Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Đi vào phong ấn

- Đây là... Làm sao vậy?
Nhìn thấy Dị Linh tộc trước đó để cho bọn họ sứt đầu mẻ trán, tất cả đều nằm trên mặt đất, hai vị kiếm thánh hoàn toàn bối rối.
- Bọn họ đều bị Trương Huyền giết...
Lạc Nhược Hi đứng dậy.
- Bị hắn giết? Cái này sao có thể? Trừ khi Cổ Thánh... Nếu không, làm sao có thể đồng thời giết chết nhiều cường giả như vậy...
Hưng kiếm thánh khó tin.
Không phải hắn không tin nhi tử, mà là hơn một vạn Thánh Vực tam trọng trở lên, còn có không ít Đại Thánh cấp... Một người giết sạch, làm sao cũng cảm thấy khó tin?
- Hắn mượn lôi đình trừng phạt, những người này đều không có chút nào đề phòng, bị lôi đình đánh lên người tê liệt, sau đó mới bị ra tay chém giết! Đương nhiên, phần lớn là bị lôi điện đánh chết tại chỗ!
Lạc Nhược Hi gật đầu.
- Lôi đình?
Hưng Mộng kiếm thánh nhìn nhau, vội vàng nhìn lại thi thể trên đất, quả nhiên nhìn ra, trên thân những người này đều có dấu vết bị lôi điện đánh qua.
Nhi tử quả thực có thể triệu hoán lôi kiếp... Một thân một mình, diệt trên vạn quân... Tận mắt nhìn thấy, hai người cũng cảm thấy như mộng ảo.
- Những người này đã chết... như vậy Huyền nhi đâu?
Mộng kiếm thánh vội vàng bay lên, tìm kiếm khắp nơi.
Giết nhiều người như vậy, coi như thủ đoạn của nhi tử rất nhiều, khẳng định cũng không dễ chịu, nàng muốn nhìn một chút, đến cùng thế nào rồi? Có bị thương hay không...
- Hẳn là đi chỗ phong ấn...
Lạc Nhược Hi đứng dậy, tiếp tục tiến lên.
Những người này đều đã chết, khẳng định phải đi chữa trị phong ấn, điểm ấy rất dễ dàng đoán được.
Ba người cấp tốc phi hành, chỉ chốc lát đi tới trước mặt phong ấn.
Giờ phút này phong ấn đã hoàn chỉnh không thiếu sót, trong đó lực lượng chấn động kịch liệt, rất rõ ràng vừa mới sửa chữa xong.
- Là chân khí của Huyền nhi, nhưng... người đâu?
Nhìn kỹ một hồi, Mộng kiếm thánh nhận ra, đây là chân khí của Trương Huyền tu bổ, có thể chữa trị cái này, nói rõ hẳn không có vấn đề gì, nhưng người làm sao không thấy?
Thần thức lan ra, nếu ở đây, khẳng định đã sớm phát hiện.
- Hắn hẳn là thông qua phong ấn đi tới chỗ Dị Linh tộc!
Lạc Nhược Hi nhíu mày.
- Đi bên kia? Đứa nhỏ này, làm sao lỗ mãng như thế...
Mộng kiếm thánh giật nảy mình, thiếu chút nữa ngất đi:
- Không được, ta muốn đi cứu hắn...
Mộng kiếm thánh ở trên đại lục danh khí rất lớn, bình thường làm việc từ trước tới nay thận trọng, nhưng liên lụy đến nhi tử, thì cái gì cũng không quản được.
- Vẫn là ta đi qua đi, các ngươi đi vào, chỉ sợ người còn không tìm được, bản thân liền gặp nguy hiểm...
Lạc Nhược Hi cắt đứt nàng, thản nhiên nói.
Thực lực của Hưng Mộng kiếm thánh rất mạnh, nhưng bên Dị Linh tộc kia, sát lục chi khí nồng đậm, tiến vào bên trong, thực lực bị áp chế không nói, không thể thay đổi khí tức, sẽ giống như hải đăng trong đêm tối, rất dễ dàng bị phát hiện.
Thật muốn đi vào, chỉ sợ còn không có tìm được Trương Huyền, trước đã bị Dị Linh tộc vây quanh chém giết.
- Ngươi?
Mộng kiếm thánh nhíu mày:
- Trong phong ấn quá nguy hiểm, thực lực của ngươi...
Không phải nàng không tin Lạc Nhược Hi, mà là nàng chưa hề thấy nữ hài ra tay, ban đầu ở Lạc gia, cũng là hạ nhân Ngột Thần của nàng chiến đấu. Cụ thể tu vi như thế nào, cũng không hiểu rõ tình hình, chỉ biết không kém mà thôi.
- Các ngươi yên tâm!
Biết đối phương lo lắng cho mình, Lạc Nhược Hi nhẹ nhàng cười một tiếng:
- Các ngươi về nói tin tức này cho người trong thành biết, để cho bọn họ tới xử lý những thi thể Dị Linh tộc này, thủ hộ phong ấn...
Nói xong bàn tay nhẹ nhàng vung lên.
Hô!
Hưng Mộng kiếm thánh đột nhiên cảm thấy ánh mắt hoa lên, ngay cả phản kháng cũng không được, không gian trước mặt liền xuất hiện bóp méo, sau một khắc đã xuất hiện ở trong đại sảnh.
- Chuyện này...
Hai người nhìn nhau ngạc nhiên.
Phất phất tay, bọn họ liền trở lại trong đại sảnh, chính xác đến chỗ ngồi... nắm chắc không gian đạt đến loại cảnh giới nào? Xem như Dương sư cũng làm không được!
- Chẳng lẽ là... Cổ Thánh?
Sắc mặt của Mộng kiếm thánh trắng nhợt, cực kỳ khó tin.
Trước đó liền biết, cô gái mà nhi tử ưa thích này, thực lực bất phàm, hẳn là mạnh hơn bọn hắn, nhưng làm sao cũng không nghĩ đến sẽ lợi hại như vậy!
Bọn họ liên thủ, Bất Hủ cảnh cũng có thể chiến một trận, đối phương hất ống tay áo, liền đến nơi này, chuyện gì xảy ra cũng không có hiểu rõ... Đã vượt ra khỏi tưởng tượng.
- Cổ Thánh? Ở trên Đại lục làm sao có thể có Cổ Thánh trẻ như vậy?
Hưng kiếm thánh lắc đầu, nghĩ một lát, thực sự nghĩ không ra rốt cục mạnh đến mức nào, đành phải lắc đầu:
- Được rồi, không nghĩ nhiều như vậy, thực lực của nàng đi tìm Huyền nhi, khẳng định dễ dàng hơn chúng ta nhiều!
Nói xong, thân thể nhoáng một cái, đi tới trên không thành trì.
- Tất cả đệ tử Trương gia nghe lệnh, lập tức xuất kích, đi thu chiến lợi phẩm!
- Thu chiến lợi phẩm?
Nhìn thấy tộc trưởng rõ ràng đi về phía trước, giờ phút này lại xuất hiện ở đằng sau, rất nhiều trưởng lão canh giữ ở ngoài thành tràn đầy kỳ lạ.
- Vừa rồi Trương Huyền tộc trưởng lẻn vào Dị Linh tộc, đã chém giết hơn một vạn Dị Linh tộc... nguy cơ ở Long Hổ Sơn Địa quật được giải trừ!
Thấy mọi người không hiểu, Hưng kiếm thánh cười giải thích.
- Tộc trưởng một người chém giết hơn vạn Dị Linh tộc?
- Quân đội Dị Linh tộc àm chúng ta giao chiến mấy lần, một chút biện pháp cũng không có, bị tộc trưởng một người diệt sạch?
- Chuyện này... Ta không nghe lầm chứ?
...
Trong nháy mắt, tất cả mọi người Trương gia mộng tại nguyên chỗ, tựa như choáng váng.
Nghe qua trong vạn quân lấy đầu tướng địch, cũng đã được nghe nói lấy một địch trăm, dị thường mãnh liệt... nhưng một người diệt một chi quân đội, đến cùng xảy ra chuyện gì?

Không đi quản người Trương gia, xử lý những thi thể Dị Linh tộc kia như thế nào, giờ phút này Trương Huyền đang ở trong thế giới phong ấn, nhanh chóng phi hành.
Là đại lục bao la giống như Danh Sư đại lục, không nhìn thấy phần cuối, trên bầu trời không có mặt trời, chỉ có mặt trăng huyết sắc, treo lơ lửng giữa không trung, cho người ta một loại âm lãnh hiu quạnh.
Trên mặt trăng, sát lục chi khí nồng đậm, giống như chân khí đặc thù của Dị Linh tộc là từ nó tạo nên.
- Quả thực là Tu La địa phủ, khó trách Dị Linh tộc muốn chiếm Danh Sư đại lục...
Lông mày Trương Huyền giương lên.
Tuy Thiên Đạo chân khí của hắn có thể mô phỏng theo khí tức sát lục của Dị Linh tộc, nhưng ở đây lâu, cũng sẽ cảm thấy tinh thần trở nên thô bạo, nhịn không được sinh ra xúc động chém giết.
Nơi này quả thực không thích hợp để cho người ta trường kỳ sinh tồn. Đổi lại hắn là Dị Linh tộc, khẳng định cũng đã sớm xông ra.
- Không có địa đồ, tìm không rõ ràng phương hướng, thực sự không được, trước đi về, chờ Ngoan Nhân tỉnh lại tới...
Xuyên qua phong ấn đi tới nơi này, hắn chỉ là tò mò, cũng không có ý định chém giết bao nhiêu Dị Linh tộc, bây giờ thấy Huyết Nguyệt, biết hoàn cảnh nơi này, không bằng về trước lại nói.
Nếu không tìm không thấy phương hướng, mất phương hướng trong đó, được không bù mất.
- Tốc độ nhanh một chút!
Vừa định trở về, liền nghe tiếng gió dồn dập, ngay sau đó thanh âm một cường giả Dị Linh tộc truyền tới.
Thân thể nhoáng một cái, lợi dụng không gian chân giải ẩn tàng lại thân hình, Trương Huyền nhanh chóng bay về phía có thanh âm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận