là đang phát ra một loại tin tức nào đó.
- Là Thánh thú kêu cứu, chẳng lẽ nó còn có đồng bạn?
Nghe được tiếng la này, Ngô Xương Bình biến sắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận