Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Truyền thụ kiếm pháp

Linh thạch vô cùng quan trọng. Nếu đối phương đưa ra, hắn đương nhiên phải lấy.
Chỉ có điều, Trương Huyền cũng sẽ không thu lợi ích suông, cho bọn họ một lần trị liệu miễn phí, coi như thù lao.
- Muốn nói trị liệu, có khả năng thật sự cần Liễu hội trưởng phải ra tay một lần!
Bất đắc dĩ một hồi, Mạc Thiên Tuyết ôm quyền nói.
Hắn qua lại thân thiết với vị trước mắt này, mục đích chủ yếu, lại là muốn mượn y thuật của đối phương. Hiện tại nếu đối phương mở miệng, hắn đương nhiên sẽ không từ chối.
- Đánh quyền!
Trương Huyền xua tay.
- Đánh quyền?
Mạc Thiên Tuyết lại bất đắc dĩ. Chữa bệnh không phải nên trình bày bệnh tình sao? Đánh quyền cái quỷ gì?
Hắn lúng túng mỉm cười:
- Không phải trị liệu cho ta, mà là... Như vậy đi, nếu như Liễu hội trưởng hiện tại có thời gian rảnh rỗi, có thể đi vương cung một chuyến hay không?
- Ta còn có chút chuyện. Xử lý xong, lại đi qua một chuyến!
Có chút do dự, Trương Huyền nói.
- Được rồi, Tiểu Vũ, Liễu hội trưởng không phải muốn đi tới nghiệp đoàn luyện đan sư sao? Con đi cùng hắn qua một chuyến. Vừa vặn con là luyện đan sư nhị tinh, đối với nơi đó cũng tương đối quen thuộc!
Thấy hắn đáp ứng, Mạc Thiên Tuyết cười vuốt râu:
- Lại nói, các ngươi đều là thiên tài, cũng có thể nhân cơ hội biết rõ nhau hơn một chút, thảo luận nghiên cứu với nhau một hồi.
Vừa rồi, vị này nói muốn đi nghiệp đoàn luyện đan sư một chuyến. Đây chính là cơ hội tốt. Nếu chẳng may hai người ở cùng một chỗ có cảm giác, vậy càng hoàn mỹ.
- Bệ hạ để cho Mạc Vũ công chúa tiếp khách?
- Rất rõ ràng là muốn giới thiệu công chúa cho Liễu lão sư...
Nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, vẻ mặt Triệu Vũ Tinh, Lưu Trường Nham đều buồn bã giống như đưa đám.
Mạc Vũ công chúa một người có thân phận địa vị, khuôn mặt đẹp, thiên phú... giống như ông trời cũng yêu mến, có lợi đều cho. Ở cùng nàng, sợ rằng bất kỳ nam nhân nào vẫn không có cách nào từ chối.
Hiện tại bệ hạ nói rõ ràng như vậy, còn kém trực tiếp hôn phối, khiến cho những người ngầm sùng bái bọn họ, cõi lòng tan nát rơi đầy đất.
Ở thời điểm bọn họ cảm thấy vị Liễu lão sư này nhất định sẽ vui vẻ đáp ứng, vẻ mặt cao hứng, lại thấy hắn nhướng mày, lắc đầu:
- Không cần...
- Không cần?
Mạc Thiên Tuyết cũng sững sờ:
- Liễu hội trưởng không phải muốn đi nghiệp đoàn luyện đan sư sao? Tiểu nữ tuy rằng ở bên trong không tính là đứng đầu, nhưng cũng có chút quyền phát biểu. Để cho nàng dẫn ngươi qua đó, mua các loại đan dược, có thể miễn đi không ít phiền phức!
Nghiệp đoàn luyện đan sư của Thiên Vũ vương quốc, hội trưởng đan thuật cao nhất cũng không quá tam tinh. Nhị tinh tính là địa vị cấp cao.
- A, nghiệp đoàn luyện đan sư ta không đi nữa. Ta còn có những chuyện khác, lại cáo từ trước. Bên này xong việc, sta ẽ đi tới vương cung thăm hỏi!
Trương Huyền ôm quyền từ biệt.
Hắn đi nghiệp đoàn luyện đan sư, chính là vì tìm kiếm đan dược ẩn chứa linh khí. Hiện tại có linh thạch, hắn tất nhiên không cần.
Việc cấp bách là về phủ đệ, truyền thụ kiếm pháp cho Triệu Nhã.
Dù sao hai ngày sau nàng còn phải cùng người nào đó so tài.
- Không đi nữa?
Mạc Thiên Tuyết chớp mắt.
Mạc Vũ càng nghiến răng nghiến lợi.
Phụ vương nàng cũng nói rõ ràng như thế, rõ ràng, người này tự nhiên lại từ chối... Từ chối ngược lại thì cũng thôi. Vừa rồi thái độ của hắn kiên quyết nói muốn đi tới nghiệp đoàn luyện đan sư. Nghe nói đi cùng mình, liền lập tức không qua nữa...
Ta là nữ tử xấu xí sao? Khiến ngươi sợ đến như vậy sao?
- Từ biệt...
Không biết mình tùy tiện nói một câu làm cho đối phương hiểu nhầm, Trương Huyền xoay người rời đi.
Danh sư, có thể không để ý tới địa vị vương quyền. Đối phương nhiều nhất cũng chỉ là một quốc vương của vương quốc nhất đẳng mà thôi. Không nói uy hiếp của nghiệp đoàn danh sư, cho dù là một danh sư nhị tinh bình thường, bọn họ cũng không dám như thế nào.
Bởi vì năng lực hiệu triệu của danh sư thật sự quá lớn. Nếu thật sự đắc tội loại quái vật này, tùy tiện tới giảng bài, chỉ sợ cũng có thể tập trung lại phần lớn tinh nhuệ của toàn bộ vương quốc.
Một khi nghe giảng bài nhận được lợi ích, chẳng khác nào có nửa nghĩa sư đồ. Để cho bọn họ huỷ diệt vương quyền, cũng dễ dàng như trở bàn tay.
- Phụ vương, người này quả thực thật không có quy củ!
Thấy hắn đi xa, Mạc Vũ công chúa thở phì phò nói.
- Thiên tài cậy tài khinh người, không quy định cũng rất bình thường. Ta nhớ con đã nói, dường như Trương sư càng không có quy củ hơn!
Mạc Thiên Tuyết nói.
Thường là đại tài, khẳng định có sự khác biệt đối với người bình thường. Nếu như giống với tất cả mọi người, làm sao có thể nổi tiếng, ngạo cười quần hùng?
- Trương sư chính là có bản lĩnh thật sự. Hắn tính là cái gì, có thể so sánh cùng sao?
Mạc Vũ bực bội nói.
Trên đường từ Thú Đường đi tới, bản lĩnh của Trương sư nàng nhìn ở trong mắt, không nói độc nhất vô nhị, nhưng cũng không khác biệt lắm, đối tượng là nàng sùng bái. Liễu Trình này... chẳng qua là một nhân vật nhỏ chưa từng trải đời, may mắn có y thuật cao mà thôi. Làm thế nào cùng so sánh?
- Điều này lại không nhất định, vị Liễu hội trưởng này không chỉ có y thuật cao minh, bản lĩnh giảng dạy học sinh cũng nhất lưu!
Mạc Thiên Tuyết mỉm cười, cổ tay lật một cái, lấy ra một phần mật tấu:
- Con xem cái này một chút!
Mạc Vũ nghi ngờ tiếp nhận. Chỉ vừa liếc mắt thoáng nhìn, đôi mắt thanh tú của nàng nhất thời trợn tròn:
- Hắn.. hắn chỉ chỉ điểm một ngày, khiến tất cả học sinh môn hạ đều có đột phá? Còn tiện tay hóa giải đan độc trên người Mộc Tuyết Tình?
Phụ thân của Mộc Tuyết Tình là Mộc đan sư, xem như là một trong những lão sư sát hạch của Mạc Vũ. Nàng đã từng gặp vài lần, cũng coi như quen thuộc. Nàng biết trên người nữ hài này ẩn chứa đan độc.
Làm hội trưởng của nghiệp đoàn y sư, y thuật cao minh, tiện tay giải quyết đan độc là rất bình thường. Nhưng chỉ điểm một ngày, khiến người trong cả lớp đều đột phá. Đây cũng không phải là chuyện người bình thường có thể làm được!
Cho dù nàng là một danh sư nhất tinh, sợ rằng cũng không có cách nào hoàn thành.
- Đúng vậy, nếu không phải lợi hại như vậy, ta làm sao có thể để cho con đi kết giao!
Mạc Thiên Tuyết mỉm cười:
- Hơn nữa, con tiếp tục nhìn xuống phía dưới. Phía dưới còn có điều càng thú vị hơn!
Mạc Vũ công chúa tiếp tục nhìn xuống phía dưới, lại sửng sốt:
- Triệu Nhã học sinh của Trương sư và Mộc Tuyết Tình học sinh của hắn so tài không phân thắng bại? Hẹn hai ngày sau lại chiến đấu?
- Ừ, tỷ thí lần này, nếu như Mộc Tuyết Tình thắng, đã nói rõ vị Liễu lão sư này ở trên phương diện giảng bài, so với Trương sư còn đáng sợ hơn! Người như thế cho dù không phảlà danh sư, cũng tuyệt đối là một trụ cột quốc gia. Thử nghĩ một chút, nếu để cho hắn đi tới quân đội giảng bài... sẽ mang tới hiệu quả lớn tới mức nào?
Mạc Thiên Tuyết nói.
- Điều này...
Mạc Vũ trầm mặc.
Tùy tiện chỉ điểm, khiến mọi người trong cả lớp đột phá. Phần năng lực này, đặt ở trong đội quân, tuyệt đối có thể phát sinh hiệu quả khiến người ta khó có thể tưởng tượng được, thậm chí khiến cho lực lượng quân sự của một vương quốc, nhanh chóng tăng mạnh.
- Vị Liễu hội trưởng này có y thuật cao minh, giảng bài lợi hại. Tuy rằng ở trên phương diện luyện đan, thuần thú kém xa so với Trương sư, nhưng cũng hoàn toàn không yếu. Qua lại thân thiết hớn hắn, chắc chắn sẽ không có hại. Đương nhiên, Trương sư bên kia, con cũng muốn theo sát. Nếu như hắn có thể giúp con, cho dù Mạc Hoằng Nhất lợi hại hơn nữa, cũng không có khả năng ảnh hưởng đến vị trí của con!
Mạc Thiên Tuyết nghiêm túc căn dặn.
- Vâng!
Mạc Vũ gật đầu, nhớ tới cái gì đó, có chút do dự nhìn qua:
- Nếu chúng ta đều phải qua lại thân thiết với hai người kia, Mộc Tuyết Tình và Triệu Nhã so tài, không phải nên ngăn cản sao?
- Ngăn cản làm gì? Chúng ta không những không nên ngăn cản, còn phải cổ động tuyên dương, để cho tất cả mọi người biết chuyện này, gây ra chấn động lớn hơn nữa! Như vậy tiếp theo, có khả năng hoàn toàn khiến cho danh tiếng của Liễu hội trưởng truyền rộng, thu được thiện cảm của hắn!
Mạc Thiên Tuyết nắm chắc nắm đấm:
- Không ngăn cản Mộc Tuyết Tình và Triệu Nhã chiến đấu, rất rõ ràng, hắn muốn mượn chuyện trợ giúp này, dương danh thiên hạ. Đã như vậy, chúng ta lại trợ giúp hắn một tay!
Mạc Vũ hiểu được, trong lòng cũng tràn ngập tò mò đối với cuộc so tài trong hai ngày sau. Cuối cùng, học sinh của Trương sư Triệu Nhã có thể giành thắng lợi, hay là vị Mộc Tuyết Tình học sinh của Liễu hội trưởng này có thể giành được thắng lợi?
Chỉ có điều, không quan tâm trong hai người ai có thể thắng được, người giao chiến không phân thắng bại một lần, đã nói rõ, vị Liễu hội trưởng này giảng bài, không kém hơn Trương sư chút nào!
- Sau hai ngày, nhất định phải tới xem các nàng luận võ một chút...
Trong lòng nàng thầm hạ quyết định.
...
Rời khỏi học viện, phát hiện cũng không có ai theo dõi, lúc này Trương Huyền mới tìm một chỗ vắng người, biến thành dáng vẻ "Dương sư", đi vào phủ đệ.
- Lão gia, đêm qua có mấy tên hộ vệ nói, nói là muốn đầu nhập vào thiếu gia. Hiện tại thiếu gia không ở đây, lão gia xem làm sao bây giờ?
Tôn Cường tiến lên đón.
- Đầu nhập vào thiếu gia?
Trương Huyền nghi ngờ nhìn qua.
- Vâng, bọn họ nói từng là hộ vệ của Quý gia, bởi vì có giao hẹn với thiếu gia, mới qua tìm kiếm sự che chở...
Tôn Cường nói.
- A!
Trương Huyền gật đầu, nhớ tới.
Ngày hôm trước, thời điểm mình vừa đến vương thành, đắc tội vị Quý Mặc công tử thi họa sư kia, người này phái người hầu tới gây phiền phức cho mình. Kết quả đám người kia bị mình đánh cho một trận, lại uy hiếp dùng độc dược, thay hắn giáo huấn đối phương.
Hiện tại Trương Huyền sát hạch danh sư nhị tinh không ở vương thành... Đám người kia vì phòng ngừa bị Quý gia truy sát, chỉ có thể trốn tới đây.
- Chuyện này Trương Huyền đã từng nói với ta. Để cho bọn họ ở chỗ này cố gắng làm việc. Tai hoạ ngầm trên người, ta sẽ ra tay giúp đỡ giải quyết!
Trương Huyền khoát tay.
Đối với hắn mà nói, tu vi của những người này không được tốt lắm, lại đều đạt tới Thông Huyền cảnh. Đùng để bảo vệ an toàn cho phủ đệ, so với tuyển dụng những người cường đại vẫn tốt hơn rất nhiều.
Mặc dù biết đây là nơi ở của Trương sư, không có ai chạy tới quấy rối, hắn cũng phải đề phòng nếu chẳng may xảy ra.
- Vâng!
Mặc dù không biết lão gia nói như vậy có ý gì, Tôn Cường vẫn ghi nhớ.
- Gọi Triệu Nhã đến!
Không đi quản mấy người hộ vệ này, Trương Huyền đi đến đại sảnh, căn dặn.
Tôn Cường gật đầu rời khỏi đó. Thời gian không lâu sau, Triệu Nhã lại đi đến trước mặt.
- Chỗ của ta có một bộ kiếm pháp, hiện tại truyền thụ cho nàng. Không quan tâm hai ngày sau nàng và ai so tài, hy vọng có thể thắng lợi. Đừng làm cho sư tổ và lão sư của nàng thất vọng!
Nhìn về phía nữ hài trước mắt, Trương Huyền thản nhiên nói.
- Sư tổ yên tâm, Triệu Nhã tất nhiên sẽ không phụ sự kỳ vọng!
Triệu Nhã cắn răng.
- Vậy là tốt rồi. Đây là bí tịch của kiếm pháp. Xem xong có gì không hiểu, trực tiếp hỏi!
Hắn tiện tay truyền đạt kiếm pháp thiên đạo bản rút gọn do hắn chỉnh lý qua.
Triệu Nhã biết sư tổ truyền truyền thụ, khẳng định không đơn giản. Nàng không chút do dự nào, lập tức nghiêm túc học tập.
Kiếm pháp thiên đạo biến phức tạp thành đơn giản, nhắm thẳng vào đại đạo, học cũng không phức tạp. Một lúc lâu sau, Triệu Nhã đã nắm giữ cơ bản. Chỉ có điều, vẫn phải cần mất một khoảng thời gian mới có thể hoàn toàn thuần thục.
Dù vậy, nàng cũng biết bộ kiếm pháp này cường đại!
Thậm chí so với thương pháp của Trịnh Dương, cũng chỉ có hơn chứ không kém.
- Lão sư, Khương đường chủ cầu kiến!
Truyền thụ kiếm pháp cho Triệu Nhã xong, Lưu Lăng đi lên phía trước.
- Để cho hắn tiến vào...
Trương Huyền khoát tay áo, đột nhiên sửng sốt. Hắn vỗ trán một cái, một ý nghĩ xuất hiện.
Cho tới nay hắn đều lấy thân phận của mình làm việc, quên còn có vị hiện tại ngụy trang này.
Thân phận của Trương Huyền của hắn chỉ là danh sư nhất tinh, không có tư cách tiến vào tàng thư khố nhị tinh của Danh Sư Đường quan sát. Hiện tại hắn làm "Dương sư", nếu muốn đi vào, chắc hẳn là rất dễ dàng!
Hắn tin tưởng chỉ cần đưa ra yêu cầu, cũng không phải là chuyện gì lớn, Khương đường chủ chắc chắn sẽ không ngăn cản!
Bạn cần đăng nhập để bình luận