Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên đạo Dẫn Hồn quyết

Không chỉ giọng nói kia ngây người, ngay cả đám người Tái các chủ cũng đồng thời cảm thấy trước mắt tối sầm, thiếu chút nữa thì nôn ra máu.
Trước hết đưa tới một nghìn quyển...
Thế nào cảm giác không giống như là vượt qua cửa ải, tu luyện, giống như là gọi món ăn trong quán cơm vậy?
Không biết ăn có không ngon hay không, tạm thời đưa tới một phần thử xem...
- Dẫn Hồn quyết, là cơ sở trở thành vu hồn sư, phương pháp chỉ có một, công pháp cũng chỉ có cuốn này, không có cuốn thứ hai!
Lặng lẽ một lát, hình như vu hồn sư ẩn nấp ở nơi bóng tối, cũng bị nghẹn tới khó chịu, hừ lạnh một tiếng.
- Không có cuốn thứ hai?
Lông mày Trương Huyền nhíu lại một cái.
- Không sai. Tất cả vu hồn sư đều tu luyện phương pháp này, lại không có phương pháp khác!
Âm thanh nói tiếp:
- Hiện tại bắt đầu tu luyện, trong vòng mười ngày thành công dẫn hồn, tính là thông qua!
- Được rồi!
Biết đối phương tiến hành kiểm tra, tất nhiên không có khả năng lại bố trí Thận Thần Huyễn Hải tới mê huyễn, mọi người đi ra khỏi lối đi, đi tới phía trước tấm bia đá.
Văn tự phía trên không biết do ai khắc thành, khiến người ta một loại thẩm mỹ khác thường. Không đọc nội dung, chỉ nhìn thể chữ một cách đơn thuần, lại làm cho tâm thần người ta an bình, linh hồn bình tĩnh.
- Sợ rằng thực sự là một vị hồn sư lục tinh!
Chỉ nhìn văn tự một cách đơn thuần, lại xuất hiện loại tình huống này, không kém gì tác phẩm ngũ cảnh, nói rõ hồn sư khắc tấm bia đá, nghiên cứu đối với linh hồn đạt tới cảnh giới cực kỳ cao thâm. Hiện tại xem ra, Lạc Trúc nói không sai. Kẻ đang ở trong bóng nói nói chuyện, có khả năng thật sự đạt tới lục tinh. Nếu không, tuyệt đối không có loại năng lực này.
Ngón tay hắn nhẹ nhàng chạm qua.
Vù!
Một quyển sách với nội dung tương tự xuất hiện.
- Dẫn Hồn quyết, nhập môn của vu hồn sư, vị hồn sư đầu tiên Lưu Mặc Tử sáng chế, có thể tách rời linh hồn cùng thân thể. Khuyết điểm:...
Trang đầu tiên là giới thiệu về Dẫn Hồn quyết, sau đó là khuyết điểm.
- Cũng không quá nhiều, chỉ có mười chỗ.
Tùy tiện lật qua, phát hiện chỗ thiếu hụt của bộ công pháp này cũng không nhiều, chỉ có mười chỗ.
Công pháp nhìn thấy được trước đó, nhiều thì hơn một nghìn, ít cũng có mấy trăm. Chỉ có mười chỗ, nói rõ Dẫn Hồn quyết này truyền thừa xuống, không biết trải qua bao nhiêu người sửa chữa, đã gần hoàn mỹ.
Thảo nào người này nói chỉ có một bộ. Công pháp hoàn mỹ như vậy, có thể xuất hiện một bộ, đã rất tốt. Nghĩ tới xuất hiện bộ thứ hai, gần như không có khả năng.
Đứng đầu thiên đạo, sai lầm càng ít, càng gần chân lý, rất khó tìm ra cái thứ hai.
- Xem trước một vài chỗ thiếu hụt là cái gì!
Hắn cúi đầu nhìn sang.
- Đầu tiên, tu luyện thành công, tu vi toàn thân sẽ bám vào ở trên linh hồn, thân thể biến thành trống rỗng, thoạt nhìn không giống với người bình thường, trên thực tế lại là linh hồn khởi động, không có cách nào dung hợp hoàn mỹ...
Rất nhanh xem xong chỗ thiếu hụt đầu tiên, sắc mặt Trương Huyền khó coi.
Dựa theo như trên đã nói, dẫn hồn thành công, lại tương đương với tách linh hồn và thân thể. Cho dù sau đó có thể khống chế bản thân, cũng sẽ giống như khống chế khôi lỗi, ngoại trừ tiếp tục tu luyện công pháp vu hồn sư, công pháp nhân loại bình thường dĩ nhiên không có khả năng tu luyện nữa.
Thật giống như lái xe, dẫn hồn thành công, thân thể biến thành xe ngựa, linh hồn lại là người lái xe. Muốn đi đâu, muốn làm gì, lái xe có thể làm được. Nhưng cho dù kỹ thuật lái xe có tốt... cũng sẽ không có linh hoạt giống như bản thân cơ thể người!
Nói cách khác, dẫn hồn thành công, tu vi bám vào ở trên linh hồn, lại tương đương với bỏ qua thân thể mình, bỏ qua tu luyện trước đó!
Cho dù sau đó linh hồn có thể dựa vào đoạt xác, tồn tại lâu dài, cũng sẽ người không ra người quỷ không ra quỷ, không thấy được ánh sáng...
Ban đầu còn nghĩ, nếu như có thể nhận được truyền thừa của vu hồn sư, thuận tiện học tập một chút nghề nghiệp này. Chỉ liếc mắt thoáng nhìn, nhất thời hứng thú hoàn toàn không có.
Hắn tiếp tục xem xuống dưới.
Rất nhanh, mười chỗ thiếu hụt đều đã xem xong. Đối với cái Dẫn Hồn quyết này, hắn cũng có lý giải vượt qua người bình thường.
- Nếu như dựa theo cái này tu luyện, thành công, trở thành người không ra người quỷ không ra quỷ. Không thành công, vô cùng có khả năng bị người trước mắt này giết chết...
Trương Huyền nhăn mày lại.
Trước đó không biết vu hồn sư, hắn không cảm thấy cái gì. Sau khi biết phương pháp tu luyện và chỗ thiếu hụt, trong lòng hắn nhất thời đầy cự tuyệt.
Trước đó không nói công pháp thiên đạo của hắn là thiên hạ vô song, theo từng bước tu luyện, đứng ở đỉnh thế giới, chỉ là vấn đề thời gian. Chỉ nói sau khi luyện thành, linh hồn và thân thể chia lìa, trở thành người không ra người quỷ không ra quỷ, lại không phải là điều hắn muốn.
Lại nói, trong cơ thể hắn nắm giữ thai độc tiên thiên, chỉ cần trước ba mươi tuổi, không đạt được danh sư cửu tinh, cho dù biến thành một đám linh hồn, rời khỏi thân thể, cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Thai độc tiên thiên, lại là thứ năm đó Khổng sư cũng không có cách nào. Nếu như vu hồn sư thật sự có thể giải quyết, cũng không đến mức vào Trầm Hải, tiến vào Mãng Nguyên, ba lần xuống hang động dưới đất, nhiều lần mạo hiểm, chỉ vì tăng thực lực lên nhanh nhất.
- Thứ này không thể tu luyện, lại không tu luyện cũng không được...
Kẻ trốn ở trong bóng tối, ít nhất là vị hồn sư lục tinh, bọn họ căn bản không thể chống lại. Hơn nữa... Cho dù thực lực không đủ, dựa vào ở đây không biết che giấu cơ quan ở nơi nào, là có thể tàn sát mọi người không còn một mảnh.
Tu luyện, lại không có thể trở thành danh sư, đến lúc đó thai độc phát tác, ba mươi tuổi hẳn phải chết.
Không tu luyện, người này vô cùng có khả năng trở mặt tại chỗ, chém giết cũng không phải không có khả năng.
Làm cũng không được, không làm cũng không được!
Lo lắng đến mức đầu óc cũng lớn lên.
- Ừ? Nếu như có thể nghĩ biện pháp thay đổi Dẫn Hồn quyết, khiến cho linh hồn và thân thể vừa có thể tách ra, lại có thể dung hợp hoàn mỹ, không phải không thành vấn đề sao?
Suy nghĩ một hồi, đột nhiên ánh mắt hắn nhất thời sáng lên, một phương pháp xông ra.
Cái Dẫn Hồn quyết này là có chỗ thiếu hụt, chỉ cần bổ sung những chỗ thiếu hụt hoàn chỉnh, linh hồn và thân thể hợp nhất, hình thành công pháp thiên đạo hoàn mỹ, không phải có thể yên tâm tu luyện sao?
Công pháp thiên đạo, hoàn mỹ không sứt mẻ. Chỉ cần hình thành, chắc chắn sẽ không xuất hiện tình huống áu khi dẫn hồn ra khỏi thân thể, linh hồn và thân thể thịt không có cách nào thống nhất tình hình.
- Chỉ có điều, đi nơi nào tìm công pháp vu hồn sư bổ sung đầy đủ?
Hắn nhăn mày lại.
Công pháp của vu hồn sư, chú ý chính là ý niệm và linh hồn. Trước đây hắn thu thập, phần lớn là thân thể và chân khí, hoàn toàn không phù hợp. Cho dù đặt chung một chỗ, cũng không có cách nào tinh luyện công pháp thiên đạo.
Chỉ có tìm kiếm càng nhiều phương pháp tu luyện của vu hồn sư, mới có thể làm cho nó hoàn chỉnh.
Nhưng... Vu hồn sư thất truyền từ lâu. Kẻ ẩn nấp ở trong bóng tối, không có khả năng lấy ra càng nhiều công pháp hơn.
- Ừ? Công pháp tìm vu hồn sư làm gì, chỉ cần là công pháp, pháp quyết hữu ích đối với linh hồn đều có thể được!
Đang rầu rĩ, đột nhiên ánh mắt hắn nhất thời sáng lên, vỗ trán một cái.
Trước đó vẫn rơi vào con đường sai lầm.
Vu hồn sư, nói trắng ra là một loại phương pháp tu luyện linh hồn đặc biệt, muốn mượn linh hồn đoạt xác, đạt được mục đích "trường sinh". Không tìm được công pháp vu hồn sư tu luyện, nhưng phương pháp linh hồn tu luyện, hắn lại thu thập không ít.
Trên đường đi tới Thiên Huyền vương quốc, mỗi lần thu thập một tàng thư khố, đều sẽ có không ít giới thiệu thủ đoạn liên quan tới linh hồn, luyện tập lực tinh thần.
Tuy rằng đều tương đối nông cạn, đơn giản, không cần phải tu luyện, nhưng... số lượng nhiều không chịu nổi!
Trước đó thu thập tất cả cùng một chỗ, có khả năng chưa từng sử dụng gì. Nếu như dung hợp với Dẫn Hồn quyết này chỉ có mười chỗ thiếu hụt, gặp phải tình huống gì?
Mắt lộ ra nhiệt tình, Trương Huyền khẽ cười, tinh thần thoáng động.
- Tu luyện linh hồn, công pháp lực tinh thần, sách!
Ầm!
Dựa theo ý niệm, tất cả loại thư tịch này bên trong Thiên Đạo Đồ Thư Quán lập tức xuất hiện ở trước mắt, chồng chất giống như núi, đủ xếp thành mười giá sách, không dưới mấy vạn quyển.
Tinh thần, linh hồn, không chỉ là căn bản tu luyện của vu hồn sư, cũng là căn bản của võ giả. Loại phương pháp luyện tập này cũng không ít.
Chỉ có điều so với Dẫn Hồn quyết, lại thô ráp hơn rất nhiều.
Rất nhiều đều là rèn luyện ý chí như thế nào, tu hành khổ hạnh giống như tăng nhân, sau đó mượn hấp dẫn bên ngoài, kiên định trong lòng.
- Chính xác!
Tiện tay ném Dẫn Hồn quyết vừa nhận được vào trong giá sách, khẽ kêu lên một tiếng.
Phần phật!
Mấy vạn bộ sách dung hợp thành một quyển bí tịch.
Hắn đưa tay tiếp nhận, vội vàng mở ra.
- Linh hồn cơ thể người, kỳ diệu vô cùng, nhưng dung hợp tu luyện thân thể, cũng có thể tách ra, trở thành vu hồn. Hai bên trái ngược nhau, cũng thống nhất qua lại...
Trên sách ghi chép một loại phương pháp tu luyện mới.
Rất nhanh đã xem xong, hơi thở không nhịn được trở nên gấp gáp, Trương Huyền hưng phấn hai mắt tỏa sáng.
Quả nhiên... không có chỗ thiếu hụt!
Công pháp thiên đạo!
Khương pháp lấy ra tất cả bộ phận chính xác của võ giả tu luyện lực tinh thần, linh hồn, cùng Dẫn Hồn quyết của vu hồn sư, dung hợp cùng nhau, quả nhiên có thể hình thành phương pháp tu luyện chính xác.
Phương pháp này, hoàn toàn không tình huống linh hồn và thân thể không hợp nhất!
Nói cách khác, dựa theo cái này tu luyện, cũng có thể trở thành vu hồn sư, nhưng không chịu hạn chế của vu hồn sư bình thường, linh hồn cùng thân thể cũng dung hợp hoàn mỹ, cũng có thể tu luyện công pháp của võ giả.
Chỗ thiếu hụt trước đó, được giải quyết tốt đẹp!
- Quá tốt, tu luyện!
Những ý nghĩ này lại nói tiếp thì phức tạp, trên thực tế chỉ có khoảng mấy hơi thở, ghi nhớ thiên đạo Dẫn Hồn quyết ở trong đầu, tập trung tinh thần cao độ, bắt đầu tu luyện.
Lực lượng trong cơ thể lao nhanh, linh hồn bị hút ra khỏi thân thể từng chút một.
Dẫn Hồn quyết thiên đạo, là tách rời linh hồn và thân thể, không cần hấp thu linh khí, cũng không cần mượn các loại ngoại lực như linh thạch, tiến hành lên vô cùng đơn giản.
Kẽo kẹt! Kẽo kẹt!
Hình như ép thứ gì đó từ trong thân thể ra ngoài, lại giống như từ trên núi cao nhảy xuống, thân thể không tự khống chế được.
Oong!
Thế giới trước mắt trong nháy mắt thay đổi. Trương Huyền hình như thấy được một bản thân khác đang đứng lặng lẽ ở tại chỗ, hắn lại nhẹ bỗng lơ lửng.
Hồn phách rời khỏi thân thể!
Không hổ danh là công pháp thiên đạo, chỉ dùng không bao lâu, lại tu luyện hoàn thành.
Linh hồn nhìn lại về phía xung quanh, xem có thể cảm ứng được sự tồn tại của đối phương hay không, nhưng vẫn hoàn toàn không có phát hiện.
Xem ra người này ẩn nấp tương đối sâu. Nếu không mắt Minh Lý không có khả năng cũng không thấy được.
Vù!
Hắn lại trở về thân thể.
Trước mắt tối sầm, thoáng lảo đảo một cái.
Thời gian hồn phách rời khỏi thân thể tuy rằng không dài, lại làm cho hắn cảm nhận được mệt mỏi rã rời.
Chân khí thiên đạo vận chuyển một chu thiên, lúc này mới khôi phục lại.
Một lần nữa mở mắt, hắn liền nhìn thấy đám người Triệu Nhã vây quanh, vẻ mặt lo lắng.
- Lão sư, lão sư không sao chứ...
Các nàng vừa xem xong Dẫn Hồn quyết một lượt, vẫn không có hoàn toàn lý giải ý tứ trong đó, đã thấy lão sư thiếu chút nữa ngã sấp xuống, mỗi một người lộ ra vẻ lo lắng.
- Ta không sao!
Trương Huyền mỉm cười, trong lòng đồng thời nghi ngờ.
Vừa rồi hồn phách của hắn rời khỏi thân thể, dựa theo đạo lý, vu hồn sư kia chắc hẳn là phát hiện ra mới phải. Thế nào lại không nói chuyện?
Chẳng lẽ... Dẫn Hồn quyết thiên đạo hình thành hồn phách, khác với vu hồn sư, hắn nhìn không thấy?
- Thử xem!
Ánh mắt lóe lên, Trương Huyền mỉm cười, đối mọi người khoát tay áo.
- Mọi người tạm thời không cần vội tu luyện. Ta vừa rồi xem một lượt, cảm thấy môn công pháp này căn bản không có cách nào khiến người ta dẫn hồn thành công, sẽ không phải là gạt chúng ta, cố ý sử dụng công pháp giả chứ?
- Công pháp giả? Nói bậy!
Nghe nói như thế, giọng nói âm u lạnh lẽo kia quát lớn một tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận