Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Mắt mù mới có thể coi trọng ngươi!

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
----------------------
- Nói?
Trương Huyền rụt cổ, da đầu nổ tung, chân khí trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển, một khi phát hiện đối phương xông lại, sẽ nhanh chân bỏ chạy.
Vị anh vợ này, có chút không nói đạo lý, hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt, ngộ nhỡ thật động thủ, chỉ có thể trước chạy trốn, đợi hắn nguôi giận lại cẩn thận câu thông.
- Không sai!
Tựa hồ có chút bực bội, Lạc Huyền Thanh phất tay. Thấy hắn vẫn chưa động thủ, Trương Huyền chần chờ một chút, lần nữa nhìn qua:
- Vậy... Hắn là ai?
- Cụ thể là ai, ta cũng không rõ ràng lắm, là trong khoảng thời gian nàng ra ngoài này nhận biết, nghe nói là một vị Danh Sư, lòng dạ rộng lớn, bao dung thiên hạ, dù thực lực thấp, phẩm hạnh lại hoàn mỹ, đặc biệt là thuật luyện đan khoáng tuyệt cổ kim, thiên hạ hiếm có...
Càng nói càng cảm thấy tức giận, Lạc Huyền Thanh xua tay:
- Bất quá, nàng không nói tên, cụ thể là ai, ta cũng không rõ ràng lắm.
- Không nói tên?
Lúc này Trương Huyền mới thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cực kỳ cảm động, không nghĩ tới hắn ở trong lòng Lạc Nhược Hi hoàn mỹ như thế, không hổ là người hiểu hắn, có thể phát hiện tất cả ưu điểm của mình. Trong lòng cảm khái, lần nữa nhìn qua:
- Tiểu công chúa mới nói, vị này hoàn mỹ như vậy, ngươi còn có cái gì có thể lo lắng?
Hắn đích xác không hiểu vị anh vợ này, người hoàn mỹ như vậy cũng muốn cự tuyệt, rốt cuộc muốn tìm dạng gì? Nam nhân ưu tú như vậy, thiên hạ cũng chưa chắc có thể tìm ra cái thứ hai.
- Hoàn mỹ? Hừ! Nàng càng nói như vậy, nói rõ càng là bị tiểu tử kia mê hoặc sâu... Trên thế giới này trừ ta, đâu còn có nam nhân hoàn mỹ?
Lạc Huyền Thanh phất tay.
- Khụ khụ!
Da mặt Trương Huyền co lại, lông mày nhịn không được nhảy hai lần, suýt chút nữa sặc nước bọt mà chết, vị anh vợ này nơi nào cũng tốt, chỉ là quá tự luyến... Ngươi hoàn mỹ?
Đến chỗ nào hủy chỗ đấy, người người kêu đánh, cái này cũng kêu hoàn mỹ? Chẳng lẽ trong lòng một chút tự ái cũng không có sao? Nghĩ đến cái này, thực sự nhịn không được lắc đầu:
- Nói đến hoàn mỹ, ngươi không tính, chỉ sợ cũng chỉ có ta, mới có thể gắng gượng làm...
- Ngươi?
Không nghe lời này còn tốt, nghe nói như thế, Lạc Huyền Thanh khinh bỉ nhìn một cái:
- Leo xuống đi, lời này của ngươi không phải nói nhảm sao, thủ đoạn của ngươi quả thực không ít, trận pháp, Thuần Thú cùng độ lôi kiếp đều có phương pháp đặc biệt, nhưng mà làm việc kỳ lạ, nói chuyện không thông qua đại não, chỉ số thông minh thấp như vậy, còn hoàn mỹ... Ta nhổ vào! Ta còn hoài nghi có nữ hài nào sẽ thích được ngươi hay không, coi như thật ưa thích, đó cũng là mắt bị mù...
Dù cùng vị trước mắt này chỉ tiếp xúc khoảng 20 ngày, nhưng mà thông qua lý giải, đã biết rất sâu, EQ thấp, phản ứng chậm, nói chuyện nghẹn người, nhìn thấy nữ hài, một chút phản ứng của nam nhân bình thường cũng không có... Để hắn từng một lần nghi ngờ, có phải có đam mê đặc thù gì hay không, loại người này nếu như có người ưa thích mà nói, vậy khẳng định là bởi vì mắt bị mù.
- Ngươi...
Trương Huyền xạm mặt lại:
- Ngươi cũng như vậy thôi, không phải cũng không có bạn gái sao? Người thông minh, có nữ nhân có thể thích tính cách như ngươi mới gọi quái dị!
Cái ngoạn ý gì đây! Ta kính trọng ngươi là anh vợ, lại còn nói ta không có người ưa thích, càng nói mình muội muội mắt bị mù... Ta nhìn mắt bị mù chính là ngươi đi.
Đồng dạng huyết mạch, đồng dạng gia tộc, một cái ca ca một người muội muội, nhãn lực thế nào chênh lệch lớn như thế? Khó trách đã ba mươi mấy tuổi, ngay cả bạn gái cũng không có.
- Ngươi... Nói láo! Đó là ta không muốn tìm, nữ nhân tiếp cận ta, đều vì thân phận Lạc gia thiếu chủ, không có một cái nào ta để ý...
Con mắt trợn tròn, Lạc Huyền Thanh nói.
- Ít kiếm cớ, không có người để ý liền không có người để ý, trang cái gì chứ!
Trương Huyền bĩu môi.
- Ngươi...
Tức giận không ngừng thở loạn, Lạc Huyền Thanh sắp bùng nổ.
Hai đại nam nhân, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều hận không thể xé ăn đối phương. Qua không biết bao lâu, Trương Huyền mới khoát tay áo:
- Nói thật cho ngươi biết, ta có bạn gái, hơn nữa bạn gái của ta rất yêu ta...
- Ha ha.
Lạc Huyền Thanh.
- Ta nói là thật, bạn gái của ta cực kỳ xinh đẹp, hơn nữa thực lực rất mạnh.
Trương Huyền tiếp tục nói.
- Ha ha.
Lạc Huyền Thanh.
- Thế nào, ngươi không tin? Ta ưu tú như vậy làm sao khả năng không có bạn gái?
Trên đầu Trương Huyền toát ra hắc tuyến.
- Ha ha.
Lạc Huyền Thanh.
- ...
Trương Huyền.
Một lát sau.
- Nói cho ngươi đi, ta cũng có bạn gái.
Lạc Huyền Thanh nói.
- Ha ha.
Trương Huyền.
- Bạn gái của ta cũng rất đẹp, thực lực cũng rất mạnh...
Lạc Huyền Thanh.
- Ha ha.
Trương Huyền.
- Ngươi...
Lạc Huyền Thanh cắn răng.
Hai người lần nữa trừng mắt nhìn.
- Không nhiều lời với ngươi, mới vừa rồi ta nhờ, giúp ta thẩm tra một chút, muội muội ta ưa thích người kia đến cùng là ai.
Giằng co không biết bao lâu, lúc này Lạc Huyền Thanh mới khoát tay áo, nói tiếp.
Hắn nói có chuyện muốn phiền phức, liền là cái này.
- Ta giúp ngươi kiểm tra?
Trương Huyền cau mày:
- Ngươi thân là Lạc gia thiếu chủ, thủ hạ nhiều như vậy, nguồn tin tức cũng rộng rãi hơn ta nhiều lắm, làm gì để cho ta kiểm tra?
Mặc dù đối phương thoạt nhìn rất nhiều chuyện không thông qua đại não, có chút lỗ mãng, trên thực tế trải qua sự tình đối phó Thanh Long thú liền biết chỉ là bề ngoài thô cuồng, nội tâm lại hết sức tinh tế.
- Ta đã hứa với muội muội, không đi truy xét người kia, chỉ có thể hi vọng những người khác ra tay. Chuyện này chỉ có ngươi biết, sau khi điều tra rõ ràng, ở trước mặt ta nói một câu, ta trong lúc vô tình nghe được... Không coi là không tuân theo quy định.
Lạc Huyền Thanh xua tay.
Không phải hắn không muốn kiểm tra, mà là muội muội chuyên môn nói qua, không hy vọng người khác quấy rầy người nàng ưa thích, mình lúc đầu không bằng lòng, nhưng nhìn thấy nàng mang theo cầu khẩn, thực sự nhịn không được.
Mình đã không thể kiểm tra chuyện này, lại không tiện nói với những người khác, cũng chỉ có thể hi vọng vị trước mắt này hỗ trợ.
- Cái này...
Không nghĩ tới Lạc Nhược Hi để cho ca ca mình không kiểm tra, Trương Huyền hơi nghi hoặc một chút, có điều, ngay sau đó hiểu được. Nàng hẳn là biết, mình bây giờ thực lực còn chưa đủ chống lại anh vợ, cùng toàn bộ Lạc gia, bởi vậy không muốn mình đã bị quấy rối cùng tổn thương.
- Ai!
Trong lòng than thở, Trương Huyền lắc đầu.
Khó tiêu thụ nhất là mỹ nhân ân, đối phương vì hắn trả giá thực sự quá nhiều.
- Tốt, ta bằng lòng giúp ngươi tìm kiếm, có điều, có đầu mối gì không?
Dừng lại một chút, Trương Huyền nhẹ gật đầu.
Bằng lòng giúp đối phương, có thể tùy thời biết rõ tình huống của Nhược Hi, cũng nắm giữ quyền chủ động ở trong tay mình, về sau, thật muốn ném tin tức ra ngoài, cũng sẽ trở nên đơn giản rất nhiều.
- Manh mối chính là... Mới vừa rồi cùng ngươi nói, người nàng ưa thích là một vị Danh Sư, nghe nói nhân phẩm rất tốt, lớn lên hẳn là cũng rất dễ nhìn... Còn trong khoảng thời gian này, nàng đến cùng đi nơi nào, không nói với ta, cũng không quá rõ ràng, đợi ta hỏi rõ ràng, lại cùng ngươi nói tỉ mỉ.
Dừng lại một chút, Lạc Huyền Thanh nói.
Trong khoảng thời gian này muội muội rời đi, đủ loại tin tức cắt đứt, cụ thể đi nơi nào, coi như hắn là ca ca, cũng không rõ lắm. Có lẽ trong tộc có người biết được, có điều cần tìm người hỏi thăm.
- Ngươi hỏi rõ ràng, lại nói tỉ mỉ cho ta.
Nghe đối phương biết không nhiều, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.
Như vậy tương đương cho hắn rất nhiều thời gian, có thể nhanh chóng tăng thực lực lên.
Biết Lạc Nhược Hi không bị đến bất kỳ tổn thương, Trương Huyền không hỏi thêm nữa.
Tình huống hiện tại, hắn không thích hợp hiện thân, phải làm nhất chính là mau chóng trở thành Danh Sư bát tinh, đồng thời thực lực tăng lên, trở thành Thánh Tử điện điện chủ chân chính.
Làm được những chuyện này, mới có tư cách cho thấy thân phận, cùng Lạc Nhược Hi đối kháng hai đại gia tộc sinh ra áp lực.
- Ta vừa mới đột phá, cần củng cố một đoạn thời gian, đây là Linh Thạch tuyệt phẩm trước đó bằng lòng cho ngươi.
Thấy hắn đáp ứng, Lạc Huyền Thanh không nói thêm lời, cổ tay khẽ đảo, lấy ra một cái hộp ngọc đưa tới. Xem ra vừa rồi hẳn gặp tộc nhân, lấy thù lao của mọi người.
- Cảm ơn!
Đây là hắn nên được, Trương Huyền cũng không chối từ, đưa tay nhận lấy.
Bàn tay vừa tiếp xúc hộp ngọc, lập tức cảm thấy linh khí tinh thuần tràn vào kinh mạch, để Thiên Đạo chân khí trong cơ thể hắn kìm lòng không được sôi trào.
Không hổ là Linh Thạch tuyệt phẩm, còn không có mở hộp ngọc ra, liền có công hiệu to lớn như thế, Tinh Nguyên thượng phẩm tới so sánh, kém quá nhiều.
- Ta củng cố tốt tu vi, lại đi tìm ngươi...
Nói xong, Lạc Huyền Thanh khoanh chân ngồi xuống. Lôi kiếp kết thúc, đại biểu hắn triệt để đột phá Động Hư cảnh, là một cường giả Động Hư cảnh chân chính.
- Ừm!
Thấy hắn tu luyện, biết bằng vào loại thân phận này của hắn, ở Thánh Tử điện sẽ không nguy hiểm, Trương Huyền không nói thêm lời, thân thể nhoáng một cái, dọc theo con đường lúc đến, bay lượn rời đi.
Lần nữa trở lại chỗ ở, đang định lợi dụng Linh Thạch tuyệt phẩm, bổ sung hoàn chỉnh chân khí trong cơ thể, chỉ thấy Tôn Cường vội vã tiến lên.
- Thiếu gia, đã có người ở chỗ này chờ ngươi mấy ngày...
- Chờ ta?
Trương Huyền cau mày.
Vừa đến Thánh Tử điện, liền đủ loại bận rộn, ngay cả chỗ ở cũng không có ở mấy ngày, càng hầu như người nào cũng không nhận ra... Ai tìm mình? Còn đợi vài ngày?
- Đúng vậy!
Tôn Cường gật đầu.
- Người nào, thế lực nào?
Trương Huyền nhịn không được hỏi.
- Là nam tử khoảng hai mươi tuổi, thế lực nào không biết, nhưng hắn nói tên của mình!
Tôn Cường nhớ lại một chút:
- Hình như gọi... Phùng Tử Dật!
- Phùng Tử Dật? Học sinh của Dương Huyền Dương sư?
Trong lòng lộp bộp một chút, Trương Huyền ngây người tại chỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận