Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Hắn ngộ đến

Giờ phút này Phàn Tiểu Phong tựa như đang nằm mơ.
Tiểu Húc mạnh hơn hắn, thế nhưng chỉ lợi hại hơn một chút mà thôi, hiện tại không chỉ nhẹ nhõm đánh bại Nhan Nhất Tiếu, ngay cả đội chấp pháp tới dò xét cũng bị ném ra ngoài, quá mạnh đi?
- Đừng ngây ngô, có người cản đường!
Theo ở phía sau đi về phía trước một khoảng cách, nghe được thanh âm của Tiểu Húc vang lên, vội vàng nhìn lại, ngay sau đó nhìn thấy hai thanh niên ngăn đường đi.
- Ta không ra tay, dựa theo ta nói cho ngươi thử một chút!
Trương Huyền thản nhiên nói.
- Vâng!
Biết là cơ hội tốt rèn luyện bản thân, Phàn Tiểu Phong cắn răng một cái, xông về phía trước.
Mới vừa rồi cùng thanh niên cầm đầu chiến đấu, Tiểu Húc chỉ điểm không ít, để hắn có rất nhiều lĩnh ngộ chiến đấu, giờ phút này từng cái tiến hành ứng đối, quả nhiên thuận buồm xuôi gió.
Thời gian không dài, hai thanh niên cản đường liền bị đào thải.
- Dựa theo loại phương thức này chiến đấu, quả nhiên có thể để cho sức chiến đấu tăng gấp bội...
Nhìn kiệt tác trước mắt của mình, Phàn Tiểu Phong kích động khó tự kiềm chế.
Đổi lại trước kia, đừng nói đối mặt hai cái, một cái cũng khó mà chống lại, nhưng giờ phút này nhẹ nhõm đánh bại... Lần nữa nhìn về phía Phàn Tiểu Húc, đã không còn là bội phục, mà là sùng bái.
- Thực chiến mới là phương pháp tiến bộ nhanh nhất, đấu vòng loại này, tuy có không ít thiếu hụt, nhưng càng có thể kích phát ham muốn chiến đấu của người, để người thông qua khảo hạch trở nên càng thêm cường đại, càng thêm tự tin! Đối mặt vấn đề, không nghĩ tới trốn tránh, mà là ứng đối!
Biết hậu bối Phàn gia đã từ trong chiến đấu có lĩnh ngộ mới, Trương Huyền nói.
Loại đào thải này, cùng vận khí có quan hệ rất lớn, gặp phải cường giả chân chính, khả năng đi không được bao lâu sẽ bị đào thải, còn dư lại, chưa chắc là cường giả đỉnh phong chân chính trong hơn hai ngàn người, nhưng... Vậy thì sao?
Có thể kiên trì, đối với mình sẽ có tăng lên cực lớn, chân chính đi vào một trăm danh ngạch, về sau tu luyện tuyệt đối sẽ càng lúc càng nhanh.
Thiên phú không kém bao nhiêu, tâm cảnh, tự tin, lại thêm kỳ ngộ nhất định, có thể để người ta đi càng xa.
- Ừm!
Liên tục chiến thắng mấy cái thực lực không kém nhiều, Phàn Tiểu Phong so với trước đó tự tin hơn không ít.
Trước đó nhìn thấy đối thủ nghĩ đến nhiều nhất là chạy trốn thế nào, giữ được tính mạng thế nào, mà bây giờ, nghĩ tới càng nhiều hơn chính là... đào thải đối thủ như thế nào.
- Tấn công mới là phòng thủ tốt nhất!
Thấy hắn hiểu được, Trương Huyền mỉm cười.
Không hổ là thiên tài của Chư Tử bách gia, năng lực lĩnh ngộ vượt xa Danh Sư trước đó dạy dỗ qua.
Đương nhiên, so sánh với đám người Trịnh Dương, vẫn là kém không ít.
Một bên chỉ điểm Phàn Tiểu Phong, một bên tìm kiếm Phàn Tiểu Tinh, thần thức dò xét, biết đối phương an toàn, Trương Huyền cũng không gấp gáp.
Một đường tiến lên, phàm là gặp phải đều bị đào thải, kèm theo chiến đấu càng ngày càng nhiều, sức chiến đấu của Phàn Tiểu Phong cũng càng ngày càng mạnh, cả người càng thêm tự tin.
Sau nửa canh giờ, đi tới rừng rậm Phàn Tiểu Tinh ẩn thân.
Thời khắc này Phàn Tiểu Tinh không còn vận khí trước đó, bị mấy tử đệ gia tộc phát hiện.
Dù thực lực mấy người này thấp hơn hắn một ít, nhưng liên hợp cùng một chỗ, đã không phải là hắn có thể chống lại.
Vẻ mặt lo lắng, trên đầu phả ra mồ hôi lạnh.
Ngay thời điểm không kiên trì nổi, thoáng nhìn thấy được Phàn Tiểu Húc cùng Phàn Tiểu Phong đi tới, con mắt nhất thời sáng lên.
Vốn cho rằng đối phương sẽ trực tiếp xông lại hỗ trợ, thay hắn chặn mấy người vây công, lại thấy đối phương dừng ở bên cạnh rừng cây.
Phàn Tiểu Húc chỉ tới:
- Thấy không? Đối chiến, thường thường một chiêu dùng không tốt, sẽ rơi vào thế yếu khắp nơi!
- Đúng vậy, quả thực dùng cực kỳ kém cỏi!
Phàn Tiểu Phong gật đầu.
Trước đó, hắn cùng Phàn Tiểu Tinh so, tám lạng nửa cân, tu vi không kém bao nhiêu, không nghĩ tới ngắn ngủi nửa canh giờ không gặp, đã yếu thành như vậy.
- Đổi lại ngươi, sẽ dùng chiêu số gì?
Trương Huyền nhìn qua.
Đã là khảo nghiệm, cũng là rèn luyện.
- Ta sẽ dùng Thiển Thủy quyền thức thứ ba, phối hợp Linh Diệp thân pháp!
Không có suy nghĩ nhiều, Phàn Tiểu Phong vội nói.
- Thiển Thủy quyền, như nước cạn bắt cá, nắm chắc địch tình hết sức quen thuộc, mới có thể làm đến không có sơ hở nào, nhưng... Ngươi thấy rõ chiêu số đối phương, đối phương cũng thấy rõ ngươi, Linh Diệp thân pháp quá mức rườm rà, ngược lại không thích hợp!
Trương Huyền lắc đầu.
- Ta chỉ mới nghĩ ứng đối công kích của đối phương, quên Thiển Thủy quyền thiếu hụt, nói như vậy, Linh Diệp thân pháp cũng không tốt, phối hợp Thanh Ba chưởng, hẳn là sẽ tốt hơn rất nhiều, đại khái... trong Bbảy chiêu, có thể giải quyết hai cái, còn lại hai cái, đại khái phải hao phí năm chiêu!
Tính toán một chút, Phàn Tiểu Phong nói tiếp.
- Ừm!
Trương Huyền gật đầu.
Một phen dạy dỗ cùng thực chiến, Phàn Tiểu Phong quả thực tiến bộ không nhỏ, nhanh như vậy đã có thể suy một ra ba.
Bọn họ bên này trò chuyện, cách đó không xa Phàn Tiểu Tinh sắp khóc.
Thiển Thủy quyền, Linh Diệp thân pháp, thiển em gái ngươi... Có thể lát nữa trò chuyện tiếp ưko? Không thấy ta sắp bị đánh chết sao?
Bành bành!
Tràn đầy buồn bực, trên mắt lần nữa bị đánh hai quyền, mặt bầm đen.
Cho rằng hai người khẳng định sẽ tới hỗ trợ, lại nghe được thanh âm đối thoại vang lên lần nữa.
- Quyền này đánh vào trên mặt, mặc dù sẽ để thị lực của đối thủ mù ngắn ngủi, thậm chí xuất hiện chóng mặt, nhưng đầu là vị trí phòng ngự trọng điểm, né tránh cực nhanh, không cách nào làm được để hắn chân chính bị thương, đổi lại ngươi, sẽ đánh ở đâu?
- Ta cảm thấy hẳn là tấn công bắp chân, vừa rồi quyền này lực lượng cực kỳ mạnh, nếu như đánh vào đùi, tốc độ thân pháp lập tức giảm nhiều, coi như đánh không trúng, cũng sẽ dẫn lực chú ý của đối thủ phân tán, càng dễ đánh lén ngọc bài ở ngực!
- Không sai, đây không phải sinh tử chiến, mà là đào thải, ngọc bài mới là mấu chốt nhất...
Bành bành!
Trên mặt Phàn Tiểu Tinh lần nữa bị đập ra hai cái u, miệng đầy máu tươi.
- Quyền này thì sao?
- Mặc dù quyền này không quá thích hợp, nhưng đánh rất tốt, để đối thủ rơi vào trạng thái choáng váng, nếu như là ta, đánh trúng miệng, chân thuận thế đá ra, tấn công hạ âm, bởi như vậy, đối thủ trên dưới đều khó chú ý, ngọc bài cũng sẽ xuất hiện sơ hở!
- Chân thuận thế đá ra chiêu số, nhưng ngươi quên, chân khí của mình không có quán thông nhanh như vậy, nhất là công pháp ngươi tu luyện, một khi cưỡng ép tấn công, khí tức gián đoạn, ngược lại sẽ cho đối phương thừa dịp!
- Ây... vậy nên làm sao bây giờ?
- Suy nghĩ thật kỹ!
- Có phải muốn ta tay trái tấn công ngọc bài hay không?
- Dĩ nhiên không phải, tay trái tấn công ngọc bài xác suất thành công chỉ có ba thành, hơn nữa còn có thể sẽ bị đối phương đánh lén!
Trương Huyền không vui.
Vừa khen ngợi một chút, cảm thấy tên này học tập rất nhanh, lập tức liền sụp đổ...
Đều là người gì a!
Có thể dùng chút đầu óc hay không?
- Vậy phải làm thế nào?
Phàn Tiểu Phong lại nói hai loại phương pháp chiến đấu, đều bị phủ định, có chút hoảng hốt.
- Còn có thể làm sao?
Trương Huyền chỉ tiếc mài sắt không thành thép:
- Tiếp tục đánh mặt ah! Chiếm thượng phong, chỉ cần tiếp tục đánh, đối thủ sẽ mất đi chủ động, từ đó một mực nằm ở trạng thái bị động...
Thình thịch thình thịch!
Tiếng nói kết thúc, một bên trên mặt Phàn Tiểu Tinh lần nữa ăn mấy quyền.
- Ngươi nhìn, hắn ngộ ra rồi!
Trương Huyền gật đầu.
- ...
Phàn Tiểu Tinh khóc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận