Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Quá khiêm tốn!

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------
- Ngươi...
Không nghĩ tới dùng hết toàn lực, còn không có nhảy lên đài cao liền bị đối phương một tát đánh trở về, Trương Hủ giãy dụa từ dưới đất rút đầu ra, sắp điên rồi.
Hắn là thiên chi kiêu tử, Trương gia cùng thế hệ, là tồn tại cường hãn nhất, vốn cho rằng coi như thắng không nổi, cũng có thể chiến một hồi, đánh khó bỏ khó phân, nằm mơ cũng không nghĩ đến, ngay cả lôi đài cũng không có lên, liền bị người ta đánh xuống.
Mấu chốt nhất là... Còn bị xem thường như vậy.
Ở dưới cảm giác nhục nhã mãnh liệt, có chút phát điên!
Bất quá, mặc dù tức giận, nhưng cũng nhìn ra thực lực chân chính của đối phương... Thế mà trước hắn một bước, bước vào cảnh giới kia, trở thành cao thủ Nhập Hư cảnh! Dù kém một tia, lại tựa như lạch trời, khó mà vượt qua.
- Hắn đã đạt tới Nhập Hư cảnh, vì sao còn muốn khiêu chiến Trương sư?
Nắm đấm xiết chặt, cũng không có xúc động tiếp tục tiến lên, tới chiến đấu, mà tràn đầy nghi ngờ.
Nếu như thực lực của đối phương, cùng hắn không kém bao nhiêu, cảm thấy Trương Huyền này là thiên tài, muốn khiêu chiến một chút, cho cái ra oai phủ đầu ngược lại cũng thôi, hiện tại đã đạt tới Nhập Hư cảnh, so với một ít học sinh cũ, còn cường đại hơn, cần gì khiêu chiến một tân sinh?
Bành!
Đang kỳ lạ, liền nghe một tiếng rên lên, ngay sau đó nhìn thấy một bóng người bay tới, rơi vào bên cạnh mình.
Chính là Trương Trác vừa rồi hắn cho rằng nhất định thắng không thể nghi ngờ.
Lúc này, trên mặt Trương Trác sưng tấy như đầu heo, thê thảm không nói ra được, trước đó khí tức trên người còn hung mãnh, hoàn toàn biến mất, nghiêng nghiêng nằm rạp trên mặt đất, uốn éo thành một độ cong đặc thù, thoạt nhìn cực kỳ quái dị.
Lông mày nhảy một cái, vội vàng nhìn lên đài, chỉ thấy vẻ mặt của Trần Nhạc Dao trở nên có chút trắng đi xuống, mấy bước đi tới trước mặt Trương Huyền, ôm quyền khom người, trong ánh mắt phát ra vẻ hưng phấn.
- Không có khả năng, điều đó không có khả năng... Ngươi làm sao có thể chiến thắng?
Hắn bị Phùng Tử Dật một quyền đánh bay, tài nghệ không bằng người, nhưng Trương Trác rõ ràng đã chiếm ưu thế tuyệt đối, thế nào lại lấy loại kết quả này kết thúc?
Thấy cảnh này, cảm giác so với bản thân hắn thua, càng bất khả tư nghị.
- Không có khả năng?
Trần Nhạc Dao nhìn qua, đưa ngón trỏ ra, lắc lắc ở trước ngực:
- Trương sư chỉ điểm cho ta, hiện tại tu vi tiến bộ, lại thắng không nổi đối phương, chẳng phải ngay cả trước kia cũng không bằng? Trương sư chỉ điểm, không phải là ai cũng có thể học, ngươi không được!
Trương sư là lão sư của thiếu cung chủ, nhân vật như vậy, dù chỉ tùy tiện chỉ điểm, cũng không phải một tiểu nhân vật như đối phương có thể so sánh.
- Nhưng...
Trương Hủ xiết chặt nắm đấm, khuôn mặt tái mét.
Thua ở trong tay Nhập Hư cảnh Phùng Tử Dật ngược lại cũng thôi, bại bởi một tiểu gia hỏa Xuất Khiếu cảnh... Tràn đầy không cam lòng.
- Không được, sự tình ta chỉ điểm Trương Trác, về sau khẳng định sẽ có người biết, đồng dạng chỉ điểm, lại bại bởi một người tu vi thấp hơn, danh dự ở đâu?
Híp mắt lại:
- Thực sự không được, tới tỷ thí một trận, trước dùng thực lực tuyệt đối, nghiền ép một hồi lại nói...
Trong lòng đang lóe lên, liền nghe thanh âm của Phùng Tử Dật ở trên đài vang lên lần nữa.
- Trương sư, tới để cho ta mở mang kiến thức một chút, toàn lực của ngươi có phải giống như ngươi nói hay không!
- Như ngươi mong muốn!
Thấy đối phương một lòng muốn thử xem, Trương Huyền cũng không có gì phải giấu diếm, thân thể nhảy lên đài cao, ngón tay điểm một cái.
Ô ô ô ô!
Hơn một trăm thanh trường kiếm lơ lửng ở trước mặt, từng chuôi thẳng tắp chỉ về phía trước, mang theo sát ý.
- Tốt!
Biết uy lực kiếm này cực lớn, Phùng Tử Dật không dám coi thường, trường kiếm trong tay vạch ra một nửa hình tròn, ở chung quanh người hội tụ vô số kiếm khí, tựa như tạo thành một màng ánh sáng.
- Là Lạc Nhứ kiếm pháp của Tổng bộ Danh Sư đường?
Vẻ mặt Trương Hủ nghiêm túc.
- Lạc Nhứ kiếm pháp?
Có người không hiểu.
- Võ kỹ Thánh Vực thượng phẩm, là một vị Danh Sư của Tổng bộ Danh Sư đường, quan sát bầu trời bềnh bồng sáng tạo ra, phòng ngự so với Lưu Thủy kiếm pháp của điện chủ đời thứ tư của Thánh Tử điện, cũng chỉ yếu hơn một tia! Chỉ cần thi triển, xơ bông bay đầy trời, tựa như hoa rơi, đặt song song với tuyệt học Lạc Tuyết kiếm pháp của Âm Dương cung...
Trương Hủ chậm rãi nói.
Giờ phút này hắn rốt cuộc biết vị trước mắt mạnh mẽ, bộ kiếm pháp kia, coi như không cần sức chiến đấu Nhập Hư cảnh, lấy lực lượng tương đồng hắn đối chiến, muốn vượt qua, cũng không dễ dàng như vậy.
Trừ khi... Vận dụng lực lượng huyết mạch!
Bất quá, trừ khi sống chết trước mắt, loại lực lượng này, tốt nhất đừng vận dụng, nếu không, tiêu hao nguyên khí, coi như hắn ở Trương gia địa vị không thấp, nắm giữ tài nguyên rất lớn, cũng khó có thể khôi phục.
- Hắn lý giải kiếm pháp mạnh như vậy, lại vừa ra tay là phòng ngự... Chẳng lẽ, Trương Huyền này, thực lực có thể chống lại?
Khiếp sợ, đồng thời cũng hiểu được, lần nữa nhìn về phía thanh niên cách đó không xa, tràn đầy tò mò.
Phùng Tử Dật cường đại như vậy, nhưng vừa ra tay lại thi triển ra kiếm pháp lợi hại như thế... Chẳng lẽ, vị Trương sư này lợi hại hơn?
- Lợi hại hơn nữa, cũng chỉ là Xuất Khiếu cảnh mà thôi, còn có thể mạnh bao nhiêu?
Lắc đầu, đang muốn nhìn Phùng Tử Dật ra tay như thế nào, chỉ thấy vị cường giả siêu cấp trong lòng của hắn, tay trái điểm về phía trước một cái.
Ông!
Chân khí trong cơ thể tuôn ra, ở trước mặt tạo thành một lồng ánh sáng.
- Là Bắc Đẩu chân nguyên tráo...
Lông mày lần nữa nhảy lên, khóe miệng Trương Hủ giật một cái.
Nếu như nói, vừa rồi đối phương thi triển ra Lạc Nhứ kiếm pháp để hắn không hiểu, cái lồng ánh sáng này, càng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Bắc Đẩu chân nguyên tráo, Tổng bộ Danh Sư đường, một vị Danh Sư cửu tinh quan sát Bắc Đẩu Thất Tinh, sáng lập ra tuyệt chiêu, một khi thi triển, phòng ngự vô địch, cùng cấp bậc không người có thể phá...
Thi triển Lạc Nhứ kiếm pháp, còn muốn thi triển cái này...
Đây rốt cuộc là phòng ngự cái gì?
Phần phật!
Chấn kinh còn không có kết thúc, bàn tay của Phùng Tử Dật tiếp tục trảo một cái, bóp nát một cái ngọc bài.
Ông!
Có một vòng sáng màu tím nhạt bao phủ hắn.
- Đây là hộ thân phù do cường giả Nhập Hư cảnh luyện chế, mặc dù không bằng Đại Vũ hộ thân phù, nhưng cũng có thể phòng ngự Thánh Vực thất trọng công kích...
Con ngươi lần nữa co lại.
Không phải muốn tỷ thí ư?
Phùng Tử Dật dùng kiếm pháp, công pháp phòng ngự, hiện tại ngay cả hộ thân phù cũng tế đi ra, đến cùng là vật gì, để hắn sợ đến như vậy?
Tạch tạch, tạch tạch!
Trong không hiểu, thân thể Phùng Tử Dật lần nữa phồng lên, giống như trước đó, biến thành tên cơ bắp.
- Đây là... Kim Thiềm thân của Tổng bộ Danh Sư đường! Nghe nói là một vị Danh Sư, quan sát pháp môn tu luyện của kim thiềm sáng lập ra, một khi thi triển, toàn thân sẽ hình thành một tầng lân giáp thật dày, phòng ngự như hổ, lực lớn vô cùng, công kích mạnh hơn cũng không thể công phá...
Trương Hủ nắm tóc:
- Rốt cuộc muốn ngăn cản chiêu số gì, cần liên tiếp thi triển ra nhiều thủ đoạn phòng ngự như vậy?
Tu luyện giả, trước khi học tập tiến công, đều phải học tập phòng ngự, chỉ có giữ được tính mạng, mới có thể chém giết đối thủ...
Bởi vậy, xem như hắn, đối với thủ đoạn phòng ngự cũng biết cực nhiều, học qua không ít. Nhưng một lần thi triển ra nhiều như vậy, Phùng Tử Dật đây là điên rồi, hay muốn làm cái gì?
- Chuẩn bị xong chưa?
Không để ý tới đám người phía dưới chấn kinh, Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng, nói.
- Tốt, bắt đầu đi!
Hít sâu một hơi, Phùng Tử Dật nhẹ gật đầu.
Dù cảm thấy đối phương khả năng đang khoác lác, nhưng mà hắn vẫn không dám chủ quan, tất cả thủ đoạn đều thi triển ra.
- Vậy tốt... Ta bắt đầu!
Ngón tay điểm về phía trước một cái.
Chân khí trong cơ thể truyền vào trong trường kiếm, thời gian nháy mắt, trường kiếm liền phá không bay ra, hóa thành một giang hải to lớn, bao phủ Phùng Tử Dật.
- Cái này...
Sắc mặt Trương Hủ trắng nhợt, kìm lòng không được lui về sau bảy, tám bước, trên đầu ứa ra mồ hôi lạnh.
Một chiêu này, hắn tính toán một chút, coi như dùng hết toàn lực, cũng không ngăn cản nổi!
Không phải Xuất Khiếu cảnh sao?
Tại sao có thể có lực công kích cường đại như thế?
Yết hầu phát khô, quay đầu nhìn, chỉ thấy Phí sư ở một bên, mở to hai mắt nhìn, giống như bị người nắm cổ họng, thân thể không tự chủ được run rẩy.
- Phí sư... kiếm pháp này, ngươi cũng không ngăn cản nổi?
Biết đối phương nghĩ cái gì, Trương Hủ nhịn không được hỏi.
Phí sư chậm rãi nhắm mắt lại, lắc đầu, cưỡng ép áp chế nội tâm sợ hãi:
- Ta cũng không ngăn cản nổi... Nếu như đối chiến, trực tiếp thi triển, có thể sẽ bị trực tiếp chém giết, chỉ có thể tạm tránh mũi nhọn!
- Lợi hại như vậy?
Thân thể nhoáng một cái, Trương Hủ muốn khóc.
May mắn vừa rồi không có đi khiêu chiến đối phương, nếu không, đoán chừng còn thảm hơn Trương Trác.
- Khó trách, có thể để cho Trương Thuần, Trương Phong đều cúi đầu nhận thua... Không nghĩ tới, ta cũng nhìn lầm, hắn ở trong tân sinh khóa này, là tồn tại kinh khủng nhất!
Phí sư cười khổ.
- Trương Thuần, Trương Phong nhận thua?
Trương Hủ sững sờ, vội vàng nhìn qua.
Những ngày này hắn một mực tu luyện, không để ý đến chuyện bên ngoài, cũng không biết chuyện ngoại giới.
- Đúng vậy, hôm qua Trương Thuần tới tìm ta, tìm kiếm tư liệu của Trương Huyền, nói bị người này đánh một trận... Hiện tại còn không có triệt để khôi phục!
Phí sư gật đầu.
Trương Huyền là tân sinh, hắn là chủ nhiệm lớp tân sinh, Trương Thuần muốn điều tra, tự nhiên phải thông qua hắn mới được, bởi vậy, cũng biết chuyện người này bị đánh. Mặc dù không có nói tỉ mỉ, đến cùng đánh như thế nào, thảm trạng lại là thật, không cách nào che giấu.
- Còn Trương Phong... Tin tức vừa mới truyền ra, Trương Huyền này chạy tới đại náo Khải Linh sư công hội, một lần trở thành Thánh tử... Cũng khải linh thân thể của hắn, để hắn cuồng đánh mình một hồi...
Bàn tay run lên, ném tới một ngọc bài đưa tin.
Học sinh lớp mình, gây ra động tĩnh lớn như vậy, hắn làm chủ nhiệm, đã đạt được tin tức.
- Khải linh thân thể? Thánh tử Khải Linh công hội?
Da mặt co lại, Trương Hủ suýt chút nữa ngã sấp xuống.
Vốn cho rằng lần này trong tân sinh đáng giá chú ý chỉ có Phùng Tử Dật, nằm mơ cũng không nghĩ đến, vị này càng thêm đáng sợ.
Người khác không biết, hắn đối với Trương Thuần, Trương Phong lại biết rất rõ ràng, thiên tài tuyệt đỉnh nổi danh Trương gia, nhân vật thần tượng của hắn, bị tân sinh đánh bại... Không phải Phí sư nói, cũng không dám tin tưởng!
- Loại thực lực cùng năng lực này của hắn, thế nào chỉ khảo hạch thứ năm mươi?
Trong lòng hơi động, một việc hiện lên ở trong óc.
Hắn cũng có thể thi đến thứ hai, người này không nói cái khác, chỉ là kiếm thuật, chỉ sợ sẽ là đệ nhất tuyệt đối.
- Hẳn là tính cách của hắn khá khiêm tốn, không muốn khoe khoang... Nếu không, không có khả năng vừa vặn khống chế ở thứ năm mươi, không nhiều không ít...
Nhớ tới chuyện phát sinh của ngày khảo hạch, Phí sư gật đầu.
Cuối cùng trong vòng ba phút, một lần trở thành người thứ năm mươi, trước đó không lộ ra trước mắt người đời, rất rõ ràng, không giống những người khác, dùng hết toàn lực.
- Ừm...
Cũng đã được nghe nói sự kiện kia, lúc này Trương Hủ hiểu được, trong mắt mang theo bội phục, không tự chủ được cảm khái.
- Hắn thật sự là quá khiêm tốn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận