Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Treo lên đánh Trưởng Lão điện (1)

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
--------------------
Vượt qua Tiên Quân cụ thể là cấp bậc gì, trong thư tịch nhìn qua không có ghi chép, Lục Vân trưởng lão cũng không nói, nhưng vị trước mắt này, rõ ràng đã đi đến.
Loại người này, sâu không lường được, thật muốn động thủ với hắn, nhất niệm liền có thể xoá bỏ.
- Trương Huyền tiểu hữu, không biết ngươi có tiện hay không, biểu diễn kiếm pháp, cho chúng ta nhìn một chút?
Thời điểm khiếp sợ, tiếng cười của Hàn Kiếm Thu tông chủ vang lên.
- Không biết tông chủ, để cho ta bày ra thế nào?
Trương Huyền cau mày.
- Tu vi của ngươi, chỉ có Hư Tiên cảnh sơ kỳ... Không cách nào đi vào Thông Thần điện đặc thù của trưởng lão, như vậy đi, chúng ta cùng một chỗ đi vào Thông Thần điện của đệ tử hạch tâm, mọi người lực lượng tương đồng, tu vi tương đồng, tỷ thí một trận, như vậy cũng có thể bày ra kiếm pháp tốt hơn!
Hàn Kiếm Thu cười cười nói.
Trưởng lão có Thông Thần điện thuộc về trưởng lão, hạch tâm có thuộc về hạch tâm, tu vi của đối phương rõ ràng còn chưa đủ tư cách tiến vào khu trưởng lão, chỉ có thể tiến vào thấp một cấp bậc.
- Đi vào Thông Thần điện... được rồi, không bằng các ngươi đè thấp tu vi, ngay ở chỗ này so với ta a!
Thấy đối phương không nhìn ra bản thân cố ý áp chế tu vi, Trương Huyền mỉm cười nói.
- Ở đây? Ngươi xác định?
Hàn tông chủ còn chưa lên tiếng, Hà trưởng lão nhíu mày, mở miệng nói:
- Ở trong Thông Thần điện, tu vi mọi người tương đồng, số lượng chân khí dự trữ tương đồng, là công bình nhất... Mà ở đây, cho dù chúng ta đè thấp tu vi, nhưng cường độ thân thể, cường độ linh hồn, độ tinh thuần cùng số lượng chân khí dự trữ, là không cách nào khống chế...
Thông Thần điện, chỉ là một tia ý thức tiến vào, phân phối thân thể, thuộc tính tất cả đều giống nhau như đúc, có chút tương tự khôi lỗi phụ thể, giao đấu mới có thể chân chính biểu hiện ra kiếm pháp mạnh yếu.
Mà ở đây, cho dù đè thấp tu vi, thân thể, linh hồn của Tiên Quân cảnh là cực kỳ đáng sợ, căn bản không phải một Hư Tiên cảnh sơ kỳ có thể chống lại.
- Không sao!
Trương Huyền nói.
Đi vào Thông Thần điện, dù thư viện có thể nhìn thấu thân phận, lại cũng chỉ có thể xác nhận thi triển kiếm pháp, mà ở đây, biết càng thêm tỉ mỉ, thậm chí tổ tông mười tám đời cũng có thể đào ra... Vạn nhất xuất hiện biến cố, những vật này có lẽ có thể trở thành dựa dẫm bảo vệ tính mạng!
- Hừ, nếu ngươi quyết định như vậy, vừa vặn chúng ta cũng muốn nhìn một chút, Thần chi kiếm ý đến cùng mạnh bao nhiêu!
Một vị trưởng lão đi đầu đứng lên.
Thần chi kiếm ý, tổ sư khai phái lĩnh ngộ, vừa tiến vào Kiếm Các liền biết cao không thể chạm... một mực không có người lĩnh ngộ, cho dù bọn họ là cường giả lợi hại nhất tông môn, cũng không biết loại kiếm ý này, đến cùng lợi hại ở nơi nào, lại đến cùng mạnh bao nhiêu!
Vị trước mắt này, đã muốn ở chỗ này tỷ thí, liền không còn gì tốt hơn!
Cũng có thể tự mình cảm thụ một chút.
Dù sao lấy thực lực của bọn hắn, cho dù đè thấp tu vi, đối phương muốn làm bị thương cũng không có khả năng!
- Tại hạ Cừu Hỏa, đại trưởng lão trong trưởng lão hạch tâm, thực lực Tiên Quân cảnh đỉnh phong, thử chiêu kiếm của ngươi một chút!
Cừu Hỏa trưởng lão đi tới trước mặt, rất nhanh liền áp chế tu vi đến giống như Trương Huyền, trường kiếm trong tay lắc một cái, phát ra thanh minh, thản nhiên nhìn tới.
Kiếm của bọn hắn, đều là Trưởng Lão điện thống nhất chế biến, thuộc tính cũng như nhau, không tồn tại tình huống dựa dẫm vũ khí sắc bén, mà chiếm được tiên cơ.
- Một mình ngươi không đủ, các ngươi cùng một chỗ xuống đây đi!
Trương Huyền liếc mắt nhìn, cũng không rút kiếm, mà nhẹ nhàng cười một tiếng.
- Không đủ?
Mấy vị trưởng lão, tất cả đều lông mày nhảy dựng.
Đặc biệt là Bạch Diệp trưởng lão, che cái trán.
Cái tên này lấy ngoại hiệu... “Ta Rất Biết Điều”, cái này con mẹ nó khiêm tốn chỗ nào a?
Ở đây, không riêng gì cường giả đỉnh phong nhất của Lăng Vân Kiếm Các, mỗi một cái, ở trên đại lục cũng tên tuổi lẫy lừng, coi như kiếm thuật của ngươi rất mạnh, khiêu chiến một cái thăm dò sâu cạn thì cũng thôi đi... muốn tất cả mọi người xuống, bao quát tông chủ...
Không nên phách lối như vậy a!
- Làm sao, không dám?
Lông mày Trương Huyền giương lên.
- Thần chi kiếm ý là mạnh mẽ, nhưng ta có thể trở thành đại trưởng lão của trưởng lão hạch tâm, cũng không phải chỉ hư danh, huống chi chỉ là đè thấp tu vi, không phải là Thông Thần điện... Muốn khiêu chiến những người khác, trước thắng ta rồi nói sau!
Vẻ mặt Cừu Hỏa khó coi.
Hắn đi đầu hạ tràng, đè thấp tu vi khiêu chiến một Hư Tiên cảnh sơ kỳ, vốn có chút mất mặt, đối phương lại còn khinh thường tỷ thí...
Quả thực chính là tại chỗ đánh mặt!
- Thắng ngươi lại nói? Cũng được!
Thấy những người khác không có ý tứ xuống, tựa hồ đối với vị trước mắt này rất có lòng tin, Trương Huyền cười nhạt một tiếng, duỗi ra một ngón tay.
- Có ý tứ gì? Ngươi một chiêu đánh bại ta?
Cừu Hỏa sững sờ, giận quá mà cười:
- Có phải có chút quá cuồng vọng hay không?
- Một chiêu? Ngươi cả nghĩ quá rồi!
Trương Huyền lắc đầu:
- Ta nói là, không sử dụng kiếm, không cần những bộ phận khác của thân thể, một ngón tay, trong một cái hô hấp đánh bại ngươi!
- Ngươi...
Cừu Hỏa sắp nổ tung.
Thân là đại trưởng lão của trưởng lão hạch tâm, bình thường tu tâm dưỡng tính, sớm đã đi đến tình trạng không có chút rung động nào, nhưng đối phương nói chuyện thực sự quá khinh người!
Quan trọng là ánh mắt cùng động tác, nhất cử nhất động... Đều giống như nhìn một con kiến hôi...
Hắn là Tiên Quân đỉnh phong!
Một trong mấy người mạnh nhất đại lục a...
Làm sao cảm giác ở trong mắt đối phương trái ngược?
- Tốt, đã như vậy, ta liền lĩnh hội cao chiêu, để cho ta nhìn một chút, trong một cái hô hấp, dựa vào một ngón tay, đánh bại ta thế nào...
Cừu Hỏa trưởng lão tràn đầy tức giận, cuối cùng nhịn xuống.
Thực lực đi đến tình trạng như hắn, sớm đã có thể tùy ý khống chế tâm tính, sẽ không bị cảm xúc chi phối.
- Có chút cuồng ah...
- Nào chỉ là cuồng, quả thực cuồng không giới hạn...
Hai người thảo luận, Hàn Kiếm Thu cùng Hà trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, từng người cười khổ.
Một tiểu tử Hư Tiên cảnh, nhìn thấy nhiều Tiên Quân đỉnh phong như vậy, không những không sợ, còn ngạo mạn, kiêu ngạo thành như vậy...
Là đầu óc thiếu dây, hay là kẻ tài cao gan cũng lớn?
- Thần chi kiếm ý, có thể đối kháng Thần Linh... Chỉ mong thực lực thật sự có thể để chúng ta kinh diễm!
- Xem một chút đi!
Lần nữa nhìn về phía trước.
...
- Đáng tiếc...
Thấy lời nói nói thành như vậy, vẫn không có người xuống, Trương Huyền có chút thất vọng.
Không phải hắn cuồng, mà là... Cố ý làm như vậy.
Chỉ cần cùng một chỗ xuống, thi triển võ kỹ, thư viện liền có thể điều tra rõ ràng, từng cái xuống, ngộ nhỡ biết kiếm pháp mình mạnh mẽ, còn lại lo lắng mặt mũi, không ra sân, chẳng phải không cách nào quan sát?
Loại sự tình này, cũng không phải sẽ không phát sinh.
- Được rồi, trước giải quyết cái này, tiếp tục khiêu chiến tất cả mọi người, hẳn là đều sẽ xuống...
Thấy mọi người từng cái ngồi yên lặng, Trương Huyền biết, lại để cho bọn hắn xuống, gần như không có khả năng, lúc này cười nhạt một tiếng:
- Bắt đầu đi!
Hô!
Tiếng nói kết thúc, Cừu Hỏa động.
Dù áp chế đến Hư Tiên cảnh sơ kỳ, tốc độ vẫn nhanh tựa như gió lốc, đặc biệt là trường kiếm trước người, phá vỡ không gian ràng buộc, trong tích tắc liền đến trước mắt.
Mặc dù là cùng cấp bậc, nhưng so với Hà Tĩnh Thiên trước đó, mạnh mẽ không biết gấp bao nhiêu lần.
Ngay thời điểm trường kiếm của đối phương sắp tới cổ họng, ngón tay Trương Huyền nhấc lên, điểm về phía trước.
Động tác không nhanh, nhưng cho người ta một loại cảm giác càng lúc càng lớn, càng ngày càng nặng, giống như sao băng hạ xuống, trong nháy mắt ở trong lòng Cừu Hỏa, đốt lên một loại ảo giác không thể đối kháng.
- Làm sao có thể?
Đồng tử co rụt lại, con mắt Cừu Hỏa trợn tròn.
Hắn là Tiên Quân đỉnh phong, dù đè thấp tu vi, nhưng tâm lý tố chất bày biện ở nơi đó, tuyệt không có khả năng bị áp chế xuất hiện ảo giác, nhưng tay của đối phương thật cho hắn một loại lực lượng không cách nào chống lại.
Đến cùng làm sao làm được?
Răng rắc! Răng rắc!
Trong lòng gào thét, đầu ngón tay của đối phương mang tới cảm giác áp bách nhào tới trước mặt, chân khí Hư Tiên cảnh không chịu nổi, trường kiếm không tự chủ được uốn lượn, thời gian nháy mắt xuất hiện vết rách, gãy thành vô số mảnh vỡ.
Mà thân thể hắn giống như bị giam cầm, không cách nào động đậy, chỉ có thể trơ mắt nhìn ngón tay của đối phương điểm tới mi tâm.
- Cái tên này... Có ý tứ!
Hắn tràn đầy khiếp sợ, khó tin, trên đài Hàn Kiếm Thu đột nhiên sững sờ, ngay sau đó mỉm cười.
- Tông chủ, cái này...
Thấy hắn hiểu được, Hà trưởng lão vẫn tràn đầy nghi ngờ.
Mọi người thực lực tương đồng, Trương Huyền này, một ngón tay, không chỉ đánh nát kiếm, lực lượng của đối phương cũng giống như bị phong bế... Đến cùng là nguyên lý gì?
- Không nhìn lầm, hắn không chỉ tinh thông kiếm thuật, đối với trận pháp cũng biết rất nhiều!
Hàn Kiếm Thu giải thích.
- Trận pháp?
Hà trưởng lão càng mơ hồ hơn.
- Ừm, một chỉ này của hắn, không chỉ dùng kiếm, còn mượn toàn bộ trận pháp của Trưởng Lão điện, lấy trận pháp thai nghén kiếm ý, mới để cho lực lượng cường đại như vậy...
Hàn Kiếm Thu nói.
- Vừa rồi cố ý dùng ngôn ngữ kích đối phương, trên thực tế là đang trì hoãn thời gian, kiếm ý ẩn giấu ở trong trận pháp...
Nói đến đây, nhịn không được cảm xúc:
- Khó trách có thể lĩnh ngộ Thần chi kiếm ý, loại vận dụng đối với hoàn cảnh này, quả thực nghe rợn cả người!
- Cái này...
Da mặt Hà trưởng lão lắc một cái.
Hắn mới đến đại điện bao lâu?
Nhiều nhất không cao hơn mười phút...
Không chỉ nhận ra trận pháp, còn ẩn chứa kiếm ý trong đó, mượn đại thế của trận pháp...
Cái này... Quá nghịch thiên đi!
Trước đó còn nghĩ, cùng cấp bậc, đối phương một người không có khả năng thắng được bọn họ nhiều như vậy, hiện tại xem ra, còn thật sự có khả năng!
Bành!
Bên này kinh ngạc nói không ra lời, hai người chiến đấu đã có kết quả, Trương Huyền một chỉ rơi xuống, Cừu Hỏa bay ngược ra, người ở trên không trung liền giải phong tu vi.
Nếu không khẳng định sẽ bị nội thương nghiêm trọng.
- Thế nào?
Thu tay lại, vẻ mặt Trương Huyền ngạo nghễ.
Từ ra chỉ, đến đối phương bị đánh bay, không nhiều không ít, vừa vặn một cái hô hấp.
- Ta... Thua!
Ngực đau rát, dù Cừu Hỏa cho rằng chiêu này của đối phương không phải kiếm pháp đơn thuần, nhưng cũng không tiện nói nhiều.
Bị Hư Tiên cảnh một chỉ đánh bại, đã rất mất thể diện, còn nói nhiều, thực sự không ngẩng đầu lên được.
- Ha ha!
Thấy hắn thừa nhận, Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng, đột nhiên nhìn quanh một vòng, thanh âm nhàn nhạt.
- Không biết chư vị có thể nể mặt, cùng một chỗ xuống... Để cho ta một người một kiếm, lần lượt đánh một hồi hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận