Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Bọn họ đều là nam nhân!

Bình thường Dẫn Hồn quyết, hồn phách rời khỏi thân thể, sức sống thân thể sẽ nhanh chóng suy giảm, trở nên chán chường không chịu nổi.
Mà vị trước mắt này, toàn thân từ trên xuống dưới sức sống bừng bừng, phóng ra ánh sáng cường đại. Các huyệt hợp xướng, linh hồn và thể xác hợp nhất. Hồn phách trở về, không những không nhìn ra so với võ giả Hóa Phàm cảnh bình thường, có gì khác biệt, trái lại trên phương diện khí chất càng tốt hơn, cho linh hồn người khác cảm giác bị đè ép nồng đậm!
Chỉ liếc mắt nhìn, Mặc Hồn Sinh đã biết, đối phương tu luyện Dẫn Hồn quyết tuyệt đối khác hẳn với hắn tu luyện, đã hoàn toàn bị thay đổi, tránh né năm suy giảm của hồn lực, đạt tới một cấp độ khác.
Theo truyền thuyết, nghề nghiệp vu hồn này là tổ sư Lưu Mặc Tử lập phái, lấy trộm nội dung liên quan tới linh hồn trong thiên đạo sáng chế ra. Bởi vì thiên đạo có thiếu sót, nội dung trộm được không được đầy đủ, mới đưa đến chỗ thiếu hụt: xuất hiện năm suy giảm, âm hồn cùng thân thể không có cách nào hoàn toàn hợp nhất.
Hậu bối vu hồn sư không biết sử dụng bao nhiêu phương pháp, vẫn không có cách nào cải tiến được chút nào. Vị trước mắt này chỉ liếc mắt thoáng nhìn, không chỉ đổi xong, còn thành công...
Bảo hắn làm sao có thể không chấn động kinh ngạc được?
- Rốt cuộc làm sao làm được?
Sau khi hết khiếp sợ, ngay sau đó hắn hưng phấn nồng đậm:
- Được trời thừa nhận danh sư, có thể cải tiến Dẫn Hồn quyết... Phần năng lực và kiến thức này, sợ rằng thật sự có thể dẫn ta đi rất xa...
Nếu trước đó bị ép nhận chủ, thậm chí ký kết khế ước linh hồn, là bị ép bất đắc dĩ. Hiện tại tận mắt nhìn thấy được năng lực và thủ đoạn của đối phương, hắn đột nhiên ý thức được... chủ nhân này, có thể thật sự nhận đúng rồi!
Nhân vật thiên tài tuyệt thế như thế, sau này đi theo ở phía sau, tận tâm tận trách, chỉ cần lấy được chỉ điểm cẩn thận tỉ mỉ, rời khỏi gông cùm xiềng xích, vượt qua trước đó, nhất định là chắc chắn!
- Đây là thủ đoạn vu hồn sư ta học qua, và bí tịch phương pháp mấy năm nay nghiên cứu ra được, có thể sẽ có tác dụng đối với chủ nhân!
Nghĩ tới những thứ này, Mặc Hồn Sinh lại không do dự nữa, tinh thần thoáng động, từng đoạn tin tức, lại từ linh hồn truyền lại.
Vu hồn sư, có thể trực tiếp tiến hành truyền lại qua linh hồn. Loại phương pháp này so với giảng thuật, đọc sách đều muốn dễ dàng hơn.
Bởi vì là quan hệ khế ước, loại tốc độ truyền lại này càng nhanh hơn. Trương Huyền chỉ cảm thấy trước mắt chợt hoa lên. Trong đầu lập tức xuất hiện thêm một phần lớn kiến thức mới. Tất cả đều là của vu hồn sư.
Mặc Hồn Sinh là vu hồn sư lục tinh thượng cổ sống sót, lúc đó truyền thừa còn không có đứt đoạn, tất cả tri thức gần như bao chùm toàn bộ nghề nghiệp.
- Không hổ danh là chức nghiệp thượng cổ được người người kiêng kỵ, quả nhiên bác đại tinh thâm...
Đại khái nhìn qua một lần, miệng Trương Huyền mở ra, đầy hoảng sợ.
Thảo nào nghề nghiệp này có thể truyền thừa không biết bao nhiêu năm, bị nhiều người kiêng kỵ như vậy, thậm chí so với độc sư đều khủng khiếp hơn. Quả thật không thể khinh thường.
Dẫn Hồn quyết trước đó, đối với những cái này mà nói, chỉ là nhập môn cơ sở nhất.
- Cái phương pháp tách linh hồn này, là ngươi sáng lập ra?
Đột nhiên, nhìn thấy được một nội dung, Trương Huyền nhìn về phía hoa sen trước mắt.
Người này bị nhốt trong Cửu Tâm Liên mấy vạn năm, một lòng nghĩ ra được, mới đưa tới tách ra một phần linh hồn có thể thành công. Môn công pháp này, sợ rằng đúng là hắn nghiên cứu nhiều năm mới nhận được.
- Là ta lục lọi ra...
Mặc Hồn Sinh gật đầu:
- Dựa vào phương pháp này, có thể tách ra một bản thân khác. Sau này linh hồn bản thể cho dù bị giết hết, cũng có thể dựa vào phân thân này sống sót!
- Phân thân?
Trương Huyền sửng sốt.
- Đúng. Loại phân tách linh hồn này, có thể phục chế hoàn chỉnh bản thân, bao gồm ký ức! Nói trắng ra là, chẳng khác nào một lần nữa ngưng luyện một linh hồn. Nếu thật sự gặp phải nguy hiểm, dùng để bảo toàn tính mạng, cũng không tệ lắm!
Mặc Hồn Sinh nói.
Trương Huyền gật đầu, rất nhanh nhìn qua một lượt phương pháp phân tách linh hồn này.
Không thể không nói, bộ phương pháp này quả thật rất lợi hại, tuyệt đối là cực hạn đối với nắm giữ linh hồn có khả năng hoàn thành.
Xem ra, nếu không phải người này bị nhốt ở Cửu Tâm Liên, không có cách nào hấp thu linh khí tu luyện, dựa vào mấy vạn năm tích lũy, lý giải đối với vu hồn, trùng kích bát tinh, thậm chí cửu tinh, cũng không thành vấn đề.
Cũng đúng. Sống lâu như vậy, suốt ngày bị nhốt, mỗi ngày đều nghiên cứu xem làm thế nào thoát khỏi bị vây khốn, lý giải đối với hồn phách, lại không cường đại nữa, còn không bằng đâm đầu chết đi.
- Xem có bao nhiêu chỗ thiếu hụt!
Ý thức chìm đắm trong thức hải, hắn đi tới Thiên Đạo Đồ Thư Quán. Tinh thần thoáng động, in vô số tri thức đối phương truyền tới ở trên trang sách trắng.
Vù!
Tiện tay cầm tới sách liên quan tới linh hồn phân liệt, trực tiếp mở ra.
- Linh hồn phân liệt, Mặc Hồn Sinh sáng chế. Sau khi tu luyện, linh hồn có thể phân ra thành hai nửa... Chỗ thiếu hụt:...
Phía trên viết đầy nội dung.
- Chỉ có một trăm hai mươi chỗ thiếu hụt. Xem như là rất ít!
Xem xong nội dung, Trương Huyền không nhịn được tán thưởng.
Chỉ bằng vào lực lượng cá nhân, sáng tạo ra một công pháp chỉ có chừng một trăm chỗ thiếu hụt. Vu hồn sư trước mắt này những việc trải qua trước kia tuy rằng không mấy đáng tin, nhưng thực lực và thiên phú, lại là thật.
Cũng đúng. Không có thiên phú, lại làm sao có thể một đời chưa qua hết, liền trở thành Hóa Phàm đỉnh phong, vu hồn sư lục tinh.
- Chính xác!
Tinh thần thoáng động, rất nhiều sách vu hồn sư dung hợp với nhau, một lần nữa sinh ra thành bí tịch linh hồn phân liệt.
Hắn lại lật xem.
Lúc này chỗ thiếu hụt bên trong cũng chỉ có hơn mười chỗ.
- Xem ra sách liên quan tới linh hồn vẫn thu thập ít. Chờ đi Vạn Quốc Thành, tìm người mua thêm một ít!
Đối với công pháp linh hồn phân liệt có thể bảo toàn tính mạng, hắn vẫn hết sức động tâm.
Người tu luyện, ai cũng không dám bảo đảm sẽ gặp phải nguy hiểm thế nào. Môn công pháp này thật sự có thể tu luyện thành công. Đối với hắn mà nói, trình độ nguy hiểm tuyệt đối sẽ giảm đi rất lớn.
Chỉ có điều, chỗ thiếu hụt của môn công pháp này quá nhiều. Đối với hắn mà nói, tạm thời còn không có hứng thú quá lớn. Cho dù thật sự muốn tu luyện, cũng phải thu thập càng nhiều sách hơn, hoàn toàn bổ sung vào lại nói sau.
- Nhìn Cửu Tâm Liên!
Lại nghiên cứu một hồi, biết một ngày hai ngày không có cách nào học được tri thức do đối phương truyền tới, Trương Huyền cũng không nóng nảy. Hắn mở mắt, rơi vào trên đóa hoa sen màu đen trước mắt.
Thứ này được xưng là thần vật. Hắn cũng muốn biết, rốt cuộc nó có công hiệu gì.
Ngón tay vừa tiếp xúc, trong đầu than nhẹ "chỗ thiếu hụt".
Vù!
Một quyển sách xuất hiện ở trước mắt.
- Cửu Thiên Liên Thai, thiên ngoại rơi xuống, được Mặc Hồn Sinh đoạt được, cần rất lực lượng tinh thuần tẩm bổ. Sau khi hoàn toàn trưởng thành, có thể chế luyện thân thể hoàn mỹ. Khuyết điểm: một, còn chưa đạt được trạng thái trưởng thành. Khi hoàn toàn thành thục, toàn thân trở nên trắng muốt...
- Hóa ra không phải gọi là Cửu Tâm Liên, mà là Cửu Thiên Liên Thai! Chế luyện thân thể thật ra là chính xác!
Nhìn trang đầu tiên, Trương Huyền gật đầu.
Ban đầu, hắn thật sự cho rằng nó gọi là Cửu Tâm Liên. Hiện tại xem ra, tuy rằng bị nhốt mấy vạn năm, Mặc Hồn Sinh người này vẫn không nhận ra được.
Cửu Thiên Liên Thai... Tuy rằng trên sách không đánh dấu cấp bậc cụ thể, nhưng xem ra cũng không thấp.
- Tự nhiên chỉ có năm chỗ thiếu hụt!
Mở ra trang thứ hai, đang muốn tiếp tục xem tiếp, Trương Huyền đột nhiên sửng sốt.
Ghi chép chỗ thiếu hụt, tự nhiên chỉ có hai trang, năm chỗ.
Bảo bối ít chỗ thiếu hụt như vậy, nhận được từ Đồ Thư Quán, tuyệt đối là lần đầu tiên nhìn thấy.
- Không hổ danh là thần vật...
Mắt hắn nóng như lửa, đột nhiên có một ý nghĩ xông ra:
- Nếu như học được linh hồn phân liệt, chia ra một phân thân, luyện hóa thứ này làm thân thể, không phải là xuất hiện thêm một cái mạng sao?
Càng nghĩ hắn càng kích động.
Đây chính là thần vật chỉ có năm chỗ thiếu hụt, mang đi luyện hóa nó thành phân thân, có thể tưởng tượng tuyệt đối sẽ trở nên vô cùng cường đại.
- Chỉ tiếc là... ta sợ rằng không sống được tới khí thứ này trưởng thành...
Sách ghi lại chỗ thiếu hụt đầu tiên, chính là gốc Cửu Thiên Liên Thai này còn chưa trưởng thành.
Hoàn toàn trưởng thành, toàn thân Cửu Thiên Liên Thai trở nên trắng muốt, mà không phải là dáng vẻ đen như mực của cái trước mắt này.
Cắn nuốt hết tất cả gia sản của Mặc Hồn Sinh, lại còn sống mấy vạn năm, vẫn là bộ dạng này. Lấy tuổi thọ mấy trăm năm của hắn, nhất định là không sống tới khí trưởng thành.
Không trưởng thành, lại không có cách nào luyện hóa, mạnh mẽ đi làm, làm không tốt sẽ giống như Mặc Hồn Sinh này, bị nhốt ở trong đó, muốn chết cũng không xong.
- Ừ? Thứ này cần lực lượng tinh thuần nhất tẩm bổ, có khả năng trưởng thành. Ta là chân khí thiên đạo, vô cùng tinh thuần, có thể xem như là chất dinh dưỡng hay không?
Trong lòng hắn thoáng động, một ý nghĩ xông ra.
Miêu tả liên quan tới gốc Cửu Thiên Liên Thai này, đoạn thứ nhất chính là cần phải có lực lượng tinh thuần nhất tẩm bổ. Hiện tại hắn không tìm được đầy đủ linh thạch, nhưng chân khí thiên đạo lại vô cùng tinh thuần, có lẽ có thể thử xem.
Nắm rễ của cây Liên Thai, một luồng chân khí rót vào bên trong.
- A...
Chân khí mới tiến vào trong, liền nghe được một tiếng kêu thảm thiết giống như heo bị chọc tiết.
- Nên nói ta đều nói, không cần...
Mặc Hồn Sinh sắp phát điên rồi. Vừa rồi, những gì liên quan tới vu hồn sư hắn đã truyền tới, đối phương lại truyền thụ chân khí tiến vào. Đổi lại thành ai, sợ rằng đều sẽ cho rằng đối phương muốn giết chết hắn.
- Ách...
Trương Huyền vội vàng ngừng lại.
Chỉ nghĩ chân khí tẩm bổ, không nghĩ tới tên này vẫn ở bên trong.
Vu hồn đối với chân khí thiên đạo có nỗi sợ hãi thiên nhiên. Hơn nữa người này bị bùa hộ mệnh vảy rồng đánh chỉ còn lại có nửa cái mạng, làm thế nào ngăn cản được chân khí công kích.
Không có bị trực tiếp loại bỏ, đã coi như là không tệ.
Dừng truyền thụ chân khí, Trương Huyền đang định bỏ gốc hoa sen này vào chiếc nhẫn trữ vật, sau đó lại nghiên cứu. Đột nhiên hắn nhìn thấy được rễ cây vừa được truyền thụ chân khí, đã biến thành màu trắng.
- Biến thành màu trắng? Lẽ nào chân khí thiên đạo thật sự có tách dụng?
Ánh mắt hắn nhất thời sáng lên. Trong cảm giác không thể tin được, hắn lại cầm lấy một sợi rễ, lại một luồng chân khí truyền thụ vào trong.
- A...
Tiếp theo trong hoa sen lại truyền tới tiếng kêu la bi thảm nhất trần gian.
Một lát sau, hắn cầm lấy hoa sen.
- Quả nhiên là như vừa rồi đã xem. Chân khí thiên đạo quả nhiên có thể khiến cho thứ này mau chóng trưởng thành...
Nhìn thấy được sợi rễ vừa rồi, Trương Huyền đầy hưng phấn, không nhịn được an ủi một câu:
- Ta không phải muốn giết chết ngươi. Chỉ là thử gốc Cửu Tâm Liên này thế nào. Không cần khẩn trương. Ta lại thử một chút, lại một chút thôi...
- Không cần. A...
Mặc Hồn Sinh khóc.
Sau này ta ngoan ngoãn nghe lời còn không được sao? Ngươi thử thêm vài lần, chỉ sợ cũng không cần làm gì ta, ta đã sớm chết...
...
Bên ngoài sơn động.
- Đã xảy ra chuyện gì? Chúng ta có nên đi vào xem thử hay không?
- Hình như là tiếng Mặc Hồn Sinh kêu thảm. Trương sư không có sao chứ?
Nghe được tiếng kêu thảm, mọi người đang dùng cơm đều đứng dậy.
- Trương sư vừa rồi căn dặn, có chuyện cần đi nghiên cứu. Chúng ta tốt nhất không nên quấy rầy. Ta thấy không bằng... tạm thời nghe một chút xem rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, mới quyết định!
Triệu Phi Vũ có chút thận trọng vững vàng hơn, khuyên mọi người.
- Ừ!
Mọi người gật đầu, lỗ tai dựng thẳng lên, nghe động tĩnh từ phía trong sơn động. Ngay sau đó liền nghe được có tiếng nói lúc có lúc không truyền đến.
-... Không cần khẩn trương. Ta lại thử một chút, lại một chút thôi...
- Không cần, a...
...
- Lại thử một chút? Lại một chút thôi? Còn không cần khẩn trương?
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, mỗi một người trợn tròn đồng tử.
Sắc mặt Triệu Phi Vũ còn đỏ lên, nghẹn nửa ngày, mới nói ra được.
- Hai người bọn họ... đều là nam nhân...
Bạn cần đăng nhập để bình luận