Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Ba mươi chỗ thiếu hụt

Lặng ngắt như tờ.
Thực sự lo lắng cái gì thì cái đó tới!
Cửa thứ nhất và cửa thứ hai của đường không sai cũng không cách xa nhau, mà là ngay sát.
Tình huống bình thường, trước khi tiến vào, Ngô sư đều sẽ sớm căn dặn, chắc hẳn có khả năng kích hoạt cửa thứ nhất.
Cho dù không căn dặn, chỉ cần là học đồ của Thiên Vũ vương quốc, cũng đều biết quy định, sẽ không xuất hiện quá nhiều sai lệch.
Người này thì hay rồi!
Cái gì cũng không hiểu, lại tùy tiện xông vào!
Xông vào ngược lại cũng thôi, cửa thứ nhất cũng không đụng tới, trực tiếp tiến vào cửa thứ hai... Vận khí này cũng quá tệ đi!
- Bây giờ có thể đi vào cứu người hay không?
Hồng Vân đan sư vội vàng mở miệng.
- Đường không sai một khi hoạt động, ngoại trừ xuất hiện kết quả, sẽ không có cách nào dừng lại...
Sắc mặt Ngô sư nhất thời trắng bệch, có chút do dự:
- Trừ khi... Đường chủ tự mình qua, sử dụng đường chủ lệnh, mạnh mẽ xông vào!
- Tốt lắm!
Quan phó đường chủ gật đầu, xoay người rời đi:
- Ta đi tìm đường chủ. Hi vọng hắn có thể kiên trì đến khi đường chủ đi tới...
Một thiên tài trước đó mấy lần liên quan tiếp theo phá kỷ lục. Nếu thật sự bởi vì sai lầm của bọn họ ngã xuống ở chỗ này, toàn bộ phân bộ cũng sẽ nhận phải tai họa cực lớn.
- Kiên trì đến khi đường chủ đi tới... Có khả năng sao?
Sắc mặt Ngô sư trở nên trắng bệch.
Thông Huyền cảnh đối mặt với cường giả Tông Sư, gần như sẽ lập tức bị giết chết trong nháy mắt, làm sao có thể kiên trì được!
- Chỉ có thể trông mong hắn cát nhân thiên tướng...
Biết không có biện pháp nào khác, hắn không thể làm gì khác hơn là ngẩng đầu nhìn về phía cửa lớn trước mắt, trong lòng âm thầm chờ đợi.
...
Gian phòng bên trong cửa ải thứ năm, Trương Huyền nhìn chằm chằm vào khôi lỗi trước mắt.
Bốn cửa ải trước, Lăng Tiêu Tiêu nói chưa từng sai, không chênh lệch so với lời Ngô sư nói là bao. Hắn lại không thấy có vấn đề gì, thấy mọi người nói chuyện phiếm, liền đẩy cửa đi vào.
Vừa tiến đến, hắn nhất thời phát hiện có điểm không bình thường.
Hắn vừa vào cửa, một con khôi lỗi tự nhiên lại đánh tới, bị hắn lập tức đánh cho lật mình nằm trên mặt đất, không có cách nào nhúc nhích.
Hiện tại khôi lỗi thứ hai cũng vọt tới, so với thực lực của con đầu tiên rõ ràng có sự khác biệt. Nếu không phải tốc độ của hắn nhanh, có khả năng đã bị thương.
- Khôi lỗi Tông Sư cảnh sơ kỳ? Không hổ danh là cửa ải cuối cùng. So với mấy cửa ải trước đó còn lợi hại hơn!
Nhận ra thực lực của khôi lỗi, hai mắt Trương Huyền nheo lại.
Cửa thứ ba giao chiến với hai con khôi lỗi, chỉ là tu vi Thông Huyền cảnh. Con này trực tiếp là Tông Sư cảnh sơ kỳ. Thảo nào sát hạch danh sư, nhiều người chẳng qua cũng chỉ như vậy. Sợ rằng đối thủ cường đại như thế, cũng rất khó chiến thắng.
- Chỉ có điều... Với ta mà nói không tính là gì cả!
Khôi lỗi Tông Sư cảnh tuy rằng lợi hại, nhưng đối với Trương Huyền mà nói, không tính là gì cả.
Hắn đạt được nửa bước Tông Sư, lực lượng nắm giữ 1500 đỉnh. Chỉ dựa vào thực lực, đã có thể cứng rắn lay động cường giả Tông Sư sơ kỳ. Lại thêm các loại thân pháp, quyền pháp võ kỹ thiên đạo, cùng với khả năng quan sát nhìn thấu chỗ thiếu hụt của người khác, Tông Sư trung kỳ, hậu kỳ giao chiến với hắn, cũng không nhất định có thể giành thắng lợi, càng chưa nói là một con khôi lỗi.
Vù!
Trong lòng hắn thầm nhủ, khôi lỗi trước mắt đã chợt vọt tới.
Tinh thần thoáng động, nhìn ra bảy tám chỗ thiếu hụt, Trương Huyền mỉm cười, thân thể chợt lui về phía sau, kẹp ngón tay làm kiếm, điểm qua trục của một cặp bánh xe.
Ầm!
Chiêu này hắn không sử dụng lực lượng gì, khôi lỗi lại giống như bị đòn nghiêm trọng, thân hình cao lớn không chống đỡ được, lui về phía sau.
- Tiếp tục!
Một chiêu đắc thủ, Trương Huyền cũng không do dự, thân thể tung lên, xông tới, không chút nương tay, đánh mạnh về phía chỗ thiếu hụt của khôi lỗi,.
Nếu cái này gọi là đường không sai, đó chính là phải tìm chỗ thiếu hụt tiến hành công kích, công kích chỗ thiếu hụt càng nhiều, thành tích khẳng định cũng lại càng cao.
Vừa rồi, khôi lỗi đầu tiên xông tới quá nhanh, không kịp phản ứng lại một tát đánh bay. Hiện tại thực lực khôi lỗi này mạnh, vừa vặn có thể luyện tay một chút.
Ầm ầm ầm ầm!
Nắm đấm, bàn chân, khuỷu tay, bắp đùi... Các loại công kích đều rơi vào trên người khôi lỗi, đánh cho nó liên tiếp lui về phía sau.
Từ khi chuyển kiếp tới đây, trên cơ bản Trương Huyền không mấy khi chiến đấu. Lúc này hắn dùng toàn lực, cũng cảm thấy chân khí trong cơ thể gào thét, chạy khắp toàn thân, thoải mái nói không nên lời.
Ầm! Ầm!
Dọc theo kinh mạch, chân khí tinh thuần càng chạy càng nhanh, thời gian chỉ có chốc lát, lại xông qua vài gông cùm xiềng xích bình thường tu luyện khó có thể đột phá.
- Tự nhiên phá tan vách ngăn Tông Sư cảnh?
Ánh mắt Trương Huyền nhất thời sáng lên.
Không nghĩ tới lần này tấn công, tự nhiên phá tan vách ngăn Tông Sư hắn chậm chạp không đột phá được, bất cứ lúc nào cũng sẽ đột phá, đạt được Tông Sư cảnh.
Bước vào Tông Sư, giống như cá hóa rồng, toàn thân bất kể tuổi thọ, hay thể lực đều sẽ có tiến bộ rõ ràng.
Trước đó, tuy rằng cảm giác cách một lớp màng mỏng, nhưng hắn biết, không mất mấy tháng khổ luyện rất khó bước ra được. Thật không nghĩ tới một trận chiến đấu lại đâm qua.
- Trước đó thong thả đột phá, vừa lúc có thể dùng khôi lỗi này luyện tay một chút!
Trong lòng vui vẻ, Trương Huyền cũng không nóng nảy đột phá.
Một khi đột phá, đánh người này, khẳng định đơn giản giống như đánh chó, cũng sẽ không có ý nghĩa gì.
Vừa vặn có thể nhân lúc hiện tại, cô gắng rèn luyện bản lĩnh cùng người chiến đấu, đồng thời tiến hành lợi dụng năng lực đối với chỗ thiếu hụt.
...
- Đường chủ sở, không có...
- Phòng nghị sự, không có...
- Đường chủ có thể đi nơi nào?
Biết vị thiên tài kia bị nhốt đường không sai, Quan phó đường chủ hoàn toàn không có chút ngừng lại. Thực lực Tông Sư đỉnh phong thi triển ra, tốc độ nhanh giống như một luồng gió xoáy.
Rất nhanh, những nơi đường chủ bình thường xuất hiện, hắn đều đã tìm một lượt, thậm chí ngay cả nửa cái bóng cũng không tìm được.
Trước đó hắn vẫn cho là đường chủ đang bế quan tu luyện. Dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới... người tự nhiên không ở Danh Sư Đường.
- Hậu viện!
Tìm hết phía trước, thân thể hắn rẽ một cái, cháy về phía sau viện.
Không ít danh sư đều ở chỗ này. Phía sau Danh Sư Đường là một tòa phủ đệ rất to, phân cách ra rất nhiều viện. Đường chủ đang ở lại trong đó.
Tốc độ bay nhanh, thời gian sáu, bảy lần hít thở, hắn đã đi tới viện của viện trưởng. Hắn còn chưa tiến vào trong, liền nghe được một tiếng man thú gào thét.
- Làm sao có thể có man thú?
Quan phó đường chủ bị dọa cho giật mình.
Đây là Danh Sư Đường, cũng không phải là Thú Đường, man thú từ nơi nào xuất hiện?
- Lẽ nào đường chủ gặp nguy hiểm?
Đồng tử hắn co lại, cũng không để ý tới các loại lễ nghi thông báo, đẩy cửa vọt vào.
- Đường chủ...
Hắn la lên một tiếng, đang muốn ra tay, lại nhìn thấy rõ cảnh tượng trong viện, không nhịn được dừng lại tại chỗ.
Viện trưởng thật sự đang ở trong sân, cũng có man thú. Chỉ có điều, cũng không phải chiến đấu như trong tưởng tượng của hắn, mà là người trước vừa nướng thịt xong, đang tiến hành nuôi nấng người sau.
Một con man thú cực lớn đang hưng phấn ăn, vẻ mặt hưởng thụ.
- Quan sư, như thế lại vội vàng qua đây? Đã xảy ra chuyện gì?
Thấy hắn không thông báo, đã trực tiếp xông tới, lông mày đường chủ nhíu lại một cái.
- Đường chủ, không xong. Một thiên tài, sát hạch danh sư, kết quả rơi vào đường không sai...
Quan phó đường chủ biết bây giờ không phải là thời điểm rầu rĩ mấy vấn đề này. Hắn vội vàng nói sơ qua mọi chuyện một lượt.
- Ngươi nói... Hắn ở dưới tình huống hoàn toàn không hay biết gì, trực tiếp kích phát khôi lỗi ở cửa thứ hai sao?
Đường chủ sửng sốt, cũng lộ ra vẻ sốt ruột:
- Thực sự hồ đồ. Đi mau!
Biết không thể chậm trễ thời gian được nữa, không để ý tới con man thú đang ăn thịt, thân thể đường chủ thoáng lắc một cái, phóng ra ngoài.
Tốc độ của hai đại cường giả Tông Sư cảnh đỉnh phong cực nhanh, giống như gió mạnh, chừng mười lần hít thở, liền vọt tới đại sảnh sát hạch danh sư.
Vốn tưởng rằng vừa tiến vào trong đó, sẽ thấy sắc mặt khẩn trương của tất cả mọi người. Ai biết lại nhìn thấy mỗi người bọn họ mở to hai mắt nhìn, mất hồn mất vía, giống như trúng tà.
- Đây là thế nào?
Đường chủ nghi ngờ.
Thiên tài lợi hại như vậy rơi vào đường không sai, mọi người không phải nên lo lắng sốt ruột, trông mong mình qua, nghĩ biện pháp cứu người sao?
Thế nào mỗi một người trái lại hoàn toàn không có chút lo lắng, lại giống như choáng váng?
- Đường chủ... ngài… ngài xem!
Hắn đang cảm thấy kỳ quái, Quan phó đường chủ phát hiện ra cái gì, không nhịn được chỉ về phía trước.
Thuận theo ngón tay hắn nhìn lại, chỉ thấy trên vách tường cửa thứ năm, một loạt chữ số phóng ra ánh sáng cường đại, chiếu vào làm đau cả mắt.
- 465... Đây là cái gì?
Thân thể run lên, đường chủ thiếu chút nữa thì lập tức ngất đi.
