Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Biến cố sinh (2)

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
------------------
Thực lực của Triệu Nhã, Ngụy Như Yên, mặc dù cách Dương sư rất xa, nhưng lực lượng đặc thù, chân chính chiến đấu, người sau cũng chưa chắc có thể làm gì.
Thực lực như thế, ngay cả đưa tin cũng làm không được, liền bị bắt đi, trừ khi mình sử dụng Đường Chủ lệnh, hoặc là Cổ Thánh tự mình ra tay, nếu không, thật đúng là chưa chắc có người làm được.
- Minh Lý Chi Nhãn!
Tinh thần Trương Huyền khẽ động, nhìn lại bốn phía.
Ngay sau đó nhướng mày, sắc mặt tái xanh.
- Vậy mà thẩm tra không ra bất luận dấu vết gì?
Minh Lý Chi Nhãn mọi việc đều thuận lợi, giờ phút này vậy mà cũng mất hiệu quả.
Đổi lại trước đó, chỉ cần dò xét, nhất định có thể nhìn thấy dấu vết để lại, phát giác được không đúng, mà giờ khắc này, cái gì cũng không có lưu lại, giống như người hư không tiêu thất.
- Hai học sinh của ngươi thực lực không yếu, nhưng dấu vết gì cũng không lưu lại, liền bắt người đi, thực lực mạnh mẽ đương đại hiếm có!
Vẻ mặt của Mộng kiếm thánh cũng nghiêm túc.
- Có phải là Dị Linh tộc làm hay không?
Trương Huyền nhịn không được nói.
- Dị Linh tộc sát lục chi khí nồng đậm, rất khó ẩn nấp, dấu vết chiến đấu không có loại khí tức này, dựa theo bình thường suy luận, hẳn là không phải... Đương nhiên, nếu như Cổ Thánh ra tay, liền không nói được rồi!
Mộng kiếm thánh gật đầu.
- Cổ Thánh...
Sắc mặt Trương Huyền tái xanh.
Tuy có chút đụng chạm với Danh Sư đường, nhưng đã giải quyết, đối phương còn không đến mức thu về tính sổ, làm ra sự tình mất mặt như vậy.
Thế lực khác muốn làm được, chỉ sợ cũng chỉ có vận dụng át chủ bài sau cùng!
Bất quá những Cổ Thánh này thời gian cũng không nhiều, chỉ vì bắt hai học sinh của mình... Khả năng không phải rất lớn, trừ Hoàng giả của Dị Linh tộc kia, hắn thật đúng là nghĩ không ra, đến cùng ai làm như vậy.
- Đừng có gấp, trước cẩn thận thẩm tra, có lẽ có thể tìm ra cái gì, đầu tiên phải xác định, các nàng bị người nào bắt, có nguy hiểm tính mạng hay không.
Thấy nhi tử lo lắng, Mộng kiếm thánh nói.
Trương Huyền gật đầu.
Quan hệ đến bản thân, lại có chút hoảng loạn rồi, mẫu thân nói không sai, trọng yếu nhất là trước xác định, hai người có bình yên vô sự hay không, nếu không lại lo lắng cũng vô dụng. Dọc theo dấu vết trên dãy núi lưu lại, cẩn thận vây quanh một vòng, mỗi một chỗ đều cẩn thận quan sát.
- Có phát hiện cái gì không?
Mộng kiếm thánh nhìn qua. Trương Huyền lắc đầu:
- Đối phương hẳn là cực kỳ am hiểu ẩn nấp dấu vết, hoặc là hư không tiêu thất, cái gì cũng không có lưu lại!
Người bắt Triệu Nhã, Ngụy Như Yên, không biết dùng thủ đoạn gì, ngay cả Minh Lý Chi Nhãn cũng không tìm được tin tức hữu dụng.
- Ta ngược lại thật ra nhìn ra chút đồ vật!
Vẻ mặt Mộng kiếm thánh nghiêm túc nói:
- Căn cứ dấu vết đánh nhau, người xuất thủ hết thảy dùng hai chiêu, đã bắt Triệu Nhã cùng Ngụy Như Yên, làm của nàng không thể phản kháng.
- Hai chiêu?
Trương Huyền run lên.
- Đúng, trên mặt đất có rất nhiều hố nhỏ, thoạt nhìn tạp nham, nhưng hố to chỉ có hai cái, cái thứ nhất nhiệt độ cực thấp, ta nhìn kỹ, bốn phía băng hàn, đều là từ nơi này phát tán ra, nói rõ Triệu Nhã hẳn là ở đây thi triển lực lượng!
Mộng kiếm thánh chỉ, Trương Huyền quả nhiên thấy một cái hố hơi lớn một chút, nhiệt độ quả thực lạnh lẽo hơn chung quanh rất nhiều.
- Thi triển xong lực lượng, muốn công kích đối phương, nhưng bị đối phương đánh tan, lực lượng phân tán bốn phía, tạo thành rất nhiều cái hố ở chung quanh... Cho nên có thể kết luận, Triệu Nhã thi triển ra lực lượng mạnh nhất, vẫn không có chặn lại một chiêu của đối phương.
Theo suy đoán của nàng, Trương Huyền nhìn lại, quả nhiên thấy cái hố bốn phía hiện hình mạng nhện, lan tràn ra ngoài, hẳn là một lần tấn công, bị phản kích thành, không có dấu vết ra tay lần thứ hai lưu lại.
- Cái hố của Ngụy Như Yên cùng như vậy, hơn nữa nếu như không nhìn lầm, hai người các nàng đồng thời tấn công, lại bị đối phương nhẹ nhõm nghiền ép!
Mộng kiếm thánh giải thích, trong lòng cũng tràn đầy ngạc nhiên.
Một người ra tay áp chế hai cao thủ đỉnh tiêm, phản kháng cũng làm không được... Đến cùng là người nào?
Mục đích làm như vậy là vì sao?
Chẳng lẽ không biết làm như vậy, sẽ triệt để đắc tội Băng Nguyên cung, Độc Điện, Thánh Tử điện, thậm chí Trương gia ư? Phải biết mấy chỗ này đều có thủ đoạn che giấu, nếu không cũng không có khả năng sừng sững đại lục vài vạn năm không ngã.
- Tộc trưởng!
Hai người đang suy đoán, đến cùng người nào dám làm như vậy, chỉ thấy một vị trưởng lão Trương gia bay tới. Chính là Bát trưởng lão trước đó đưa tin.
Trương Huyền xoay đầu lại.
- Bẩm báo tộc trưởng, Viên gia đưa tin tới, thiếu gia chủ của bọn họ... cũng bị người bắt đi!
Vị trưởng lão này vội vàng ôm quyền.
- Viên Đào cũng bị người bắt?
Trương Huyền suýt chút nữa nổ tung.
- Là Viên gia trưởng lão truyền tin tức đến...
Vị trưởng lão này vội vàng đưa ngọc bài trong tay qua.
Trương Huyền cúi đầu nhìn, nắm đấm xiết chặt.
Đối phương truyền tin tức đến, giống như vừa rồi đám người Triệu Nhã bị bắt, cả gia tộc ngay cả lực lượng phản kháng cũng không có, thậm chí người tới là ai cũng không thấy rõ ràng, người cũng đã biến mất.
- Viên gia ở nơi nào?
Trương Huyền nhìn về phía Bát trưởng lão.
- Ta biết ở đâu... Đây là vị trí kỹ càng!
Ngón tay của Mộng kiếm thánh điểm ra, truyền tới một đạo ý niệm.
- Chúng ta đi qua!
Xác định vị trí, lần nữa lấy ra trận kỳ cấp chín, sắp đặt truyền tống trận.
Hô!
Hai người biến mất tại chỗ.
Sau một khắc, đi tới phạm vi Viên gia.
- Trương tộc trưởng, Mộng kiếm thánh...
Rất nhanh, Viên gia gia chủ nghênh đón hai người vào đại điện.
- Là một người mặc trường bào, dung mạo cụ thể không thấy rõ, thoạt nhìn như Danh Sư, nhưng lại có chút không giống! Sau khi đi tới, vừa ra tay liền bắt Viên Đào lại, phản kháng như thế nào cũng vô dụng, đây là hộ tộc đại trận của chúng ta, bị hắn một chưởng phá vỡ...
Viên gia chủ chỉ chỉ.
Hai người Trương Huyền nhìn lại, chỉ thấy trên nóc nhà có một chưởng ấn, thật chỉnh tề, trận pháp bốn phía giống như đậu hủ nứt ra.
Trận pháp trừ trận kỳ, là không có hình thái cụ thể, có thể tiến hành đủ loại biến hóa, xé rách giống như gấm lụa, hơn nữa không cách nào phục hồi... Đây cũng quá đáng sợ đi!
Viên gia là gia tộc đỉnh tiêm, bố trí trận pháp, tụ tập trí tuệ vô số người, coi như ở trong cấp chín, cũng được cho đỉnh phong.
Cho dù Đại Thánh đỉnh phong muốn thoáng cái phá vỡ cũng làm không được, đối phương một chưởng trực tiếp xé rách... Hơn nữa bắt đi Viên Đào kích hoạt huyết mạch... Cái này đã không chỉ kinh khủng! Quả thực không thể tưởng tượng.
- Dương sư... Cũng chưa chắc có thể làm được!
Mộng kiếm thánh run rẩy.
Vợ chồng các nàng cùng Dương sư đối chiến qua, biết thực lực người sau, đã nói như vậy, xem ra Dương sư quả thực làm không được.
- Người này... là Cổ Thánh?
Trương Huyền nhịn không được hỏi.
Dương sư, Đại Thánh đỉnh phong nhất, một trong mấy người mạnh nhất đại lục, dưới Cổ Thánh hầu như hiếm có địch thủ, hắn cũng không phải đối thủ, chỉ sợ chỉ có thể là Cổ Thánh.
Nếu như xác nhận loại thực lực này, chỉ sợ cũng chỉ có vị Dị Linh Hoàng kia, không có người nào nữa.
- Không phải... khí tức Cổ Thánh ta biết, người này không đạt tới!
Viên gia gia chủ lắc đầu.
- Không có đạt tới Cổ Thánh, lại mạnh như vậy? Cái này...
Trong lòng Trương Huyền chấn động:
- Chẳng lẽ... Hắn cũng có tinh huyết Khổng sư, có thể làm được vô địch dưới Cổ Thánh?
Bạn cần đăng nhập để bình luận