Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Hắn gọi Trương Huyền!

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

Giám Bảo Sư Công Hội.
- Như thế nào? Thuốc của ta hiệu quả coi như không tệ chứ!
Trong đại sảnh, Tề lão cười nhìn về phía thanh niên trước mắt.
Chứng kiến trong gương, dung nhan tuấn mỹ lần nữa khôi phục, lúc này thanh
niên mới nhẹ nhàng thở ra, ôm quyền khom người:
- Đa tạ linh đan diệu dược của Tề lão, nếu không chỉ sợ còn không biết bao
lâu mới có thể khôi phục...
- Không cần khách khí, thầy thuốc như mẹ hiền, đây cũng là ta phải làm!
Tề lão gật đầu.
- Cửu Tiêu, về sau giám bảo, có thể làm được liền làm, làm không được, thì
không nên cậy mạnh, nếu không mất mặt không chỉ bản thân, gây chuyện không tốt
thân phận Giám Bảo Sư của ngươi cũng có thể hủy hoại chỉ trong chốc lát!
Mục Hội trưởng lắc đầu.
Thanh niên tự nhiên là Trương Cửu Tiêu.
Đêm qua, Trương Huyền phối trí độc dược diệt trừ linh tính, độc tính chưa hoàn
toàn tiêu trừ, trên mặt sưng phù không cách nào đi ra ngoài gặp người, đành
phải lưu ở nơi đây, không có rời đi.
Đến buổi sáng, như trước không có chuyển biến tốt đẹp, đành phải mời Y sư Công
Hội lão Hội trưởng Tề lão tới.
Tuy cừu nhân của Tề lão thế lớn, nhưng ban ngày tới Giám Bảo Sư Công Hội, hơn
nữa còn có Danh Sư Công Hội ở phụ cận, chắc hẳn không ai dám làm gì.
- Vâng!
Trương Cửu Tiêu gật đầu.
Đêm qua, ỷ vào bản thân là hậu nhân của đại gia tộc, kiến thức rộng rãi, vốn
nghĩ rằng đại xuất danh tiếng, để cho tất cả mọi người lau mắt mà nhìn, kết
quả... Chịu khổ đánh mặt, bi thảm không thể lại bi thảm.
Ngẫm lại cũng tràn đầy bực bội.
Nhất là bề ngoài anh tuấn, bộ mặt trở nên hoàn toàn thay đổi, nhờ có ở trong
Giám Bảo Sư Công Hội, không có bị đám fans hâm mộ phát hiện, nếu không liền
không mặt mũi thấy người.
Đương nhiên, mấu chốt nhất là, Giám Bảo Sư cả đời chỉ có thể xuất hiện ba lượt
sai lầm, phá giải phong ấn, tuy không tính giám bảo, nhưng cũng phát sinh ở
Công Hội, tin tức truyền ra, tất nhiên trở thành chỗ bẩn cả đời.
- Đều là Trương Huyền kia... rõ ràng có phương pháp phá giải phong ấn, lại
chậm chạp không nói...
Nghĩ tới dáng tươi cười vô tội của tên kia, Trương Cửu Tiêu liền tức không chỗ
đánh.
Xông Luyện Tâm Kiều, để cho hắn mất mặt một lần, vốn tưởng rằng lần này có thể
đoạt lại mặt mũi, hãnh diện, nằm mơ cũng không nghĩ đến bị đánh ác hơn.
- Nhất định là cố ý...
Thoạt nhìn vẻ mặt trung thực, trên thực tế lại cố ý để cho hắn mất mặt.
- Tề lão, ngươi nói mặt ta như vậy là trúng độc?
Bất kể nói thế nào cũng là Danh Sư thất tinh, tâm cảnh cường đại, tuy phiền
muộn, nhưng đặt tâm sự ở đáy lòng, trên mặt không có biểu hiện ra.
- Là một loại độc rất lợi hại, đoán chừng đạt đến thất tinh, nếu không phải
những năm này ta trúng kịch độc, ngày ngày nghiên cứu phương pháp giải độc,
chỉ sợ cũng không giải quyết được!
Tề lão nói.
Lúc trước thân trúng kịch độc, mất hết can đảm, chạy trốn tới Tĩnh Viễn Thành,
thoạt nhìn là hành động bất đắc dĩ, trên thực tế cũng làm ra chuẩn bị.
Đã sớm nghe nói Tĩnh Viễn Thành có Độc Điện, lúc này mới đi tới, thử thời vận.
Ở đó hai mươi năm, cho dù không có triệt để giải quyết hết kịch độc trong cơ
thể, nhưng cũng ngăn chặn, không có để cho nó khuếch tán phạm vi lớn.
Nguyên nhân chính là như thế, mới sống cho tới bây giờ.
Bệnh lâu thành y, thân trúng kịch độc, không phải Độc Sư, đối với độc cũng
hiểu rõ rất nhiều, không phải độc quá cường đại, đều có thể nhẹ nhõm giải
quyết.
- Trương Sư cho ta ăn, không ngờ là độc dược... Chẳng lẽ hắn còn là một vị
Độc Sư?
Trương Cửu Tiêu nhịn không được nói.
Độc phương cực kỳ cơ mật, cơ bản đều do Độc Sư nắm giữ, đối phương tiện tay
viết ra, chẳng lẽ còn là Độc Sư?
- Không biết ngươi nói Trương Sư là...
Nghe được lời của hắn, Tề lão nhìn lại.
- A, là một Danh Sư lục tinh từ Hồng Viễn Đế Quốc tới, gọi Trương Huyền.
Mục Hội trưởng nói.
- Hắn a! Hắn là ân nhân cứu mạng của ta, y thuật cao hơn ta không biết bao
nhiêu lần... Mấu chốt nhất là, nhân tâm nhân đức, chân thực nhiệt tình, tại
sao có thể là Độc Sư!
Tề lão lắc đầu.
- Ân nhân cứu mạng? Y thuật còn cao hơn Tề lão?
Trương Cửu Tiêu ngẩn ngơ.
Gia hỏa này tâm cảnh cao hơn hắn, nhận thức.
Năng lực Giám Bảo mạnh mẽ hơn hắn, cũng nhận thức.
Hiện tại y thuật còn cực kỳ lợi hại... Đến cùng hắn là Danh Sư thất tinh, hay
là đối phương?
Có cần đả kích người như vậy không?
- May mắn cấp bậc Danh Sư của ta cao hơn hắn, ở trên phương diện Danh Sư,
cường đại hơn hắn nhiều, nếu không chỉ sợ thật không bằng...
Trong lòng âm thầm thở dài, đang muốn nói chuyện, chợt nghe một thanh âm ầm ầm
vang lên.
- Trương Huyền ta, lấy thân phận Danh Sư lục tinh, xin Tổng bộ xông Danh Sư
Đường của Thanh Nguyên đế quốc, không chết... Không ngớt!
- Cái gì? Xông đường?
Thân thể nhoáng một cái, Trương Cửu Tiêu té ngã trên đất.
Xông đường, là chỉ lẻ loi một mình, khiêu chiến một Danh Sư Đường.
Có mâu thuẫn cũng tốt, có vấn đề cũng được, Danh Sư phạm sai lầm, chỉ cần
không phản bội Nhân tộc, có thể xông qua đủ loại gông cùm xiềng xích của Danh
Sư Đường, sẽ không có tư cách định tội, Tổng bộ cũng không truy cứu nữa.
Vừa cảm giác tu vi Danh Sư của mình còn có mạnh mẽ hơn đối phương, sẽ không bị
đả kích, kết quả... Đối phương muốn độc thân xông Danh Sư Đường...
Thật hay giả?
Vội vã vọt tới ngoài phòng, sau đó chứng kiến một huy chương Danh Sư phóng lên
trời, lơ lửng trên không trung.
Trong Phong Sư Điện của Danh Sư Đường, một đạo khí tức tinh thuần xông lên
cao, bao phủ huy chương, chậm rãi tạo thành hai chữ to:
- Đồng ý!
- Tổng bộ... Đồng ý? Danh Sư lục tinh xông phân bộ thất tinh... Cái này chỉ
sợ muốn phá vỡ lịch sử!
- Đâu chỉ phá vỡ, nếu quả thật thông qua... Chỉ sợ Danh Sư Đường của Thanh
Nguyên đế quốc sẽ không còn mặt mũi, Cẩu Đường Chủ cũng sẽ biến thành trò cười
của tất cả Danh Sư...
Mục Hội trưởng cùng Tề lão trợn mắt há hốc mồm.
- Lão sư, Tề lão, thân là một thành viên của Danh Sư Đường Thanh Nguyên đế
quốc, đối phương xông đường, ta phải về nghênh chiến... Cáo từ!
Trương Cửu Tiêu ôm quyền, vội vã bay vút về phía Danh Sư Đường.
Có người xông đường, liền tương đương với có người đập phá quán, thân là Danh
Sư trong đó, phải đi tới thủ hộ!
- Trương Huyền, mặc kệ thiên phú của ngươi như thế nào, muốn xông đường...
Trước qua cửa của Trương Cửu Tiêu ta lại nói!
Xiết chặt nắm đấm, ánh mắt của Trương Cửu Tiêu nheo lại.
Liên tục hai lần đánh mặt, đã như vậy... quang minh chính đại đánh về!
...
Thanh Nguyên Hoàng Cung.
Một trung niên tựa như đầu heo nằm trên mặt đất, miệng lớn thở hổn hển.
Trung Thanh Vương.
Liên tục đánh một đêm, độc trong cơ thể tạm thời bị áp chế, nhưng người cũng
sắp phế đi, nếu không phải công lực tinh thuần, thực lực mạnh mẽ, lại có vô số
đan dược duy trì, chỉ sợ sớm đã chết rồi.
Bởi vì quất hắn, liên tục thay đổi hơn hai mươi hộ vệ, từng cái bàn tay sưng
phù, toàn thân thoát lực.
- Vương gia, hiện tại cảm giác như thế nào?
Tần quản sự đi vào trước mặt.
- Không sao... Đúng rồi, hai mươi hộ vệ đánh ta kia, tất cả đều giết! Chuyện
của ta, không hy vọng ngoại nhân biết được!
Ánh mắt nheo lại, Trung Thanh Vương khẽ nói.
- Yên tâm đi, Vương gia, ta đã an bài xong...
Tần quản sự vội nói.
- Ân!
Giùng giằng ngồi dưới đất, điều tức cả buổi, cảm thấy khôi phục một ít, lần
nữa ngẩng đầu:
- Bên Điền Phó Đường Chủ có tin tức không?
- Ta đã dựa theo như ngươi nói truyền tin tức Phó đường chủ bị giam giữ cho
Cẩu Đường Chủ...
Nói đến đây, Tần quản sự có chút chần chờ:
- Cẩu Đường Chủ sẽ cứu Điền Phó Đường Chủ? Tội danh mưu hại... Danh Sư, ta
nghe nói là không nhỏ!
- Yên tâm đi, nhất định sẽ cứu đấy!
Trung Thanh Vương cười lạnh:
- Chỉ cần Điền Phó Đường Chủ không có việc gì, ta sẽ không sự tình, gây
chuyện không tốt còn có thể tuyệt địa phản kích! Để cho Ngô Như Phong cùng
Trương Huyền chịu không nổi!
- Vậy là tốt rồi...
Tần quản sự nhẹ nhàng thở ra, có chút nghi hoặc:
- Vương gia, vị Trương Huyền này, đến cùng có lai lịch gì? Một Danh Sư lục
tinh, không chỉ biến Vương gia ngươi thành dạng này, ngay cả Điền Phó Đường
Chủ cũng bại té ngã?
- Mặc kệ hắn có lai lịch gì, đắc tội Điền Phó Đường Chủ, sẽ chết chắc rồi...
Yên tâm đi, nhảy đáp không được bao lâu, đoán chừng hôm nay hoặc là ngày mai,
sẽ bị Danh Sư Đường bắt, chết ở trong lao...
Trung Thanh Vương khoát tay áo.
Lời còn chưa dứt, chợt nghe thanh âm của Trương Huyền vang vọng, chấn thiên
địa không ngừng run rẩy.
- Trương Huyền ta, lấy thân phận Danh Sư lục tinh, xin Tổng bộ xông Danh Sư
Đường của Thanh Nguyên đế quốc, không chết... Không ngớt!
- Xông đường? Hặc hặc, một Danh Sư lục tinh muốn xông đường? Đây không phải
muốn chết sao? Nội tình Danh Sư Đường của Thanh Nguyên đế quốc, Danh Sư bát
tinh hạ phẩm cũng không dám xông... Một lục tinh muốn xông, thật sự là không
biết trời cao đất rộng...
Sửng sốt một chút, Trung Thanh Vương cười ha ha, nước mắt sắp chảy ra.
Độ khó xông đường, chỉ cần là Danh Sư, đều rất rõ ràng, có thể nói cửu tử nhất
sinh, hầu như không người có thể hoàn thành.
Gia hỏa này lại muốn tới một lần, thật sự là bản thân muốn chết!
- Bệ hạ!
Đang cười to, chỉ thấy Hoàng Đế Sở Thiên Hành đi nhanh tới, hưng phấn hô lên:
- Trương Huyền kia muốn xông đường, xem ra không cần ta xuất thủ, cũng sống
không lâu rồi...
- Lúc trước ta nghe qua xông đường, đúng là hẳn phải chết không thể nghi
ngờ...
Sở Thiên Hành gật đầu, có chút nghi hoặc nhìn qua:
- Đúng rồi, trong lịch sử, có xông đường thành công hay không?
- Cái này... Ta không rõ ràng lắm, bất quá kêu Bạch sư đến, chẳng phải sẽ
biết...
Trung Thanh Vương nói.
Tuy Danh Sư Đường mặc kệ sự tình trong triều đình, nhưng một ít đế quốc cường
đại cũng có thể mời chào một ít Danh Sư quy thuận.
Danh Sư của Danh Sư đường, tương đương với trong biên chế, Danh Sư tán tu, lại
thuộc về tư nhân.
Vị Bạch sư này, đúng là hộ quốc Danh Sư của Thanh Nguyên đế quốc.
Sở Thiên Hành gật đầu, phái người đi mời, không lâu sau, một lão giả đi tới.
- Bạch sư, ta muốn hỏi một chút, trong lịch sử Thanh Nguyên đế quốc chúng ta,
có người xông đường thành công hay không?
- Bệ hạ chờ một chốc, ta để cho bằng hữu điều tra!
Bạch sư gật đầu.
Hiện tại hắn không thuộc về Danh Sư của Danh Sư Đường, không thể nào điều tra,
chỉ có thể dựa vào bằng hữu điều tra.
Ô...ô...ng...
Chỉ chốc lát, Ngọc Bài trong lòng bàn tay lập loè, Bạch sư nhìn thoáng qua, ôm
quyền:
- Bẩm báo bệ hạ, trong lịch sử, hoàn toàn chính xác có người xông đường thành
công, tổng cộng ba vị...
- Ba vị?
Nghe được số lượng ít như vậy, Trung Thanh Vương cùng Sở Thiên Hành nhẹ nhàng
thở ra.
Từ khi có được chức nghiệp Danh Sư đến bây giờ, đã trải qua vài vạn năm, xuất
hiện nhân vật thiên tài như cá diếc sang sông, nhiều vô số kể, nhiều cường giả
như vậy, chỉ có ba cái thông qua, đủ thấy độ khó.
Xem ra Trương Huyền này, tuyệt đối không có khả năng thông qua.
- Bọn họ là người nào, có tên không?
Trung Thanh Vương hỏi.
- Có... Thứ nhất gọi Lạc Thiên Vân, thứ hai gọi Viên Hi, một cái là lão tổ
Thánh Nhân Lạc gia, một cái là lão tổ Thánh Nhân Viên gia...
- Cái thứ ba thì sao?
Nhìn tên biểu hiện trên ngọc bài, Bạch sư dừng lại một chút.
- Hắn gọi...
- ... Trương Huyền!
Bạn cần đăng nhập để bình luận