Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Lôi Nguyên Châu

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Dịch: Nguyễn Khiêm.

Dựa theo đạo lý bình thường, lôi điện trở nên dày đặc như thế, coi như đám
người Ngô sư ở toàn thịnh, đều không thể rời đi, lúc này lại hư không tiêu
thất, chỉ có thể nói rõ một vấn đề, Thạch Diệp Vương kia đã trở về, hơn nữa
tiến hành công kích bọn họ!
– Không đúng… tuy Kim Nguyên đỉnh thoạt nhìn không đáng tin cậy, nhưng trên
thực tế sức chiến đấu lại không thể bỏ qua, chỉ cần không có đạt tới Thánh Vực
ngũ trọng Xuất Khiếu Cảnh, muốn thắng được… Hầu như không có khả năng, có nó
bảo hộ, có lẽ không có vấn đề quá lớn!
Cái ý nghĩ này hiện lên ở trong đầu, đã bị hắn bác bỏ:
– Hơn nữa, ta đi thời gian cũng không dài, coi như đánh không lại, kiên trì
một đoạn thời gian vẫn có thể làm được, lại nói… Lôi Đình cuồng bạo như thế,
coi như Thạch Diệp Vương càng lợi hại, khẳng định cũng không phòng ngự được.
Bản thân bảo vệ tính mạng cũng thành vấn đề… làm sao có nhàn hạ tìm đám người
Ngô sư phiền toái!
Kim Nguyên đỉnh thân là Thánh Khí trung phẩm, mặc dù ở dưới tình huống không
ai khu động, chỉ mạnh mẽ đâm tới, thi triển ra sức chiến đấu có hạn, nhưng có
nó bảo hộ, coi như là Thạch Diệp Vương kia muốn động thủ, cũng chưa chắc có
thể thành công!
Huống chi Lôi Đình thô bạo như thế, hắn cũng chỉ có thể bảo vệ tính mạng, muốn
ở chỗ này giết người, tuyệt không có khả năng.
– Hả?
Phỏng đoán khả năng không phải là Thạch Diệp Vương trở về, Trương Huyền nhẹ
nhàng thở ra, nhìn phế tích trước mắt.
Nếu như không phải lọt vào vây công, đó chính là ẩn nấp rồi.
Nhìn kỹ, quả nhiên để cho hắn phát hiện không đúng, nhịn không được nhẹ nhàng
cười cười.
Bùn đất đều là mới, lúc trước tuy thành quách sụp xuống, nhưng đều chồng chất
ở trên đất, nếu như đoán không sai, đám người Ngô sư, có lẽ đào hầm ẩn núp ở
dưới mặt đất.
Trên mặt đất, bởi vì thể chất của nhân loại đặc thù, sẽ hấp dẫn lôi điện, mà
chui vào mặt đất, sẽ an toàn không ít, hoàn toàn chính xác là phương pháp xử
lý tốt nhất.
Vù vù!
Nhục thân đi ra Không Gian giới chỉ, Vu Hồn tiến nhập trong đó, chân khí trên
thân chấn động, đẩy ra bùn đất, thẳng tắp chui vào.
Tiến nhập bùn đất, lôi điện công kích xác thực giảm bớt không ít, một mực lặn
xuống bảy tám mét, quả nhiên thấy một cái lô đỉnh thật lớn, giấu ở trong đó.
Đúng là Kim Nguyên đỉnh!
Lúc này thể tích của Kim Nguyên đỉnh to lớn, đường kính chừng hai ba mươi mét,
bên ngoài không có một người, xem ra đều bị nó giấu ở bên trong.
– Ngươi bị thương?
Đang muốn xốc nắp đỉnh lên, nhìn xem mọi người như thế nào, Trương Huyền liền
phát hiện khí tức của Kim Nguyên đỉnh yếu ớt, hiển nhiên bị thương không nhẹ.
– Thiếu chủ, ngươi đã đến rồi…
Thấy hắn đi vào, Kim Nguyên đỉnh đáp lại, thanh âm lộ ra hữu khí vô lực:
– Bọn hắn cũng không việc gì…
– Ngươi xảy ra chuyện gì vậy?
Trương Huyền nhíu mày.
– Lôi Đình trở nên hung mãnh, ta muốn cứu người, hình thể quá lớn, bị lôi điện
công kích… Hiện tại chỉ muốn nghỉ ngơi…
Kim Nguyên đỉnh lung lay.
Trương Huyền xiết chặt nắm đấm.
Lôi Đình dày đặc như thế, Kim Nguyên đỉnh lại biến thành đường kính hai ba
mươi mét, tự nhiên nhận lấy công kích cực kỳ mãnh liệt.
Làm Thánh Khí trung phẩm, Lôi Đình công kích sẽ không tổn hại bao nhiêu, nhưng
linh tính trong đó, cũng có chút chống chọi không được.
Lôi điện vốn đối với Linh Hồn thì có năng lực công kích thật lớn.
Bởi vậy, tuy Kim Nguyên đỉnh bảo vệ mọi người, nhưng linh tính nhận lấy công
kích, xem ra tùy thời có thể lâm vào hôn mê.
– Ta truyền thụ cho ngươi một bộ pháp quyết, ngươi trước tu luyện… Ngàn vạn
không được mê man!
Biết rõ linh tính của Kim Nguyên đỉnh, một khi mê man vô cùng có khả năng tử
vong, Trương Huyền sốt ruột, tinh thần khẽ động, truyền tới một bộ công pháp.
Đúng là pháp quyết Linh Hồn rèn luyện, tuy không biết đối với linh tính có hữu
dụng hay không, nhưng giờ phút này cũng không có biện pháp khác.
Gia hỏa này bình thường tùy tiện, nhưng độ trung tâm là không thể nghi ngờ,
lần này càng vì cứu người mới như vậy, không có khả năng để cho nó gặp chuyện
không may.
– Được rồi… Ta không thể tu luyện… Thiếu chủ, ta tuy sợ chết, nhưng không phải
người nhu nhược…
Thanh âm của Kim Nguyên đỉnh càng ngày càng nhỏ, dần dần không còn động tĩnh.
– Đỉnh Đỉnh…
Vội vàng hô một tiếng, phát hiện nó đã lâm vào ngủ say.
Đối phương đã sớm không chịu nổi, chỉ là vì bàn giao với mình, mới một mực
kiên trì.
– Ngươi không phải người nhu nhược, mà là anh hùng…
Ánh mắt lóe lên, Trương Huyền cắn chặt hàm răng:
– Yên tâm đi, ta nhất định sẽ cứu tỉnh ngươi…
Dù gia hỏa này chỉ là binh khí, hơn nữa một mực sợ chết, nhưng ở trước mặt
trái phải rõ ràng, còn dứt khoát lựa chọn bảo hộ mọi người.
Bản thân đáp ứng nó, muốn cho nó đạt tới Xuất Khiếu Cảnh, càng đáp ứng mang
theo đối phương một đường đi về phía trước, hiện tại nó vì cứu người hôn mê,
vô luận như thế nào cũng phải cứu tỉnh, hoàn thành nguyện vọng của nó.
Trong lòng có quyết định, xốc lên nắp lò, nhảy vào trong đó.
– Trương sư, ngươi đã trở về…
Thấy hắn xuất hiện, đám người Ngô sư ẩn thân trong đó đồng thời đứng dậy.
Có Kim Nguyên đỉnh bảo hộ, bọn hắn không bị bất cứ thương tổn gì, ngược lại
trải qua nửa ngày điều chỉnh, thương thế chuyển biến tốt đẹp, khôi phục không
ít thực lực.
– Ân, đây là có chuyện gì? Lúc trước lôi điện không phải rất ổn định sao? Vì
sao đột nhiên trở nên cuồng bạo như thế?
Trương Huyền nhịn không được đến xem qua.
Hắn đi tìm Lạc Nhược Hi, không biết bên trong xảy ra chuyện gì, mọi người thân
ở trong Lôi Đình hải dương, nên biết rõ ràng hơn một ít.
– Có lẽ cùng… Thạch Diệp Vương ngươi nói có quan hệ! Hắn đi tìm bảo vật, có
khả năng đụng vào cấm chế, mới khiến cho lôi điện trở nên cường đại như vậy!
Ngô sư nói.
Vừa rồi bọn hắn ở bên trong liền phỏng đoán, mọi người nhất trí cảm thấy, có
thể là nguyên nhân này.
Nếu không, Lôi Đình chi hải khổng lồ như thế, quyết không có khả năng thay đổi
bất thường, một lần đáp xuống nhiều lôi điện như vậy.
– Rất có khả năng…
Trương Huyền gật đầu.
Cũng đúng!
Lúc trước bọn hắn cũng đã nói, vị Thánh Vực tứ trọng Thạch Diệp Vương kia, đi
tìm bảo vật, kết quả không lâu sau, liền xuất hiện loại tình huống này… Cả hai
tất nhiên có liên hệ.
– Lúc trước Thạch Diệp Vương rời đi hướng nào?
Ánh mắt Trương Huyền nheo lại.
Nếu không phải gia hỏa này, Kim Nguyên đỉnh sẽ không ngủ say, vô luận như thế
nào cũng phải báo thù!
Lại nói, vô luận bảo vật gì, thật để đối phương đạt được, Nhân tộc tất nhiên
gặp phải nguy hiểm thật lớn, dù mất mạng cũng phải ngăn cản.
– Đi vào trong Cổ Thành…
Ngô sư chỉ chỉ.
Vị trí của bọn hắn, là một Cổ Thành cũ nát ở trung tâm Lôi Đình chi hải, địa
phương Thạch Diệp Vương đi đúng là trung tâm của Cổ Thành.
– Ta đi tới nhìn xem, các ngươi tiếp tục ở chỗ này tu luyện dưỡng thương…
Trương Huyền khoát tay áo.
Kỳ thật phương pháp an toàn nhất chính là thu đám đông vào Thiên Nghĩ Phong
Sào.
Làm như vậy, tuy bảo vệ mọi người, nhưng cũng sẽ bại lộ bí mật của tổ ong, lại
nói, tất cả mọi người là tới thí luyện, một mực cất giấu, khẳng định cũng sẽ
không nguyện ý.
Đối với rất nhiều Danh Sư cũng là một loại không tôn trọng.
– Trương sư, Thạch Diệp Vương kia rất mạnh, ta đi cùng ngươi, hơn nữa, ta có
một loại thủ pháp đặc thù, có thể truy tung Dị Linh tộc…
Phùng Huân đứng lên.
Hắn bị Ma Âm xâm nhập, chỉ là lực lượng tiêu hao sạch sẽ, thời điểm cùng Dị
Linh tộc chiến đấu, bị đám người Ngô sư bảo hộ, cũng không bị tổn thương quá
nghiêm trọng, lúc này điều chỉnh một đoạn thời gian, đã khôi phục toàn bộ, khí
tức như rồng, mang theo chiến ý đậm đặc.
– Tốt!
Thấy thân thể hắn hoàn hảo, Trương Huyền cũng không nhiều lời, nhẹ gật đầu.
Chiến Sư, chú ý chính là dũng cảm tiến tới, trăm chết không hối hận, nếu để
cho đối phương một mực trốn tránh, đối với lòng tin của hắn cũng là một loại
phá hủy.
Lại nói, tuy Phùng Huân cùng hắn thi đấu, một mực bị đánh, đó là bởi vì giảm
thấp tu vi, thi triển toàn bộ tu vi mà nói, Thánh Vực tam trọng đỉnh phong,
coi như gặp được Thạch Diệp Vương cũng có thể chiến một trận!
Chiến Sư vượt cấp chiến đấu, tuyệt đối không phải giả dối.
Huống chi còn có phương pháp truy tung Dị Linh tộc.
Dù Minh Lý Chi Nhãn cũng có thể, nhưng ở dưới lôi điện oanh kích, rất nhiều
dấu vết đã biến mất, để hắn tìm phiền toái, còn không bằng mang theo, vừa vặn
cũng mở mang kiến thức một chút, xem thủ đoạn của Chiến Sư như thế nào.
Những người khác cũng muốn tham dự, nhưng đều bị Trương Huyền cự tuyệt.
Thứ nhất, thực lực của bọn hắn cũng không có khôi phục, thứ hai, đám người Ngô
sư cũng cần chiếu cố, không thể đơn giản rời đi, nếu không, bọn hắn không tìm
được đám người Thạch Diệp Vương, ngược lại bị người sau trước tìm tới nơi này,
không còn Kim Nguyên đỉnh bảo hộ, sẽ cực kỳ nguy hiểm.
Biết rõ lo lắng của hắn, những người khác không nói thêm lời, đành phải vùi
đầu tu luyện, mau chóng khôi phục.
Trương Huyền thì mang theo Phùng Huân chui ra đất bùn, một lần nữa trở lại mặt
đất.
Lôi Đình so với vừa rồi tựa hồ thiếu đi một ít, coi như không cần mượn nhờ Vu
Hồn, cũng có thể tránh né, hai người nhẹ nhàng thở ra, thẳng tắp bay vút về
phía nội thành.
Càng vào trong, lôi điện càng ít, giống như thành thị cũ kỹ này, tựa hồ có một
loại lực lượng đặc thù che đậy Lôi Đình.
Tuy Lôi Đình ít đi, nhưng mà Thạch Diệp Vương kia không biết dùng thủ đoạn gì,
che đậy dấu vết của mình lưu lại, rời đi một lát, coi như là Trương Huyền,
cũng có chút tìm không thấy phương hướng.
– Ta dò xét một chút…
Phùng Huân ngừng lại, cổ tay khẽ đảo, một Pháp bảo đặc thù xuất hiện ở trong
lòng bàn tay, có chút tương tự la bàn, có thể chỉ rõ phương hướng, cắn nát
ngón tay nhỏ máu vào.
Ô…Ô…n…g!
Pháp bảo giòn vang, kim đồng hồ ở phía trên chỉ ra một phương hướng.
– Hướng này…
Phùng Huân nhẹ gật đầu.
– Đây là cái gì? Có thể tìm được Dị Linh tộc?
Trương Huyền kỳ quái, nhịn không được nói.
Thứ này hắn còn là lần đầu tiên thấy.
– Đây là Vô Cấu Kính, cực kỳ mẫn cảm máu tươi, sát lục, Dị Linh tộc tu luyện
sát lục chân khí, chỉ cần trải qua, tất nhiên lưu lại khí tức, dùng cái này có
thể phân biệt rõ! Đương nhiên, thời gian không thể quá dài, vượt qua hai canh
giờ, hiệu quả sẽ kém rồi…
Phùng Huân nhẹ gật đầu.
– Vô Cấu Kính?
Trương Huyền gật đầu.
Mục đích Chiến Sư tồn tại đúng là chiến đấu với Dị Linh tộc, xem ra thứ này,
là bọn hắn nghiên cứu luyện chế, chuyên môn dùng để tìm kiếm Dị Linh tộc đào
tẩu.
Nhìn theo phương hướng, hai người cấp tốc đi về phía trước.
Mỗi phi hành một lát, Phùng Huân liền lấy ra Vô Cấu Kính xác nhận phương vị,
liên tục mấy lần, đi vào một phủ đệ ở trung tâm Cổ Thành.
– Cẩn thận một ít!
Biết rõ Thạch Diệp Vương vô cùng có khả năng ở trong này, hai người liếc mắt
nhìn nhau, riêng phần mình dặn dò một tiếng, lặng yên không một tiếng động bay
vào.
Tiểu viện đã bị phá hư triệt để, một Dị Linh tộc cao lớn, giờ phút này đang
đứng ở vị trí trung tâm, hai tay giơ lên, lực lượng điên cuồng tuôn ra, tựa hồ
đối kháng cái gì.
Phía trước hắn, là một cái hồ nước không lớn, phía trên có một viên cầu lớn
chừng quả đấm màu xanh đậm, liên tục xoay tròn.
Dị Linh tộc này tuôn ra lực lượng, đúng là rơi vào phía trên, tựa hồ tại áp
chế cái gì đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận