Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Không Gian Sa

Cung điện mang theo khí tức mênh mông xa xăm, phảng phất như đứng sừng sững ở đó không biết đã bao nhiêu năm, cho người ta một loại cảm giác lịch sử tang thương.
- Đây cũng là Nhiễm Cầu Cổ Thánh lưu lại, nếu có truyền thế thiên phù, nhất định ở bên trong!
Lạc Nhược Hi nói.
Tòa cung điện này, vừa nhìn liền biết bất phàm, tuyệt không phải người bình thường có thể kiến tạo, trong đó ẩn chứa lực lượng cùng thủ đoạn, ngay cả Đại Thánh cũng theo không kịp, chỉ sợ chính là xuất từ tay học sinh cường đại nhất của Khổng sư.
Trương Huyền nhẹ gật đầu, không suy nghĩ sự tình lôi kiếp, Minh Lý Chi Nhãn nhúc nhích, nhìn lại bốn phía, một lát sau vẻ mặt nghiêm túc:
- Dấu vết ở đây dừng lại giữa chừng, không có gì bất ngờ xảy ra, bốn người kia đã tiến vào, chúng ta cũng nhanh một chút đi!
Biết chuyện này càng trọng yếu hơn, ba người cũng không nhiều lời, thẳng tắp bay về phía cung điện trước mắt.
Cung điện thoạt nhìn khoảng cách không xa, bộ dáng chỉ hơn mười cây số, có điều bay một hồi, nhất thời cảm giác được không đúng, bất kể bọn họ tiến lên như thế nào, dùng tốc độ bao nhanh, cung điện vẫn ở đó, hình như không có tới gần chút nào.
- Chẳng lẽ chúng ta lại lâm vào huyễn cảnh?
Sắc mặc Trương Huyền khó coi.
Lúc trước Kiếm lão nhân lưu lại Kiếm Trì, từng gặp được loại tình huống này, giống như quỷ đả tường, đi như thế nào cũng tại nguyên chỗ, lần này sẽ không cũng là như vậy chứ!
- Không phải!
Lạc Nhược Hi cũng cảm giác được vấn đề, đôi mi thanh tú nhăn lại:
- Nếu như không nhìn lầm, hẳn là Không Gian Sa!
- Không Gian Sa?
Trương Huyền không hiểu ra sao, ngay cả Ngột Thần ở một bên cũng không biết rõ.
- Ta từng ở trong điển tịch thấy qua giới thiệu tương tự, Không Gian Sa, là một loại không gian vỡ vụn như đất cát nghiền nát, liên hợp chung một chỗ, đồng dạng có thể tạo thành không gian chân chính, nhưng muốn đi qua trong đó, sẽ giống như đi ngược dòng nước, tiến lên càng nhanh, di động càng nhanh! Dù là thực lực ngươi mạnh hơn, cũng chỉ có thể dừng tại nguyên chỗ, không cách nào tiến lên mảy may... Nói cách khác, chúng ta thoạt nhìn là phi hành bình thường, nhưng không gian trong Không Gian Sa là di động, không chỗ gắng sức, tự nhiên giống như ốc sên, không nhìn thấy đi tới!
Lạc Nhược Hi giải thích.
- Còn có loại sự tình này?
Trương Huyền ngạc nhiên.
Không Gian Sa, chưa từng nghe qua, nhưng Lạc Nhược Hi giải thích, lập tức hiểu được, hiện tại bọn họ giống như ô tô lâm vào trong tổ hợp ròng rọc, lốp xe chuyển động, ròng rọc cũng chuyển động, hai hai triệt tiêu, dùng lực lượng lại lớn, cũng chỉ ở tại nguyên chỗ, mà không cách nào tiến lên. Lại như đi ở trên mặt băng không có lực ma sát, không chỗ mượn lực, càng cất bước nhanh càng đi không được.
- Nếu như vậy, quả thực không cách nào tiến lên, bốn người bọn họ là làm sao thông qua nơi này?
Ngột Thần tràn đầy nghi ngờ.
Ngay cả bọn họ cũng bay không qua, bốn người trước cũng không thấy cường đại hơn bọn hắn, làm sao thuận lợi thông qua?
- Bọn họ hẳn là mượn pháp bảo nào đó, định trụ Không Gian Sa di động, giống như bờ đê chặn lại hồng lưu, chỉ cần Không Gian Sa không chảy, muốn xuyên qua không khó khăn.
Lạc Nhược Hi nói.
- Vậy chúng ta mượn nhờ không gian trùng động nhảy qua, chẳng phải có thể trực tiếp đi vào cung điện, không cần bay tới?
Trương Huyền nói.
Trước đó Ngột Thần sử dụng bí pháp, mượn nhờ bước nhảy không gian, khoảng cách hơn trăm vạn cây số chớp mắt vượt qua, từ nơi này đến cung điện chẳng qua hơn mười cây số, hẳn là càng đơn giản hơn.
- Không gian trùng động, có chút tương tự truyền tống trận, quả thực có thể để cho khoảng cách rút ngắn, xuyên qua không gian, nhưng Không Gian Sa vốn không ổn định, một khi sử dụng bí pháp không gian, ta sợ sẽ dẫn tới không gian loạn lưu, nói như vậy, chỉ sợ càng thêm phiền phức!
Lạc Nhược Hi nhíu mày lại.
Không gian loạn lưu, cường giả Kiến Thần Bất Hoại rơi vào trong đó cũng khó bảo toàn, trọng yếu nhất chính là, lại khó trốn đi, thật muốn như vậy, so với hiện tại càng thêm phiền phức.
- Nói như vậy, chẳng phải không có cách nào đi qua?
Trương Huyền lắc đầu.
Bay không qua, bước nhảy không gian cũng không có cách nào sử dụng, chẳng lẽ cung điện rõ ràng đang ở trước mắt, lại chỉ có thể trơ mắt nhìn?
- Ngược lại cũng không phải, nếu như có thể giống như mấy người bọn họ, định trụ Không Gian Sa di động, đồng dạng có thể nhẹ nhõm đi vào!
Lạc Nhược Hi nói.
- Định trụ Không Gian Sa?
Trương Huyền nhìn về phía Ngột Thần.
Vị này lĩnh ngộ không gian cực mạnh, so với cường giả Lạc gia cũng không hề yếu, có lẽ sẽ có phương pháp.
- Nếu như ta có Tĩnh Không châu của Lạc gia, ngược lại có thể hoàn thành... Hiện tại, khẳng định là làm không được!
Thấy ánh mắt của hắn, Ngột Thần lắc đầu.
- Tĩnh Không châu?
- Món bảo vật này, là tiên tổ Lạc gia dưới cơ duyên xảo hợp lấy được! Có tác dụng định trụ không gian, ổn định loạn lưu, mặc dù Không Gian Sa trước mắt một mực di động, khó mà gắng sức, nhưng có thứ này khẳng định có thể trực tiếp bao vây!
Ngột Thần gật đầu nói.
- Lợi hại như vậy?
Trương Huyền líu lưỡi.
Đã sớm nghe nói tiểu công chúa luyện hóa Tĩnh Không châu, tu vi đại tăng, thực lực cực kỳ đáng sợ, nhưng chưa hề giao thủ qua, trong lòng của hắn, còn là tiểu nha đầu đơn thuần, ưa thích luyện đan, xưng hô hắn lão sư, cung kính lễ độ. Hiện tại nghe vậy mới biết được thứ này lợi hại như thế.
- Tĩnh Không châu rất lợi hại, hơn nữa cho ta cảm giác, vị Lạc Thất Thất kia cách có thể phát huy sức mạnh lớn nhất, còn kém rất nhiều!
Lạc Nhược Hi cũng nhẹ gật đầu:
- Bất quá bây giờ nói những thứ vô dụng này, Tĩnh Không châu không có ở nơi này, coi như đi tìm cũng không kịp!
- Này cũng phải...
Trương Huyền bất đắc dĩ.
Tĩnh Không châu mạnh hơn, không ở trước mặt cũng vô dụng. Lại nói, tổn thương Lạc Thất Thất sâu như vậy, cho dù da mặt hắn dày, cũng không tiện đi mượn trấn tộc chi bảo của người ta!
- Nói đến Tĩnh Không châu, ta ngược lại nghĩ tới, nếu như... Thôi được rồi!
Ngột Thần đột nhiên nói chen vào, nhưng nói đến một nửa, mặt mũi cười khổ ngừng lại.
Trương Huyền nhìn qua:
- Có ý nghĩ gì, cứ nói đừng ngại!
- Thật ra thì, bất luận Lạc gia hay Khâu Ngô Cổ Thánh, lý giải không gian đều nguồn gốc từ Tĩnh Không châu, bọn họ lĩnh ngộ, là bao vây cùng ổn định không gian... Nếu như có thể lĩnh ngộ loại chân giải này, có lẽ có thể trong thời gian ngắn ổn định Không Gian Sa trước mắt, nhẹ nhõm bay qua!
Ngột Thần nói:
- Chỉ bất quá, chân giải khó luyện thành, huống chi không gian, so với kiếm đạo càng khó... Ta có thể có thành tựu hiện tại, cũng là hao tốn không biết bao nhiêu năm, nghiên cứu không biết bao nhiêu cổ tịch mới thành công...
- Cái này... Nếu như chia không gian làm súc địa, xuyên toa, nắm giữ, sáng tạo cùng hủy diệt mà nói, như vậy phải đạt tới loại cảnh giới nào, mới có thể lĩnh ngộ chân giải?
Dừng lại một chút, nhớ tới một việc, Trương Huyền nhịn không được hỏi.
- Chia mấy cảnh giới này, đạt tới thứ tư, cũng chính là cảnh giới sáng tạo, chẳng khác nào lĩnh ngộ loại chân giải này!
Ngột Thần suy tư một chút nói.
- Cái thứ tư?
Ánh mắt Trương Huyền sáng ngời, khóe miệng không khỏi nâng lên, lần nữa nhìn lại, trong ánh mắt mang theo hừng hực:
- Ngươi mới vừa nói... Nghiên cứu qua không ít cổ tịch liên quan tới không gian... Hiện tại có mang theo hay không? Lấy ra cho ta xem một chút!
Bạn cần đăng nhập để bình luận