Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 3626. Đối chiến Thần Vương (1)




Có người đánh lén!
Cúi đầu nhìn lại, phía dưới là một khu rừng rậm rạp, kiến trúc to lớn của U Hồn hoàng thành ngay ở sau lưng không tới năm dặm.
Nói cách khác, vừa rời hoàng thành, liền có người kìm nén không được, động thủ với hắn!
Sử dụng Đại Na Di truyền tống trận rời khỏi, không nói cho bất luận kẻ
nào, người biết chuyện chỉ có Tôn Cường, Tề Linh Nhi, như vậy cũng có thể trước thời hạn mai phục, xem ra nhất cử nhất động của mình, đã sớm ở trong giám thị của người khác, Mỹ Dung Đan, quả thực để cho người ta điên cuồng.
Thân thể rơi tốc độ càng lúc càng nhanh, Trương Huyền ngẩng đầu nhìn lại, ngay sau đó nhìn thấy sáu Thần thú phi hành gào thét lao đến, trên mỗi con đều đứng một người mặc áo đen, tay cầm trường thương đuổi sát tới.
Thần thú phi hành của mình là bị đối phương đánh lén chém giết.
Thần giới, không có đến Thần Vương cảnh, là không thể tự chủ phi hành, hiện tại mặc dù Trương Huyền là Thần Linh thượng phẩm đỉnh phong, có thể xưng vô địch dưới Thần Vương, nhưng muốn không thông qua Thần thú phi hành, tự chủ xoay quanh ở trên trời vẫn không làm được.
- Xem ra trước khi nghiên cứu kiếm pháp, nhất định phải học được phi hành...
Loại thực lực này của hắn, lại có kinh nghiệm ở Danh Sư đại lục cùng Thượng Thương, học được phi hành không khó lắm, nhưng sau khi tu vi đến Thiên Thần thượng phẩm đỉnh phong, tiến hành khảo hạch y đạo, kết thúc không bao lâu đến nơi này, một mực không có thời gian.
Hiện tại Thần thú phi hành vẫn lạc, lại không học được, từ địa phương cao như vậy rơi xuống, không chết cũng gần như tổn thất hơn phân nửa sức chiến đấu, đến lúc đó, lại đối mặt vây công, muốn chiến thắng chỉ sợ
không dễ dàng như vậy.
Ầm ầm!
Sáu người đồng thời đâm nhanh, thương mang gào thét, hàn khí bay thẳng tới.
Lại là sáu Thiên Thần thượng phẩm đỉnh phong!
Hơn nữa vừa ra tay liền dùng hết toàn lực.
Sáu đạo thương mang, phối hợp tốc độ của Thần thú phi hành, không tiếp, né tránh không kịp, đón đỡ, sẽ bị xung kích làm tốc độ rơi càng nhanh.
Tuy sau khi luyện thể, cảm giác năng lực khôi phục của thân thể tăng lên không ít, nhưng thời khắc nguy cấp cũng không dám mạo hiểm.
Ngộ nhỡ không tiếp nổi, thật sự treo thì sao.
- Hết cách rồi, chỉ có thể như vậy...
Thấy thương mang và mặt đất cách mình càng ngày càng gần, Trương Huyền nhắm mắt lại.
- ???
Thấy động tác của hắn, trên đầu sáu người tấn công đồng thời toát ra dấu chấm hỏi.
Như vậy liền cam chịu số phận?
Cũng nên phản kích một chút ah!
Chúng ta sớm chuẩn bị sách lược một chút cũng không có tác dụng... Sẽ
xấu hổ!
Không để ý tới biểu lộ của mấy người, tinh thần của Trương Huyền đắm chìm trong Xuân Thu đại điển.
Tuy thời gian khẩn trương, nhưng ít nhất còn phải hai giây mới có thể
rơi xuống, chuyển đổi thành thời gian ở trong Xuân Thu đại điển, chính là hai vạn giây, năm giờ rưỡi!
Đủ để hắn lĩnh ngộ kỹ xảo phi hành, có lẽ có thể phi hành được.
Sở dĩ có lực lượng như vậy, là bởi vì lúc ở Danh Sư đại lục học tập một bộ võ kỹ tên Hồng Trần Đạp Thiên Bộ!
Bộ võ kỹ này, để hắn ở Hóa Phàm một tầng liền nhẹ nhõm phi hành, hiện tại Thiên Thần thượng phẩm đỉnh phong, lực lượng dồi dào, so với Thần Vương phổ thông cũng không hề yếu, chỉ cần hắn sửa chữa phù hợp thể chất hiện tại, bay lên không khó lắm.
Tinh thần khẽ động, công pháp Hồng Trần Đạp Thiên Bộ bay ra.
- Chính xác!
Ở Thần giới nhìn qua tất cả công pháp, bí tịch toàn bộ giao hòa.
Một bản bí kỹ mới tinh xuất hiện ở trong lòng bàn tay.
Ngón tay điểm một chút, kiến thức chảy vào trong óc.
- Xem ra công pháp của Thần giới và Danh Sư đại lục, không thể dễ
dàng nhập làm một...
Còn tưởng như vậy có thể hình thành Thiên Đạo công pháp, để mình nghiên cứu, hiện tại xem ra nghĩ quá đơn giản.
Thiên Đạo của hai thế giới không giống nhau, thân thể, kinh mạch của tu luyện giả cũng hoàn toàn là hai loại khái niệm, căn bản không có cách tương dung.
Chỉ có thể để bộ công pháp này dựa theo thể chất của mình bây giờ, tiến hành sửa chữa.
Áo nghĩa công pháp không ngừng chảy xuôi ở trong đầu, từng lần một cân nhắc, không biết qua bao lâu, một bộ pháp quyết mới hiện lên ở
trong đầu.
Hồng Trần Đạp Thiên Bộ, sử dụng lực lượng trong cơ thể, đối kháng lực hút mặt đất, nghe đơn giản, nhưng trên thao tác lại hết sức phức tạp, không thể có điểm sai lầm và sơ suất.
Đổi lại bình thường, cho dù phù hợp thân thể, muốn bay lên cũng không dễ dàng như vậy, nhưng trước kia Trương Huyền tu luyện qua, lĩnh ngộ
bộ pháp quyết này hòa vào cốt tủy, lần nữa sử dụng, thuận buồm xuôi gió giống như trước đó.
Lực lượng vận chuyển ở trong người một vòng, quả nhiên không khí bốn phía giống như nhận lấy khống chế, bỗng nhiên mở mắt.
Lúc này cách mặt đất chỉ kém không đến mười mét!
Thấy trường thương vẫn theo đuổi không bỏ, cũng không vì mình lập tức rơi ở trên mặt đất liền ngừng công kích, Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng, lông mày nâng lên, trong ánh mắt lộ ra thần uy cực mạnh, cùng thời khắc đó, một thanh âm theo cổ họng phát ra.
- Hồng, Um...
Thiên Long Bát Âm!
Thanh âm Chân Long của Long tộc, tuy đối với những thú tộc khác hiệu quả không cường đại như có ẩn chứa huyết mạch Long tộc, nhưng sẽ để
tâm thần khuấy động, không dám chống lại.
Mặc dù thời gian kéo dài không lâu, nhưng bây giờ cách mặt đất rất gần, xuất hiện bất kỳ một chút sơ sẩy, cũng khó mà vãn hồi!
Làm xong những cái này, Hồng Trần Đạp Thiên Bộ vận chuyển, chân trái giẫm lên mu bàn chân phải, bỗng nhiên đạp một cái, cả người như
con lươn, dán chặt lấy mặt đất, chạy trốn ra khỏi thương mang của sáu người, sau một khắc, lơ lửng ở trên không trung cách đó không xa.
Hắn loại bỏ lực lượng hạ xuống, bay lên, sáu đại cao thủ cùng Thần thú dưới thân bọn hắn đuổi sát không buông, thì không có may mắn như thế, lại thêm vừa bị Thiên Long Bát Âm chấn váng đầu chóng mặt, vừa mới tỉnh táo lại, chỉ thấy thân thể đã cách mặt đất không tới một mét.
Bành! Bành! Bành! Bành! Bành! Bành!
Sáu tiếng vang trầm, sáu cao thủ tính cả sáu Thần thú, nặng nề rơi xuống đất, đập ra sáu hố to.
Trương Huyền khống chế Thần thú phi hành bay cao chừng hơn hai ngàn mét, bản thân ở dưới trọng lực liền nắm giữ tốc độ cực nhanh, lại thêm bọn họ điều động Thần thú đuổi theo, tốc độ càng nhanh, chỉ
thoáng cái, toàn bộ rơi thất điên bát đảo, có chút không kiên trì nổi.
Đặc biệt là sáu Thần thú, từng cái nội tạng rạn nứt, trị liệu trễ, không sai biệt lắm sẽ phế.
- Chính là thời điểm này!
Trương Huyền hừ lạnh một tiếng, thân thể vụt qua, đã xuất hiện ở trước một thanh niên trong đó.
Chập ngón tay làm kiếm, lăng không nhấn tới.
Phốc!
Kiếm khí xuyên qua mi tâm, đối phương ngay cả âm thanh cũng không phát ra được, cũng đã cắt đứt hô hấp.
Đều là Thiên Thần thượng phẩm đỉnh phong, thực lực của hắn vốn không phải đối thủ của Trương Huyền, hiện tại bị rơi choáng đầu hoa mắt, ở đâu còn ngăn cản được.
Thân ảnh lay động, không đến một cái hô hấp, sáu người đánh lén toàn bộ cắt đứt hô hấp.
Chém giết mọi người xong, bàn tay của Trương Huyền vồ một cái, trữ
vật giới chỉ cùng trường thương trên người bọn họ toàn bộ rơi vào tay hắn.
Những thương này, đều là Thiên Thần thượng phẩm, đối với hắn mà nói, còn có tác dụng rất lớn, còn trong trữ vật giới chỉ, quét một vòng, tiền cũng không ít, nhưng vũ khí cường đại hơn thì không có.
Vơ vét đồ vật xong, đang muốn chọn lựa một Thần thú bị thương, giúp nó khôi phục một chút, tiếp tục đi đường, đột nhiên trong lòng lần nữa sinh ra cảm giác nguy cơ kịch liệt, thân thể lấp lóe.
Soạt!
Một đạo kiếm mang vừa vặn rơi vào địa phương hắn đứng, mặt đất bị
cắt ra, tạo thành một khe rãnh to lớn.
Phía dưới nham thạch cứng rắn, nhưng ở dưới kiếm mang công kích lại giống như đậu hũ, không đỡ nổi một đòn.
Có thể đoán được, cho dù hiện tại thân thể của hắn mạnh mẽ vô song, bị
đánh trúng cũng sẽ bị thương.
Sắc mặt tái xanh, vội vàng nhìn về phía kiếm mang, chỉ nhìn thấy một người trung niên, từng bước một từ không trung bay tới.
- Có thể phi hành... Thần Vương?
Đồng tử Trương Huyền co rụt lại, nắm đấm xiết chặt.
Chém giết sáu cường giả Thiên Thần đỉnh phong, người muốn phối phương của Mỹ Dung Đan cuối cùng cũng hiển lộ thân hình, lại là một vị cường giả Thần Vương!
Loại cường giả này, mỗi một vị ở Thần giới đều là đỉnh phong, được vô số người ngưỡng mộ, giờ phút này thế mà đợi mình ly khai Hoàng thành liền đánh lén, thật đúng là thân phận gì cũng không quan tâm!
- Không có đến Thần Vương cảnh đã có thể phi hành, một hơi chém giết sáu thuộc hạ của ta, không cần tốn nhiều sức, càng luyện chế ra Phá
Chướng Đan, Mỹ Dung Đan... xem ra ngươi lợi hại hơn ta tưởng tượng nhiều!
Trung niên ngừng lại, cách Trương Huyền chỉ có ba bốn mươi mét.
Vốn cho rằng một Luyện Đan Sư, dễ như trở bàn tay, căn bản không cần hắn tự mình ra tay, không nghĩ tới thực lực mạnh như vậy, một cái nháy mắt liền đánh giết toàn bộ thuộc hạ của mình.
- Ngươi là ai? Vì sao muốn đánh lén ta? Chẳng lẽ không sợ đắc tội Tề
gia?
Trương Huyền híp mắt lại.
Tề gia bảo vệ hắn, điểm ấy từ trong miệng Tề Linh Nhi đã sớm biết, giờ
phút này đối phương ngang nhiên xông lại, chẳng lẽ không sợ?
- Tề gia? Ta rất sợ, có điều ta chỉ cần phương thuốc mà thôi, cũng không phải giết ngươi, hơn nữa bọn họ cũng không biết ta ở đây!
Trung niên cười nhạt một tiếng.
Tề gia có Thần Vương phong hào, người mạnh nhất dưới Đế Quân, cho dù hắn là Thần Vương cũng sẽ lo lắng, nhưng chỉ cần để đối phương không phát hiện là được!
Đã muốn động người trước mắt này, sao không đi cân nhắc thế lực sau lưng hắn?
Trương Huyền sững sờ, vội vàng nhìn bốn phía, vẻ mặt lập tức trầm xuống.
Bốn phía rừng rậm này, vậy mà bố trí trận pháp đặc biệt, có thể hoàn mỹ
che giấu khí tức chiến đấu, để cho người ta không phát giác được, vừa rồi chỉ lo tu luyện, không chút chú ý, Thần thú phi hành mang hắn vào!
Thậm chí cũng có thể là đối phương dùng phương pháp đặc thù nào đó, thu hút Thần thú của mình tới.
- Ngươi muốn phương thuốc của Phá Chướng Đan và Mỹ Dung Đan?
Trương Huyền thở ra một hơi, nhìn lại.
- Cùng người thông minh nói chuyện chính là tiết kiệm sức lực!
Trung niên nở nụ cười:
- Ngươi không cần mơ mộng hão huyền, dù thực lực của ngươi không tầm thường, nhưng so sánh với Thần Vương, vẫn kém một khoảng cách rất lớn!
- Nếu như không cho thì sao?
Trương Huyền nói.
- Giết là được! Đã biết sau lưng ngươi có Tề gia, ngươi cảm thấy không nói, ta sẽ tha cho ngươi còn sống rời đi?
Trung niên cười nhạt một tiếng.
Đã biết sau lưng đối phương có Thần Vương phong hào, lần này đánh lén, là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng, mặc kệ thành công hay không, cũng không thể cho đối phương rời khỏi, nếu không sẽ đối mặt với tai hoạ ngập đầu.
- Xem ra ngươi là ăn chắc ta?
Trương Huyền cũng không hoảng hốt, mà lắc đầu:
- Nhưng nếu như ta không cho ngươi ăn thì sao?
Hết chương 3626.

Bạn cần đăng nhập để bình luận