Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Tưởng Phỉ Phỉ

Hơn mười phút sau, Trương Huyền ngừng lại, mặt mũi bất đắc dĩ.
- Ta đã nói, không có dễ tu luyện như vậy...
Hồn thể to lớn xoa xoa mi tâm.
Vốn cho rằng từ Lạc gia lấy được nhiều bảo vật, có thể trực tiếp để hồn thể phá tan Kim Thân cảnh, đạt tới Đại Thánh nhị trọng đại viên mãn, nằm mơ cũng không nghĩ đến, còn không có triệt để đột phá, độ tinh thuần liền không đủ!
Những bảo vật này, đối với những người khác đủ để tu luyện tới Đại Thánh tứ trọng Bất Hủ cảnh, nhưng Trương Huyền bất luận chân khí hay Vu Hồn, luyện đều là Thiên Đạo công pháp, lại trải qua lôi đình rèn luyện, toàn thân cao thấp hầu như không có bất kỳ tạp chất, linh khí trong bảo vật mặc dù cấp bậc không thấp, nhưng so sánh với hắn, vẫn là kém một đoạn.
Lại không cách nào cung cấp động lực để hắn đột phá, thật vất vả gom góp công pháp, lần nữa bởi vì độ tinh thuần linh khí mà dừng lại, Trương Huyền than thở một tiếng.
- Lạc Càn Trinh đi theo, thật không tiện cầm quá nhiều, Tưởng gia không dính dáng cái này... Đã phản bội nhân tộc, cầm càng nhiều, đối với nhân tộc sẽ càng có lợi!
Con mắt Trương Huyền đột nhiên sáng lên.
Lúc trước ở Lạc gia, bản thân thân là Lạc gia gia chủ, tuy có quyền hạn, nhưng cũng không thể cầm quá nhiều, bây giờ ở Tưởng gia, hoàn toàn không có cố kỵ này.
Dù sao đã phản bội nhân tộc, lưu cho đối phương một chút bảo vật, chẳng khác nào làm hại nhân tộc nhiều một phần, đã như vậy, cũng không có gì phải khách khí.
Nghĩ đến đây, không có chần chờ quá nhiều, Vu Hồn lần nữa trở lại thân thể, từ không gian gấp đi ra.
Bên ngoài vẫn yên tĩnh, hiển nhiên không có người nghĩ có người ngoài chui vào tàng thư các, hơn nữa đã xem xong tất cả thư tịch.
- Vừa rồi thời điểm tới, nhìn rõ ràng, phương hướng Tàng Bảo các ở bên kia, đi qua nhìn một chút!
Mượn lý giải đối với không gian, lặng lẽ đi ra tàng thư khố, xác định phương hướng, thẳng tắp bay lượn đi.
Chỉ chốc lát đã đi tới trước mặt.
Nơi này phong ấn rõ ràng càng thêm cường đại hơn tàng thư các, bố trí từng tầng từng tầng, để cho người ta nhìn không thấu.
Đang định mượn thư viện tìm kiếm thiếu hụt, lặng yên không tiếng động chui vào, liền nghe có tiếng bước chân từ nơi không xa truyền tới.
Thân thể nhoáng lên đi tới một góc, ngón tay điểm một cái, phong cấm không gian bốn phía, mới vừa làm xong, liền thấy hai bóng người đi vào tiểu viện.
Vậy mà đều là người quen.
Trung niên nhân bên trái là tộc trưởng Tưởng Phương Du trước kia nhìn thấy, bên phải chính là nữ hài dáng người cao gầy, giữa hai lông mày mang theo khí khái hào hùng, chính là Thiên Công Thánh Tử trước đó ở Thánh Tử điện thấy qua… Tưởng Phỉ Phỉ.
- Cha...
Được đưa tới nơi này, nữ hài có chút không cao hứng, nhíu mày, nhịn không được nói.
- Trước ngươi tiêu tốn nhiều tinh lực nghiên cứu chức nghiệp Thiên Công sư, ta đều tùy ngươi, nhưng bây giờ thì khác, cục diện đại lục sẽ đại biến, làm không cẩn thận, đại loạn sẽ nổi lên, thân là thiên tài Tưởng gia chúng ta, độ tinh thuần huyết mạch cao nhất, nhất định phải gánh vác trách nhiệm!
Tưởng Phương Du nói.
- Thực lực của ta bây giờ, cha cũng không phải không biết, cách Thánh Vực bát trọng cũng không biết xa bao nhiêu, coi như muốn gánh vác trách nhiệm, lại có thể gánh vác cái gì...
Tưởng Phỉ Phỉ mặt mũi không tình nguyện.
- Tưởng gia chúng ta, cường đại nhất không phải tu vi thân thể, mà là linh hồn! Huyết mạch của ngươi mạnh mẽ, hồn thể từ nhỏ đã vượt xa người thường, nếu như có thể lĩnh ngộ linh hồn chân giải của tiên tổ, có thể lập tức nhận được tổ tiên truyền thừa, từ đó thực lực tăng nhiều!
Tưởng Phương Du giải thích một câu, trong mắt mang theo kỳ vọng:
- Đây không phải chuyện cười, không chỉ dính dáng Tưởng gia chúng ta hưng suy, làm không cẩn thận, mạng cũng bị mất... Lúc này không thể đùa nghịch tính tình!
- Biết rồi...
Thấy cha nói nghiêm trọng như vậy, Tưởng Phỉ Phỉ mặt mũi bất đắc dĩ:
- Ta tận lực còn không được ư? Có điều, linh hồn chân giải, khó có thể lý giải được, vô số tiền bối cũng rất khó làm được, ta cũng chưa chắc có thể thành!
- Tận lực đi, mới vừa truyền đến tin tức, Trương gia Trương Huyền hư hư thực thực lĩnh ngộ thời gian chân giải, Lạc gia Lạc Thiên Nhai xác định đã lĩnh ngộ không gian chân giải... Tam đại gia tộc, chỉ có Tưởng gia chúng ta chậm nhất!
Tưởng Phương Du than thở.
- Trương gia Trương Huyền, là nhân vật yêu nghiệt, còn là Thánh Tử điện điện chủ, có thể lĩnh ngộ thời gian chân giải không ngoài ý muốn! Chỉ là... Ngươi nói Lạc Thiên Nhai là ai?
Tưởng Phỉ Phỉ nghi ngờ nhìn qua.
Lạc gia xác lập gia chủ còn chưa truyền ra, cũng chỉ có số ít người cầm quyền biết. Nàng quanh năm ở Thánh Tử điện học tập, không ở nhà, cũng không có thế lực, biết cũng không quá rõ ràng.
- Lạc Thiên Nhai, nghe nói là bàng chi của Lạc gia, trước đó không lộ ra trước mắt người đời, đột nhiên liền lĩnh ngộ không gian chân giải, độ tinh thuần huyết mạch cũng đạt tới chín, đánh bại hậu nhân của Chư Tử bách gia Tử Dung Cổ Thánh!
Tưởng Phương Du giải thích.
Vừa nói hắn vẫn có chút không tin.
Không thể không nói, vận may của Lạc gia thật quá tốt.
Trương gia mới vừa tìm về tiểu thiên tài, danh chấn đại lục, Lạc gia liền toát ra một Lạc Thiên Nhai lĩnh ngộ không gian chân giải... Tam đại gia tộc, hiện nay Tưởng gia bọn họ suy thoái nhất, không vội vã cũng không được.
- Bàng chi? Cha, thực sự không được, ngươi cũng tìm xem, nhìn xem Tưởng gia chúng ta có bàng chi lĩnh ngộ linh hồn chân giải hay không... để cho hắn làm tộc trưởng không được sao?
Nghe con gái nói, Tưởng Phương Du nhịn không được đập đầu của đối phương một cái, mặt mũi im lặng:
- Uổng cho ngươi nghĩ ra, ngươi là đệ tử hạch tâm nhất cũng lĩnh ngộ không được chân giải, trông cậy vào bàng chi... Đây không phải mơ mộng hão huyền ư? Có thể ra một cái Lạc Thiên Nhai là tốt lắm rồi, ngươi thật cho rằng loại cường giả này là rau cải trắng, một trảo một nắm lớn?
- Gia tộc người ta có loại bàng chi lợi hại này, ngộ nhỡ gia tộc ta cũng có thì sao...
Tưởng Phỉ Phỉ lẩm bẩm.
Nói thật, mặc dù linh hồn của nàng có một không hai, ở Tưởng gia huyết mạch cũng là cao nhất, nhưng bản thân không thích tu luyện, mà am hiểu chức nghiệp thiên công, nguyên nhân chính là như vậy, mới có thể trở thành thiên công Thánh Tử, ở Thánh Tử điện tên tuổi lẫy lừng.
Chỉ bất quá rất hiển nhiên, trong tộc sẽ không để cho nàng tiếp tục truy cầu chức nghiệp mình thích.
- Nếu thật có, ta lập tức mời tới, lập hắn làm gia chủ!
Nghe được con gái nói, Tưởng Phương Du hừ một tiếng:
- Được rồi, chớ suy nghĩ lung tung, đi vào nhanh đi, bây giờ ngươi cần phải làm là đến trước ngọc bích của Tưởng gia cảm ngộ tu luyện, tranh thủ sớm ngày lĩnh ngộ chân giải! Cái khác thì không nên nghĩ, nếu không vì gia tộc vững chắc, vì tộc nhân có thể ứng đối đại kiếp... Cũng chỉ có thể thông gia, gả ngươi cho thế lực càng mạnh mẽ hơn, bảo tồn hỏa chủng của gia tộc!
- Cha, ta không muốn lấy chồng...
Nghe lĩnh ngộ không được liền thông gia, Tưởng Phỉ Phỉ giật nảy mình, vội vàng lắc đầu.
- Cái này không phải do ngươi, lần này nguy cơ cực lớn, không thông gia, chỉ bằng vào Tưởng gia chúng ta, căn bản là không có cách vượt qua...
Than thở một tiếng, ánh mắt Tưởng Phương Du lộ ra vẻ bất đắc dĩ:
- Bất quá ngươi yên tâm, coi như thông gia, hoặc là Trương gia Trương Huyền, hoặc là Lạc gia Lạc Thiên Nhai, tóm lại không có khả năng để ngươi chịu ủy khuất!
Bạn cần đăng nhập để bình luận