- Chắc... chắc là tìm ra sai lầm, xuất hiện điểm...
Quan phó đường chủ nuốt nước miếng.
- Tìm sai lầm, xuất hiện điểm?
Sắc mặt đường chủ tối sầm, đã sắp muốn nôn ra máu.
Ngươi không phải nói người này gặp phải nguy hiểm, sắp bị giết sao?
Không phải nói rơi vào cảnh khốn cùng không có cách nào đi ra sao?
Số điểm này là cái quỷ gì?
Đường không sai, tìm ra một chỗ sai lầm, một chỗ thiếu hụt sẽ tăng một điểm, tìm ra hai chỗ, tăng hai điểm, ba chỗ tăng ba điểm... Lần lượt tăng lên.
Người khác, cho dù thiên tài đi nữa, tìm khoảng sáu điểm, mười điểm, đã là lợi hại đến đỉnh điểm, kỷ lục trăm năm khó phá. Còn trước mắt này... 465?
Trời ạ!
- 465, cũng lại đại biểu... tìm ra ba mươi chỗ thiếu hụt của khôi lỗi...
Trong lòng đường chủ run lên, da mặt không ngừng co giật, cảm thấy sắp muốn phát điên rồi.
Đường không sai được gọi là không sai, chiêu số, công pháp, khôi lỗi thi triển ra đều trải qua danh sư tứ tinh đặc biệt xét duyệt qua. Chiêu số có thể phát huy ra, cường đại giống như danh sư tứ tinh ép thấp tu vi.
Cho dù lưu lại có sai lầm, cũng tối đa một cái, hai cái, khiến người ta khó có thể phát hiện. Người này thì hay rồi...
Ba mươi chỗ thiếu hụt, 465 điểm...
Khôi lỗi là do nhà ngươi chế tạo ra sao?
- Ngươi xác định... hắn xông vào cửa thứ hai, mà không phải cửa thứ nhất?
Khóe miệng đường chủ co giật một hồi, cũng không nhịn được nữa.
Một người sát hạch danh sư nhất tinh trong lúc vô ý xông vào cửa thứ hai, tìm ra ba mươi chỗ thiếu hụt của khôi lỗi Tông Sư cảnh... cho dù người sát hạch danh sư nhị tinh cũng làm không được!
- Tường cửa thứ nhất lóe lên ánh sáng là màu xanh lam, cửa thứ hai là màu đỏ... Thời điểm cửa ải khởi động, ta tận mắt nhìn thấy, là màu đỏ, không có sai!
Quan phó đường chủ cũng lộ ra vẻ mặt si ngốc.
Mình đầy sốt ruột mời đường chủ đi theo, là muốn để cho hắn cứu người, để cho một thiên tài tránh gặp khó khăn bất trắc. Kết quả... người ta ở bên trong đánh hết sức cao hứng, chơi rất vui vẻ.
Lúc này thời gian mới bao lâu?
Cứ thế tìm ra hơn ba mươi chỗ thiếu hụt!
Thân thể Quan phó đường chủ thoáng lắc lư một cái.
Đừng nói hắn, cho dù bắt tất cả danh sư Danh Sư Đường đều tiến vào trong, cũng tìm không ra nhiều như vậy!
Dù sao, đây là khôi lỗi danh sư tứ tinh lưu lại, ngoại trừ kiến thức vượt qua đối phương, muốn tìm ra nhiều thiếu sót như vậy, gần như không có khả năng!
Két!
Hai người đang phát điên, cửa phòng mở ra, một người thanh niên đi ra.
Thấy hắn đi ra, Ngô sư vội vàng nghênh đón:
- Trương sư, ngươi... không có sao chứ?
Thông qua năm cửa ải sát hạch, đã nhất định là danh sư. Bởi vậy, hắn ngay cả xưng hô cũng sửa lại, từ Trương lão sư trước đó, đổi thành Trương sư.
- Sát hạch bình thường có thể có chuyện gì?
Vẻ mặt Trương Huyền kỳ quái nhìn qua, ngay sau đó không có hứng thú:
- Chỉ có điều... vừa rồi không khống chế tốt lực lượng, đánh tan khôi lỗi kia. Chắc hẳn... cũng có thể tự động chữa trị đi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận