Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Lĩnh ngộ linh hồn chân giải

Bên bệ đá viết mấy chữ, đều dùng văn tự Vu Hồn sư điêu khắc thành, từ xa nhìn lại, cho người ta một loại cảm giác u hàn.
- Muốn lấy hồn ấn, cần ngộ chân giải!
Rất nhanh nhận ra ý tứ chữ viết biểu đạt.
Từ chỗ Mặc Hồn Sinh nhận được không ít công pháp bí tịch Vu Hồn, cũng đã có thể nhận ra loại kiểu chữ đặc thù này.
- Nguyên lai cái này gọi là hồn ấn, mặc dù không nhìn ra cấp bậc, nhưng cũng không thấp...
Trương Huyền nhíu mày.
Hiện tại không nhìn ra rốt cuộc là bảo vật cấp bậc gì, nhưng có thể để cho hắn dừng bước không tiến, chỉ sợ cấp bậc không kém nghiên mực của Tử Vũ Cổ Thánh.
- Nhất định phải lấy đi, nếu không Tưởng gia như hổ thêm cánh, không biết bao nhiêu Danh Sư phải chết ở trong đó...
Trương Huyền hừ lạnh một tiếng.
Nhìn thái độ của Tưởng Phương Du cùng thanh niên trắng nõn, một khi giao chiến với Danh Sư, bảo vật càng lợi hại, tổn thương sẽ càng lớn, nhất định phải trước thời hạn loại bỏ tai hoạ ngầm mới được.
- Thử một chút!
Hít sâu một hơi, sải bước đi tới con dấu, mới đi hai bước, trên đầu không ngừng chảy ra mồ hôi, như có vô số châm nhỏ, không ngừng kích động hồn phách, để cho người ta khó mà kiên trì.
- Không được, tiếp tục nữa, coi như Vu Hồn cũng không chịu nổi...
Trương Huyền ngừng lại, lui về phía sau mấy bước, rời khỏi phạm vi uy hiếp của con dấu. Còn tưởng rằng lấy lực lượng của hắn bây giờ, có thể tuỳ tiện đi qua, hiện tại xem ra cả nghĩ quá rồi.
- Lĩnh ngộ chân giải liền có thể lấy đi, vậy trước tiên lĩnh ngộ chân giải lại nói...
Suy tư hồi lâu, không có những biện pháp khác, Trương Huyền hừ một tiếng, cắn chặt hàm răng.
Dù sao linh hồn chân giải là sớm muộn gì cũng phải lĩnh ngộ, đối với thực lực cũng có tăng thêm cực lớn, vốn nghĩ thu xong bảo vật Tưởng gia, rời đi lại học tập, hiện tại xem ra chỉ có thể học xong mới đi.
Đứng ở tại chỗ không nhúc nhích, tinh thần tập trung thức hải, thời gian nháy mắt liền lấy ra Thiên Đạo công pháp liên quan tới chân giải.
Kiến thức chậm rãi chảy xuôi, Trương Huyền cảm ngộ từng chút.
Trước đó lĩnh ngộ không gian chân giải, tốc độ cực nhanh, là bởi vì đã học qua Diễn Không thiên thư trước tam trọng, chỉ học đệ tứ trọng, tự nhiên tiêu tốn không bao lâu.
Lúc này tốc độ rõ ràng chậm hơn một chút, có điều cũng không tiêu tốn quá lâu. Linh hồn hắn vốn có trụ cột rất tốt, Vu Hồn càng cực kỳ cường đại, mười cái hô hấp sau, con mắt đột nhiên mở ra.
Ông!
Từng vòng xoáy không ngừng xoay tròn ở trong mắt, để cho người ta nhìn lên một cái, sẽ cảm giác chóng mặt.
Trải qua mười cái hô hấp tu luyện gian khổ, đã hoàn toàn lĩnh ngộ linh hồn chân giải của Tưởng gia, cùng người chiến đấu, hồn lực cũng biến thành một loại thủ đoạn công kích mạnh mẽ.
Cùng lúc đó…
- Tổ tiên chấn động, tiền bối thần phục... Là có người lĩnh ngộ linh hồn chân giải!
Đứng ở trong tổ phòng, nhìn tình huống xuất hiện trước mắt, Tưởng Phương Du kích động đến vẻ mặt trắng bệch:
- Quá tốt rồi, quá tốt rồi, không nghĩ tới nha đầu này tốc độ lĩnh ngộ nhanh như vậy, một lần liền thành công...
Mới vừa để con gái đi lĩnh ngộ chân giải, liền xuất hiện loại tình huống này, không phải nàng còn có thể là ai?
- Ông trời đối với Tưởng gia chúng ta không tệ, lĩnh ngộ linh hồn chân giải, thực lực nhất định đại tăng, chỉ cần tiếp nhận tiên tổ truyền thừa, lần này coi như đại kiếp bắt đầu, Tưởng gia cũng có năng lực tự vệ...
Hai mắt Tưởng Phương Du sáng lên, thở phào nhẹ nhõm.
Trước đó một mực khẩn trương, giờ phút này cũng trầm tĩnh lại.
Lĩnh ngộ hồn lực chân giải, liền có thể nắm hồn ấn, coi như không sử dụng Cổ Thánh gia tộc, một chút biến cố cũng đủ để ứng phó.
- Các ngươi nhanh đi chuẩn bị đại điển kế vị tộc trưởng, hiện tại ta đi tìm Phỉ Phỉ, xem tình huống hiện tại của nàng!
Đè nén lòng tràn đầy hưng phấn, Tưởng Phương Du dặn dò mấy vị trưởng lão một câu.
- Vâng!
Tất cả trưởng lão lui ra ngoài, từng cái lộ ra tự hào.
Trương gia có Trương Huyền, Lạc gia có Lạc Thiên Nhai, vốn cho rằng Tưởng gia bọn họ muốn rơi ở phía sau, không nghĩ tới Tưởng Phỉ Phỉ trực tiếp đột phá... nếu như vậy, bọn họ cũng không kém chút nào!
Giao phó xong, Tưởng Phương Du vội vã vọt tới tàng bảo khố, hơn mười cái hô hấp, liền tiến vào đại điện, ngay sau đó thấy được nữ hài đứng ở trước ngọc bích, vẫn đầu đầy mồ hôi, khoảng cách hơn mười mét, không cách nào tới gần.
- Phỉ Phỉ, xảy ra chuyện gì?
Tưởng Phương Du nhịn không được sửng sốt, vội vàng hỏi.
Dựa theo tình huống bình thường, chỉ cần lĩnh ngộ linh hồn chân giải, ngọc bích trước mắt sẽ không còn cảm giác áp bách, có thể đi thẳng tới trước mặt, làm sao con gái thoạt nhìn vẫn có chút không kiên trì nổi?
- Yên tâm đi, cha, ta sẽ cố gắng, tranh thủ sớm ngày lĩnh ngộ...
Thấy phụ thân dặn dò nhiều lần, còn trực tiếp tới, Tưởng Phỉ Phỉ có chút khó chịu nổi, mang theo tức giận nói.
- Ngươi còn không có lĩnh ngộ?
Thân thể Tưởng Phương Du nhoáng một cái, như bị sét đánh.
- Ta vừa tiến vào nơi này, tổng cộng mới mười phút đồng hồ, làm sao có thể lĩnh ngộ nhanh như vậy?
Tưởng Phỉ Phỉ mặt mũi im lặng.
Phụ thân không phải choáng váng chứ? Nếu có thể lĩnh ngộ nhanh như vậy, đã sớm lĩnh ngộ, cũng không đến mức kéo tới hiện tại.
- Cái này...
Thân thể Tưởng Phương Du nhoáng một cái, chỉ cảm thấy da đầu nổ tung, suýt chút nữa ngất đi.
Còn tưởng rằng vừa rồi đột phá, lĩnh ngộ chân giải chính là con gái... Đã không phải, vậy thì là ai?
- Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?
Nhìn thấy cha biến sắc, Tưởng Phỉ Phỉ cũng cảm thấy không đúng, lui về phía sau mấy bước, đi ra phạm vi ngọc bích áp bức, nghi ngờ nhìn qua.
- Sau khi tách ra, ta liền đi tổ phòng, vừa rồi xuất hiện tình huống tổ tiên chấn động, tiền bối thần phục, ta còn tưởng rằng là ngươi đột phá!
Tưởng Phương Du giải thích.
- Không phải ta... Chẳng lẽ giống như Lạc Thiên Nhai, trong tộc có bàng chi đột phá?
Giờ mới hiểu được xảy ra chuyện gì, Tưởng Phỉ Phỉ cũng có chút sững sờ.
- Bàng chi... Nào có nhiều bàng chi lợi hại như vậy!
Tưởng Phương Du có chút không tin, mày nhíu lại, nhất thời nghĩ không ra rốt cuộc xảy ra chuyện gì, bất đắc dĩ lắc đầu, nhìn về phía nữ hài trước mắt:
- Vừa rồi ngươi ở nơi này tu luyện, có phát hiện cái gì không đúng không?
- Không có ah!
Tưởng Phỉ Phỉ lắc đầu.
Vừa rồi chăm chú lĩnh ngộ linh hồn chân giải, không có phát hiện dị thường gì.
- Có thể lĩnh ngộ chân giải để tổ tiên chấn động, tiền bối thần phục, nhất định nắm giữ huyết mạch của tộc nhân, nếu không làm không được điểm ấy... Chỉ là không mượn ngọc bích cũng có thể đột phá? Rốt cuộc làm sao làm được?
Tưởng Phương Du không hiểu.
Con cháu hạch tâm nhất gia tộc, mượn ngọc bích, hao tốn không biết bao nhiêu năm cũng không thể hoàn thành, rốt cuộc là ai, ở dưới tình huống mình cũng không biết, trực tiếp làm được?
- Chẳng lẽ... Nguy rồi, đi với ta lên lầu nhìn một chút!
Đột nhiên lông mày co rút, nhớ tới một việc, thân thể nhoáng một cái, thẳng tắp xông lên lầu.
Không biết hắn có ý tứ gì, Tưởng Phỉ Phỉ theo sát.
Thời gian nháy mắt đi tới lầu hai, chỉ nhìn một cái, vẻ mặt của Tưởng Phương Du trở nên trắng bệch. Trước đó gian phòng tràn đầy bảo vật, lúc này rỗng tuếch, ngay cả cặn cũng không thấy.
- Có người tới trộm đồ, xem tình huống là mới tay liền, có khả năng còn chưa chạy trốn, nhanh khởi động trận pháp gia tộc!
Tưởng Phương Du xiết chặt nắm đấm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận