Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Bạch Khê sơn

- Lần này địa phương muốn đi, là Bạch Khê sơn của liên minh đế quốc!
Đứng ở trên lưng thú một con Thánh Thú, nhìn mây trắng phía trước nhanh chóng bay lượn, Lạc Nhược Hi giải thích nói.
- Bạch Khê sơn?
Thân thể Trương Huyền sững sờ:
- Ta biết nơi này...
Từ trong tay Thanh Điền Hoàng lấy được tranh vẽ, từng vẽ ra hình dạng rặng núi này, trong đó có hư ảnh Khổng sư xuất hiện, về sau bị hắn đổi thành mỹ nữ đi tắm...
Lúc ấy một mực không biết cụ thể ở đâu, còn hỏi thăm Lạc Huyền Thanh, mới được câu trả lời chính xác.
Lại về sau, sự tình lần lượt từng kiện, một mực không có cơ hội đi qua nhìn một chút.
Chẳng lẽ cái gọi là Khổng sư hư tượng, còn ẩn giấu truyền thế thiên phù hắn lưu lại?
Này thật sự có khả năng, nếu không, cũng không có khả năng dẫn tới Dị Linh tộc Thanh Điền hoàng thất dốc toàn bộ lực lượng, thậm chí Ngoan Nhân cũng dính dáng trong đó.
- Nếu biết địa phương, không bằng sử dụng truyền tống trận, tốc độ càng nhanh!
Biết vị trí muốn đi, Trương Huyền nói.
- Này thì không cần!
Lạc Nhược Hi mỉm cười:
- Sắp đặt trận pháp quá phiền toái, hơn nữa không quá an toàn... Ngột Thần!
- Vâng!
Đồng tử nhẹ gật đầu, tiến về phía trước một bước, đi tới trước cửa sổ, ngón tay nhẹ nhàng điểm một cái.
Phần phật!
Không khí trước mắt điên cuồng vặn vẹo, không gian cũng xuất hiện gấp khúc, thời gian nháy mắt, tạo thành một vòng xoáy khổng lồ.
Vòng xoáy càng chuyển càng nhanh, ảnh hưởng phạm vi cũng càng lúc càng lớn, rất nhanh ở nơi trung tâm nhất, giống như mắt bão, tạo thành một khu vực ổn định mà trống không.
Hô!
Thánh Thú như sớm đã thành quen loại tình cảnh này, cánh vũ động, thẳng tắp vọt tới.
- Đây là áp súc không gian...
Trong lòng Trương Huyền chấn động, khuôn mặt khó tin.
Cường giả lợi hại có thể áp súc không gian, làm được Súc Địa Thành Thốn, một bước ngàn dặm. Vốn cho rằng chỉ là truyền thuyết, không nghĩ tới đồng tử trước mắt tiện tay làm được.
- Không tính áp súc không gian, đây là một loại lợi dụng không gian mà thôi.
Đồng tử cười cười, nhìn về phía trước:
- Không gian bình thường, chúng ta thoạt nhìn cực kỳ ổn định, không có kẽ hở, xem như thần thức cũng không cách nào phát giác dị thường. Nhưng trên thực tế có một ít lỗ sâu đặc thù tồn tại, chỉ cần tìm được liền có thể nhẹ nhõm nhảy đến chỗ xa hơn, từ đó không nhận khoảng cách ràng buộc.
- Ah!
Trương Huyền cái hiểu cái không.
Tuy hắn học qua Diễn Không thiên thư, nhưng chỉ đạt đến đệ tam trọng, khoảng cách đỉnh phong nhất còn rất xa.
- Loại bước nhảy không gian này là thủ đoạn cường giả Cổ Thánh mới có thể sử dụng, Ngột Thần cũng mượn một số huyết dịch Thánh Thú đặc thù, hơn nữa lý giải không gian mới thành công.
Lạc Nhược Hi giải thích.
- Ừm!
Trương Huyền gật đầu, trong lòng nhịn không được tò mò:
- Ngột Thần bằng chừng ấy tuổi, tại sao có thể có thực lực cường đại như vậy?
Vị đồng tử trước mắt này, thoạt nhìn mười ba mười bốn tuổi, lại nắm giữ thực lực mình phải sử dụng Khổng sư tinh huyết mới có thể địch nổi. Cho dù tận mắt nhìn thấy, cũng cảm thấy có chút không thể tưởng tượng.
- Hắn huyết mạch đặc thù, thoạt nhìn nhỏ tuổi, trên thực tế lại sống không biết bao lâu.
Lạc Nhược Hi lắc đầu, không tiếp tục xoắn xuýt ở vấn đề này, chỉ về phía trước:
- Đến rồi!
Vội vàng nhìn về phía trước, lúc này Trương Huyền mới phát hiện Thánh Thú phi hành đã xuyên qua thông đạo, một sơn mạch nguy nga bất ngờ xuất hiện ở trước mắt.
Ngọn núi lớn này cắm vào trong mây không biết cao bao nhiêu, chiếm diện tích bao la, cũng không biết rộng bao nhiêu, nhìn một cái, cảm giác áp bách to lớn đấu đá đến, để cho người ta hô hấp không trôi chảy.
- Là Bạch Khê sơn!
Vẻ mặt Trương Huyền nghiêm túc.
Ngọn núi lớn trước mắt này, chính là trước đó ở trong bức họa nhìn thấy, giống nhau như đúc, không sai chút nào. Chỉ bất quá chân thực càng thêm nguy nga, càng làm cho người rung động.
- Truyền thế thiên phù ngay ở trong rặng núi này, vị trí cụ thể ở đâu? Ta cũng không rõ lắm, có điều có thể dùng đồ vật đặc thù tiến hành điều tra.
Lạc Nhược Hi nói, cổ tay nhẹ nhàng vạch một cái, một đồ vật giống như quyển sách xuất hiện ở trước mặt.
Quyển sách này mang theo khí tức đặc thù, cho người ta một loại cảm giác tựa như ảo mộng, Trương Huyền nhìn một cái, đang muốn nói chuyện, đột nhiên cảm giác được cái gì, cổ tay khẽ đảo, một thủy tinh cầu xuất hiện ở trong lòng bàn tay.
Khâu Ngô cung!
Di tích này là tôi tớ của Khổng sư Khâu Ngô Cổ Thánh lưu lại, cùng Lạc Nhược Hi ở đây xác định quan hệ tình lữ, thời khắc này Khâu Ngô cung không ngừng lay động, hình như đối với thư tịch kia có tình cảm đặc thù gì.
- Cái này...
Trương Huyền tràn đầy nghi ngờ.
Làm chưởng khống giả của Khâu Ngô cung, hắn rõ ràng cảm thụ được thư tịch trước mắt, cùng thủy tinh cầu trong lòng bàn tay là nhất mạch, có nguồn gốc không thể dứt bỏ.
- Quyển sách này, chính là lấy được từ trong Khâu Ngô cung, có thể nhờ vào đó tìm kiếm vị trí cụ thể của truyền thế thiên phù!
Nhìn ra trong lòng hắn nghi ngờ, Lạc Nhược Hi nói.
- Cái này...
Trương Huyền sững sờ.
Lúc đó hắn cùng nữ hài trước mắt một mực ở cùng một chỗ, lúc nào cầm đi cái này, lại không hiểu rõ tình hình?
Trong truyền thuyết, Khâu Ngô cung tồn tại bảo vật có thể tìm kiếm truyền thế thiên phù, hắn từng chuyên môn đi vào mấy lần, cũng không có phát giác, không nghĩ tới đã đến trong tay nàng.
- Ta đi vào Khâu Ngô cung chính là vì tìm thứ này, sau khi đi vào cung điện, từng đơn độc đi lại một đoạn thời gian, chính là lúc này tìm được!
Thấy hắn nghi ngờ, Lạc Nhược Hi giải thích.
- Ừm!
Trương Huyền gật đầu.
Lúc trước nữ hài khăng khăng muốn cùng hắn đi vào Khâu Ngô cung, cuối cùng bảo vật gì cũng không có muốn, công pháp bí tịch cũng không liếc mắt nhìn, thậm chí ngay cả cung điện cũng bị mình luyện hóa, vẫn cảm thấy rất kỳ quái, nguyên lai mục đích là cái này.
Ông!
Đang khi hai người nói chuyện, thư tịch phát ra một tiếng kêu khẽ, thẳng tắp bay lên núi.
- Đuổi theo!
Lạc Nhược Hi không nói thêm lời, theo sát nó, Trương Huyền cũng theo sau, thời gian không dài, đi tới giữa sườn núi, thư tịch ngừng lại.
- Chính là chỗ này...
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
Nơi này chính là địa phương trong tranh vẽ lúc trước, bị hắn đổi thành mỹ nhân đi tắm.
Xem ra quyển sách này tìm kiếm không có sai lầm chút nào, nơi đây hẳn có không gian gấp, có thể đi vào di tích nơi nào, từ đó tìm kiếm truyền thế thiên phù.
- Xác định vị trí, chúng ta ở đây chờ đợi là được, không có gì bất ngờ xảy ra, người bắt Triệu Nhã, Ngụy Như Yên nhất định sẽ tới!
Lạc Nhược Hi vẫy tay một cái, thư tịch thu về nhẫn, cũng không vội tìm kiếm không gian gấp.
- Truyền thế thiên phù, Trương gia, Lạc gia cùng Danh Sư đường đều có một cái, ngươi xác định bọn họ sẽ đến?
Trương Huyền nghi ngờ.
Mục đích của đối phương là mở ra Khổng miếu, hiện tại đã bắt được đám người Triệu Nhã, coi như muốn tìm kiếm truyền thế thiên phù, Danh Sư đường, Trương gia, Lạc gia là mục tiêu lớn nhất, không có khả năng biết nơi này cũng có a?
Dù sao không có bức tranh kia, cùng thư tịch trong tay Lạc Nhược Hi, xem như bọn họ cũng không có khả năng biết nơi này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận