Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Các ngươi tin sao?

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

Phần phật!
Kiếm Khí như cầu vồng, thẳng tắp bắn tới pho tượng, mang theo lực lượng thiết
cắt không khí, tựa hồ Linh Khí tuyệt phẩm đụng phải, cũng bị một kích chấn vỡ.
Thấy một màn như vậy, đám người Ngô sư nhoáng một cái, xém ngất đi.
Đối diện là pho tượng của Khâu Ngô Cổ Thánh, hơn nữa còn có ý thức ở bên
trong…
Không nói hai lời trực tiếp động thủ, đây là muốn làm gì a!
Thân ảnh nhoáng một cái, Ngô sư ngăn ở trước mặt, năm ngón tay mở ra, nhẹ
nhàng đánh bay Kiếm Khí, nhướng mày, nhịn không được hỏi.
– Trương sư, ngươi muốn làm gì…
– Không làm gì, chẳng qua là cảm thấy gia hỏa này có vấn đề, ta muốn thử xem!
Không nghĩ tới hắn gấp gáp như vậy, chặn kiếm khí của mình, Trương Huyền
nhướng mày.
– Thử?
Mọi người thiếu chút nữa nằm xuống.
Cái kia là ai?
Khâu Ngô Cổ Thánh!
Nhân vật siêu cường nổi danh như Khổng Sư, cần ngươi đi thử?
– Trương sư, hắn là Thượng Cổ Thánh Giả… Động thủ với hắn là đại nghịch bất
đạo!
Hàn Hội trưởng vội vàng truyền âm tới.
Tôn ti trật tự, coi như là giữa thầy trò, đệ tử bình thường cũng không có thể
xuất thủ với lão sư, huống chi người này còn là Cổ Thánh tiền bối.
Nổi điên cũng phải nhìn nơi a, động thủ với vị này, truyền đi, Danh Sư của
toàn bộ Đại Lục đều lấy ngươi là địch.
– Cái này…
Thấy mọi người lo lắng như thế, hận không thể trói hắn lại, Trương Huyền lắc
đầu.
Kỳ thật, bọn hắn nói không sai, là hắn thiếu suy tính, vị này bất kể nói thế
nào, cũng là một trong các Thánh Giả cường đại nhất Thượng Cổ, từng ở bên cạnh
Khổng Sư.
Coi như là thật hay giả, trực tiếp xuất thủ thăm dò, cũng không tránh khỏi quá
mức lỗ mãng.
Bất quá, không thi triển Võ kỹ, đối phương không hoàn thủ mà nói, liền không
cách nào hình thành thư tịch, không cách nào tra rõ ràng thân phận xác thực.
Đang không biết giải thích như thế nào, chỉ thấy tượng đá nhìn lại.
Vừa rồi Trương Huyền đứng ở phái xa, hắn cũng không trông thấy, giờ phút này
thấy rõ dung mạo, mí mắt run lên:
– Là ngươi?
– Ngươi nhận thức ta?
Trương Huyền sững sờ.
– Vô Cương Giới, tìm ra thiếu sót của Hành Giả Vô Cương, nói ra loại lời kia,
để cho ta không nhớ cũng khó!
Tượng đá hừ một tiếng.
– Ngươi nhớ sự tình ở Vô Cương Giới?
Con mắt Trương Huyền trợn tròn.
Đã xong, gây ra chuyện ô long rồi.
Đối phương có thể nói ra sự tình Vô Cương Giới, nói rõ chính là ý thức lúc
trước, nói cách khác, là Khâu Ngô Cổ Thánh thật.
Nếu không, tuyệt đối không có khả năng nói ra Hành Giả Vô Cương.
Chẳng lẽ đoán sai?
– Ở Vô Cương Giới lưu lại ý niệm, không biết tình huống bên ta, nhưng mà ta có
thể biết được sự tình hắn trải qua, rõ ràng có thể ở ngoại giới lưu lại hai
ngày, lại bị ngươi làm đạo tâm bất ổn, ngay tại chỗ tiêu tán, hậu bối bây giờ,
đều lợi hại như vậy sao?
Tượng đá tiếp tục nói.
Đạo ý niệm kia lưu lại Vô Cương Giới, mục đích chỉ có một, tìm kiếm truyền
nhân có thể thông qua, thu làm đệ tử, truyền thụ thân pháp Hành Giả Vô Cương
ra ngoài… Kết quả, người là đã tìm được, công pháp không có truyền đi không
nói, còn để người ta tìm ra nhiều thiếu sót như vậy, mặt mũi chịu không nổi…
Càng quá đáng là, còn muốn thu hắn làm đồ đệ… Không có ngay tại chỗ giận ngất
đi liền tốt lắm rồi.
– Đạo tâm tan vỡ?
– Trương sư… Lúc trước ngươi gặp qua Cổ Thánh?
Nghe được đối thoại của bọn họ, tất cả mọi người đều nháy mắt, từng cái nhìn
nhau, đầu đầy sương mù.
Vị Trương sư này, đến cùng nói cái gì, có thể khiến Cổ Thánh từng theo sau
Khổng Sư đạo tâm bất ổn? Ý niệm tán loạn?
– Ta chỉ thuận miệng nói, ở đây thành khẩn xin lỗi tiền bối…
Trương Huyền đỏ mặt, vội vàng ôm quyền.
Lúc ấy hắn chỉ thuận miệng nói, coi như thật muốn thu đối phương làm đồ đệ,
cũng không có biện pháp sửa chữa công pháp.
– Không cần, ngươi nói những cái kia đều chính xác, mặc dù Hành Giả Vô Cương
là thân pháp cao minh, nhưng không phải hoàn mỹ vô khuyết, lúc trước, Khổng Sư
cũng nói giống ngươi như đúc…
Tượng đá cũng không tức giận nói.
Gia hỏa trước mắt này, tuy tu vi không cao, nhưng kiến thức cực lớn, có thể
nói ra nhiều thiếu sót trong Hành Giả Vô Cương như vậy, hắn sống nhiều năm,
ngoại trừ Khổng Sư, đây coi như là thứ hai.
– Thời gian ta có thể thanh tỉnh cũng không dài, muốn đạt được ta truyền thừa,
liền vào đi! Mặc dù lý giải thân pháp, ngươi đạt đến cảnh giới cực cao, nhưng
mà không gian ta luôn nhất chi độc tú, muốn học được, cũng không phải dễ dàng
như vậy.
Cảm khái một câu, ánh mắt tượng đá lộ ra tự tin nồng đậm.
Năm đó, coi như là Khổng Sư, ở trên không gian cũng xa xa không bằng hắn, có
thể nói là đương thời đệ nhất nhân.
Ở trên lĩnh vực này, có tự tin tuyệt đối.
Gia hỏa trước mắt này, có thể nhìn ra thân pháp Hành Giả Vô Cương thiếu sót,
nói rõ ở trên thân pháp rất mạnh, nhưng ở không gian, chỉ sợ không dễ dàng như
vậy.
Không ai có thể thập toàn thập mỹ, cái gì cũng hiểu, cái gì cũng biết.
Dù sao, Khổng Sư chỉ có một.
– Vâng… Vãn bối có một chuyện không rõ, hy vọng tiền bối có thể giải đáp…
Nhẹ gật đầu, Trương Huyền nhìn qua.
– Nói đi!
– Ta có một vị tiền bối, đại khái ở hai năm trước đi vào nơi đây, đồng hành
còn có một Dị Linh tộc thực lực mạnh mẽ, bọn hắn đều bị vây ở chỗ này, không
có rời đi… Có phải không có thông qua khảo hạch hay không?
Trực tiếp hỏi đối phương, có phải Dị Linh tộc cũng để vào hay không, không quá
phù hợp, Trương Huyền suy tư thoáng cái nói.
– Hai năm trước, hoàn toàn chính xác có người đi vào, cũng có Dị Linh tộc, bất
quá, bọn hắn không lựa chọn môn hộ này…
Tượng đá nói.
– Không có lựa chọn?
Trương Huyền sững sờ.
Không đúng a, bên ngoài môn hộ này có vết máu lão Viện trưởng lưu lại, hẳn là
đi vào nơi đây, làm sao sẽ không có ở đây?
– Đúng vậy, bọn hắn vượt qua cửu môn đi về phía trước, hiện tại bị nhốt ở
Phong Thánh Các…
Tượng đá nói.
– Phong Thánh Các?
Trương Huyền cùng Lạc Nhược Hi nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương nhìn ra
kỳ quái.
Phong Thánh đài cách nơi đây không xa, lại có một Phong Thánh Các… Có thể có
liên hệ gì hay không?
– Ân!
Tượng đá nhẹ gật đầu:
– Đó là Khổng Sư lưu cho hậu nhân, đương nhiên, muốn đi vào đó, điều kiện tiên
quyết là thông qua khảo hạch của ta, nếu không, trực tiếp đi tới, sẽ chỉ giống
như bọn họ, bị nhốt ở trong đó, vĩnh viễn không cách nào rời đi!
– Cái này…
Trương Huyền sửng sốt.
Nếu như bọn hắn đi Phong Thánh Các, tại sao lại ở trước môn hộ này cố ý lưu
lại vết máu?
Càng nghĩ càng cảm thấy kỳ quái.
– Tốt rồi, khảo hạch của ta cũng không dễ dàng như vậy, bọn hắn đã nghĩ kỹ,
hai người các ngươi thì sao?
Tượng đá không nói thêm lời, mà nhìn về phía Trương Huyền cùng Lạc Nhược Hi.
Những người khác đều bày tỏ thái độ, chỉ có hai người bọn họ không làm ra lựa
chọn.
– Ta… Muốn tiến hành khảo hạch!
Dừng lại một chút, Trương Huyền nói.
Nếu như vị này chính là Khâu Ngô Cổ Thánh, có thể được hắn truyền thừa, tự
nhiên là cầu còn không được.
Thật giống như lúc trước ở Hành Giả Vô Cương, mặc dù có rất nhiều thiếu sót,
nhưng chỉ cần tìm được đủ thân pháp cấp bậc tương đương tới dung hợp, biến
thành Thiên Đạo công pháp, uy lực sẽ trở nên cực kỳ đáng sợ, thực lực của hắn
cũng sẽ tùy theo tiến bộ, đạt tới tình trạng nghe rợn cả người. Dù chỉ tu
luyện thành đệ nhất trọng, muốn từ trong tay Thiên Diệp Vương đào tẩu, chỉ sợ
cũng có thể đơn giản làm được.
Không đến mức giống như lúc trước, không có bất kỳ sức phản kháng rồi.
– Ta không vào…
Lạc Nhược Hi lắc đầu.
– Không đi?
Không nghĩ tới nàng lựa chọn như vậy, Trương Huyền sững sờ.
– Ân, ta có truyền thừa thuộc về mình, Khâu Ngô Cổ Thánh truyền thừa mặc dù
tốt, nhưng không phù hợp ta, đi lãng phí chậm trễ thời gian, còn không bằng
lưu lại!
Lạc Nhược Hi nhẹ nhàng cười cười.
– Cái này…
Trương Huyền gật đầu.
Nàng nói không sai, một ít thể chất đặc thù hoặc huyết mạch đặc thù, chỉ có
thể tu luyện pháp quyết đặc biệt, thật giống như Triệu Nhã, Viên Đào, tu luyện
công pháp khác, gây chuyện không tốt sẽ không tiến bộ, còn sẽ đưa đến tác dụng
trái lại.
– Ngươi đi đi, Khâu Ngô Cổ Thánh truyền thừa, cực kỳ quý giá, nếu như có thể
học được, đối với thực lực tuyệt đối có ích lợi thật lớn!
Lạc Nhược Hi nói.
– Ân!
Trương Huyền nhẹ gật đầu:
– Ta vào xem… Yên tâm đi, nhất định có thể thông qua khảo hạch!
Tuy không biết đối phương khảo hạch cái gì, nhưng hắn có tự tin tuyệt đối có
thể thông qua.
Lạc Nhược Hi nhẹ gật đầu.
– Đi thôi!
Làm ra quyết định, Trương Huyền không do dự nữa, gọi đám người Ngô sư một
tiếng, đi nhanh đến môn hộ sau lưng tượng đá.
Vù vù!
Thời gian nháy mắt liền biến mất.
Sau một khắc, một tiểu viện xuất hiện, trước mắt xuất hiện một loạt bia đá.
Chừng hai mươi mấy tấm, làm thành một vòng tròn, bao phủ đám đông ở bên trong,
phía trên rậm rạp chằng chịt tràn ngập đủ loại chữ viết.
Đám người Ngô sư, Phùng Huân biết rõ liên lụy khảo hạch, không dám có chút do
dự, vội vàng nhìn sang.
Chỉ quét một lần, khuôn mặt lập tức cổ quái, không phải học không được, mà là…
Xem không hiểu.
Văn tự trên tấm bia đá, có ngôn ngữ bọn hắn sử dụng, cũng có Thượng Cổ Thú
Ngữ, càng có ngôn ngữ Dị Linh Tộc… Hơn mười loại ngôn ngữ trộn lẫn chung một
chỗ, hoàn toàn nhìn không ra.
– Lâm, thanh, họa, sinh, phá, minh, hiểu… Cái này… làm sao lý giải?
May mắn có thể nhận ra mấy loại ngôn ngữ, Ngô sư phiên dịch, vẻ mặt phát mộng.
Coi như hiểu ý tứ văn tự, thế nhưng lời mở đầu không phối hợp phía sau mà nói,
khiến người ta không hiểu ra sao.
Quay đầu nhìn về phía những người khác, phát hiện đám người Phùng Huân, Ô
Thiên Quỳnh cũng không hiểu ra sao, như hòa thượng sờ không thấy tóc.
Nhìn về phía Trương sư cách đó không xa, thấy hắn tựa hồ cũng có chút không
hiểu thấu.
Vốn tưởng rằng là một bộ công pháp có thể khảo hạch ngộ tính, kết quả… Đọc
cũng đọc không hiểu, cái này còn làm sao thông qua?
Đã sớm đoán được Khâu Ngô Cổ Thánh khảo hạch không dễ dàng thông qua, chỉ là
không nghĩ tới cổ quái như thế.
– Trương sư, ngươi hãy nhìn xảy ra điều gì?
Lại nghiên cứu một lát, thật sự nhịn không được, đi vào trước mặt Trương
Huyền.
Muốn nói trong bọn họ ai có thể lĩnh ngộ, đoán chừng cũng chỉ có vị trước mắt
này rồi.
– Không có…
Trương Huyền lắc đầu.
Nói thật, hiện tại hắn cũng nhìn không hiểu ra sao.
– Vừa rồi không phải Cổ Thánh nói, ngươi đối với công pháp của hắn lý giải rất
sâu sao? Có thể hiểu được công pháp của hắn, có lẽ có thể nhìn ra a…
Nhớ tới vừa rồi Cổ Thánh cùng thanh niên này đối thoại, Ngô sư nhịn không được
hỏi.
– Ta chỉ có lý giải với thân pháp của hắn, cái này… Thật không biết xảy ra
chuyện gì!
Trương Huyền cười khổ lắc đầu.
– Có thể hiểu được thân pháp của hắn cũng rất lợi hại… Đúng rồi, Trương sư,
đến cùng ngươi nói gì với Khâu Ngô Cổ Thánh, lại khiến cho hắn nhớ kỹ ngươi?
Phùng Huân cũng tới trước mặt.
Những người khác cũng đồng loạt nhìn qua.
Nói thật, tất cả mọi người đều rất kỳ quái.
Có thể khiến ý niệm Cổ Thánh sống mấy vạn năm thất thố, bọn hắn thật muốn biết
rõ, đến cùng là nói mấy thứ gì.
Thấy ánh mắt mọi người sáng ngời, Trương Huyền gãi gãi đầu, hơi lúng túng:
– Nếu như ta nói… Ta muốn thu Khâu Ngô Cổ Thánh làm đồ đệ… Các ngươi tin
không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận