Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Dương sư sâu không lường được (3)

- Có thể thử xem!
Nói xong, thần sắc Trương Huyền thản nhiên ngồi xuống, lại rót đầy một chén nước trà, yên tĩnh thưởng thức.
- Thử?
Lăng sư nôn ra máu.
Phương pháp ngươi nói ra, rõ ràng là muốn giết người. Vốn tưởng rằng chắc chắn thành công rất lớn, không nghĩ tới chỉ là..."thử"!
Nếu chẳng may không thành công, Tô sư có thể chết!
Ta cũng không muốn gánh trên lưng tội danh tàn sát đồng liêu!
- Dương sư... có thể còn có biện pháp khác hay không?
Do dự hồi lâu, Lăng sư không nhịn được nhìn qua.
Trương Huyền mặc kệ, yên tĩnh ngồi ở tại chỗ, đầu cũng không chuyển.
Thấy bộ dáng này, Lăng sư biết, cho dù có khẳng định cũng không muốn nói. Hắn lại nhìn về phía Tô sư cách đó không xa, vẻ mặt rầu rĩ.
Chuyện gì thế này? Vấn đề là Tô sư, muốn đột phá thất chuyển cũng là hắn, khó xử lại là mình...
- Như thế nào? Nhanh lên một chút. Ta không chịu nổi...
Không biết làm như thế nào cho phải, chỉ thấy vẻ mặt Tô sư dữ tợn kêu lên.
Thất chuyển, đã kiên trì một hồi. Nếu không nghĩ biện pháp giải quyết, khẳng định lại bị trọng thương, kết thúc trong thất bại.
Trước kia tu luyện, đều như vậy. Tu luyện một lần, tu dưỡng chí ít một tháng.
Tô sư cũng rất phiền muộn, người này làm cái gì vậy?
Lão hữu nhiều năm, Dương sư đã nói ra bí pháp giải quyết, động tác lại nhanh lên một chút. Do dự như vậy làm gì? Lẽ nào muốn trơ mắt nhìn ta lại trùng kích thất bại sao?
Lại quay về trên giường tiếp tục nằm sao?
- Được rồi!
Hắn đang muốn tiếp tục giục, lại thấy Lăng sư cắn răng một cái đi tới, vẻ mặt đồng tình:
- Tô sư, thật xin lỗi!
- Xin lỗi?
Tô sư sửng sốt. Sử dụng bí pháp giúp ta đột phá thất chuyển, đây là giúp ta. "Xin lỗi" có ý gì?
Hắn đang nghi ngờ, còn không có suy nghĩ cẩn thận, đã thấy một bàn chân quay về phía hắn, đạp mạnh tới.
- Ngươi...
Nhìn thấy được mức độ của bàn chân này, Tô sư nhất thời khiếp sợ đến mức hồn phi phách tán, thiếu chút nữa ngất đi.
Nếu thật sự bị đá trúng, không cần suy nghĩ, tuyệt đối tàn phế!
Tuy rằng người đã già, không thế nào sử dụng, nhưng cũng là vật trên người. Ngươi làm cái gì vậy...
- Không nên cử động!
Thân thể vặn chuyển, đang muốn né tránh, bên tai liền nghe được giọng nói nghiêm nghị của Dương sư, hắn có chút do dự, bàn chân của Lăng sư tự nhiên đi tới trước mặt, lại né tránh không được nữa.
Ầm!
Sắc mặt Tô sư thoáng chút vặn vẹo đến mức co giật, trước mắt tối sầm, một cơn đau đớn kịch liệt từ trong quần truyền đến, khiến cho hắn thiếu chút nữa thì lập tức ngất đi.
Lăng Vũ Hằng, lão tử với ngươi còn chưa xong đâu...
Trong lòng gào thét một tiếng, đang muốn xé nát người này, chỉ thấy trước mắt tối sầm, một bàn tay lớp đập về phía đầu.
Đạp một cước trúng trong quần, chắc là thấy mình không chết, lại một cái tát đánh ra.
- Ngươi...
Tô sư khóc.
Dương sư không phải bảo ngươi thi triển bí pháp sao? Đánh ta làm cái gì?
Đạp một cước qua, có phải cảm thấy tàn phế còn không đã nghiền, muốn ngay cả cái mạng cũng lấy đi hay không?
Hắn buồn bực sắp muốn phát điên, muốn né tránh, lại phát hiện căn bản tránh không xong.
Thực lực của hai người tương đương nhau, cho dù có thể thắng được đối phương, cũng ít nhất phải sau nghìn chiêu. Bây giờ bị đạp một cước sắp tàn phế, đau tới mức một chút lực lượng cũng không có, chống đỡ như thế nào được.
Huống gì đối phương vừa ra tay, chân khí lại bao phủ bốn phía xung quanh, giống như lồng giam, chưa kịp giãy ra, bàn tay của đối phương đã hung hăng rơi vào trên đầu.
Ầm!
Trước mắt tối sầm, một ngụm máu tươi điên cuồng phun ra.
Ngay sau đó, Tô sư lại cảm thấy một lực lượng hung bạo mạnh mẽ bất chợt từ đan điền sinh ra, lại cũng không kìm chế được, rít gào một tiếng.
Ầm ầm!
Sóng khí khổng lồ mang theo tất cả cuốn ra, khiến mặt đất nổ mạnh, đầy vết nứt. Cái bàn gần đó cũng biến thành bột mịn.
Răng rắc!
Chân khí vận chuyển đã dừng lại, dường như ăn phải thuốc đại bổ, trong chớp mắt hình thành dòng nước lũ, phá tan vô số gông cùm xiềng xích, lại vận chuyển một vòng.
Bát chuyển!
- Thành… thành công?
Cảm nhận được chân khí trong cơ thể cuồng bạo, không ngừng không nghỉ, Tô sư từ trong đau đớn tỉnh táo lại. Đầu tiên hắn sửng sốt, sau đó lập tức mừng như điên.
Nằm mơ hắn cũng không nghĩ tới, bình chướng tu luyện quấy rầy hắn hắn tròn năm năm, lại đột phá như thế...
- Quả nhiên được sao?
Vốn tưởng rằng đạp tàn phế lão hữu, lại một cái tát đánh hắn sắp chết, thuyền nhỏ hữu nghị khẳng định đã lật ngược. Dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới, hơi thở đối phương đột nhiên tăng mạnh, đột phá gông cùm xiềng xích thất chuyển.
Hắn vội vàng quay đầu lại, nhìn về phía Dương sư cách đó không xa. Chỉ thấy đối phương hình như đã sớm nghĩ tới kết cục này, vẫn yên tĩnh uống trà, thân thể không nhúc nhích chút nào.
- Hội trưởng, thậm chí danh sư ngũ tinh cũng không giải quyết được vấn đề này. Một cước, một chưởng lại giải quyết được...
Miệng mở ra, thân thể Lăng sư run rẩy.
Giáo dục ra học sinh lợi hại như Trương Huyền, sớm biết rằng vị Dương sư này không đơn giản. Nhưng... không nghĩ tới lợi hại như vậy.
Liếc mắt một cái, lại nhìn ra chỗ có vấn đề, tìm được phương pháp giải quyết. Ngay cả mắt Minh Lý cũng không có vận dụng. Phần thực lực này, dĩ nhiên vượt ra ngoài sức tưởng tượng.
- Chỉ là... phương pháp giải quyết, quá trò đùa...
Sau khi hết khiếp sợ, hắn lại bất đắc dĩ một hồi.
Người khác chỉ điểm, đều đổi công pháp, ghi rõ tuyến đường tu luyện, dùng các loại đan dược. Người này thì hay rồi, một cước một chưởng lại giải quyết vấn đề...
Đơn giản thì đơn giản, nhưng...
Vừa nghĩ tới một cước vừa rồi, khóe miệng hắn liền không nhịn được co giật.
Lần này, cho dù không tàn phế, cũng ít nhất phải tu dưỡng hai tới năm năm, không chắc có thể sử dụng được.
- Cảm ơn Dương sư trợ giúp ta đột phá...
Lúc này, Tô sư cuối cùng tu luyện xong, khí tức rõ ràng tăng lên một mảng lớn, hưng phấn ôm quyền.
Thành công đột phá bát chuyển, thực lực cũng thăng cấp tương ứng. Tuy rằng vừa đột phá, còn không quá vững chắc, lại bước ra khỏi cửa ải vây khốn hắn tròn năm năm.
Chỉ có điều... đột phá thì đột phá, cái giá phải trả cũng có chút quá cao!
Đau đớn sắp không nhúc nhích nổi, trên đầu mồ hôi lạnh tuôn ra, hai chân mềm nhũn. Nếu không phải bận tâm tới hình tượng, chỉ sợ hắn sớm đã cúi người xuống, lại không kiên trì nổi.
- Ừ!
Đặt chén trà xuống, Trương Huyền đứng dậy, thản nhiên nhìn qua:
- Đã hiểu ra nguyên nhân?
- Vẫn mong Dương sư nói rõ ràng!
Hai người đồng thời nhìn qua.
Đá một bước, đánh một chưởng lại có thể đột phá. Đây là điều bọn họ trước đó có nằm mơ cũng không nghĩ ra được.
Thậm chí tận mắt nhìn thấy được, vẫn cảm thấy hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi, không hiểu nổi rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
Thấy bọn họ còn không có hiểu được, Trương Huyền lắc đầu, nhìn về phía Tô sư.
- Ngươi tu luyện chính là Tiểu Thuần Dương Công, thể chất cũng thuộc tính dương, cùng công pháp xứng đôi, không có bất kỳ vấn đề gì! Dựa theo đạo lý, thành công tu luyện tới bát chuyển, cũng không thành vấn đề. Chỉ có điều...
Ánh mắt thâm thúy, Trương Huyền lộ ra một vẻ thương tiếc:
- Thời gian thấm thoát, tuổi trôi qua, dựa theo sức sống trong cơ thể suy yếu, thân thể thuộc tính dương đã không theo kịp! Nếu như ta không nhìn lầm, ngươi bây giờ chắc hẳn là đối với nữ nhân không hứng thú quá lớn?
- Ta...
Tô sư xấu hổ.
Dựa theo cơ năng của thân thể suy yếu, tuổi tác càng lúc càng lớn, quả thật đối với nữ nhân không có tình cảm mãnh liệt giống như trước đây.
Chỉ có điều đây là bí mật của hắn, hắn cũng giữ mình trong sạch, bị đối phương mở miệng nói ra, lập tức xấu hổ đến mức gương mặt đỏ ửng.
Nam nhân, sợ nhất lại là bị người nói không được.
- Ngay cả nữ nhân cũng không có hứng thú, nói rõ dương khí dĩ nhiên suy nhược. Dương khí không sinh ra, tu luyện công pháp thuần dương, lợi hại hơn nữa, lại làm sao có khả năng tự do như ý được?
Không để ý tới sự xấu hổ của đối phương, Trương Huyền tiếp tục nói:
- Trong quần, không chỉ là tiêu chí của nam nhân, còn là nơi khởi nguồn của dương khí. Muốn khiến cho Tiểu Thuần Dương Công vận chuyển thêm, chỉ có nơi này. Lăng sư ra tay bạo lực, sử dụng lực lượng cuồng bạo trùng kích, khiến cho dương khí chồng chất trong đó, trong nháy mắt tuôn ra. Lực lượng đột nhiên chợt tăng lên không chỉ gấp đôi.
- Đương nhiên, lực lượng tăng mạnh, cũng không thể bảo đảm nhất định đột phá thất chuyển. Vì bảo đảm, ta bảo hắn công kích thêm phần đầu của ngươi.
- Đầu, cũng có nhiều dương khí! Chỗ khởi nguồn bị đánh tan, dương khí phân tán ra bốn phía, sẽ tự nhiên tập trung lại đến trên đỉnh đầu. Lúc này lực lượng Lăng sư sẽ tiếp xúc với nó, lập tức lại phá tan gông cùm xiềng xích, khiến cho ngươi thành công đột phá!
Khẽ cười, Trương Huyền chắp hai tay ở sau lưng, bóng lưng kéo dài, thoạt nhìn cao lớn không gì sánh được.
- Điều này...
Hai người đồng thời chấn động.
Mặc dù đối phương nói thản nhiên, nhưng đều là danh sư, bọn họ biết độ khó trong đó.
Trong quần, mặc dù là nơi khởi nguồn của dương khí, nhưng cũng là vận mệnh. Chút có bất trắc, liền có thể đi đời nhà ma. Đầu càng là chỗ trọng yếu nhất. Sử dụng hai nơi này tiến hành đột phá...
Chỉ cần suy đoán xuất hiện một điểm sai lầm, hoặc nhìn thiếu một điểm, Tô sư lại không phải là đột phá, mà là chết!
Có thể nắm chắc bệnh trạng rõ ràng như thế, đây... còn là người sao?
- Sâu không lường được! Dương sư tuyệt đối sâu không lường được...
Nhìn nhau, trong lòng của hai người đồng thời xuất hiện một ý nghĩ.
Có thể nhìn một chút, đã biết chỗ vấn đề của hắn, hoàn toàn không có sai lầm. Thậm chí ngay cả lực lượng Lăng sư công kích cũng cân nhắc ra. Phần năng lực này, cho dù là bọn họ, cũng khó có thể tưởng tượng được!
Trước đó còn tưởng rằng, Dương sư này tối đa cùng cấp với bọn họ, trình độ không khác biệt lắm. Dù thế nào cũng không nghĩ tới, chênh lệch to lớn, giống như trời và đất, không thể so sánh nổi!
Không hổ danh là danh sư mạnh mẽ lĩnh ngộ mắt Minh Lý, đáng sợ!
- Mau chóng điều chỉnh một chút. Lần này, tổn thương cũng tương đối nặng.
Thấy biểu tình của hai người, Trương Huyền biết đối phương bị hoàn toàn lừa dối, không nhịn được thở phào nhẹ nhõm, đồng thời đồng tình nhìn qua.
Nếu như hắn tự mình ra tay, lợi dụng chân khí thiên đạo kích thích huyệt vị, cũng có thể khiến cho dương khí cao thịnh, đạt được hiệu quả đột phá thất chuyển.
Nhưng làm như vậy, rất dễ dàng bị đối phương nhìn ra tu vi và chân khí thiên đạo đặc biệt, được một mất mười. Suy đi nghĩ lại, cũng chỉ có một biện pháp này.
Chỉ có điều, cũng thật sự quá độc ác...
Đừng nói đối phương, trong mắt hắn nhìn thấy, đều cảm thấy trong quần lạnh, đau trứng một hồi.
- Vâng...
Nghe nói như thế, lúc này Tô sư mới thở phào nhẹ nhõm, lại không để ý tới những cái khác, liền ngồi xuống tu luyện, chống đỡ đau đớn do bị hai lần công kích hung bạo mang đến.
- Dương sư, lần này là đột phá thất chuyển. Nhưng... nếu như Tô sư, lại muốn một lần nữa đột phá, trùng kích cửu chuyển thì làm sao bây giờ?
Thấy lão hữu tu luyện, Lăng sư không nhịn được nhìn qua.
Tiểu Thuần Dương Công muốn đạt được cửu chuyển mới có khả năng đại viên mãn, mới có thể trùng kích càng cao hơn. Đột phá bát chuyển cũng phiền toái như vậy. Vậy cửu chuyển mạnh nhất chắc hẳn phải trùng kích thế nào?
- Đơn giản, cũng phương pháp này, đá một cái không có tác dụng, vậy đá hai cái. Hai cái không có tác dụng, đá mười cái... Đá nhiều một hồi, chắc chắn sẽ khiến lực lượng bạo động!
Trương Huyền thản nhiên nói.
- Đá mười cái? Đá thêm một hồi...
Tóc gáy Lăng sư dựng ngược.
Tô sư tu luyện ở một bên, thân thể thoáng lắc lư một cái, thiếu chút nữa tẩu hỏa nhập ma.
Trời ạ...
Chúng ta rốt cuộc gặp phải danh sư thế nào, lại cho ra một phương pháp thế nào?
...
Bên này hai vị danh sư suy sụp, Lâm phủ cách đó không xa, một man thú cực lớn bay thẳng tới, "vù" một cái, hạ vào giữa viện. Hai nam một nữ, đi ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận