Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Ta là thật muốn điệu thấp!

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

- Công Hội sống?
Nguyễn Hội trưởng sững sờ.
Hai vị phó Hội trưởng khác cũng không hiểu.
- Vâng, Công Hội chúng ta, không biết thế nào... Từ dưới đất đứng lên, muốn
chạy đi...
Vị Trưởng lão này vội vàng nói.
Rầm ào ào!
Còn chưa nói xong, mặt đất lắc lư, ba đại Hội trưởng chứng kiến phía bên ngoài
cửa sổ, kiến trúc của Công Hội như cổ của thiên nga đưa tới, phía trên cửa sổ
giống như hai cái mắt to, tìm hiểu bốn phía, đối với hết thảy chung quanh đều
rất ngạc nhiên.
Tầng tầng lầu các ở dưới lòng bàn chân, như biến thành thân thể, liên tục lắc
lư, tựa hồ tùy thời có thể bước ra.
- Đây là... cả Công Hội mở ra linh tính?
Nuốt ngụm nước miếng, Nguyễn Hội trưởng thiếu chút nữa khóc.
Kiến trúc Công Hội của các nàng, tuy tạo hình đặc thù, thế nhưng chỉ là kiến
trúc, không phải Pháp bảo, nhiều nhất là làm vô cùng hoàn mỹ, thuộc về chỉnh
thể thống nhất, thế nhưng không có khả năng sinh ra linh tính a... Gia hỏa này
đến cùng làm sao làm được? Khải Linh thành công?
Cái này tốt rồi, toàn bộ Công Hội đã có linh tính, muốn chạy đi...
Thật muốn rời đi, mình không phải phụ lòng liệt tổ liệt tông sao...
- Công Hội của chúng ta, là một tiền bối lúc trước tự tay chế tạo, hao tốn
trên trăm năm, toàn bộ kiến trúc dàn giáo, nghe nói đã đạt đến trình độ binh
khí Linh cấp, có thể... Bởi vậy đã bị hắn Khải Linh hay không...
Đột nhiên vang lên cái gì, Trần phó hội trưởng nhịn không được nói.
Công Hội kiến trúc, không chỉ tạo hình đặc thù, trên thực tế còn hao tốn vô số
tâm huyết của tiền bối, khung xương chỉnh thể là dựa theo binh khí chế tạo...
Có lẽ nguyên nhân chính là như thế, mới Khải Linh thành công.
Chỉ là...
Kiến trúc này lớn như vậy, coi như muốn Khải Linh, phải có bao nhiêu linh tính
mới có thể chèo chống?
- Mặc kệ hắn đến cùng làm sao làm được... Chúng ta nhất định phải ngăn cản,
nếu không Công Hội chạy mất, chúng ta ở đâu?
Nguyễn Hội trưởng nói.
Bây giờ không phải là thời điểm xoắn xuýt, gia hỏa này đến cùng làm sao làm
được, mà là... Công Hội đã có linh tính, lập tức muốn chạy, một khi để cho nó
rời đi, các nàng ngay cả chỗ ở cũng không có, còn có mặt gặp người sao?
Vội vã lao ra gian phòng, đi đến Tàng Thư Khố, rời đi không xa, chỉ thấy thanh
niên vẻ mặt mê mang vò đầu đi ra, nhìn thấy Hứa Ảnh phó Hội trưởng, ánh mắt
liền sáng lên.
- Hứa phó hội trưởng, xảy ra chuyện gì vậy? Công Hội của các ngươi... sao lại
lắc lư loạn như thế?
Trương Huyền kỳ quái.
Khải Linh Sư Công Hội cũng quá cổ quái đi, kiến trúc lớn như vậy, bốn phía lắc
lư, còn muốn bỏ chạy... Còn có ... có chút đạo đức xã hội hay không?
Thể tích lớn như vậy, một khi chạy, nhất định sẽ làm bị thương rất nhiều
người!
Coi như không đả thương người, làm bị thương hoa hoa cỏ cỏ cũng không tốt lắm
a!
- Ngươi còn không ngại nói...
Thấy hắn như vậy, ba đại Hội trưởng thiếu chút nữa thổ huyết.
Ngươi làm cái gì, trong lòng còn không biết sao?
Cái đồ chơi này là ngươi làm tỉnh, hiện tại muốn bỏ chạy, mình lại giả vờ
người vô tội...
Còn nữa... Ngươi đây là cái biểu lộ gì?
- Vừa rồi có phải ngươi Khải Linh cho một cây cột màu đen hay không?
Cố nén xúc động muốn nổ tung, Hứa phó hội trưởng nhịn không được nói.
- Đúng vậy a!
Trương Huyền gật đầu.
Hắn vừa Khải Linh cho cây cột màu đen, liền cảm thấy kiến trúc lắc lư, hiện
tại cũng không kịp nhìn kỹ, đến cùng có thành công hay không.
- Cái kia... cây cột Mmàu đen kia, là sống lưng của kiến trúc... Ngươi giao
phó cho nó linh tính, vì vậy... toàn bộ kiến trúc… sống...
Hứa phó hội trưởng nghiến răng.
- A...
Khóe miệng của Trương Huyền co lại.
Mới vừa rồi còn cảm thấy Khải Linh Sư Công Hội quá không đáng tin cậy, kiến
trúc cũng đi... Náo loạn nửa ngày, là mình làm...
Người khác tới đây chỉ Khải Linh binh khí, mình làm hang ổ của người ta bỏ
chạy...
- Ngươi thành công Khải Linh, kiến trúc này, đối với ngươi lòng mang cảm
kích, khẩn cầu ngươi để nó dừng lại, một khi chạy... Nhất định sẽ gây ra động
tĩnh rất lớn, Khải Linh Sư Công Hội chúng ta cũng xong...
Thấy hắn hiểu được, Nguyễn Hội trưởng vội vàng nói.
- Tốt...
Không nghĩ tới mình chỉ muốn khảo hạch Khải Linh Sư thất tinh, lại gây ra động
tĩnh lớn như vậy, đành phải đi theo sau lưng ba vị Hội trưởng, cấp tốc bay ra
gian phòng.
Người ở giữa không trung, nhìn sang kiến trúc cực lớn trước mắt.
Chừng hơn trăm mét, cổ thon dài, ở trên không trung quay loạn, như một con
thiên nga.
Lúc này, tất cả mọi người trong kiến trúc đã bay ra, từng cái nhìn quái vật
khổng lồ trước mắt, trợn mắt há hốc mồm.
- Cái này... làm sao để nó dừng lại?
Nhìn gia hỏa cực lớn kia, tùy thời phát lực chạy như điên, khóe miệng của
Trương Huyền co quắp, nhịn không được hỏi.
- Ta cũng không biết, nhưng mà nó khẳng định nghe lời ngươi...
Nguyễn Hội trưởng vội nói.
- Nghe ta sao?
Khóe miệng co lại, Trương Huyền lần nữa nhìn về phía mọi người trước mắt, đang
muốn tiếp tục hỏi thăm, chỉ thấy “Khải Linh Sư Công Hội” giống như thấy được
hắn, hưng phấnphát ra tiếng phì phì trong mũi, cái cổ vừa thô vừa to vòng tới,
ở trên đùi của mình qua lại cà xát.
- ...
Thân thể Trương Huyền nhoáng một cái.
Muốn điệu thấp cũng điệu thấp không được...
Hang ổ của người ta, biến thành sủng vật của mình, còn nghe lời như vậy...
Ta thật chỉ muốn điệu thấp một ít, không muốn nháo sự...
Một đầu hắc tuyến, Trương Huyền đành phải duỗi bàn tay ra vuốt đầu đối phương:
- Tốt rồi, ngoan ngoãn ở chỗ này, không có việc gì không nên lộn xộn...
- Rống!
Nghe được lời của hắn, kiến trúc cực lớn cảm thấy mỹ mãn ngừng lại, một lần
nữa ngồi ở dưới đất không nhúc nhích.
- Tốt rồi...
Lúc này Trương Huyền mới nhẹ nhàng thở ra, quay đầu nhìn về phía đám người
Nguyễn Hội trưởng, chỉ thấy tất cả mọi người chung quanh trợn mắt há hốc mồm,
như nhìn quái vật.
- Khục khục, kính xin vị công tử này cùng ta trở về, chúng ta cho ngươi đẳng
cấp huy chương, cùng với thương nghị thoáng cái, làm sao thuần phục kiến
trúc... Chỉ cần ngươi có thể truyền thụ phương pháp, Công Hội chúng ta nguyện
ý ra giá cao mua sắm!
Thấy người xem càng ngày càng nhiều, Nguyễn Hội trưởng nói.
Bất kể nói thế nào, đây đều là hang ổ của Khải Linh Sư Công Hội các nàng, lúc
trước không có linh tính thì thôi, một khi đã có, làm sao cũng phải nắm giữ ở
trong tay nhóm người mình, nếu không một khi buồn bực, tự mình bỏ chạy, đường
đường Khải Linh Sư Công Hội, thể diện để ở nơi đâu?
- Tốt!
Trương Huyền tự giác đuối lý, cũng không muốn bị người nhìn nhiều, nếu không
kế hoạch điệu thấp sẽ ngâm nước nóng, lúc này không nói thêm lời, theo sát ở
sau lưng ba vị Hội trưởng, một lần nữa đi vào kiến trúc.
...
Trương Huyền đến Khải Linh Sư Công Hội, học tập chức nghiệp Khải Linh Sư,
Chiến Sư Đường thì một hồi huyên náo, vô số Chiến Sư vây ở một chỗ, nghị luận
nhiều nhất chính là Học Viện tới đây trao đổi kia.
Tiêu Tần là một vị Thiên phu trưởng của Võ Kỹ điện, thiên phú cực cao, bởi vì
tu luyện quá mức điên cuồng, cũng bị người coi là “Tiêu phong tử (*kẻ điên họ
Tiêu)” .
Trước kia, hắn một mực lấy Chiến Sư làm vẻ vang, nhưng trong khoảng thời gian
này, luôn nghe được sự tình Hồng Viễn học viện, tràn đầy khó chịu.
Lúc nào Chiến Sư bọn hắn cũng phải cùng một học viện bình thường tiến hành
trao đổi?
Lúc nào, Chiến Sư bọn hắn còn không phải là đối thủ rồi hả?
Càng nghĩ càng cảm thấy sắp bạo tạc nổ tung.
- Hồng Viễn Học Viện này thật quỷ dị như các ngươi nói sao?
Thật sự nhịn không được, gọi đồng bạn tới hỏi thăm:
- Chiến Sư chúng ta, đều là trong Danh Sư nghìn chọn vạn tuyển ra, từng cái
đều có năng lực vượt cấp chiến đấu, coi như Huyền Huyền Hội bọn hắn càng lợi
hại, cũng không thể nào làm được từng cái đều mạnh như vậy! Thật muốn như vậy,
Chiến Sư Đường chúng ta tuyển chọn còn có ý nghĩa gì?
- Đúng vậy, nhưng đám người Trác Thanh Phong bẩm báo tin tức, chắc hẳn ngươi
cũng xem, ta hiểu rõ hắn làm người, hẳn là không đến mức nói lung tung ở
phương diện này!
- Ta biết rõ hắn sẽ không nói lung tung... Nhưng mà còn không tin, không phải
nói người Hồng Viễn Học Viện Huyền Huyền Hội đã đến chỗ ở sao? Không được...
Chúng ta đi tới nhìn xem!
- Giao lưu hội, không phải nói ở ba ngày sau sao?
- Ai nói đi trao đổi... trước đi nhìn xem, thăm dò chi tiết, ba ngày sau một
lần nữa cho cái ra oai phủ đầu...
- Cái này tốt, bất quá, không thể để cho Điện chủ biết rõ!
- Yên tâm đi, lặng lẽ đi, không mặc quần áo và trang sức Chiến Sư...
...
Lúc trước, đều là Chiến Sư Đường bọn hắn tuyển chọn, hiện tại một tổ chức của
Danh Sư học viện bình thường, lại có thể chạy tới tìm bọn hắn trao đổi, không
chỉ Tiêu Tần, trong lòng những người khác cũng nghẹn lấy cục tức.
Vì vậy được nhiều người ủng hộ, tất cả mọi người cảm thấy, phải đi sờ đáy,
biết rõ thực lực của đối phương, xem có phải nói ngoa hay không.
- Đi thôi!
Mọi người thay đổi quần áo, đi về phía trang viên của Hồng Viễn Học Viện.
Còn chưa đi xa, liền chứng kiến một nhóm người khác cũng đi tới.
- Tôn Chiến Sư... Các ngươi cũng đi tìm đám người Hồng Viễn Học Viện kia
phiền toái?
Nhìn rõ ràng bộ dáng, Tiêu Tần sững sờ.
- Sao có thể gọi là tìm phiền toái? Chúng ta chỉ là qua đi nhìn xem thực lực
của bọn hắn, có tư cách cùng chúng ta trao đổi hay không...
Tôn Chiến Sư tràn đầy lúng túng.
Hai nhóm người hợp nhất tiếp tục đi tới, đi một chút lại đụng phải người quen.
- Thanh Chiến Sư, các ngươi...
- A, chúng ta đi trang viên xem bọn hắn ở có quen thuộc hay không...
...
Chiến Sư Đường cách trang viên cũng không xa, đi không đến mười phút, Tiêu Tần
liền gặp tám nhóm người, chung vào một chỗ chừng mấy trăm.
- Xem ra có ý kiến giống như chúng ta cũng không ít người!
Nhìn xem đội ngũ long trọng như vậy, Tiêu Tần hài lòng nhẹ gật đầu.
Tuy Chiến Sư Đường quy định, ba ngày sau mọi người trao đổi, nhưng cũng chưa
nói, không cho bọn hắn đi tới bái phỏng a!
Mọi người sớm gặp mặt một lần, giao lưu trao đổi cũng không coi vào đâu.
- Chư vị, chúng ta đi như vậy mà nói, đối phương nhất định sẽ đoán ra chúng
ta là Chiến Sư Đường, không bằng như thế này, các ngươi ở bên ngoài trà lâu
chờ, ta đi tới thăm dò thoáng cái, có tin tức sẽ tới đây truyền tin...
Mắt thấy sắp đi vào trang viên, Tiêu Tần nhìn mọi người nói.
Tuy giao lưu trao đổi không có gì, nhưng đi nhiều như vậy, khó tránh khỏi có
loại ỷ thế hiếp người.
- Tốt, chúng ta chờ ở chỗ này, ngươi đi nhanh về nhanh...
Nghe được đề nghị của hắn, mọi người cũng cảm thấy có đạo lý, đồng thời nhẹ
gật đầu.
Tiêu Tần nhẹ nhàng thở ra, đi vào trang viên.
Trang viên này là sản nghiệp của Chiến Sư Đường, muốn đi vào cũng không khó,
không lâu sau, liền chứng kiến một đám học sinh của Hồng Viễn học viện, đứng ở
trong sân rộng rãi tu luyện.
- Vị bằng hữu kia, ngươi tìm ai?
Còn chưa đi xa, chỉ thấy một thanh niên cười tiến lên đón.
- Tại hạ Tiêu Tần, muốn gặp người phụ trách của Huyền Huyền Hội các ngươi...
Tiêu Tần ôm quyền.
- Tại hạ Quân Nhược Hoan, ở Huyền Huyền Hội coi như quản sự... Không biết
ngươi tìm ta có chuyện gì?
Nhược Hoan công tử nói.
- Là như vậy, nghe nói thành viên Huyền Huyền Hội từng cái chiến lực mạnh mẽ,
ta cố ý tới đây muốn lĩnh giáo một phen...
Tiêu Tần gật đầu.
- Cái này đơn giản...
Nghe nói muốn lĩnh giáo, Nhược Hoan công tử đã đoán ra bảy tám phần, nhìn bốn
phía nói:
- Ngươi nhìn, những người này đều là thành viên của Huyền Huyền Hội, ngươi
muốn khiêu chiến ai? Khiêu chiến cái gì, trực tiếp mở miệng là được...
Rầm ào ào!
Mấy ngàn người xông tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận