Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Dung nham đáng sợ (2)

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

Một vị Danh Sư nhịn không được tiến lên, tính toán giống như lúc trước trực tiếp xuyên qua, lại phát hiện như chạm ở miếng sắt, một cỗ lực lượng mênh mông gạt ra.
– Cái này…
Đồng tử co rụt lại, trên mặt vị Danh Sư kia lộ ra vẻ không thể tin được:
– Nếu như vậy, chúng ta còn làm sao rời đi?
Không chỉ hắn như vậy, rất nhiều Danh Sư khác cũng tiến lên thử một chút, từng cái sắc mặt trắng bệch.
Lúc trước màn ánh sáng màu đỏ, xuyên qua như đụng phải mặt nước, nhẹ nhõm như ý, không có chút cách trở nào, mà bây giờ hơi nước trắng mịt mờ, như là tường thành, lấy thực lực của mọi người, căn bản không cách nào đột phá.
Nói cách khác, cửa vào phong bế, chẳng khác nào tiến nhập một Tử Thành! Tìm không thấy phương hướng tiến lên mà nói, cũng chỉ có thể vây ở đây, đào tẩu cũng không có khả năng.
– Khó trách được xưng cửu tử nhất sinh, quả nhiên đáng sợ…
Một vị Danh Sư vẻ mặt cười khổ lẩm bẩm.
Trước khi đến, đám người Ngô sư vẫn bàn giao, nơi này cửu tử nhất sinh, cực kỳ nguy hiểm, mới đầu còn lơ đễnh, chứng kiến giờ mới hiểu được quả nhiên.
Bọn hắn còn không có tiến nhập di tích, chỉ ở lối vào, đã bị giày vò đến chân tay luống cuống, tìm không rõ phương hướng, thật muốn tiến nhập trong đó, chẳng phải càng thêm đáng sợ?
– Lúc trước ta cũng đã nói, phong ấn 15 phút đồng hồ sau đóng cửa, một khi đóng cửa… Không cách nào mở ra, trừ khi có thể tìm được biện pháp giải quyết!
Hàn Hội trưởng lắc đầu nói:
– Được rồi, xoắn xuýt cái này không có quá nhiều ý nghĩa, nếu như chúng ta tiến đến, liền ôm quyết tâm hẳn phải chết, vì kế hoạch hôm nay, vẫn là tìm kiếm cửa vào di tích đi!
– Ân!
Mọi người gật đầu.
Trước khi đến liền rõ nơi đây nguy hiểm, đại bộ phận người đều bàn giao xong hậu sự, nếu như không cách nào lui về phía sau, còn không bằng trực tiếp tiến về phía trước.
Trương Huyền cũng hiểu rõ những thứ này, lần nữa nhìn sang nham thạch nóng chảy, đồng thời trong lòng lặng lẽ câu thông Thiên Nghĩ Phong Mẫu.
– Chủ nhân, nơi đây không có không gian gấp! Cho dù có, khả năng cũng ở dưới dung nham, ta quan sát không đến…
Không lâu sau, thanh âm của Thiên Nghĩ Phong Mẫu truyền tới.
– Không có?
Sắc mặt Trương Huyền xanh mét.
Chẳng lẽ cái gọi là thông đạo di tích, thật ở dưới nham thạch nóng chảy sao?
Ngay cả Ngô sư cũng không thể đi xuống, huống chi bọn hắn!
Còn không có tiến nhập di tích, sẽ không xếp đặt thiết kế khó khăn như thế chứ!
Thật như thế mà nói, lúc trước đám người lão Viện trưởng là làm sao đi vào?
– Đáng tiếc, địa đồ trong Độc Điện không có tới tay, nếu không sẽ không bị động như thế…
Lắc đầu, vẻ mặt Trương Huyền tràn đầy bất đắc dĩ.
Nếu có thể lấy tới địa đồ, có lẽ có thể nhẹ nhõm tìm được đường ra, không đến mức giống như bây giờ, hai mắt đen thui, cái gì cũng không rõ ràng.
– Không thèm nghĩ nữa, thử xem Thư Viện có thể phát hiện cái gì hay không.
Dứt bỏ những tâm tình mặt trái này, thân thể Trương Huyền nhoáng một cái, thẳng tắp bay về phía dung nham.
Nham thạch nóng chảy là tử vật, không thể thi triển Võ Kỹ, cũng không có thể vận chuyển, chỉ có thể lấy tay sờ, mới có thể để cho Thư Viện kích hoạt.
– Trương sư, ngươi muốn làm gì?
Thấy hắn bay xuống, Mộc sư nhịn không được mở miệng hỏi.
– Ta nghiên cứu một chút…
Biết rõ sự tình Thư Viện không thể nói tỉ mỉ, Trương Huyền khoát tay áo.
Trong nháy mắt, đi vào trên không dung nham, quả nhiên cảm thấy sóng nhiệt tập kích, xuyên thấu qua làn da sâu tận xương tủy, tựa hồ tùy thời có thể đốt cháy người.
– Nóng quá!
Đồng tử co rụt lại, Trương Huyền hoảng sợ.
Khó trách Ngô sư chỉ có tiến vào 40 mét, liền không cách nào xâm nhập, độ nóng ở nơi đây so với suy nghĩ còn muốn đáng sợ, coi như là hắn toàn lực thi triển, chỉ sợ 30 mét cũng là một đại quan.
Vận chuyển Thiên Đạo chân khí, nhiệt lượng bốn phía sắp xếp đến bên ngoài cơ thể, lúc này Trương Huyền mới duỗi ra ngón tay, sờ soạng tới nham thạch nóng chảy.
– Thiếu sót!
Trong lòng thấp giọng hô.
Vù vù! Một quyển sách xuất hiện.
– Nham thạch nóng chảy, Địa Hỏa dung luyện nham thạch mà thành, độ nóng cực cao, ẩn chứa Hắc Thanh Thạch, Hoa Cương Thạch, Hắc Thanh Kim Nham… sau khi ngưng kết có thể xây dựng phòng ốc…
Nhìn rõ ràng nội dung phía trên, Trương Huyền lảo đảo, thiếu chút nữa ngã sấp xuống.
Tu phòng ốc, tu muội muội ngươi a!
Ta muốn biết không phải cái này có được hay không?
Trong lòng tràn đầy phiền muộn, nhưng cũng biết, xuất hiện cái này, cũng là sự tình trong dự liệu, Thiên Đạo Thư Viện chỉ có thể phân tích đồ vật hắn chạm đến, hơn nữa chỉ là một phần, không thể mở rộng phạm vi.
Thật giống như lúc trước chạm đến giá sách, muốn thu thư tịch vào trong đầu, thí nghiệm qua nhiều lần, cũng biết căn bản là không thể nào.
Chạm đến dung nham phía dưới, xuất hiện là đặc tính nham thạch nóng chảy, mà không phải phạm vi xa hơn.
Nói cách khác, Thư Viện ở lúc này cũng vô dụng…
Nên làm cái gì bây giờ?
Xoa xoa mi tâm, Trương Huyền rơi vào đường cùng, đành phải bay lên lần nữa.
– Thật sự không được, mỗi người chúng ta phân một ít khu vực, lần lượt thăm dò… Nếu như có thể mở ra, phong ấn đã nói lên di tích sẽ không quá sâu! Chỉ cần mọi người đồng tâm hiệp lực, khẳng định có thể phát hiện dấu vết để lại.
Thấy Trương viện trưởng không gì làm không được cũng không công mà lui, Hàn Hội trưởng lộ ra vẻ mất mát, nói.
– Lần lượt thăm dò?
Thần sắc mọi người ngưng trọng, nhẹ gật đầu.
Hiện tại cũng chỉ có biện pháp này.
Dung nham không có trận pháp, không có bất kỳ đặc thù, nói rõ di tích vô cùng có khả năng giấu ở trong đó, hiện tại không thể lui được nữa, vì kế hoạch hôm nay, chỉ có một biện pháp, đó chính là dò xét phạm vi lớn, lục lọi từng tấc một.
– Nếu như… Cái gọi là di tích, giấu ở dưới bốn mươi mét thì làm sao bây giờ?
La Thanh Học Viện Viện trưởng Thẩm Bình Triều nhíu mày.
Hắn vừa nói như vậy, những người khác cũng đồng thời gật đầu.
Ngay cả Ngô sư cũng chỉ có thể đi vào bốn mươi mét, bọn hắn khẳng định không cách nào lẻn vào, phạm vi lớn tìm là không sai, nhưng di tích giấu ở dưới bốn mươi mét, coi như tất cả mọi người muốn chết ở đây, cũng vô dụng a.
– Lần lượt tìm tòi, hoàn toàn chính xác là biện pháp tốt, nhưng cũng không thể được…
Lạc Nhược Hi mở miệng.
– A? Lạc sư có cao kiến gì?
Hàn Hội trưởng nhìn qua.
– Giống như bọn họ nói, nếu di tích giấu ở dưới bốn mươi mét, bằng vào chúng ta tìm là không thể nào, lại nói, phạm vi lớn như thế, chúng ta mới ba mươi người, muốn rải thảm lục soát một lần, ngươi tính toán một chút, cần bao lâu thời gian?
Lạc Nhược Hi cau mày.
– Cái này…
Hàn Hội trưởng nói không ra lời.
Mặc dù đại bộ phận đều có thần thức, có thể dò xét xa hơn, nhưng dung nham càng vào trong, lực cản càng lớn, phạm vi dò xét càng nhỏ, lấy thực lực của mọi người, cùng tốc độ chân khí khôi phục, muốn điều tra xong miệng núi lửa hơn mười dặm… Chỉ sợ không có cả tháng, là không thể nào làm được!
Thời gian dài như vậy, không cần chiến đấu, mọi người nhất định sẽ thoát lực, tươi sống chết ở chỗ này.
– Vậy nên làm thế nào cho phải?
Một Danh Sư hỏi.
– Ta cũng không biết, chẳng qua là cảm thấy, nếu như đối phương lưu lại Sinh Môn, tất nhiên có đường có thể đi, chỉ là chúng ta không nghĩ tới mà thôi, ngồi mài đao cũng không làm mất kỹ thuật đốn củi(*),tìm kiếm khắp nơi đụng đại vận, còn không bằng suy nghĩ cẩn thận xác định mục tiêu động thủ, xác xuất thành công có lẽ sẽ lớn hơn một chút…
Lạc Nhược Hi nói.
Mọi người đồng thời gật đầu.
Nàng nói không sai, rải lưới đụng đại vận, đối với bọn hắn hiện tại mà nói, đúng là không thể thực hiện.
Hoàn cảnh nơi này thật sự quá kém, kiên trì một canh giờ, hai canh giờ, thậm chí mười canh giờ tất cả mọi người có thể làm được, một ngày… Chỉ sợ sẽ trúng hỏa độc, hai ngày, đoán chừng sẽ bị thiêu cháy thoát lực, biến thành thây khô.
– Đúng vậy, phải tiếp tục tìm kiếm mới được…
Trương Huyền cũng nhẹ gật đầu, lần nữa hướng phía dưới nhìn lại.
Toàn bộ miệng núi lửa, hiện lên hình tròn, bất quá, cũng không có quy tắc, thỉnh thoảng phát ra từ bên phải, lại thỉnh thoảng phát ra tử bên trái… thanh âm điếc tai nhức óc.
Đổi lại lúc trước, những lực lượng này phóng thích không ra, khẳng định sẽ nổ tung ở trong này, giờ khắc này bị hắn đục lỗ, phun ra, cũng không có gì nguy hiểm.
– Có thể cùng những lực lượng phun ra này có quan hệ hay không?
Trong lòng đột nhiên động.
Lúc trước đám người lão Viện trưởng, Vưu Hư thuận lợi tiến đến, khẳng định không tốn công phu lớn như vậy, theo người sau giới thiệu, vừa tiến vào liền gặp lực lượng phong bạo, quét sạch đến chỗ không biết tên, gặp Dị Linh tộc…
Nói cách khác, thời điểm bọn hắn tới, trong vách ngăn tràn ngập lực lượng, khiến người ta không cách nào ngăn cản…
Những phong bạo này, không phải là thông lộ chứ?
Nếu như vậy mà nói, không còn mấy thứ này, như vậy tuy trở nên an toàn rất nhiều, không còn nguy hiểm, nhưng muốn tìm được cửa vào di tích, sẽ làm không được rồi.
– Lực lượng phun ra… Chẳng lẽ, nơi lực lượng bộc phát, chính là chỗ chôn dấu di tích?
Nghĩ tới những thứ này, trong đầu lóe lên linh quang.
Nếu như Vưu Hư nói là thật, địa phương lực lượng bộc phát, tất nhiên có thật liên hệ tới di tích.
Nghĩ vậy, Trương Huyền nhịn không được nhìn lại phía dưới.
Trùng hợp lúc này, một cỗ lực lượng lần nữa từ dưới dung nham phun ra, thẳng tắp bay lên, cùng địa phương lúc trước trận kỳ của hắn chọc vào tiếp xúc, lập tức biến mất vô tung vô ảnh.
Hắn tìm kiếm tiết điểm này, là lỗ thủng của cả phong ấn, một khi chen vào trận kỳ, lực lượng trong đó không cách nào tích góp, nguyên nhân chính là như thế, tới lâu như vậy, lại có thể quên chuyện này.
– Thử một chút!
Trương Huyền âm thầm nhẹ gật đầu.
Mặc kệ vị trí này phải hay không, chỉ có tự mình thí nghiệm mới có thể biết được, mà ngoại trừ nơi đây, địa phương khác tạm thời thật sự nghĩ không ra có cái gì đặc thù.
– Dung nham không cách nào thăm dò, Thiên Đạo Thư Viện cũng không có bất kỳ tác dụng, biện pháp duy nhất chính là tiến nhập trong đó dò xét… Ngô sư hao hết lực lượng, đến bây giờ còn không có khôi phục, chỉ có thể là ta tự mình tới!
Ngón tay của Trương Huyền chỉ về phía trước, một cái lô đỉnh thật lớn xuất hiện ở trước mắt.
Kim Nguyên đỉnh!
Gia hỏa này đã tấn cấp đến Thánh Khí trung phẩm, thực lực có thể so với Thánh Vực tứ trọng đỉnh phong, đơn đả độc đấu mà nói, khả năng không phải đối thủ của Ngô sư, nhưng mà muốn nói chống cự nhiệt độ cao, người sau tuyệt đối xa xa không bằng.
– Kim Nguyên đỉnh… Tấn cấp thành Thánh Khí trung phẩm rồi hả?
Thấy hắn đột nhiên làm ra động tác, tất cả mọi người nhìn lại, chỉ nhìn thoáng qua, sau đó sững sờ.
Đối với trấn viện chi bảo của Hồng Viễn Danh Sư Học Viện, tất cả mọi người là có nghe thấy, chỉ có Thánh Khí hạ phẩm, lúc nào biến thành trung phẩm?
Mặc dù hạ phẩm cùng trung phẩm chỉ là một tiểu cấp bậc, nhưng lại có chênh lệch tựa như thiên địa.
– Phải, tối hôm qua chủ nhân tạm thời thu một luyện khí học đồ, tùy tiện chỉ điểm luyện chế một chút, sau đó… ta đến được cấp bậc này, như thế nào, hâm mộ đi!
Thấy ánh mắt mọi người kinh ngạc, Kim Nguyên đỉnh cười to, đắc ý không nói ra được:
– Bất quá, hâm mộ cũng không có tác dụng, bản đỉnh thiên tư trác tuyệt, loại sự tình tùy tiện đột phá này, các ngươi không học được…
Bạn cần đăng nhập để bình luận