Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thuần phục (2)

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
Dịch: My
-------------------
Trước đây, hắn đã giúp Bạo Thiên sư giải quyết mầm họa, còn thuận tiện tăng tu vi của nó lên một cấp bậc, đạt đến Thông Huyền cảnh.
Thượng Thần trưởng lão vì bảo vệ tôn tử, đối phó với bản thân mà bị khai trừ tư cách lão sư. Đó chính là gieo gió gặt bão. Nhưng dù sao cũng vì bản thân muốn kiếm một lý do cho sai lầm trước đây của tiền thân nên mới tạo ra vụ việc “Cố ý áp bức”, khiến danh tiếng của Thượng Thần triệt để vứt cho chó gặm.
Để bù đắp, trước khi đi, Trương Huyền đa giải quyết mầm họa cho Bạo Thiên sư.
Có man thú Thông Huyền cảnh bảo vệ, Thượng Thần dù bị khai trừ tư cách lão sư chắc hẳn cũng có thể sống được.
Xem như là bù đắp cho hắn vậy.
Với kinh nghiệm đó, việc mà mọi người cảm thấy khó nhất nhưng đối với Trương Huyền lại trở nên rất đơn giản.
Nghĩ tới đây, Trương Huyền nhìn sang đầy mong đợi.
- Kim Thân Thiết Tiễn Báo, ngươi đánh quyền thử xem... Khụ khụ, ý của ta là hãy công kích ta!
Vừa nãy cái tên này công kích bản thân không tạo thành thư tịch ghi lại thiếu hụt trong đầu, giờ khắc này muốn giúp hắn đột phá, nhất định phải biết tình trạng thân thể nó mới được.
“...”
Thẩm Bích Như, Vân Đào và những người khác đồng thời liếc nhau một cái, tất cả đều cạn lời.
Cái tên này đến cùng muốn làm gì?
Vân Đào đã nói ra ba phương pháp rồi, cũng không thấy hắn lựa chọn loại nào mà lại yêu cầu Kim Thân Thiết Tiễn Báo công kích...
Hắn lên cơn sao?
Cái tên này đến đứng đều không đứng lên nổi, lại còn bắt nó công kích ngươi? Chẳng lẽ còn muốn đánh nó ngoẻo luôn?
- Hống?
Kim Thân Thiết Tiễn Báo cũng choáng váng rồi.
- Nhanh lên công kích về phía ta!
Thấy nó do dự, Trương Huyền thúc giục.
Cái tên này không công kích sẽ không cách nào hình thành thư tịch. Bản thân không biết vấn đề của nó thì làm sao giúp hắn đột phá.
- Hống!
Kim Thân Thiết Tiễn Báo cúi đầu.
Nó dĩ nhiên không dám tấn công chủ nhân, hơn nữa, muốn ra tay cũng phải có sức mạnh a!
Bị đánh đến đứng không được, làm sao còn tấn công ai?
- Lúc bảo ngươi đánh ngươi không đánh, lúc không cho đánh lại nhanh nhẹn hơn người khác!
Thấy cái tên này không nhúc nhích, co lại như một con mèo nhỏ, Trương Huyền không còn gì để nói.
Vừa nãy bảo ngươi đi đánh Vân Đào, ngươi lại đuổi theo ta không tha. Hiện tại lại bày ra bộ dáng này...
Cuối cùng vẫn là man thú không nói đạo lý.
Quên đi, ta tự mình tới xem!
Trương Huyền lắc đầu một cái, tỏ ra hiền lành đi đến trước mặt Kim Thân Thiết Tiễn Báo:
- Đừng lo, ngẩng đầu lên...
Kim Thân Thiết Tiễn Báo nhấc cái đầu to lớn lên.
Những người khác cũng đồng loạt nhìn sang. Họ muốn nhìn xem đến cùng hắn muốn làm gì.
- Ừm, đúng rồi, cứ như thế...
Kim Thân Thiết Tiễn Báo rất nghe lời ngẩng đầu lên. Bỗng bàn tay Trương Huyền duỗi ra, gõ một phát xuống đầu nó.
- Hống?
Kim Thân Thiết Tiễn Báo không nghĩ tới mình đã thần phục rồi còn bị đánh. Nó u oán rống lên một tiếng, ngay sau đó thân thể to lớn lảo đảo, “Phù phù!” Ngã xuống đất, ngất đi.
- Hả?
Những người khác hai mặt nhìn nhau, tất cả mọi người đều cảm thấy sắp hôn mê.
Đây là thú sủng của ngươi đấy! Hơn nữa... không phải ngươi cần trị thương cho nó sao? Đánh ngất làm gì?
Không thèm để ý đến sự khiếp sợ của mọi người, Trương Huyền giơ tay sờ vào đầu đối phương.
Ông!
Thư viện xuất hiện một quyển sách.
Mở sách ra nhìn một lượt, Trương Huyền thoả mãn gật gật đầu, nhìn về phía Vân Đào cách đó không xa:
- Chuyện này... Nó bất tỉnh rồi, làm sao mới có thể làm tỉnh nó lại?
“...”
Mấy người Vân Đào thật sự cảm thấy sắp điên rồi.
Người người đều cho rằng ngươi hỏi phương pháp trị thương là muốn giúp thú sủng của mình trị liệu thương thế. Vậy mà vừa rồi ngươi lại đánh nó bất tỉnh.
Tất cả mọi người đều đang suy đoán mục đích hành động vừa rồi của ngươi, ngươi lại hỏi cách làm nó tỉnh lại...
Đại ca, ngươi có thể hành động theo lẽ thường không?
Ngươi đến cùng muốn làm gì? Hoàn toàn đoán không được a!
- Sao vậy? Không có cách sao? - Trương Huyền hơi nhướng mày.
- Có, có!
Vân Đào cố ngăn cản suy nghĩ muốn bứt tóc lại, vội vàng đi lên phía trước.
Hắn đã tìm hiểu rất rõ ràng tập tính của Kim Thân Thiết Tiễn Báo. Ngón tay đặt tại một chỗ, không lâu sau, quả nhiên thấy tên to xác này chậm rãi tỉnh lại.
- Hống...
Kim Thân Thiết Tiễn Báo vừa tỉnh lại lập tức nhìn về phía Trương Huyền, mí mắt giật như sắp khóc.
- Không cần như vậy. Ta hỏi ngươi, có muốn chữa khỏi thương thế ngay lập tức hay không? Hơn nữa thực lực đột phá đến Thông Huyền cảnh?
Không để ý tới biểu cảm u oán của đối phương, Trương Huyền mở miệng:
- Đồng ý thì đừng nói nhảm, không đồng ý, ta lập tức rời đi. Ngươi vẫn là bá vương trong núi rừng, ta vẫn là chính ta, coi như ngươi chưa từng thần phục ta!
Cái tên này không thể nhanh chóng khôi phục thương thế thì cũng thành vô dụng, cũng không cần tiếp tục dây dưa.
- Hống!
Tuy rằng chần chờ một chút nhưng Kim Thân Thiết Tiễn Báo vẫn gật đầu một cái.
- Đồng ý là tốt rồi!
Trương Huyền gật gù, trong nháy mắt đi tới trước mặt Kim Thân Thiết Tiễn Báo, đập vào thân thể to lớn của nó.
Ba ba ba ba ba!
Liên tục ba mươi sáu tiếng động khẽ vang lên. Mỗi một lần đều vỗ vào một huyệt đạo trên thân Kim Thân Thiết Tiễn Báo. Đồng thời, một luồng chân khí tinh khiết thuận theo đó đi vào.
- Chuyện này...
Những người khác không rõ chuyện gì đang xảy ra, nhưng Vân Đào sắp trở thành thuần thú sư liếc mắt lập tức nhìn ra hắn đang làm gì!
- Không phải hắn không hiểu gì về thuần phục thú sao? Làm sao có thể nhận biết chính xác các huyệt đạo trên người Kim Thân Thiết Tiễn Báo như vậy?
Vân Đào há hốc miệng, toàn thân run rẩy.
Cấu tạo của cơ thể man thú và nhân loại hoàn toàn khác nhau, vì vậy đương nhiên phương pháp tu luyện cũng hoàn toàn khác nhau. Bình thường, một người không hiểu gì về thuần phục thú có thể tìm được huyệt đạo trên người đối phương đã rất tốt rồi.
Qua tiếp xúc lúc trước, hắn biết người trước mắt này tuyệt đối một chữ cũng không biết về thuần thú sư. Nhưng... người một chữ cũng không biết này có thể dễ dàng điểm trúng huyệt vị trên cơ thể man thú!
Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?
Hơn nữa... Hắn điểm vào những huyệt đạo này để làm gì?
Lẽ nào thật sự giống như hắn nói sẽ giúp đối phương đột phá đến Thông Huyền cảnh?
Thật hay giả?
Việc này đến cả chính thức thuần thú sư cũng không thể làm được.
Khi hắn còn đang kinh ngạc trong lòng, Trương Huyền ở phía trước đã điểm xong tất cả huyệt đạo. Giờ khắc này, chân khí tinh khiết đang điên cuồng lao nhanh dọc theo kinh mạch thô to trong cơ thể Kim Thân Thiết Tiễn Báo.
Hô!
Trương Huyền ngừng lại lau một chút mồ hôi trên đầu.
Quả nhiên, gia tăng tu vi giúp man thú không giống nhân loại.
Hình thể cái tên này thực sự quá to lớn, vì vậy chân khí cần thiết cũng gấp mấy lần loài người. Nếu không phải là hắn tu luyện Thiên Đạo Thần Công có chân khí tinh khiết hùng hậu, đừng nói trợ giúp đối phương gia tăng tu vi, e rằng chính hắn sẽ bị rút khô chân khí, trực tiếp lăn quay tại chỗ.
Dù vậy, lần này cũng làm cho hắn hao tổn hơn nửa chân khí, cơ thể cảm thấy có chút thoát lực.
Kẽo kẹt! Kẽo kẹt!
Hắn dừng lại, trong cơ thể Kim Thân Thiết Tiễn Báo đang phát ra âm thanh giống như đậu rang.
Trong hoàn cảnh bình thường, thực lực và thiên phú của man thú được quyết định bởi chủng tộc, trừ phi huyết mạch tiến hóa, bằng không rất khó có tiến bộ.
Suy cho cùng, tuy rằng linh trí của chúng nó vượt xa dã thú, nhưng so sánh với nhân loại vẫn còn kém xa tít tắp, không cách nào tu luyện công pháp như con người.
Chính vì như thế, dù chính thức thuần thú sư muốn giúp thú sủng của mình tiến bộ cũng khó có thể làm được.
Nhưng... Trương Huyền lại khác. Sự khác nhau giữa các cấp bậc man thú chính là huyết mạch tinh khiết. Trong khi đó, Thiên Đạo chân khí trong cơ thể hắn có thể rửa sạch tạp chất trong huyết mạch, tăng cường độ tinh khiết.
Tạp chất trong huyết mạch giảm bớt thì đẳng cấp của man thú sẽ tăng lên, từ dó thực lực cũng tự nhiên tăng cường.
Ầm ầm!
Âm thanh giòn giã vang lên trong cơ thể Kim Thân Thiết Tiễn Báo kéo dài không lâu. Chẳng mấy chốc, cơ thể tên này cấp tốc bành trướng giống như quả bóng bị thổi căng, từ trước đó dài bốn, năm mét đã biến thành sáu, bảy mét. Khí chất toàn thân nó cũng phát sinh biến hóa to lớn, càng mạnh mẽ hơn, khủng bố hơn.
Thịch thịch thịch!
Áp lực mà nó tỏa ra làm cho Vân Đào và những người khác đồng loạt lùi về phía sau với sắc mặt tái nhợt.
- Chuyện này...
Bọn họ dù có ngốc cũng nhận ra cái tên to xon trước mắt này vừa đột phá!
Chỉ cần ngẫu nhiên vỗ vài cái đã giúp Kim Thân Thiết Tiễn Báo Ích Huyệt cảnh đột phá đến Thông Huyền cảnh?
Vân Đào chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, không thể tin được.
Hắn quanh năm đều sống ở Thú đường nên biết sự khó khăn trong việc giúp man thú thăng cấp huyết mạch.
Ngay cả nội đường nhị tinh thuần thú sư bỏ ra công sức mấy năm cũng chưa chắc làm được!
Cái tên trước mắt này lại có thể hoàn thành chỉ trong mấy hơi thở?
Đến cùng xảy ra chuyện gì?
Không chỉ riêng hắn, đôi mắt đẹp của Thẩm Bích Như ở một bên cũng trợn tròn, môi đỏ mở ra khó có thể khép lại.
Sớm đoán được Trương lão sư có thể sẽ làm ra những việc ngoài dự đoán của mọi người, nhưng sự việc trước mắt vẫn làm cho nàng choáng váng. Hành động của hắn... không khỏi quá ngoài dự đoán đi!
Dễ dàng để cho Kim Thân Thiết Tiễn Báo đột phá...
Coi như danh sư bình thường cũng không làm được đi!
Cái tên này đến cùng học được những gì từ Dương sư?
Hô!
Trong ánh mắt hoảng sợ của mọi người, Kim Thân Thiết Tiễn Báo rốt cục hoàn thành huyết mạch tiến hóa, thực lực cũng triệt để vững chắc, đạt đến Thông Huyền cảnh sơ kỳ.
Hống!
Thực lực tăng lên dữ dội, thương thế bên trong cơ thể quả nhiên khỏi hẳn. Nó đột nhiên đứng dậy, gầm lên một tiếng vang tận mây xanh.
Hống xong, Kim Thân Thiết Tiễn Báo nằm xuống bên cạnh Trương Huyền trước mặt, trong mắt nó mang theo sùng bái cùng quyến luyến, không còn chút nào hoài nghi.
Trước đó, Trương Huyền vô cớ đánh nó bất tỉnh, nó còn cân nhắc xem có nên chuyển một chủ nhân khác hay không. Bây giờ mới biết, thủ đoạn của chủ nhân vô cùng vô tận.
Từ giờ phút này, nó đã thực tâm thần phục, trung thành tuyệt đối.
- Nếu đột phá xong rồi thì chúng ta lên đường đi!
Trương Huyền tung người ngồi lên lưng Kim Thân Thiết Tiễn Báo và ra hiệu cho Thẩm Bích Như leo lên. Sau đó, hai người tiếp tục đi đến Thú đường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận