Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Đẳng cấp Hóa Phàm cảnh

Mây trắng như biển, thú xông vào trời cao.
Trên lưng linh thú cực lớn, Trương Huyền đứng ở bên cửa sổ, ngắm nhìn phía xa.
Đây là một con linh thú Hóa Phàm tam trọng, vật cưỡi của "công tử" Triệu Phi Vũ.
Biết vu hồn sư và Hồng Hải Thành, Trương Huyền không dừng lại quá lâu, dẫn theo đám người Triệu Nhã, trực tiếp rời khỏi đó.
Mạc Vũ bây giờ là quốc vương của Hiên Viên vương quốc, có vô số chuyện lớn cần xử lý, tất nhiên không thể cùng hắn đi xa, lại ở lại vương thành, nhờ cậy Lạc Thiên Hồng chiếu cố giúp.
Ban đầu muốn ngồi Thiết Xỉ Khiếu Thiên thú, nghe được Hồng Hải Thành cách nơi này không dưới trăm vạn dặm, nhất thời lại thôi.
Khoảng cách xa như vậy, Khiếu Thiên thú chỉ có Chí Tôn cảnh mà thôi, cho dù ngày đêm không ngừng, cũng cần một tháng. Thật sự quá lãng phí thời gian.
Mà vật cưỡi của Triệu Phi Vũ, từ lâu đạt được Hóa Phàm tam trọng, lưng cũng rộng rãi. Mọi người ngồi ở phía trên, không có vẻ chật chội, hơn nữa cũng cần đi chung, Trương Huyền sẽ không từ chối nữa.
Một đường đi tới, đây đã là ngày thứ năm.
- Lão sư, lão sư không phải là độc sư sao? Thế nào lại thành thuộc hạ của đặc sứ...
Thật vất vả lại nhìn thấy lão sư, Cổ Mục cũng đi theo sau, nghi ngờ nhìn về phía Kim Tòng Hải cách đó không xa.
Độc sư, người người nói biến sắc, bình thường đều sẽ rời xa triều đình, không người hỏi thăm. Vị lão sư này của mình, thế nào ngược lại thành khách làm việc cho vị "công tử" này, trung thành và tận tâm?
- Ta năm đó rời khỏi Độc Điện, muốn đi báo thù, kết quả bị đối thủ ám toán. Tuy rằng giết chết hắn, nhưng người cũng bị thương nặng. Là phụ thân của công tử, cứu ta... Mấy năm nay vì đề phòng người khác biết thân phận độc sư của ta, ta đã rất ít khi sử dụng độc!
Kim Tòng Hải nói.
Giống như Cổ Mục nghĩ, độc sư bình thường rất ít khi thần phục người khác, không phải là không nguyện ý, mà là ai sẽ thu nhận người như thế, sẽ gặp phải kiêng kỵ, bị người cô lập... Thử nghĩ một chút, ai còn dám muốn?
Kim Tòng Hải được phụ thân của công tử cứu, còn đi theo. Vì đề phòng thân phận lộ ra, đã không biết bao nhiêu năm chưa dùng qua độc. Trong mắt người khác, hắn chỉ là một hạ nhân cần cù và thật thà mà thôi, cũng không biết còn là một vị độc sư tứ tinh khiến người ta hoảng sợ.
- Lão sư!
Không để ý tới sư đồ bọn họ nói chuyện với nhau, đám người Viên Đào đã đi tới.
Lúc này, Viên Đào mượn máu linh thú, huyết mạch linh tê lại kích hoạt, thực lực tăng trên diện rộng, dĩ nhiên đạt được Tông Sư đỉnh phong, so với Triệu Nhã cũng hoàn toàn không yếu.
Về phần bốn người Trịnh Dương, Vương Dĩnh, Lưu Dương, Tôn Cường, Trương Huyền lại ban cho mỗi người một viên hạt sen.
Lần này chỉ là truyền thụ bản công pháp thiên đạo rút gọn, vẫn không rót đỉnh.
Dù vậy, có loại bảo vật nghịch thiên như hạt sen Xích Diễm này, lại thêm bản công pháp thiên đạo rút gọn, bọn họ tiến bước cũng dễ dàng giống như uống nước. Năm ngày ngắn ngủi, liên tiếp đột phá vài cấp bậc. Hiện tại tất cả cũng đều đạt tới Tông Sư sơ kỳ.
Tuy rằng so với hai người Triệu Nhã, bọn họ thoáng lộ ra một chút không bằng, thực lực lại hết sức củng cố, hoàn toàn không có chút cảm giác không thực. Quan trọng hơn chính là, hạt sen đến bây giờ ngay cả một phần trăm năng lượng cũng chưa từng tiêu hao đến.
Có thể dự kiến, thật sự hấp thu sạch sẽ năng lượng trong đó, cho dù trùng kích không đến Chí Tôn đỉnh phong, cũng không kém hơn bao nhiêu.
Nhìn thấy được hạt sen Xích Diễm trân quý như thế, tiện tay tặng người, còn làm cho học sinh, hạ nhân nhanh chóng đột phá, trong lòng đám người Triệu Phi Vũ tan vỡ. Chỉ có điều, dựa theo số lần tan vỡ càng lúc càng nhiều, cũng lại dần dần thành thói quen.
Đối với bọn họ mà nói, vị Trương Huyền trước mắt này đã là người không thể dùng lẽ thường để cân nhắc.
Cùng với càng nghĩ càng mệt, còn không bằng thản nhiên tiếp nhận.
- Trước mặt chính là Hồng Hải Thành!
Linh thú tiếp tục đi về phía trước. Rất nhanh một thành thị cực lớn xuất hiện ở trong phạm vi tầm nhìn của mọi người.
Vô số kiến trúc kề sát nhau trên mặt đất, giống như là những hạt tròn rất nhỏ vây quanh trên mặt đất, phản xạ ánh mặt trời.
Hiên Viên vương thành cho dù rất lớn, nhưng vừa so sánh với Hồng Hải Thành này, cái gì cũng không tính, giống như thôn xá hẻo lánh ở nông thôn.
Không hổ danh là một trong những thành thị lớn nhất của liên minh vạn quốc. Không nói gì khác, chỉ riêng diện tích và lối kiến trúc, vương quốc phong hào, vương quốc nhất đẳng lại không có thể so sánh được.
- Hồng Hải Thành tập trung thương nhân các phương. Không chỉ Hiên Viên vương quốc, Xích Hà vương quốc, Lưu Tô vương quốc... rất nhiều vương quốc phong hào, đều ở trong này tiến hành buôn bán, do đó kiếm lấy giá cả chênh lệch, thu được lợi nhuận kinh người. Ở đây có thể nói là nơi thương nghiệp phồn hoa nhất trong toàn bộ vương quốc liên minh!
Triệu Phi Vũ giải thích.
Trương Huyền gật đầu.
Sách trong tàng thư khố của Thiên Vũ vương quốc, có giới thiệu Hồng Hải Thành này, được gọi là thành thương nghiệp, liên minh vạn quốc cùng rất nhiều vương quốc phía dưới buôn bán và khai thông, cơ bản đều ở trong này.
Muốn nói tới mức độ phồn hoa, thậm chí còn vượt qua vương đô, Vạn Quốc Thành.
- Liên minh vạn quốc không phải là loại địa phương nhỏ như Hiên Viên vương quốc. Thực lực của ngươi đạt được nửa bước Hóa Phàm, tuy rằng so với những người cùng tuổi xem như là không yếu, nhưng ở chỗ này, vẫn phải cẩn thận một chút cho thỏa đáng.
Thần sắc Triệu Phi Vũ ngưng trọng căn dặn:
- Danh Sư Đường tại Hồng Hải Thành, có danh sư tứ tinh trấn thủ. Mặc dù chỉ là tứ tinh trung kỳ, nhưng thực lực chân chính, dĩ nhiên đạt được Hóa Phàm tam trọng Âm Dương Kính, sâu không lường được!
- Âm Dương Kính?
Trương Huyền nhìn qua.
Đã sớm biết trên võ giả cửu trọng chính là Hóa Phàm. Hóa Phàm đồng thời chia ra làm chín tầng, nhưng không biết phân chia cụ thể trong đó.
- Hóa Phàm tổng cộng có chín tầng. Theo thứ tự là tầng 1 Tăng Thọ, tầng hai Nguyên Khí, tầng ba Âm Dương, tầng bốn Trọc Thanh, tầng năm Hợp Linh, tầng sáu Kiều Thiên, tầng bảy Quy Nhất, tầng tám Đạp Hư, tầng chín Tàm Phong!
Biết ý tứ của hắn, Triệu Phi Vũ giải thích:
- Tăng Thọ cảnh, ngươi cũng đã biết. Đạt được cấp bậc này, lực lượng tuy rằng duy trì ở mười vạn, cũng không tăng, tuổi thọ lại sẽ đột phá con số một trăm. Mỗi khi tăng một cấp bậc nhỏ, sẽ tăng 50 năm tuổi thọ. Đạt được đỉnh phong, đủ để đạt được hơn 350 tuổi.
- Về phần tầng thứ hai Nguyên Khí Cảnh, là gần hơn một bước với chân khí trong cơ thể, nguyên khí chuyển hóa thành có thể điều động thiên địa tự nhiên. Một nguyên phục thủy, vạn vật đổi mới... Nguyên khí và chân khí hoàn toàn khác nhau. Cái trước đại biểu cho lực lượng và tiềm lực sinh mạng, sau đó người có thể dung nhập tự nhiên, cũng có thể từ trong tự nhiên thu hoạch, đã có thể cho thấy vô số huyền bí!
- Thật giống như một trang giấy bình thường, dung nhập nguyên khí, lại vô cùng có khả năng trở nên có linh tính, tự mình lơ lửng, bay lượn mọi nơi. Bởi vậy, Nguyên Khí cảnh, cũng chính là Pháp Lực cảnh chúng ta thường nói. Nguyên khí chính là pháp lực.
- Về phần tầng thứ ba Âm Dương Kính, âm dương tương sinh, lực lượng hỗ trợ lẫn nhau, thực lực càng cường đại hơn. Đạt được loại tu vi này, đỉnh lực đã không thể hạn chế, dĩ nhiên có đầy đủ năng lực hủy thiên diệt địa! Giống như ngọn núi phía xa, cũng có thể thoáng một chút đánh nát.
Triệu Phi Vũ đối với đẳng cấp tu luyện, hiểu rõ rất nhiều, nói liên tục.
- Ngọn núi cũng có thể một đòn đánh nát?
Đám người Trịnh Dương líu lưỡi.
Đạt được Tông Sư, bọn họ đã cảm thấy rất lợi hại. Nham thạch mấy ngàn cân, có thể dễ dàng đánh văng ra. Một quyền đánh ra, sắt thép cũng có thể vặn vẹo.
Nhưng cường thịnh mấy đi nữa, cũng chỉ là thân thể. Cơ thể người có giới hạn. Muốn một quyền hủy diệt ngọn núi, vẫn là còn xa mới làm được. Điều này đã không khác biệt với thần linh.
Thảo nào Hóa Phàm cảnh cũng gọi là Linh Cảnh. Loại năng lực này, quả thật võ giả không có thể chống lại. Cho dù nửa bước Hóa Phàm, cũng còn xa mới đủ.
- Về phần Hóa Phàm tầng thứ tư, Trọc Thanh cảnh, nguyên khí phân ra trong đục, linh hồn phân ra nặng nhẹ. Cố gắng tu luyện, hoàn toàn có thể khiến cho phẩm chất nguyên khí tiến thêm một bậc. Nói cách khác, đây là một lần cơ hội để người tu luyện có thể thăng cấp đẳng cấp nguyên khí. Nếu như có thể từ hạ tam phẩm thăng cấp đến trung tam phẩm, không cần ta nói, tác dụng to lớn có thể tưởng tượng được!
Triệu Phi Vũ cười một tiếng, nói tiếp:
- Khang đường chủ Vạn Quốc Thành danh sư tứ tinh đỉnh phong, chính là cấp bậc này. Đạt được loại tu vi này, ở liên minh vạn quốc có khả năng được xem như là hoành hành, ai cũng không dám đắc tội. Về phần, tầng thứ năm Hợp Linh cảnh, ta cũng chỉ là nghe nói, đã vượt ra ngoài phạm vi của liên minh vạn quốc. Tình huống cụ thể, cũng không rõ lắm.
- Thì ra là thế!
Trương Huyền gật đầu.
Chín tầng Hóa Phàm, giống như chín tầng võ giả, cũng một tầng một tầng trời, tu luyện, cần phải không ngừng nỗ lực và kiên trì.
Đương nhiên, đối với hắn mà nói, vẫn cần phải tìm vô số bí tịch, hình thành công pháp thiên đạo.
- Đến rồi, đi xuống đi!
Nói một hồi, đã đi tới phía trước Hồng Hải Thành. Man thú vỗ cánh, trực tiếp đáp xuống.
Giống với vương thành khác, vào thành cần phải giao nộp phí nhất định. Trương Huyền lấy ra huy hiệu danh sư, loại tiêu tốn này có thể được miễn.
Đi vào Hồng Hải Thành, đường phố rộng rãi, xung quanh náo nhiệt khác thường. Khắp nơi đều bày bán các loại vật phẩm.
Binh khí quỷ cấp đỉnh phong trân quý nhất ở Lâm gia trước đó, ở chỗ này tùy tiện một cửa hàng cũng có thể mua.
- Ở Hồng Hải Thành, kim tệ cơ bản là không có tác dụng gì. Dùng để giao dịch nhiều nhất là chương trình học, ngọc phù và linh thạch.
Triệu Phi Vũ nói:
- Ngọc phù chương trình học của danh sư, phân chia theo đẳng cấp. Cấp tứ tinh, một giờ dạy học có thể đổi một trăm giờ dạy học của cấp tam tinh. Cấp tam tinh có thể đổi một trăm giờ dạy học của cấp nhị tinh... Lấy loại này đẩy ra. Về phần linh thạch, khoảng mười cái, có thể mua một khối ngọc phù chương trình học của cấp tam tinh!
- Sử dụng chương trình học ngọc phù xem như tiền giao dịch?
Ánh mắt Trương Huyền nhất thời sáng lên.
Thảo nào địa vị của danh sư được tôn sùng, được người kính trọng. Giờ dạy học của bọn họ tương đương với tiền. Cho dù là người không muốn tu luyện, cũng không thể nào không quan tâm tới tiền tài.
Chỉ có điều, suy nghĩ kỹ một chút cũng lại hiểu được.
Giờ dạy học của danh sư, có thể giải quyết cho người tu luyện vô số vấn đề và cản trở trong tu luyện. Đừng nói một canh giờ, cho dù mấy phút, bình thường cũng có thể đưa đến tác dụng mang tính quyết định đối với đột phá.
Lấy thứ này làm tiền giao dịch, thật sự công bằng nhất, vô tư nhất.
- Nghe nói ở đây đào ra một con Vô Hồn Kim Nhân. Nếu như ta muốn mua, vậy phải đi tới nơi nào?
Lại nghe Triệu Phi Vũ giảng giải một hồi, đối với Hồng Hải Thành này có nhận thức nhất định, Trương Huyền mở miệng hỏi.
- Vô Hồn Kim Nhân loại bảo vật này, vô cùng trân quý. Thông thường đều sẽ do Giám Bảo các chịu trách nhiệm bán đấu giá. Nếu như đoán không sai, chắc hẳn là lại ở bên trong Giám Bảo các!
Triệu Phi Vũ suy nghĩ một chút nói.
- Giám Bảo các?
Trương Huyền nhìn qua:
- Nơi có thể tập trung giám bảo sư?
Ban đầu, thời điểm ở Thiên Huyền vương quốc, hắn từng gặp được một "giám bảo đại sư"... Mặc Dương.
Người này chỉ là một học đồ mà thôi, lại giả thần giả quỷ, sử dụng các loại thủ đoạn lừa gạt tiền.
Chỉ có điều, hết lần này tới lần khác có không ít người tin tưởng.
Giám bảo sư mặc dù chỉ là chức nghiệp trung cửu lưu, nhưng bởi vì có thể xác định mức độ trân quý của bảo vật, chạm tay có thể bỏng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận