Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Tôn Cường sụp đổ

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
------------------
Tuy không phải Danh Sư, nhưng cùng Trương Huyền tiếp xúc lâu, mưa dầm thấm đất, biết rất nhiều quy củ của Danh Sư.
Lão gia Dương Huyền, ở toàn bộ đại lục cũng là cao thủ tuyệt đỉnh, dung mạo, thực lực, võ kỹ tu luyện của loại người này, đều là cơ mật trong cơ mật, không thể tiết lộ, bởi vì một khi bị Dị Linh tộc biết, tất nhiên sẽ làm ra tính nhắm vào, khó lòng phòng bị!
Ông lão này không biết từ nơi nào xuất hiện, thế mà cũng dám hỏi, thật đúng là trâu không biết sừng uốn lượn, ngựa không biết mặt dài!
- Xứng sao?
Dương Huyền nhịn không được cười lên.
Nếu như chính hắn cũng không xứng biết dung mạo của mình, thì thật là buồn cười.
- Cười cái gì? Biết ta là quản gia của Dương sư, còn không lập tức thả ra? Nếu không, lão gia trách hỏi, các ngươi chịu không nổi...
Tôn Cường tiếp tục nói.
- Trách hỏi? Chỉ sợ không thể nào!
Dương sư lắc đầu, tràn đầy bất đắc dĩ nhìn qua:
- Nói thật cho ngươi biết đi, lão phu Dương Huyền!
- Dương Huyền? Dám ở trước mặt ta giả bộ lão gia, gan chó của ngươi thật lớn...
Tôn Cường sững sờ, ngay sau đó biết ý tứ của đối phương, suýt chút nữa nổ tung.
Hắn cùng lão gia ở chung lâu như vậy, đối với bộ dáng, cử chỉ biết rõ rõ ràng ràng, ông lão này từ nơi nào xuất hiện, dám nói là lão gia nhà mình?
Hô!
Thanh âm gào thét vừa mới kết thúc, chỉ thấy một lệnh bài lơ lửng ở trước mặt.
- Đây là lệnh bài Danh Sư đại biểu thân phận ta, ngươi nhìn một chút!
Vẻ mặt Dương sư thản nhiên.
Đối phương một mực nói là quản gia của hắn, hơn nữa kiên định không thay đổi, hắn cũng không tức giận, bởi vì có thể thấy được, đối phương cũng không có ý tứ nói dối, nói cách khác, vô cùng có khả năng, tên này cũng bị lừa bịp.
Đã như vậy, có khi nào có người giả mạo bản thân, thu Trương Huyền làm đồ đệ hay không, trên thực tế... hai người này đều bị che đậy?
Hắn muốn làm rõ chân tướng.
Không để ý tới vẻ mặt của hắn, Tôn Cường nhìn về phía lệnh bài, chỉ thấy phía trên điêu khắc hai chữ lớn “Dương Huyền”, rõ ràng chói mắt, đâm vào linh hồn.
- Tại hạ Dương Huyền, Thái thượng trưởng lão của Danh Sư đường, lão gia của ngươi, là giả mạo dùng tên ta!
- Cái này...
Tôn Cường câm lặng, thân thể không tự chủ được run rẩy.
Vừa rồi sở dĩ lực lượng đủ, là bởi vì nơi này là Thánh Tử điện, tất cả mọi người là Danh Sư, tuân thủ quy củ, hắn lại không phạm sai lầm, coi như thiếu gia đại náo, cũng không có khả năng liên luỵ đến trên người hắn...
Lại thêm thân phận quản gia của Dương sư, ở lại chỗ này, ngược lại là an toàn nhất.
Nằm mơ cũng không có nghĩ đến... người trước mắt là Dương sư chân chính, hắn đã ở đây... Vậy trước kia gặp phải đến cùng là ai?
Thân thể đã băng lãnh, cảm thấy cũng bắt đầu có chút nghi ngờ nhân sinh. Từ Thiên Huyền vương quốc được “lão gia” tuyển chọn, từng bước một đi tới, lão gia thần uy, sớm đã lạc ấn ở trong óc, vung đi không được, sớm đã từ đáy lòng cảm thấy vị Danh Sư vô địch này hẳn là Dương Huyền... Ngày hôm nay đột nhiên lại toát ra một cái, nói vị lão gia kia là giả... Thế giới quan lập tức sụp đổ.
- Không có khả năng... Điều đó không có khả năng...
Khuôn mặt Tôn Cường trắng bệch, bất cứ lúc nào cũng sẽ từ không trung rơi xuống.
- Không có gì không thể nào! Dương sư địa vị kính trọng, coi như thu quản gia, cũng là cường giả đỉnh phong như Hồ Nhất Vi, một tiểu nhân vật như ngươi, có tư cách gì?
Cát trưởng lão cười lạnh.
- Nhưng...
Tôn Cường kinh hồn bạt vía.
Thấy bộ dáng này của hắn, Mộng kiếm thánh biết bị đả kích phá hủy, lại kìm nén không được, vội vàng hỏi:
- Thiếu gia nhà các ngươi, Trương Huyền... năm nay đến cùng bao nhiêu tuổi, ngươi có biết sinh nhật ngày nào hay không?
- Không thể nào, lão gia lợi hại như vậy, sao lại là giả?
Tôn Cường không ngừng lắc đầu, dường như không nghe thấy đối phương nói.
- Được rồi, không cần hỏi, hắn một mực tin tưởng vững chắc bản thân là quản gia của Dương sư, thế giới quan đột nhiên sụp đổ, có chút không chịu nổi! Hiện tại hỏi hắn, tương đương với hỏi không, nói không rõ ràng.
Thấy Mộng kiếm thánh còn muốn hỏi thăm, Dương sư than thở.
Loại chuyện này thời điểm hắn ly khai đại lục, nhìn thấy qua không ít, có vài người vẫn cho rằng bản thân là Danh Sư, thôi miên bản thân, thời gian lâu dài, sẽ tự động đưa vào nhân vật Danh Sư, để cho người ta khó phân thật giả, vị trước mắt này rất hiển nhiên chính là như vậy.
Vị lão gia kia của hắn, vừa bắt đầu đã nói bản thân là Dương Huyền, hắn tự nhiên một mực cho rằng như vậy, dần dà liền khó nhảy ra, đột nhiên tiếp nhận chân tướng, ngược lại có chút không chịu nổi.
- Nhưng...
Mộng kiếm thánh tràn đầy lo lắng.
- Không cần phải gấp, ta biết tâm tình của ngươi, nhưng muốn xác nhận vị Trương Huyền này, có phải là hắn hay không, còn cần tự mình gặp mặt mới được, nghe được tin tức nhiều hơn nữa, cũng không có bất kỳ tác dụng!
Dương sư nói.
Nói tin tức nhiều hơn nữa, cũng không thể chân chính xác nhận. Đã như vậy, còn không bằng tìm đối phương, nhìn mặt lại nói.
- Nhưng hắn... Đến cùng đi nơi nào?
Mộng kiếm thánh nói.
- Ta cũng không biết, có điều, chỉ cần tìm kiếm, nhất định có thể tìm ra dấu vết để lại...
Dương sư nói.
Bất cứ chuyện gì, đều khó có khả năng đột nhiên xuất hiện hoặc hư không tiêu thất, vị Trương Huyền này chuyên môn tìm trận kỳ, truyền tống rời đi, nhất định có địa phương muốn đi, chỉ cần truy xét kỹ càng, nhất định có thể tìm được dấu vết để lại.
- Ừm?
Dương sư cảm xúc một tiếng, đang muốn hỏi thăm Chiêm sư một chút chi tiết, đột nhiên nhíu mày, cổ tay khẽ đảo, một ngọc bài đưa tin xuất hiện ở trong lòng bàn tay.
Ngọc bài đưa tin của hắn, cùng những người khác không quá tương đồng, giống như thủy tinh, toàn thân trong suốt, trận pháp trong đó mơ hồ, dường như nắm giữ lực lượng mạnh hơn.
Ngọc bài đưa tin của Tổng bộ Danh Sư đường, bất kỳ địa phương nào trên đại lục cũng có thể tuỳ tiện đưa tin!
Chỉ là phí tổn quá cao, có thể nắm giữ cái này, đều là Danh Sư đỉnh phong nhất.
- Làm sao vậy?
Thấy vẻ mặt hắn biến hóa, đại trưởng lão nhìn lại.
- Có tin tức vị Trương Huyền kia...
Nhìn xong nội dung trên ngọc bài, Dương sư thở ra một hơi, cổ tay khẽ đảo, thu về nhẫn.
- Hắn ở đâu?
Mộng kiếm thánh vội vàng nhìn tới.
- Tổng bộ Danh Sư đường mới vừa nhận được tin tức, nói hắn giả mạo tên của ta, đại náo Băng Nguyên cung, bắt đi thiếu cung chủ của các nàng...
Dương sư nói.
- Giả mạo Dương sư? Bắt thiếu cung chủ?
Mọi người đều ngẩn ngơ.
Cái tên này rốt cuộc muốn làm gì?
Chẳng lẽ không biết trên thế giới này có Danh Sư đường, có thể trấn áp bát phương?
Không chút kiêng kỵ làm loạn như vậy, đi đến nơi nào phá hư nơi đó, có phải chán sống rồi hay không?
- Đúng vậy, xem ra, truyền tống trận là hắn dùng truyền tống đến Băng Nguyên cung... Ta muốn đi qua nhìn một chút, các ngươi ai đi? Ta sợ Tổng bộ Danh Sư đường đi qua trước, đến lúc đó, người chỉ sợ cũng không thấy được!
Dương sư nhíu mày.
Hiện tại hắn càng thêm tò mò, tên này lại chạy đến Băng Nguyên cung giả mạo hắn... Đến cùng xảy ra chuyện gì?
- Dương sư, ngươi có thể dàn xếp một chút hay không, để Tổng bộ Danh Sư đường trước không vội động thủ, hắn có khả năng chỉ là trẻ tuổi... Nhất thời hồ đồ!
Nghe được Tổng bộ Danh Sư đường có thể sẽ động thủ, Mộng kiếm thánh tràn đầy lo lắng. Tổng bộ Danh Sư đường, thiên hạ đệ nhất, một khi động thủ, Thần Tiên khó cứu.
- Điểm ấy ta hết cách rồi, trừ khi Trương gia các ngươi, Thánh Tử điện tính cả Băng Nguyên cung tất cả đều bỏ qua chuyện cũ, nếu không, Danh Sư đường nhất định phải chủ trì đại cục... Không có gì bất ngờ xảy ra, hiện tại tin tức cũng đã hội tụ đến Tổng bộ Danh Sư đường, đến cùng quyết định như thế nào, là sự tình của đại diện hội trưởng, ta nhàn vân dã hạc, không quản được!
Dương sư lắc đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận