Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Trương Huyền chết rồi?

- Còn không có lớn như Lộ Xung, xem ra vẫn còn kém xa!
Nhớ tới linh thể giống như núi nhỏ của Lộ Xung, Trương Huyền lắc đầu.
Năm, sáu mét đối với Vu Hồn sư là quái vật khổng lồ, nhưng so với Lộ Xung lúc trước, vẫn còn kém xa lắm.
- Tiếp tục hấp thu!
Lông mày nhướng lên, hắn tiếp tục điên cuồng hấp thu.
Bên này hắn tăng tốc, phân thân cách đó không xa cũng bắt đầu gia tăng tốc độ.
Lại qua hai canh giờ, linh khí trong toàn bộ Hóa Thanh trì, dùng mắt thường cũng có thể thấy được đã bắt đầu suy giảm, không có vẻ hung mãnh và xao động như trước đó nữa.
- Linh khí giảm bớt, cách mười mét chỉ còn kém một chút...
Nhìn thấy linh khí đã yếu bớt, dường như bất cứ lúc nào cũng sẽ bị hấp thu sạch sẽ, Trương Huyền tăng thêm tốc độ.
Hiện tại hồn thể của hắn chỉ thiếu một chút nữa đã đạt tới mười mét, một khi đột phá ràng buộc này, nhất định sẽ càng thêm cường đại. Coi như không thể so được với Lộ Xung, thế nhưng cũng không kém nhiều.
Dù sao, đây là hồn thể mà Thiên Đạo công pháp của hắn ngưng tụ, bất kể là yêu cầu đối với linh khí hay là độ tinh thuần của bản thân đều vượt xa đối phương.
Ầm ầm!
Trong lúc đang hấp thu thì chỉ thấy phân thân ở một bên nhẹ nhàng nhoáng một cái, đã đột phá ràng buộc mười mét.
Không ngờ so với bản tôn như hắn còn hấp thu nhanh hơn.
Trong lòng hắn đang cảm thấy kỳ quái, cùng linh hồn phân hai, tại sao lại còn nhanh hơn mình cơ chứ? Hắn cúi đầu xem xét, lập tức không còn gì để nói.
Chỉ thấy thân thể được ngưng tụ từ Cửu Thiên Liên Thai cũng đang không ngừng hấp thu.
Liên thai là thần vật, không e ngại sự cuồng bạo của ao nước, coi như hình thể không lớn, hấp thu chậm hơn so với hồn thể. Thế nhưng góp gió thành bão, cũng đã làm cho tên này so với bản tôn còn nhanh hơn không ít.
Sau khi đạt tới mười mét, rõ ràng hồn thể của phân thân đã mạnh mẽ hơn không ít, khiến cho người ta có một loại áp bách kịch liệt. Mà tốc độ hấp thu linh khí cũng nhanh hơn.
- Ta cũng tăng nhanh!
Biết thời gian không đợi người, Trương Huyền nào còn dám do dự, lại càng thêm điên cuồng cắn nuốt.
Chỉ là, bất kể hắn tu luyện như thế nào cũng vẫn cảm giác tốc độ so với vừa rồi đã chậm đi không ít. Hắn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy chung quanh phân thân đã tạo thành một vòng xoáy khổng lồ, linh khí bên cạnh mình trên cơ bản đều bị tên này cắn nuốt sạch sẽ, khó trách tiến bộ của hắn lại không quá rõ ràng.
Mười mét và không đạt tới mười mét là một ranh giới cực lớn, tốc độ hấp thu của đối phương so với hắn hiện tại còn nhanh hơn nhiều, chí ít cũng gấp ba trở lên.
Thấy tên này càng hấp thu càng nhanh, bất cứ lúc nào cũng sẽ hút sạch linh khí trong Hóa Thanh trì, Trương Huyền càng nghĩ càng giận, tay đánh vào trên đầu mình:
- Gấp cái gì? Chừa chút cho ta!
Ý gì chứ?
Ngươi biết rõ ngươi là phân thân của ta a!
Giống như lão sói vẫy đuôi vậy, một quyền đánh bản tôn không thấy phương hướng thì cũng thôi đi, thế nhưng lúc hấp thu linh khí, cũng đoạt!
Quá không biết xấu hổ a!
Ta là một Danh sư chính trực, tại sao lại có thể có phân thân không biết xấu hổ như ngươi vậy!
- Ta...
Bị đánh một cái tát, phân thân mang theo vẻ mặt ủy khuất ngừng lại.
Trương Huyền để cho nó trở lại thân thể, một lần nữa thu vào giới chỉ trữ vật, lúc này hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
- Hắc hắc, không có cạnh tranh, hẳn bản tôn cũng có thể đột phá ràng buộc mười mét!
Nhẹ nhàng cười một tiếng, rất nhiều khiếu huyệt toàn thân hồn thể Trương Huyền đột nhiên mở ra.
Trước đó phân thân luôn tranh đoạt cùng hắn, hiện tại gia hỏa này không có mặt, hắn có thể thể hiện ra tốc độ nhanh nhất để hấp thu.
- Bắt đầu!
Thấp giọng hô một tiếng, khiếu huyệt điên cuồng hấp thu.
Ầm ầm!
Linh khí mới vừa tiến vào hồn thể, chuyển hóa thành lực lượng thì đã nghe được một tiếng oanh minh kịch liệt, Hóa Thanh trì dưới thân đột nhiên lắc lư rồi nổ tung.
Rầm rầm!
Ao nước chảy xuôi về bốn phía, giống như nước vỡ đê vậy.
- Làm sao vậy?
Dừng hấp thu lại, hắn vội vàng nhìn lại chung quanh, chỉ thấy tất cả người tu luyện đều bị bừng tỉnh, đồng loạt mở mắt.
Mỗi một người đều nghi hoặc, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
- Nguy rồi, một khi ao nước chảy xuôi sạch sẽ, thân thể lớn như ta tất sẽ bị phát hiện, mau trở về!
Linh hồn giấu ở trong nước hồ, có linh khí vờn quanh, như vậy còn có thể khiến cho người ta nhìn không ra, một khi nước trôi hết, nếu còn muốn che dấu vết, nhất định sẽ không làm được, nhất định phải thừa dịp bây giờ trở lại thân thể mới được.
Lại nói, hồn phách ở đây, thân thể chính là một cái xác không, người khác cũng đã mở mắt mà hắn vẫn nhắm chặt mắt để “Tu luyện“. Cho dù là người ngu đi nữa thì nhất định cũng có thể nhìn ra vấn đề.
. . .
Bên ngoài Hóa Thanh trì.
Diệp Vấn Thiên bệ hạ và Vệ Giang đường chủ đang đứng ở cách đó không xa nhìn cái ao nước lớn ở trước mắt.
- Hóa Thanh trì, phía Đông là Thanh Tắc sơn, phía Tây tiếp giáp vớ Long Lân hà, hội tụ sơn hà chi khí, ngưng tụ địa mạch chi lực, có thể tu luyện ba ngày ở trong này sẽ khiến cho linh hồn gia tăng lên một cấp bậc, trở nên cứng cáp hơn.
Vuốt râu, vẻ mặt Diệp Vấn Thiên rất là vui vẻ.
Trấn quốc chí bảo của Huyễn Vũ đế quốc, tự nhiên không có khả năng đơn giản chỉ là để cho người ta rèn luyện linh hồn như vậy. Mà còn quan trọng hơn là, linh khí trải qua địa mạch rèn luyện ở trong đó có thể giúp cho linh hồn người ta cứng cáp hơn, đối với tu luyện về sau có trợ giúp cực lớn!
Nhất là đối với Hóa Phàm bát trọng, Đạp Hư cảnh đi vào càng có tác dụng cực lớn.
Đạp hư, đạp phá hư không, lấy hư không làm thềm bậc thang, hồn phách có thể mượn nhờ sức mạnh tự nhiên ở chung quanh để khiến cho thân thể trong thời gian ngắn lơ lửng ở trên không trung.
Nếu như linh hồn không cường đại, đừng nói là lơ lửng, có khả năng sẽ không có cách nào đột phá quy nhất.
Linh khí trong Trì Nhãn Hóa Thanh trì, mặc dù đã suôn sẻ không ít. Thế nhưng trải qua ao nước xao động lại có tính bền dẻo mười phần, hấp thu loại linh khí này có thể khiến cho hồn phách, càng thêm cường đại. So với hấp thu linh thạch đơn thuần còn tốt hơn không biết bao nhiêu lần.
Chính vì vậy, cái ao nước này mới nổi danh như thế.
- Đúng vậy a!
Vệ sư gật gật đầu:
- Phía dưới Hóa Thanh trì thực ra là một ngọn núi lửa cực lớn, hội tụ linh khí thiên địa, lại trải qua núi lửa rèn luyện. Cho nên tự nhiên phẩm chất của linh khí sẽ khác biệt! Sau khi hấp thu, không chỉ có thể khiến cho linh hồn trở nên chắc chắn, mà càng quan trọng hơn là còn có thể khiến cho linh hồn tràn ngập thuộc tính dương hỏa, không e ngại lực lượng âm u!
- Ừm!
Diệp Vấn Thiên khẽ cười một tiếng:
-Ngươi nhìn linh khí sôi trào này lợi hại thế nào a, giống như là nấu nước sôi vậy, thiên chuy bách luyện mới đến chân kim, không trải qua ma luyện như thế, làm sao có thể khiến cho phẩm chất của nó tiến thêm một bước. . . Hả? Cái này, cái này. . . Làm sao lại có tình huống này chứ?
Ngay khi hắn đang cảm khái Hóa Thanh trì mạnh mẽ thì lại đột nhiên sửng sốt một cái, thanh âm phát run.
Nghe thấy thanh âm khác thường như vậy, Vệ sư cũng vội vàng nhìn lại, không kìm lòng được có chút ngây người.
Chỉ thấy ao nước mới vừa rồi còn đang sôi trào, giờ phút này lại giống như là bị người ta rót vào một thìa nước lạnh lớn, đã khôi phục bình tĩnh, không còn có chút rung động nào nữa.
- Không phải là. . . Sôi trào lâu, muốn yên tĩnh một chút đó chứ?
Nuốt một ngụm nước bọt, Vệ sư không nhịn được nói.
Sống hơn một trăm năm, số lần Hóa Thanh trì mở ra hắn cũng đã trải qua không ít. Thậm chí lúc trước đã từng tu luyện qua ở trong này. . . Dựa theo tình huống trước kia, ao nước chịu linh khí xung kích và địa hỏa xung kích, có lẽ phải luôn sôi trào, làm sao. . . Đột nhiên trở nên giống như nước giếng vậy chứ?
- Không có khả năng!
Vẻ mặt Diệp Vấn Thiên vẻ mặt trắng bệch:
- Chung quanh ao nước có trận pháp do Tiên Tổ bố trí, một khi khôi phục bình ổn đã nói rõ linh khí không đủ, dưới tình huống phản tác dụng, trận pháp sẽ tùy thời sụp đổ...
Ầm ầm!
Lời còn chưa dứt thì nơi đó đã lắc lư một hồi, hai người lập tức nhìn thấy trên Hóa Thanh trì xuất hiện một cái khe nứt to lớn, ao nước điên cuồng trào ra ngoài.
- Thật sự sập...
Vệ sư cũng cảm thấy trước mắt tối sầm lại.
Đây chính là trấn quốc chí bảo của Huyễn Vũ đế quốc, một khi sụp đổ, cường giả cao tầng sẽ giảm mạnh, chỉ sợ lòng người toàn bộ đế quốc sẽ bàng hoàng!
Tại sao lại như vậy cơ chứ?
Chẳng qua chỉ là mở ra bình thường. . . Người tu luyện tu luyện ở bên trong Trì Nhãn mà thôi, làm sao linh khí lại giảm mạnh, tạo thành tình huống trận pháp không ổn định, trực tiếp sụp đổ cơ chứ?
- Ta đi gọi đám người Lục công chúa đi ra, một khi ao nước chảy khô. . . Không áp chế nổi núi lửa phía dưới thì ẽ xong đời! Vệ sư, ngươi tranh thủ thời gian mời đám người Ngô hội trưởng Trận Pháp sư công hội tới đây, qua giúp đỡ tu bổ trận pháp!
Nhìn thấy ao nước tuôn ra như vỡ đê, Diệp Vấn Thiên bệ hạ vội vàng hô.
Hóa Thanh trì này do trận pháp cực lớn khống chế, cùng Thanh Tắc sơn, Long Lân hà và địa mạch chung quanh tạo thành một cân bằng đối lập. Hiện tại nó lại không chịu nổi vỡ tan, địa mạch phía dưới nhúc nhích, rất dễ tạo thành tình huống núi lửa bộc phát.
Một khi nổ tung, đừng nói là hắn, chỉ sợ tất cả mọi người ở đây đều sẽ hôi phi yên diệt.
Núi lửa cực nóng, chỉ cần không biết phi hành, nếu muốn chạy trốn sẽ không trốn thoát được. Một khi bị thôn phệ vào trong đó, ngay cả Bán Thánh cũng không sống nổi!
Thiên uy vô địch, trước mặt thiên nhiên chân chính, chỉ có trở thành Thánh giả chân chính thì còn có thể kéo dài hơi tàn. Những người khác, đều không tính là gì.
Núi lửa nổ tung, hắn gặp phải nguy hiểm cũng không có gì. Thế nhưng nếu đám người Lục công chúa xảy ra chuyện. . . Chuyện hắn có thể gặp sẽ là toàn bộ Huyễn Vũ đế quốc sẽ bởi vậy mà diệt vong!
Vốn hắn cho rằng để công chúa tới tu luyện còn có thể thừa cơ lấy lòng, để địa vị của Huyễn Vũ đế quốc tăng lên một chút. Thế nhưng hắn có nằm mơ cũng không nghĩ tới, Hóa Thanh trì rất vững chắc lại đột nhiên nổ!
Chuyện này là sao chứ!
Hóa Thanh trì đang yên đang lành, sao nói nổ là nổ đây?
Nếu như có người nói cho hắn biết, bởi vì Trương sư đến cho nên thứ đồ chơi này mới nổ thì nhất định hắn sẽ tức giận tới mức run người.
- Được! Ta sẽ đi mời người!
Vệ sư cũng biết chuyện này nghiêm trọng, hắn thét dài một tiếng, một đầu man thú phi hành lập tức bay tới. Hắn nhảy lên lưng thú, trực tiếp phóng đi về hướng Đế đô.
Nhất định phải lập tức làm cho trận pháp khôi phục, khống chế lại cục diện. Nếu không, địa mạch trùng kích vào, núi lửa sẽ bộc phát, chỉ sợ phương viên mấy trăm cây số chung quanh sẽ bị san thành bình địa, vô số sinh mệnh sẽ gặp phải tử vong!
- Ừm!
Thấy hắn đã rời khỏi, Diệp Vấn Thiên bệ hạ không dám do dự, vội vàng vọt tới vị trí Trì Nhãn của đám người Lục công chúa.
. . .
Lúc này Phi nhi công chúa đã từ trong tu luyện tỉnh táo lại, đang cùng với Lạc Thất Thất, đồng loạt nhìn chằm chằm vào thanh niên trước mắt, bốn mắt nhìn nhau.
Động tĩnh lớn như vậy, toàn bộ Hóa Thanh trì cũng không khác gì sắp nổ tung mà Trương sư này vẫn còn đang nhắm mắt tu luyện. . . Sao hắn lại có thể bình tĩnh như vậy được chứ?
Tu luyện thực sự thì cũng thôi đi. . . Thanh Thần hương lơ lửng trước mặt vẫn dài như trước kia, nói cách khác. . . Đã trải qua qua bốn canh giờ, ngay cả một chút linh khí mà tên này cũng không có hấp thu!
Không có hấp thu linh khí thì tu luyện cái gì chứ?
- Trương lão sư...
Bây giờ không nhìn nổi nữa, Lạc Thất Thất không nhịn được hô một tiếng.
Phía đối diện không có động tĩnh chút nào.
- Hóa Thanh trì đột nhiên xảy ra chuyện, ta cũng không đuổi kịp ngươi, coi như ngươi thắng...
Phi nhi công chúa khẽ nói.
Đối phương đã tiêu hao được năm nén hương mà nàng bốn canh giờ không dám ngừng một chút nào. Thế nhưng cũng chỉ dùng không đến một nén, vẫn còn kém một mảng lớn, nhất định đã thua đánh cược.
Ta đã thua rồi thì ngươi đừng có giả bộ, tranh thủ thời gian đi đi!
Nói xong, mắt đối phương vẫn nhắm như cũ, không có động tĩnh gì cả.
- Hắn làm sao vậy?
Cho dù có ngốc hơn nữa thì hai người cũng nhìn ra được có điểm không bình thường.
- Ta đi xem một chút!
Sốt ruột, Lạc Thất Thất vừa tung người, nhảy vào Trì Nhãn của Trương Huyền, lại kéo một cái, phát hiện ra không có động tĩnh gì. Nàng không nhịn được sờ về phía cái mũi, vừa sờ qua, nàng lập tức giật nảy mình.
Chỉ thấy toàn thân người thanh niên này cứng ngắc, hô hấp đã đứt.
- Hắn. . . Hắn. . . Chết rồi!
Bờ môi phát run, vẻ mặt Lạc Thất Thất trắng bệch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận