Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Tiên sư gặp từ chối, hóa thành tiếng chuông rên rỉ

Liên minh vạn quốc, Danh Sư Đường, điện nghị sự.
- Chuyện lần này, nói vậy mọi người đều biết. Hi vọng các vị có thể dốc hết toàn lực, không nên làm giảm sút danh tiếng của chúng ta!
Một lão nhân ngồi ngay ngắn ở chỗ ngồi chính giữa, gương mặt lạnh lùng, bàn tay lớn phất một cái.
Đường chủ Danh Sư Đường của liên minh vạn quốc, danh sư tứ tinh đỉnh phong, Khang Cảm đường chủ.
- Đường chủ yên tâm, chúng ta sẽ dốc hết toàn lực, tìm kiếm thí sinh thích hợp, sẽ không làm giảm sút danh tiếng liên minh vạn quốc chúng ta!
- Tô trưởng lão, Lăng trưởng lão nghe nói Hiên Viên vương quốc bên kia xuất hiện một thiên tài, mấy ngày trước đã chạy tới đó!
- Bạch trưởng lão, Lộc trưởng lão, nghe nói Trì Viễn vương quốc bên kia có thiên tài sát hạch thành công, tám ngày trước đã đi qua!
...
Trong phòng rất nhiều lão nhân đều trả lời.
Những lão nhân này đều mặc trường bào danh sư đặc biệt, trước ngực gắn huy hiệu ghi chú đẳng cấp, tệ nhất cũng là nhị tinh, cao hơn còn có tam tinh, tứ tinh, phản xạ ra ánh sáng, khiến người ta lóa mắt.
- Vậy là tốt rồi. Chuẩn bị trước, ứng phó thật tốt. Trước kia liên minh vạn quốc chúng ta đều ở lót đáy, lần này nhất định phải khiến cho bọn họ nhìn thấy, thiên tài của chúng ta không kém chút nào!
Đường chủ hừ một tiếng, gật đầu.
- Ừ...
Mọi người lên tiếng, đang muốn nói tiếp, một tiếng chuông đột nhiên vang lên.
Mang theo tiếng rên rỉ, giống như xuất hiện biến cố gì to lớn.
Coong coong coong!
Ngay sau đó vô số tiếng chuông liên tiếp vang lên.
- Chuyện gì xảy ra?
Khang đường chủ đột nhiên đứng phắt dậy.
- Vị trí phương hướng kia là... Phong Sư điện!
Liếc mắt thoáng nhìn, hiểu rõ phương hướng âm thanh truyền đến, một vị danh sư biến sắc, la lên.
- Xem thử!
Đám người Khang đường chủ không thể tiếp tục kìm chế được, vội vàng liền xông ra ngoài, đi tới Phong Sư điện. Vừa đẩy cửa nhìn lại, chỉ thấy vô số bài vị tiên sư không ngừng rung lên, giống như gặp phải chuyện gì thương tâm, không ngừng rên rỉ. Từng khí tức đặc biệt, quay xung quanh, bồi hồi giống như sấm rền, gào thét không dừng.
- Đây là... Tiên sư gặp cự tuyệt, hóa thành tiếng chuông rên rỉ?
Biến sắc, thân thể Khang đường chủ thoáng lảo đảo một cái, thiếu chút nữa ngã sấp xuống.
- Tiên sư gặp cự tuyệt? Có ý gì?
Thấy hắn thất thố như vậy, một vị danh sư không nhịn được hỏi lên.
- Sát hạch danh sư thành công, cần phải được tiền bối tán thành. Rất nhiều người đều coi đây là vinh dự!
Khang đường chủ giải thích.
Mọi người gật đầu.
Đây là chuyện danh sư đều biết. Sát hạch đẳng cấp càng thấp, tiền bối tán thành càng nhiều, đại biểu sau đó thành tựu lại càng lớn, cũng lại càng đáng tự hào.
- Làm danh sư, chúng ta đều biết, lão sư có thể lựa chọn học sinh, học sinh cũng có thể lựa chọn lão sư!
Khang đường chủ nói đến đây, nắm đấm nhất thời xiết chặt, hình vẫn không dám tin tưởng:
- Các đời trước có thể tán thành vãn bối, đồng thời... cũng sẽ gặp phải từ chối!
- Từ chối? Tiền bối tán thành, chẳng những là vinh dự, cũng có thể ban tặng khí tức đặc biệt, khiến cho tâm cảnh nâng cao. Có người sẽ từ chối sao?
Tất cả mọi người sửng sốt, đều trợn tròn mắt.
Tiền bối tán thành, đại biểu cho vinh dự vô thượng không nói, quan trọng hơn chính là, có thể trợ giúp tâm cảnh nâng cao. Có người từ chối? Có ý gì?
- Đúng, có người sẽ từ chối! Dung hợp khí tức ban cho, chẳng khác nào in lại ý niệm của vị tiền bối này, và nắm giữ nghĩa nửa lão sư với hắn. Các vị cũng biết, tình nghĩa nhận được, chẳng khác nào dính vào nhân quả, phải có hồi báo mới có khả năng hoàn chỉnh. Một ít cấp thiên tài, không muốn tiếp nhận loại tình nghĩa này, liền trực tiếp từ chối!
Khang đường chủ nói.
- Điều này...
Mọi người ngây người.
Người người như bọn họ, mỗi ngày vẫn nằm mơ muốn khiến cho tiền bối tán thành, lại có người từ chối... Rốt cuộc làm sao làm được?
- Bài vị của tiền bối, mặc dù chỉ là một tàn niệm, lại ẩn chứa tinh thần của bọn họ khi còn sống. Bị hậu bối từ chối, tự nhiên rên rỉ không dừng! Chính là loại tình huống trước mắt này, tiên sư gặp cự tuyệt, hóa thành chuông rên rỉ! Những điều này ta cũng chỉ thấy qua ở trong sách, không nghĩ tới... là thật!
Sắc mặt Khang đường chủ trở nên trắng bệch:
- Mấu chốt nhất chính là... Nhiều bài vị như vậy đồng thời rên rỉ, cho thấy... Những tiền bối đồng thời tán thành người kia, kết quả bị... cự tuyệt!
- Nhiều tiền bối như vậy đồng thời tán thành sao?
- Điều này... Loại chuyện này làm sao có thể?
Tất cả mọi người giật nảy mình, thiếu chút nữa thì lập tức ngất đi.
Liên minh vạn quốc mấy trăm năm qua, thiên tài nổi danh nhất là Khương Tử Kiệt, cũng chỉ được bảy vị tiền bối tán thành. Ai vậy? Thoáng một cái nhận được tất cả tiền bối tán thành. Mấu chốt nhất chính là... còn từ chối?
Ta nghe nhầm sao?
tất cả danh sư Danh Sư Đường của liên minh vạn quốc, môi đều run rẩy, vẻ mặt phát điên.
- Điều tra tỉ mỉ cho ta, khẳng định ở bên trong liên minh vạn quốc chúng ta. Bằng không, không có khả năng xuất hiện loại chuyện như vậy! Một vị thiên tài khiến cho các hiền bái phục, tất cả tán thành, nếu như có thể mời đi theo, tuyệt đối có thể tạo thành chấn động...
Hai mắt Khang đường chủ tỏa ra ánh sáng, đang muốn tiếp tục phân phó, mặt đất đột nhiên chấn động.
Xôn xao!
Chỉ thấy bức tượng của Khổng sư ngay phía trước cũng run rẩy kịch liệt, không ngừng rên rỉ.
- Khổng sư rên rỉ? Lẽ nào... Khổng sư cũng bị cự tuyệt?
Tất cả mọi người ngây người tại chỗ, giống như gà gỗ.
Khang đường chủ cũng mở miệng, câu nói kế tiếp, lại cũng nói không nên lời.
...
- Cái này... thật sự không cần phải để ý tới sao?
Thấy đám người Khương đường chủ xoay người rời khỏi, cũng không để ý tới bức tượng của Khổng sư bị bài vị tiền bối bị đè ở phía dưới, Trương Huyền không nhịn được cảm thấy kỳ quái.
Đây chính là bức tượng của lão sư thiên hạ, bài vị của vô số tiền bối, thế nào...
- Danh sư nhìn thấu bản chất của sự vật, trọng ý không trọng hình. Đối với Khổng sư và tiền bối kính ngưỡng ở trong lòng, mà không phải ở trên những bài vị này. Nếu không, bài vị ngã xuống, vốn chính là bất kính lớn, thế nào còn có thể có vãn bối cam tâm tình nguyện chờ? Yên tâm đi, Danh Sư Đường có thợ thủ công đặc biệt chịu trách nhiệm sửa chữa. Chắc hẳn không bao lâu, là có thể khiến cho Phong Sư điện, lại hoàn hảo như lúc ban đầu!
Khương đường chủ giải thích.
- Trọng ý không trọng hình?
Trương Huyền gật đầu.
Nói như vậy, ngược lại không tệ.
Danh sư hắn biết, đám người Lưu Lăng, Trang Hiền, Khương Thư, cũng không lấy danh sư làm cái gì cao giá, ngược lại và người bình thường như nhau, gặp phải đối, trực tiếp thừa nhận, gặp phải sai, mở miệng phản bác.
Thuận ý thì làm, hài lòng vì chuyện.
Biết đối phương hiểu hắn đánh nát bức tượng của Khổng sư cũng là hành vi vô tâm, lúc này hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
Một đường đi tới, chỉ chốc lát bọn họ đã đi tới phòng nghị sự.
- Ta hiện tại giới thiệu cho các ngươi một chút, hai vị này là danh sư tứ tinh đến từ liên minh vạn quốc, Tô sư, Lăng sư!
Mọi người ngồi vào chỗ của mình, Khương đường chủ giới thiệu.
- Danh sư tứ tinh?
Trương Huyền, Mạc Hoằng Nhất sửng sốt, đồng thời bị dọa cho giật mình.
Trước đó bọn họ đều cho rằng hai người này là danh sư nhất tinh từ vương quốc khác qua. Dù thế nào cũng không nghĩ tới, lại là tứ tinh...
Nhất là Trương Huyền, cảm thấy mặt cũng xanh rờn.
Trước đó, hắn lại từng quát mắng đối phương.
- Hai vị thiên tư ngang dọc, sau này trở thành danh sư tứ tinh, chỉ là vấn đề thời gian, không cần thiết câu nệ!
Tô sư mỉm cười, nhìn qua:
- Trương sư, tại hạ có một yêu cầu quá đáng, không biết có tiện hay không?
- Tô sư mời nói!
Biết đối phương là danh sư tứ tinh, Trương Huyền không dám cao giá, cung kính ôm quyền.
Danh sư tứ tinh, không chỉ có lượng tri thức uyên bác, quan trọng nhất chính là tu vi cao thâm!
Muốn trở thành danh sư tam tinh, ít nhất phải nắm giữ thực lực cấp Chí Tôn. Tứ tinh... Sợ rằng tu vi đã đạt được Chí Tôn trở lên.
- Nghe nói Dương sư lại ở vương thành. Không biết ta và Lăng sư, có thể bái kiến một chút hay không?
Tô sư nói.
- Bái kiến... Dương sư?
Khóe miệng Trương Huyền giật một cái, thiếu chút nữa ngất đi.
Làm gì có Dương sư nào... Phía sau người lão sư này, chính là chính hắn!
Hai vị danh sư tứ tinh, muốn đi bái kiến, làm sao bây giờ?
Lừa gạt Khương Thư, cũng tốn sức của chín trâu hai hổ. Đối phương lại là danh sư tứ tinh, muốn lừa gạt, sợ rằng không đơn giản như vậy!
Chỉ sợ cho dù tính cả hắn dùng ra năng lực ngụy trang sư, đối phương cũng có thể nhìn ra một chút.
- Thế nào? Không có thuận tiện sao?
Tô sư nhìn qua.
- Ngược lại không phải vậy. Chỉ là gia sư... luôn luôn di chuyển không ngừng. Ngay cả ta cũng không biết ở nơi nào...
Trương Huyền vội vàng giải thích:
- Như vậy đi, gia sư một khi xuất hiện, ta lại bẩm báo!
- Ừ! Vậy làm phiền Trương sư!
Tô sư mỉm cười.
Mặc dù là danh sư tứ tinh, hai người không có bất kỳ cảm giác cả vú lấp miệng em nào, ngược lại mang theo sự hòa ái.
Theo lời đồn đại, danh sư càng lợi hại càng là như vậy.Bbằng không, cũng không có khả năng rất nhanh thu được học sinh tán thành, học tập thật tốt tri thức.
- Được rồi, các ngươi sát hạch xong, ta cũng sẽ không vòng vo nữa. Ta và Lăng sư lần này tới đây, thứ nhất, là bởi vì thành tích sát hạch của Trương sư quá mức kinh người, muốn đích thân tới xem thử một chút. Thứ hai, còn có một việc, có khả năng cần phải nhờ hỗ trợ!
Thấy hắn đáp ứng, Tô sư không tiếp tục rầu trong vấn đề này rĩ, vuốt râu, nói.
- Tô sư có việc phân phó là được. Danh Sư Đường của Thiên Vũ vương quốc chúng ta có thể làm được, nhất định sẽ dốc hết toàn lực!
Khương đường chủ vội hỏi.
Trước không nói, đối phương là thượng cấp của hắn. Cho dù không phải, danh sư tứ tinh cũng có tư cách ra lệnh cho bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận