Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chưởng pháp từ trên trời rơi xuống!

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

Trương Cửu Tiêu khóc.
Là khóc thật.
Thân là con em gia tộc, gặp qua vô số thiên tài, biết rõ thiên tài đáng sợ, bị
loại người này đả kích, có thể rất nhanh khôi phục lại, nhưng bị binh khí bản
thân luyện hóa đánh một trận, mấu chốt còn uy hiếp hắn, lại không sao bình
tĩnh...
Để cho hắn tràn đầy tan vỡ, đau lòng không cách nào hô hấp.
Đây là binh khí của ta sao?
Nghe cái tiết học, còn phản bội sao?
Tràn đầy phiền muộn, nhịn không được nghe một chút, vừa nghe xong, chân khí
trong cơ thể nhịn không được dựa theo đối phương nói vận chuyển.
- Cái này... phương pháp tu luyện thật lợi hại, đặt ở gia tộc cũng được cho
là cao cấp nhất... lại trực tiếp truyền ra?
Trương Cửu Tiêu lắc lư.
Con em gia tộc, nhãn lực tự nhiên là có.
Nội dung đối phương giảng giải, không có chút nào biến hoá, rồi lại trực chỉ
hạch tâm Đại Đạo, có thể làm cho người tu luyện càng thêm nhẹ nhõm, càng thêm
như ý... Chỉ bằng vào điểm này, liền mạnh hơn không biết bao nhiêu pháp quyết.
- Không được, không thể tiếp tục nghe, nếu không ta khẳng định cũng sẽ được
ân huệ, trở thành học sinh của hắn...
Cảm giác ánh mắt có chút mê ly, Trương Cửu Tiêu nghiến răng.
Tuy tâm cảnh của hắn so với Trương Huyền không tính là gì, nhưng so với Danh
Sư thất tinh bình thường, cường đại hơn thật sự nhiều lắm, hơn nữa cách đối
phương khá xa, cho dù Sư Ngôn Thiên Thụ lợi hại, nhưng còn có thể bảo trì
thanh tỉnh.
Cố nén dục vọng nghe tiếp, giùng giằng từ trên tường đi ra, đang nghĩ làm sao
phá hư đối phương giảng bài, chỉ thấy một nữ tử mông cối xay đi tới.
- Tới đây đỡ ta một chút...
Quẩy người một cái, không có đứng lên, thở ra một hơi, Trương Cửu Tiêu gọi.
Hắn biết rõ nữ tử trước mắt này, là người hâm mộ trung thực, đối với hắn mê
luyến đến tình trạng điên cuồng, đừng nói bảo đối phương đỡ thoáng một phát,
coi như nhìn một cái, cũng hưng phấn rất nhiều ngày.
Ba!
Xòe bàn tay ra, đang chờ đối phương kích động nhảy loạn, chỉ cảm thấy ngực tê
rần, một nắm đấm thẳng tắp đập tới khuôn mặt của hắn.
Vèo!
Lần nữa bay ngược ra, đụng vào trên vách tường, từng ngụm từng ngụm thổ huyết.
- Câm miệng, lần sau lại thấy ngươi quấy rầy Trương Sư giảng bài nữa, ta thấy
ngươi một lần đánh một lần!
Hừ lạnh một tiếng, cối xay lần nữa lắc mông chậm rãi đi xa.
- ...
Trương Cửu Tiêu.
Binh khí phản bội, không nghĩ tới người hâm mộ trung thành nhất cũng phản bội,
vị Trương Huyền này, đến cùng có ma lực gì?
Phiền muộn sắp thổ huyết, lần nữa nghe một lát, lần này rút cuộc không chống
lại được, chân khí trong cơ thể lập tức dựa theo đối phương nói vận chuyển.
Lực lượng cùng khí tức bởi vì bị thương mà tổn thương, cũng rất nhanh khôi
phục...
Tu luyện càng nhiều, càng cảm thấy ảo diệu, ánh mắt dần dần mê ly...
- Tốt rồi, hôm nay liền giảng đến đây! Nếu có nghi vấn gì, sau khi tan học,
có thể tới hỏi ta!
Không biết qua bao lâu, khoát tay áo, thanh âm của Trương Huyền chấm dứt.
- Vâng, lão sư!
Trên vạn Danh Sư của Chiến Sư đường đồng loạt quỳ gối, từng cái thật lòng khâm
phục.
Cho dù vị Trương sư này giảng bài không lâu, nhưng lại làm cho bọn họ được ích
lợi không nhỏ, về sau tất nhiên có thể tu vi tăng nhiều.
Trương Cửu Tiêu cũng quỳ xuống, không chần chờ chút nào.
- Đã xong...
Chứng kiến mọi người như vậy, biết rõ lại để cho bọn họ ngăn trở là không thể
nào, Cẩu Đường Chủ thoáng cái như già mấy trăm tuổi.
Danh Sư đường của Thanh Nguyên đế quốc, hơn vạn Danh Sư, vốn tưởng rằng có thể
thành công ngăn cản đối phương, để cho đối phương không cách nào thành công,
kết quả... Người ta nói một tiết học, toàn bộ biến thành đệ tử...
Biết sớm nghịch thiên như vậy... sẽ không giúp đỡ Điền Thanh nói chuyện.
- Đến phiên các ngươi...
Lòng đang tràn đầy phiền muộn, chợt nghe thanh âm của thanh niên tiếp tục vang
lên, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Trương Huyền đang nhìn hắn cùng Điền Thanh
Phó đường chủ.
Xông đường cửa thứ nhất, là khiêu chiến tất cả Danh Sư của Danh Sư Đường, hiện
tại tất cả Danh Sư đã thành đệ tử của đối phương... Chỉ còn lại có hắn cùng
hai vị Phó đường chủ.
Ngô sư lại giao hảo với đối phương, chắc chắn sẽ không xuất thủ... Nói cách
khác, chỉ còn lại có hắn cùng Điền Thanh.
- Nếu như đến trình độ này, ta và ngươi chiến một trận...
Dứt bỏ phiền muộn trong lòng, Cẩu Đường Chủ phun ra một ngụm trọc khí.
Dù sao mất mặt cũng ném thành như vậy, không quan tâm ném nhiều một ít.
Bất kể nói thế nào, hắn cũng là cường giả Xuất Khiếu Cảnh, tuy không có trải
qua Lôi Kiếp, không tính là Xuất Khiếu chính thức, nhưng thực lực tuyệt không
phải Điền Thanh, Ngô sư có thể so sánh!
- Điền Thanh, ngươi ở một bên nhìn xem, không nên động thủ, coi như Danh Sư
Đường chúng ta thua, cũng không thể đánh mất tôn nghiêm!
Thấy Điền Phó Đường Chủ cũng rục rịch, Cẩu Đường Chủ hừ một tiếng.
Đường đường Danh Sư thất tinh đỉnh phong, động thủ với một Danh Sư lục tinh,
đủ xấu hổ chết người ta rồi, hai cái chung một chỗ vây công mà nói, thật sự
không mặt mũi gặp người.
- Vâng!
Trong mắt hiện lên một đạo lãnh ý, Điền Thanh không biết nghĩ cái gì, không
nói thêm gì nữa.
- Trương Sư, cho dù Cẩu Đường Chủ không có vượt qua Lôi Kiếp, không tính là
cường giả Xuất Khiếu Cảnh chính thức, nhưng thực lực không phải là ta có thể
chống lại, thời điểm đối chiến, ngươi phải cẩn thận...
Đi vào địa phương cách Cẩu Đường Chủ không đến mười thước, thanh âm của Ngô sư
lặng lẽ vang lên bên tai.
Chuyện ngày hôm nay hắn nhìn ở trong mắt, bất luận đúng sai, mặc kệ phát sinh
chuyện gì, Trương Sư tuyệt đối không thể xảy ra vấn đề.
- Ân!
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
Cường giả Xuất Khiếu Cảnh, chia làm ngụy Xuất Khiếu cùng Xuất Khiếu chính
thức, người trước là chỉ Nguyên Thần có thể thoát ly nhục thân, nhưng không có
trải qua Lôi Kiếp.
Không có trải qua Lôi Kiếp rèn luyện, coi như Nguyên Thần cường đại, cũng có
cực hạn nhất định, thật giống như Trương Huyền không có trải qua Phong Thánh
kiếp mà nói, sức chiến đấu tuyệt đối không có khả năng đạt tới tình trạng như
thế.
Hình Đường chủ chính là ngụy Xuất Khiếu, thực lực cường đại hơn nửa bước Xuất
Khiếu, nhưng so với Xuất Khiếu cảnh sơ kỳ chính thức còn có khoảng cách nhất
định.
Dù vậy, cũng cực kỳ đáng sợ, có thể điều động hoàn cảnh cùng không gian chung
quanh, khiến người ta khó lòng phòng bị.
- Ra tay đi!
Biết rõ vị trước mắt này, hẳn là ngoại trừ Lạc Thừa Tân, là đối thủ cường đại
nhất, ánh mắt Trương Huyền ngưng trọng.
Phần phật!
Cũng không nói chuyện, ánh mắt của Cẩu Đường Chủ nheo lại, hai tay khẽ đảo,
lăng không ép tới.
Chưởng lực của hắn cũng không hùng hậu, chân khí thoạt nhìn cũng không hùng
hồn, nhưng mà phối hợp thêm Nguyên Thần lực, không gian bốn phía giống như bị
đọng lại, trở nên sền sệt.
- Xuất Khiếu cảnh điều khiển không gian, khiến người ta hành động khó khăn,
nếu như ta không học tập Diễn Không Thiên Thư, khả năng còn không có xuất thủ,
đã bị giam cầm trong đó, không cách nào nhúc nhích...
Cảm nhận được cảnh vật chung quanh biến hóa, trong lòng Trương Huyền cảm khái.
Cường giả Xuất Khiếu Cảnh không hổ là tồn tại cao nhất của Thanh Nguyên đế
quốc, coi như không có trải qua Lôi Kiếp, cũng không phải thực lực như hắn có
thể chống lại.
- Lui!
Không vui không buồn, không có chút tâm tình chấn động nào, bàn chân vẽ một
cái, thẳng tắp lui về phía sau.
Không có đạt tới Xuất Khiếu chính thức, phạm vi khống chế sẽ có hạn chế, chỉ
cần có thể thoát ly, liền không bị ảnh hưởng chút nào.
- Lui được không?
Cười lạnh một tiếng, Cẩu Đường Chủ lăng không trảo một cái, mọi người cảm thấy
toàn bộ không gian như sụp đổ, tốc độ lui về phía sau của Trương Huyền lập tức
chậm lại.
Võ kỹ, Hổ Khiếu cầm nã thủ!
Mặc dù chỉ là võ kỹ Thánh Vực sơ kỳ bình thường, nhưng ở trong tay đối phương
lại thi triển ra uy lực vượt qua trung kỳ.
Xì xì xì!
Chân khí hình thành luồng khí xoáy, tựa như một cái lồng giam rơi xuống.
Cảm thấy thân thể dính nhớp, tốc độ lui về phía sau của Trương Huyền lần nữa
giảm bớt.
Lúc trước một cái hô hấp, có thể rời khỏi hơn mười mét, hiện tại khả năng ngay
cả nửa mét cũng lui không được.
- Không hổ là Danh Sư...
Cảm khái một tiếng, Trương Huyền đột nhiên đình chỉ lui về phía sau, thân thể
nhoáng một cái, người đã biến mất.
- Nguy rồi!
Thấy lực lượng của mình cầm không, đồng tử co rụt lại, Cẩu Đường Chủ đang muốn
nói chuyện, lại chứng kiến một bóng người đột ngột xuất hiện ở trước mắt, bàn
tay nhẹ nhàng ấn xuống.
Đối phương lại có thể mượn nhờ lực lượng đại cầm nã thủ của hắn, thừa cơ cận
thân.
Bất quá, thực lực của hắn cũng không chỉ như thế.
- Cường giả Xuất Khiếu Cảnh bị cận thân, có thể nói hẳn phải chết không thể
nghi ngờ! Bất quá, thực lực như ngươi có thể tiến tới sao?
Cười lạnh liên tục, mi tâm có một đạo hào quang lập loè, Nguyên Thần của Cẩu
Đường Chủ hiển hiện ở trên không trung, thời gian nháy con mắt, Trương Huyền
giống như bị giam cầm, rõ ràng bàn tay cách đối phương chỉ có không đến nửa
mét, nhưng lại không cách nào đến gần.
- Đây là thực lực của Xuất Khiếu cảnh?
Các đốt ngón tay trắng bệch, Trương Huyền rốt cuộc rõ ràng chênh lệch với đối
phương.
Mặc dù hắn học được Diễn Không Thiên Thư, đối với không gian đã có nhất nghiên
cứu định được, nhưng thực lực so sánh với loại cường giả này, dùng sức mạnh
còn là làm không được.
- Xem ra... Đây chính là cực hạn của ta!
Biết cực hạn của mình ở nơi nào, Trương Huyền không thăm dò nữa, khiếu huyệt
toàn thân trong nháy mắt tựa như nổ tung.
Chân khí hùng hồn, theo huyệt đạo phun ra, hai tay như biến thành ngàn vạn,
lẫn nhau chồng lên, mãnh liệt đánh ra.
- Thiên Thủ Như Lai chưởng? Uy lực của chiêu này làm sao sẽ mạnh như vậy?
- Giống như chiêu này được cải biến rồi, nếu không tuyệt sẽ không có loại uy
lực này...
Các Danh Sư nhận ra chiêu chưởng pháp này, tất cả đều sững sờ.
Thiên Thủ Như Lai chưởng, là võ kỹ Thánh Vực trung phẩm, cho dù có thể làm cho
người đánh ra trăm chưởng, hình dáng như thiên thủ, nhưng trên thực tế bởi vì
lực lượng phân tán, lực lượng mỗi một chưởng không phải rất mạnh, gặp được đối
thủ thực lực mạnh hơn mình, nhiều nhất đưa đến tác dụng mê hoặc, không có hiệu
quả quá lớn.
Nhưng Trương Sư thi triển hoàn toàn bất đồng, mỗi một chưởng đều lực lượng
cường đại, tựa như mang theo khí tức hủy diệt thiên địa, đừng nói đồng cấp,
coi như là Nguyên Thần Cảnh đỉnh phong đụng phải, cũng có thể bị đánh bại ngay
tại chỗ!
- Đột nhiên bộc phát ra nhiều chưởng như vậy... Cần chân khí hùng hậu như thế
nào?
Một vị Danh Sư nhịn không được hô lên.
Mọi người đồng thời trầm mặc, từng cái cảm thấy yết hầu phát khô.
Đúng vậy, trong nháy mắt đánh ra trên trăm chưởng, mỗi một chưởng đều bảo trì
lực lượng đỉnh phong, chiêu này... Coi như là học được, cũng không có chân khí
duy trì.
Bởi vì tất cả chân khí trong cơ thể chung vào một chỗ, cũng chưa đủ bộc phát
ra nửa chiêu.
Hí...iiiiii á!
Lực lượng hung mãnh trùng kích, không gian bốn phía bị giam cầm như tơ lụa bị
xé rách, Trương Huyền nhẹ nhàng nhảy ra, thoát ly Nguyên Thần khống chế, bay
đến không trung.
Ngón cái ngón giữa xiết chặt, bàn tay khẽ đảo, mãnh liệt nhấn xuống một cái.
Ầm ầm!
Một chưởng ấn thật lớn phá không mà đến, thẳng tắp đánh về phía Nguyên Thần
của Cẩu Đường Chủ.
- Cái này, cái này...
Thấy một màn như vậy, Trương Cửu Tiêu ở đằng sau đám người sắc mặt trắng nhợt,
nhìn về phía một vị Danh Sư ở bên người:
- Ngươi có nhớ trong Danh Sư đường, có chưởng pháp nào từ trên trời giáng
xuống không?
- Không nhớ rõ!
Vị Danh Sư này lắc đầu.
- ...
Trương Cửu Tiêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận