Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Nhìn trộm vô tội

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
----------------
Không có trả lời Trương Huyền, mà đi tới trước mặt Khinh Giáp Trùng, nhìn kỹ một hồi, thanh niên có chút không dám tin tưởng.
Năng lực thôi diễn của hắn, đã đạt đến bát tinh, không ít chuyện đều có thể xem bói ra, không sai chút nào, côn trùng trước mắt này, trước đó tính qua nhiều lần, đều là thọ chung mà chết, sao nói nổ liền nổ?
Cái gọi là sống lâu trăm tuổi chỉ là hư từ mà thôi, đương nhiên không phải như đối phương nói, ngày hôm nay vừa vặn một trăm tuổi!
Hơn nữa xem như thật sự là loại tình huống này, cũng không có khả năng mới nói xong, liền trực tiếp nổ thành bột phấn.
Đứng tại chỗ rầu rĩ một hồi, thực sự không hiểu đến cùng chuyện gì xảy ra, lúc này mới không suy nghĩ nhiều, tiếp tục mang theo hai người đi thẳng về phía trước.
Chỉ chốc lát, đi tới một căn phòng, còn chưa kịp gõ cửa, liền nghe bên trong có thanh âm vang lên:
- Vào đi!
Ngay sau đó cửa phòng từ từ mở ra.
Trương Huyền nhìn vào trong, chỉ thấy một lão giả ngồi ngay ngắn ở chính giữa đại sảnh, một thanh niên thì đứng ở một bên, không phải người khác, đúng là Trương Thuần bọn họ muốn tìm!
Lúc này thương thế trên người hắn đã khỏi, khí tức so với trước càng thêm tinh thuần, như lần trước mặc dù bị đánh một trận, nhưng thực lực cũng có tăng lên không nhỏ, xem như trong họa được phúc.
- Là ngươi?
Nhìn thấy vào cửa là Trương Huyền, vẻ mặt của Trương Thuần trở nên tái mét.
Đường đường thiên tài Trương gia, bị gia hỏa không biết tên kia mượn tay thú sủng đánh một trận tơi bời, suýt chút nữa chết tại hạp cốc, nhục nhã mãnh liệt sắp nổ. Bất quá, như nhớ tới sự tình gì, vội vàng xoay người, tràn đầy nghi ngờ:
- Phong lão, ngươi nói quý khách kia... Chẳng lẽ là hắn?
Vừa rồi Phong lão nói, để học sinh của hắn đi nghênh đón khách quý, nghe trong tai, còn tưởng rằng là cường giả nào đó, nằm mơ cũng không nghĩ đến, là người này!
Một tiểu nhân vật chỉ có Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong, may mắn thuần phục Địa Ngục Thanh Long thú, mới hung hăng như vậy, cho dù có chút vốn liếng, cũng không đáng để vị này ngay cả gia chủ cũng kính trọng thái độ như thế!
- Không sai!
Phong lão đứng dậy, nhìn về phía Trương Huyền, quan sát tỉ mỉ một phen, hai mắt nhịn không được sáng lên:
- Quả nhiên là Diễn Hư thể !
- Diễn Hư thể?
Vẻ mặt Trương Huyền nghi hoặc.
Mặc dù Thiên Đạo thư viện không cách nào nhìn ra tình huống cụ thể của hắn, nhưng xem qua nhiều thư tịch như vậy, biết rất nhiều thể chất đặc thù, không thuộc về bất kỳ một cái nào trong đó.
Nói cách khác, chỉ là người bình thường không thể lại bình thường! Không giống Triệu Nhã cùng Ngụy Như Yên, có thể kích hoạt thể chất, nhanh chóng tấn cấp.
Diễn Hư thể là cái quái gì?
Trước kia chưa từng nghe qua nha? Thật có thể chất đặc thù gì, thì sẽ không tiến bộ chậm như vậy, ngay cả học sinh, bạn gái cũng không sánh bằng.
- Đại Diễn bốn mươi chín, nhiều một là hư, mà ngươi chính là thể chất 'Hư' kia.
Vuốt râu, Phong lão cười giải thích:
- Dùng phổ thông mà nói, là không cách nào dùng Thiên Cơ thôi diễn, tới xác định vận mệnh cùng hướng đi của ngươi!
Trương Huyền còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, thanh niên ở bên cạnh giật nảy mình, khắp khuôn mặt là vẻ khó tin.
- Lão sư, loại thể chất này thật tồn tại?
- Trước kia ta cũng tưởng rằng này là truyền thuyết, thẳng đến lần kia nhận ủy thác của người, mới hiểu được, không chỉ tồn tại, còn có mấy vị...
Phùng lão lắc đầu, như không muốn tiếp tục vướng víu trong vấn đề này, nói:
- Không tin, ngươi có thể suy tính một lần.
- Cái này...
Thanh niên sửng sốt một chút, cổ tay khẽ đảo, lấy ra ba tiền đồng, trầm tư một lát, nhẹ nhàng quăng lên. Tiền đồng rơi trên mặt đất, không ngừng xoay tròn, có điều, còn không có triệt để hiển lộ ra quẻ tượng, tất cả đều phát ra thanh âm Tạch tạch! Tạch tạch! giòn vang, xuất hiện vết rách. Ngay sau đó giống như Khinh Giáp Trùng trước đó,
- Bành!
Sắc mặt hắn trắng nhợt, như gặp phải trọng kích, thanh niên liên tục lui về phía sau mấy bước, một ngụm máu tươi theo khóe miệng tràn ra, trong mắt tràn đầy hoảng sợ cùng khó tin.
Vị trước mắt này, rõ ràng đang ở trước mắt, thế nhưng sử dụng Thiên Cơ thôi toán, lại phát hiện tựa như hư vô. Căn bản không tính được nhân quả cùng lai lịch.
- Như thế nào?
Dường như đã sớm biết kết quả này, Phong lão nhìn lại.
- Suy tính không ra...
Hít sâu vài hơi, hóa giải thương thế trong cơ thể, thanh niên cắn răng nói.
- Không sai, quả thực suy tính không ra! Bởi vì, hắn là hư vô, không chỉ vận mệnh, ngay cả sự tình đã làm trước đó, thậm chí phương hướng về sau muốn tiến lên, cũng không cách nào tính toán!
Phong lão nói.
- Cái này...
Vẻ mặt chấn kinh, thanh niên mới chợt hiểu ra, rõ ràng vì sao lão sư muốn đích thân tiếp kiến vị này.
Diễn Hư thể, là thể chất đặc thù thích hợp trở thành Thiên Cơ sư nhất, trong lịch sử cho dù có, cũng chỉ rải rác hơn mười người mà thôi, nằm mơ cũng không nghĩ đến, vị trước mắt này cũng vậy.
- Tính toán không ra lai lịch?
Nghe song phương trò chuyện, Trương Huyền nhíu mày, có điều, thời gian không dài liền hiểu được.
Sở dĩ hắn không cách nào bị thôi diễn, đoán không sai, hẳn là vì Thiên Đạo thư viện. Có thứ này, mình là Thiên Đạo, che đậy Thiên Cơ, làm cho không người nào có thể phát giác, hẳn là chuyện cực kỳ đơn giản. Nói cách khác, căn bản không phải cái gọi là Diễn Hư thể.
- Không sai, không cách nào suy tính lai lịch, chẳng khác nào thân ở trong sơ hở của thiên cơ, loại người này một khi trở thành Thiên Cơ sư, thôi diễn tương lai, tính toán thiên hạ, sẽ không gặp phải phản phệ, thành tựu vô hạn!
Con mắt Phong lão sáng lên.
Thiên Cơ sư thôi diễn tương lai, tương đương với tiết lộ cơ mật của thiên đạo, tất nhiên cũng sẽ chịu đến thiên đạo trừng phạt, nguyên nhân chính là như vậy, Thiên Cơ sư lợi hại, thường thường đều không được chết yên lành.
Suy tính việc nhỏ, bằng vào thực lực cùng tầm mắt của mình, có lẽ còn có thể lẩn tránh, không bị ảnh hưởng, nhưng việc lớn... Thường thường chịu đến xâm hại, cuối cùng lúc độ kiếp, bị oanh kích thành cặn bã, hài cốt không còn.
Bởi vậy, Thiên Cơ sư thoạt nhìn nở mày nở mặt, thần bí, trên thực tế tương đương với đang rình coi Thiên Đạo, so với những nghề nghiệp khác càng thêm nguy hiểm.
Diễn Hư thể, tương đương với thể chất sơ hở, coi như Thiên Đạo cũng không thể tính toán, nhìn trộm mà không bị trừng phạt... Nhìn trộm vô tội, chính là thể chất thích hợp làm Thiên Cơ sư nhất.
- Trước đó không có chú ý, Trương Thuần để cho ta thôi diễn lão sư cùng bối cảnh của ngươi, ta mới phát hiện đặc thù...
Phong lão tiếp tục nói.
Vẻ mặt Trương Thuần nghẹn đỏ lên, buồn bực sắp bùng nổ.
Hắn bị đánh một trận, muốn trả thù, cho nên mới tiêu tốn đánh đổi to lớn, tìm kiếm vị Phong lão này, muốn đối phương giúp một tay thôi diễn lai lịch đối thủ, nằm mơ cũng không nghĩ đến... tính là tính, nhưng không những không nói kết quả cho hắn, đối phương còn thành khách quý! Cái này gọi là chuyện gì!
- Ngươi thân là Diễn Hư thể, thích hợp trở thành Thiên Cơ sư nhất...
Giải thích xong, Phong lão lần nữa nhìn về phía Trương Huyền, trong mắt mang theo hưng phấn:
- Có bằng lòng làm thân truyền của ta? Bái ta làm thầy hay không?
- Phong lão thu học sinh vô số, nhưng thân truyền vẫn không có...
Da mặt Trương Thuần nhảy một cái.
Dù sức chiến đấu của Thiên Cơ sư không mạnh, nhưng thân là chức nghiệp thượng cửu lưu, địa vị vô cùng kính trọng, xem như gia chủ cũng lễ ngộ ba phần, nhất là vị Phong lão này, càng là cường đại nhất trong đó... Trương Huyền thật thành đệ tử thân truyền của đối phương, tương đương với thân phận không kém gì hắn, lại muốn báo thù liền khó khăn.
- Thân truyền?
Thanh niên ở một bên cũng hâm mộ.
Mặc dù hắn là học sinh của lão sư, lại chỉ là giảng bài, không phải thân truyền, không đột phá tầng thân phận này, chỉ sợ đời này, Thiên Cơ sư bát tinh liền đi tới đỉnh phong, không cách nào tiến bộ.
Bất quá, loại thể chất này, hâm mộ cũng vô dụng, không học được. Không nghĩ tới đối phương vừa thấy mặt liền muốn thu đồ, Trương Huyền nhíu mày, không vội vàng cự tuyệt, cũng không có cho thấy thái độ của mình, mà mang theo nghi ngờ nhìn qua:
- Diễn Hư thể rất ít sao?
- Cực kỳ thưa thớt, toàn bộ đại lục, ta biết, cộng thêm ngươi hết thảy chỉ bốn người mà thôi!
Phong lão giải thích nói.
- Bốn người? Không biết bốn người nào?
Không nghĩ tới, trừ hắn, còn có ba người, Trương Huyền nhịn không được có chút hiếu kỳ. Trương Thuần cũng dừng lại suy nghĩ lung tung, đồng loạt nhìn qua.
- Vị này là Lạc gia Lạc Huyền Thanh đi!
Không có trả lời Trương Huyền nói, Phong lão đột nhiên nhìn về phía thanh niên cách đó không xa.
- Huyền Thanh gặp qua Phong lão!
Lạc Huyền Thanh ôm quyền.
- Ừm, không cần khách khí, lần trước, tiểu công chúa bị phong ấn tu vi rời đi, quý gia chủ từng để cho ta giúp một tay suy tính... Ta không thể cảm giác hành tung xác thực của nàng, đoán không sai... Nàng cũng là Diễn Hư thể!
Phong lão nói.
- Muội muội ta cũng vậy?
Lạc Huyền Thanh sững sờ.
Trước đó liền kỳ lạ, vì sao sau khi muội muội rời khỏi, gia tộc tìm không ít Thiên Cơ sư, lại thẩm tra không ra... Nguyên nhân chính là việc này, mới có thành kiến với Thiên Cơ sư, tưởng rằng gạt người, không nghĩ tới muội muội lại là loại thể chất đặc biệt này.
Phong lão gật đầu.
- Vậy hai vị khác thì sao?
Trương Thuần hỏi.
- Một cái khác, là Diễn Hư thể thứ nhất ta đã thấy, cũng chính là vị tiểu thiên tài kia của Trương gia các ngươi... vô luận suy tính như thế nào, cũng không biết bất kỳ tung tích của hắn, thật giống như chưa hề xuất hiện qua!
Phong lão nói.
- Hắn?
Trương Thuần nhẹ gật đầu, nhất thời thở phào nhẹ nhõm. May mắn tiểu thiên tài là loại thể chất này, nếu không, Lạc Huyền Thanh khẳng định sẽ không ngừng đắc ý ở trước mặt hắn.
- Vị cuối cùng, là nữ tử, cùng Trương sư tuổi tác tương đương, thần bí, mạnh mẽ, mấy tháng trước gặp qua một lần... Đáng tiếc, còn không có nói chuyện, đã biến mất không thấy!
Lắc đầu, Phong lão cười khổ một tiếng.
- Ah!
Trương Huyền lên tiếng, lông mày nhăn lại.
Một mực nghe nói tiểu thiên tài lợi hại như thế nào như thế nào, vừa nói như vậy, mới hiểu được, quả thực rất lợi hại. Cũng giống như mình, không ai có thể thôi diễn... Khó trách có thể trang bức một mực không xuất hiện, ngay cả anh vợ như Lạc Huyền Thanh cũng không biết người ở nơi nào!
- Không đúng... Ngươi nói ta là Diễn Hư thể, không cách nào thôi diễn lai lịch cùng hành động! Vậy... Vừa rồi ta cùng Lạc huynh đi tới cửa, ngươi làm sao biết được, hơn nữa để cho người đi nghênh đón?
Đột nhiên nghĩ đến cái gì, Trương Huyền nhịn không được nhìn lại.
Mình đã không cách nào suy tính, đối phương làm sao biết lúc này sẽ tới? Hơn nữa, làm sao biết đến bên ngoài đại sảnh, trực tiếp mở cửa ra?
- Cái này...
Không nghĩ tới hắn sẽ hỏi thăm vấn đề này, Phong lão dừng lại một chút, vẻ mặt cổ quái nhìn qua:
- Ngươi... Không biết sử dụng thần thức sao? Nơi này cách cửa chính gần như vậy, thần thức có thể tuỳ tiện lan tràn qua nha!
- ...
Trương Huyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận