Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Triệu Nhã cầu cứu

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
----------------
- Sư nương?
Trương Cửu Tiêu ngẩn ngơ.
Lạc gia tiểu công chúa, danh khí lớn, đã sớm nghe nói, đối tượng thông gia vẫn luôn là tiểu thiên tài của gia tộc bọn họ... Không nghĩ tới, lại bị lão sư đào góc tường!
Khó trách tiểu công chúa nói có người thích, khó trách lão sư vừa đến liền phá, làm cho gà chó không yên, đối với người Trương gia cũng có phê bình kín đáo, thậm chí lần đầu tiên nhìn thấy hắn, liền hành hung một trận... Náo loạn hồi lâu, thì ra là nguyên nhân này!
- Lão sư yên tâm, nàng đã là sư nương, đánh chết đồ nhi cũng không dám bất tuân lễ pháp!
Kịp phản ứng, vội vàng ôm quyền.
Một ngày làm thầy, cả đời là cha, lão sư làm cha, sư nương là mẹ, thông gia... Cho hắn mười cái lá gan cũng không dám!
- Nhớ là tốt rồi!
Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy cả người càng thêm mê muội, run rẩy đứng dậy, đang muốn nói tiếp, đột nhiên cảm ứng được cái gì, cổ tay khẽ đảo, một cái lệnh bài xuất hiện ở trong lòng bàn tay.
Điện Chủ lệnh.
Lúc này lệnh bài phát ra quang mang nhàn nhạt, tựa như cái gì kích hoạt.
Loại tình huống này, gặp được một lần, sau khi trở thành Danh Sư bát tinh, phá vỡ đạo phong ấn thứ nhất liền xuất hiện, chẳng lẽ thuận lợi phá vỡ đạo thứ hai? Vội vàng nhìn, quả nhiên thấy Điện Chủ lệnh ánh sáng lấp lánh, mơ hồ để lộ ra khí tức cùng lực lượng cường đại.
- Kích hoạt Điện Chủ lệnh, cần ba điều kiện, thứ nhất, trở thành Danh Sư bát tinh; thứ hai, tu vi đạt tới Thánh Vực bát trọng... tuy hiện tại ta không đột phá, nhưng sức chiến đấu cùng lý giải không gian, Thánh Vực bát trọng cũng chưa chắc có thể vượt qua, cho nên... Điện Chủ lệnh cho rằng ta thông qua được hạn chế thứ hai, trực tiếp mở ra phong ấn...
Rất nhanh, Trương Huyền hiểu được.
Điện Chủ lệnh yêu cầu, mặc dù là cứng nhắc đúng chuẩn, nhưng thực lực không dễ xác nhận, đặc biệt là như Trương Huyền, tu luyện Thiên Đạo công pháp, có thể nhẹ nhõm vượt cấp, tự nhiên tương đương phù hợp tiêu chuẩn.
- Nhìn xem mở ra đạo phong ấn thứ hai lại có cái gì...
Lần trước mở ra phong ấn, để hắn tăng cường khống chế, trở thành một vũ khí siêu cấp, đạo thứ hai mở ra, có lẽ cũng có hiệu quả khác. Tinh thần khẽ động, nhìn sang, ngay sau đó một tin tức truyền vào trong óc.
- Cái này...
Nhìn rõ ràng tin tức truyền tới, Trương Huyền sửng sốt một chút, nhịn không được lắc đầu.
Còn tưởng rằng đạo phong ấn thứ hai mở ra, sẽ để Điện Chủ như hắn trở nên mạnh hơn, có thể giải quyết khó khăn trước mắt, không nghĩ tới, căn bản không phải.
Đạo phong ấn thứ hai lại ẩn giấu đi truyền tống trận, có thể truyền tống hắn đến bí cảnh đặc thù mà Thánh tử điện Điện Chủ lưu lại, nơi này nắm giữ càng nhiều truyền thừa của Cửu U Thần đồng, cùng tiền bối lưu lại kinh nghiệm tu luyện.
Chuyện này đối với mở ra đạo phong ấn thứ ba mà nói, quả thực có ích lợi rất lớn, nhưng mà đối với hắn hiện tại, tác dụng lại không lớn.
Uy lực không tăng cường, không cách nào chống lại đại trưởng lão, sự tình Trương gia, liền không thể giải quyết.
Lại nói, cái truyền tống trận này, là một lần, truyền tống một lần, liền sẽ mất đi tác dụng, thật muốn đi qua, cũng phải chuẩn bị xong lại nói, nếu không, bên trong số lượng truyền thừa không đủ, không cách nào hình thành Thiên Đạo công pháp, chẳng phải tương đương đi vào không công?
Mấu chốt nhất là, hiện tại Vu Hồn cùng thân thể của hắn không xứng đôi, cả người có chút choáng đầu hoa mắt, coi như đi, cũng vô dụng!
Rầm rầm rầm!
Đang cảm xúc, trên không âm bạo kịch liệt, thu suy nghĩ lại, ngẩng đầu nhìn lên, ngay sau đó nhìn thấy, Thanh Long thú cùng Kỳ Lân thú tràn đầy chật vật, cùng đại trưởng lão đối chiến đều bị thương không nhẹ.
Hai đại Thánh thú, dù mạnh mẽ nhưng so với trưởng lão Trương gia vẫn kém một đoạn rất lớn. Nếu không phải đối phương một mực bị sét đánh, chỉ sợ sớm đã bị thua.
- Lôi đình cũng không kiên trì được bao lâu...
Ngẩng đầu nhìn lại, Trương Huyền lắc đầu.
Trên bầu trời, lôi hải trải qua hắn điên cuồng hấp thu, lại không ngừng phóng thích lực lượng, đã tiêu hao gần như sắp hết, không còn uy lực như trước đó.
Xem ra, lại bổ mấy lần, liền sẽ triệt để tiêu hao hầu như không còn, trực tiếp tán đi.
Lúc này Kỳ Lân thú cũng đánh ra chân hỏa, trên người hỏa diễm không ngừng bùng cháy, từng đạo Hỏa Long thẳng tắp bắn ra, đốt ửng hồng cả bầu trời, mặt đất cũng đầy hỏa diễm, Thanh Long thú thừa cơ đánh lén, hai đại Thánh thú liên hợp ra tay, Danh Sư cửu tinh chân chính, chỉ sợ cũng luống cuống tay chân, nhưng đại trưởng lão không có chút lo lắng, chưởng chưởng đánh xuống, bao vây không gian, liền để bọn chúng công kích không công mà lui.
Lôi đình uy hiếp càng ngày càng nhỏ, đại trưởng lão có thể thi triển lực lượng cũng càng ngày càng mạnh, trước đó Kỳ Lân thú, Thanh Long thú còn có thể chiếm chút thượng phong, giờ phút này đã bị áp chế liên tiếp lui về phía sau, có chút không kiên trì nổi.
- Chủ nhân, chúng ta không phải đối thủ, nghĩ biện pháp rời đi đi...
Kỳ Lân thú truyền âm tới.
Trương Huyền gật đầu.
Loại tầng thứ này đối chiến, tuy vượt qua hắn rất nhiều, nhưng vẫn có thể thấy được, hai thú bị thua, chỉ là vấn đề thời gian, vị đại trưởng lão kia sinh ra sát tâm với hắn, một khi giải quyết đám người Kỳ Lân thú, nhất định sẽ ra tay với mình.
- Vậy chuẩn bị đi thôi...
Trả lời một câu, thân thể Trương Huyền nhoáng một cái, bay tới đằng trước, còn chưa đi xa, thân thể cứng đờ, lập tức từ không trung rớt xuống, ngã xuống đất.
- Lão sư...
Trương Cửu Tiêu vội vàng đi tới trước mặt.
- Ta không sao...
Trương Huyền xoa đầu.
Xem ra không giải quyết vấn đề Vu Hồn cùng thân thể kiêm dung, muốn rời khỏi gần như không có khả năng! Cố nén trong đầu mê muội, lần nữa ngẩng đầu, liền nhìn đại trưởng lão cách càng gần, lôi đình trên bầu trời đã tiêu hao sạch sẽ lực lượng, chậm chạp tán loạn.
- Cút ngay cho ta!
Không còn lôi đình uy hiếp, đại trưởng lão thở phào nhẹ nhõm, lực lượng tích góp tới cực điểm, hét lớn một tiếng, song chưởng huy vũ liên tục.
Ầm! Ầm!
Thanh Long thú cùng Kỳ Lân thú không chặn lại được, bị chưởng phong đánh trúng, từng cái bay ngược, đập ra hố sâu to lớn.
- Trương Huyền, chịu chết đi!
Đánh bại hai thú, nhớ tới vừa rồi nhận khuất nhục, gào lên một tiếng, ngón tay của đại trưởng lão đưa ra, một đạo kiếm mang thẳng tắp đâm tới.
Ông!
Còn chưa tới trước mặt, một lệnh bài giống như lá chắn ngăn lại công kích. Biết trạng thái hiện tại của mình, khẳng định chống cự không được, Trương Huyền trực tiếp ném Điện Chủ lệnh tới.
- Đại trưởng lão, tại hạ là Danh Sư bát tinh của Danh Sư đường, chẳng lẽ ngươi muốn giết ta?
Chặn lại công kích, Trương Huyền cắn răng.
- Danh Sư? Ngươi cũng xứng gọi là Danh Sư?
Không nghe lời này còn tốt, nghe xong đại trưởng lão sắp tức điên. Ngươi một Vu Hồn sư, không biết làm sao lăn lộn thành Danh Sư, còn có mặt mũi nói? Chuyện này nhất định phải báo lên Danh Sư đường, để bọn hắn xử lý!
- Chết!
Chẳng muốn tiếp tục nói nhiều, bàn tay đè ép xuống.
Hô!
Điện Chủ lệnh không ai khống chế, cũng ngăn không được lực lượng, bay ngược trở về, ngay sau đó chưởng lực mạnh mẽ nghiền ép tới Trương Huyền, tựa hồ muốn ép hắn thành bánh thịt.
- Ngươi...
Không nghĩ tới đối phương căn bản không nói nhảm với hắn, nhất định phải giết hắn mới cam tâm, Trương Huyền hoa mắt chóng mặt không cách nào phản kháng, dưới tình thế cấp bách, cong ngón búng ra.
Ầm ầm!
Một cái đầu to lớn hiện lên ở trước mắt, thẳng tắp đập xuống.
Chỉ một cái, liền đập đại trưởng lão từ không trung rơi vào mặt đất, gắt gao đặt ở phía dưới.
Đầu Ngoan Nhân, dù sức chiến đấu ngay cả Thánh Vực bát trọng cũng không bằng, nhưng đột nhiên xuất hiện trực tiếp va đập, lực lượng vẫn quá lớn, lại thêm đại trưởng lão cùng lôi đình, hai đại Thánh thú đối chiến lâu như vậy, đã bị thương, tạm thời không chú ý, trong thời gian ngắn thế mà không cách nào đi ra.
- Lão sư...
Không nghĩ tới lão sư cùng đại trưởng lão đánh hung mãnh như vậy, Trương Cửu Tiêu không biết nên khuyên như thế nào, đang muốn nói chuyện, chỉ thấy Trương Huyền đứng tại chỗ, mày nhăn lại, cổ tay khẽ đảo, lại một cái ngọc bài xuất hiện ở trong lòng bàn tay.
Là ngọc bài đưa tin, phía trên phù văn vây quanh, tản mát ra lực lượng đặc thù, dường như có tin tức trong yếu gì truyền lại.
Ngón tay nhẹ nhàng điểm một cái.
Ông!
Một chân dung không rõ ràng lắm xuất hiện ở trước mắt, là nữ tử nghiêng nước nghiêng thành, mỹ lệ không nói ra được. Chỉ liếc mắt nhìn, liền nhận ra được, đại sư tỷ, Triệu Nhã!
Tuy chưa thấy qua, lại nghe lão sư kỹ càng miêu tả bộ dáng. Thời khắc này Triệu Nhã mặt mũi lo lắng, miệng khép mở, một thanh âm dồn dập vang lên.
- Lão sư, cứu ta!
Bành!
Hình ảnh biến mất, ngọc bài đưa tin nổ tung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận