Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Quỷ dị Vô Hồn Kim Nhân (2)

Chỉ thấy sách viết chi chít một đống.
- Vô Hồn Kim Nhân nhất cấp, khôi lỗi do vu hồn sư đặc biệt chế luyện, có ý thức tự chủ, cũng có thể để cho linh hồn người xâm nhập điều khiển. Trong cơ thể có bố trí linh thạch trận, không cần tu luyện. Mấy con phối hợp, thống nhất điều khiển, vốn có lực công kích lớn lao. Khuyết điểm:...
Có ý thức tự chủ?
Có ý gì?
Chẳng lẽ, thứ này không phải chết, mà là sống? Bằng không... Làm sao có thể có ý thức tự chủ?
Hắn tiếp tục nhìn xuống dưới.
-... Khuyết điểm bốn, ý thức được tự nguyện rút ra khỏi thân thể. Trong cơ thể chỉ có một tia lửa bất diệt, không có cách nào tỉnh táo. Khuyết điểm năm...
- Lẽ nào...
Đột nhiên nghĩ tới điều gì, sắc mặt Trương Huyền trầm xuống.
Theo truyền thuyết, Vô Hồn Kim Nhân là vu hồn sư lấy người sống chế luyện thành, hắn vốn cảm thấy không quá tin tưởng. Hiện tại xem ra, sợ rằng đúng là như vậy.
Cứng rắn rút linh hồn ra, trong cơ thể lưu lại một tia lửa bất diệt, mục đích là để cho hoạt nhân, thân thể sẽ không mục nát, giống như người sống đời sống thực vật, thoạt nhìn so với tử thi không có gì khác nhau, trong cơ thể lại có hoạt tính, xem như là hoạt nhân.
Nếu không, linh hồn không có, người chẳng khác nào chết, thân thể cũng lại không có cách nào bảo tồn, lại làm sao chế luyện thành kim nhân?
Không nói gì khác, chỉ riêng toàn thân thấm kim loại, biến thành bộ dạng này, lại cần phải tiêu tốn không ít thời gian, khó duy trì thân thể sống sót, có khả năng còn chưa có thành công, đã mục nát.
Hắn nhất thời xiết chặt nắm đấm, đang cảm thấy vu hồn sư tàn nhẫn vô cùng, ngay sau đó lắc đầu:
- Không đúng. Ý thức là được tự nguyện rút ra khỏi thân thể. Chẳng lẽ, những người này cam tâm tình nguyện tử vong?
Thiên Đạo Đồ Thư Quán biểu hiện là linh hồn tự nguyện bị rút ra.
Nói cách khác, thời gian rút ra linh hồn, không phải vu hồn sư ép buộc, mà là chủ nhân cũ kim nhân tự nguyện, như vậy có khả năng lưu lại lửa bất diệt. Bằng không, kháng cự, ngọc đá đều nát, cả linh hồn cũng sẽ mất đi.
Đừng nói không có cách nào tạo ra kim nhân, sợ rằng ngay cả thi thể cũng không bảo tồn tiếp được.
- Theo truyền thuyết, một ít thế lực lớn có thể nuôi dưỡng một ít tử sĩ cam tâm liều chết. Sợ rằng những kim nhân cũng vậy. Vì vu hồn sư nuôi dưỡng, sứ mạng chính là biến thành kim nhân, hoàn toàn thần phục...
Suy nghĩ hồi lâu, trong lòng hắn suy đoán.
Thế lực lớn có thể nuôi dưỡng tử sĩ, vu hồn sư chưa chắc không thể. Lại nói, loại chức nghiệp này am hiểu linh hồn, cũng có khả năng tẩy não người tu luyện, khiến cho hắn cam tâm tình nguyện bị rút ra linh hồn.
Khủng khiếp!
Quỷ dị!
Lấy người sống chế luyện khôi lỗi, còn muốn khiến cho hắn cam tâm tình nguyện. Vu hồn sư quả nhiên đáng sợ.
Ban đầu còn nghĩ, mình có nên cũng bắt mấy con, luyện hóa nâng cao tu vi hay không. Nhìn thấy được thủ đoạn tàn nhẫn của bọn họ, hắn rùng mình một cái...
Hay là thôi đi!
Tiếp tục nhìn xuống dưới, rất nhanh hắn đã lật xem hết cả bộ sách một lượt.
Nội dung còn lại cũng không có gì đáng chú ý. Cơ bản đều giới thiệu nhược điểm, cùng với phương pháp sử dụng Vô Hồn Kim Nhân.
- Đáng tiếc, ta không thể sử dụng...
Xem xong nội dung, Trương Huyền bất đắc dĩ lắc đầu.
Vu hồn sư am hiểu linh hồn, có thể rút linh hồn ra khỏi thân thể, tiến hành điều khiển đối với thứ này, hắn không làm được.
Tu luyện tới hiện tại, hắn còn chưa có tiếp xúc qua phương pháp tu luyện liên quan tới linh hồn. Nói cách khác... Tuy rằng thực lực đạt tới nửa bước Hóa Phàm, linh hồn cùng thân thể hợp lại làm một, không có cách nào rời khỏi thân thể một mình hành sự.
Điều này lại giống như lái xe, muốn xe chạy tới nơi mình muốn đi, người phải đi vào trước. Linh hồn không có cách nào rời khỏi thân thể, cũng lại không vào được, vậy làm sao có thể tiến hành điều khiển đối với thứ này?
Trước đó còn nghĩ, sau khi mua được, một khi có thể điều khiển, chẳng khác nào có một tử sĩ Hóa Phàm cảnh. Hiện tại xem ra, căn bản cũng không phải là chuyện này.
Linh hồn hắn giam cầm ở thân thể, không có cách nào ra khỏi thân thể, cũng lại không có cách nào sử dụng. Nói cách khác... thứ này trước sau chỉ biết nằm ở chỗ này, tác dụng gì cũng không có.
Đương nhiên, nếu quả thật gặp phải nguy hiểm, thật ra có thể lấy nó ra, làm một tấm lá chắn thịt.
Khụ khụ, đấu giá lâu như vậy, tốn một cái giá lớn như vậy, chỉ mua một tấm lá chắn... Suy nghĩ một chút cũng choáng váng.
- Thu!
Lại nhìn một hồi, nhưng không có phát hiện ra tin tức gì hữu dụng, hắn thu kim nhân vào chiếc nhẫn trữ vật. Ngay sau đó lòng bàn tay hắn thoáng lắc một cái, một quả cầu xuất hiện.
Đây chính là hộp Thiên Công Cơ Xảo, Trần trưởng lão đánh cược thua không có tiền trả lại, bồi thường.
- Nơi này có một chỗ thiếu hụt, ở đây cũng có, ở đây còn có...
Vuốt ve thứ tròn tròn giống như quả tạ, ngón tay truyền vào chân khí, dựa theo chỗ thiếu hụt ghi chép trong Đồ Thư Quán điểm qua từng chỗ.
Tổng cộng mười bảy chỗ khuyết điểm, rất nhanh bị điểm hết.
Răng rắc!
Một âm thanh lò xo tách ra vang lên. Quả cầu trong tay hắn đột nhiên phát sinh biến hóa, giống như cái hộp bị mở ra.
- Cái này...
Trương Huyền bị dọa cho giật mình.
Từ bề ngoài nhìn vào, thứ này không khác gì quả tạ, hoàn toàn không có vết nứt và chỗ kết hợp. Trước đó, hắn cũng hoài nghi là một miếng sắt.
Nằm mơ cũng không nghĩ tới tự nhiên có thể mở ra.
- Quá tinh xảo...
Hắn cúi đầu liếc mắt thoáng nhìn, không nhịn được tán thưởng:
- Chẳng lẽ cái gọi là Thiên Công viện này, giống như Thú Đường, nghiệp đoàn luyện đan sư, là nơi thiên công sư tập trung lại?
Xem xong tất cả sách của Giám Bảo các, tuy rằng tri thức không thông hiểu đạo lí, nhưng cũng biết một chức nghiệp rất lợi hại, thiên công sư!
Loại chức nghiệp này, không có vũ lực quá cao, nghiên cứu chính là sự nhanh nhẹn linh hoạt, thuộc về chức nghiệp hạ cửu lưu.
Theo truyền thuyết, đó là nơi có thể thiết kế ám khí tinh vi nhất, và khôi lỗi phức tạp nhất trên đời này. Nhất là khôi giáp, luyện khí sư chế luyện tuy rằng phù hợp thân thể, nhưng muốn phát huy hiệu quả lớn hơn nữa, lại cần phải tìm loại người chức nghiệp này.
Vô số cường giả chế luyện binh khí, sẽ đồng thời mời thiên công sư và luyện khí sư đi theo. Mời bọn họ tự mình thiết kế, một trong những binh khí bình thường, sẽ ẩn chứa vô số pháp môn, khiến người ta khó lòng phòng bị.
Không nói gì khác, cây trường thương này của Trịnh Dương, là bình thường nhất, cần phải gấp từng đoạn một, phiền phức vô cùng. Nếu như thiên công sư ra tay, trong đó thiết kế chốt lò xo, cầm trong tay chỉ có kích thước dài bang chiếc đũa, nhẹ nhàng nhấn một cái, là có thể thay đổi dài hơn một trượng, uy lực vô cùng.
Còn nữa, chính là cái hộp Thiên Công Cơ Xảo này, trong Đồ Thư Quán ghi chép khuyết điểm, phải là mấy chỗ điểm nối tiếp yếu ớt của nó. Chỉ có chạm vào mấy chỗ này, mới có khả năng hoàn toàn mở ra.
Bằng không, cho dù lực lượng cường thịnh mấy đi nữa, cũng không thể làm gì được. Mạnh mẽ công kích, chỉ hoàn toàn hủy diệt thứ bảo tồn bên trong.
- Có thể sử dụng thứ này để chứa, rốt cuộc là vật phẩm trân quý gì?
Hắn tiện tay mở ra hộp Thiên Công Cơ Xảo.
Thời điểm vừa tiếp xúc thứ này, Thiên Đạo Đồ Thư Quán lại đưa ra phán đoán, nói là "Thiên Công viện chế luyện thành, nhanh nhẹn linh hoạt vô song, không chỉ phương pháp, không có cách nào mở ra, nhưng chứa một ít bảo vật quan trọng cơ mật!
Nếu sử dụng máy móc như vậy chứa đồ, khẳng định không đơn giản.
Mở hộp ra, bên trong chứa một tấm da thú hơi mỏng, không biết làm bằng vật liệu gì, khác thường bền vững kiên cố, không biết đã tồn tại bao nhiêu năm, tự nhiên hoàn hảo không tổn hao gì, hoàn toàn không có chút hư hỏng.
Hắn tiện tay mở ra.
- Hồng Trần Đạp Thiên Bộ? Đây là vật gì?
Phía trước da thú viết năm chữ lớn Hồng Trần Đạp Thiên Bộ, khiến người ta nhìn không hiểu có ý gì.
Tiếp tục nhìn xuống dưới, một câu thơ xuất hiện ở trong tầm mắt.
- Hồng trần ba nghìn dặm, cười bước lên trời xanh!
Phía sau câu thơ, ghi lại lai lịch của thứ này.
- Hồng Trần Đạp Thiên Bộ, là của môn sinh Khổng sư, Trọng Thánh sáng tạo ra. Ngày hoàn thành, lưng đeo núi lớn, một bước ba nghìn dặm, bay lượn trên cửu thiên. Mạch ta được Trọng Thánh quan tâm, truyền một quyển Đạp Thiên Bộ, lưu truyền hậu bối tử tôn, hi vọng đối xử tử tế. Vì đề phòng biến cố, đặc biệt đặt ở trong hộp Thiên Công Cơ Xảo, không phải máu của ta hậu bối, không có cách nào mở ra...
- Lại là bộ pháp?
Trương Huyền hiểu được, mắt sáng rực lên.
Môn sinh Khổng sư sáng chế, bộ công pháp này giá trị to lớn, có thể tưởng tượng được.
Thảo nào cần hộp Thiên Công Cơ Xảo chứa vào.
Dựa theo đạo lý, thứ này đặt ra phương pháp mở ra đặc biệt, giống như phía trên viết, không có máu hậu bối của mạch bọn họ, không có cách nào mở ra. Trương Huyền tất nhiên không phải là hậu bối của bọn họ, thậm chí cũng không biết một mạch này là gì.
Cho dù có thể mở ra, là bởi vì Thiên Đạo Đồ Thư Quán, tìm được chỗ thiếu hụt của thứ đồ này.
Cái này giống hệt với mật mã ở kiếp trước. Biết mật mã có thể mở ra. Nếu như quên, tiến vào tiếp xúc với nhân viên quản lý, sử dụng mật mã của nhân viên quản lý, cũng có thể mở ra.
Hiện tại hắn sử dụng chính là cái này.
Đồ Thư Quán trực tiếp hiểu thấu đáo bản chất của hộp kỹ xảo, xuống tay từ căn bản, lại nghiêm mật, lại kỹ xảo nữa, cũng không chịu được một đòn.
- Môn sinh Khổng sư lưu lại công pháp, không biết có chỗ thiếu hụt hay không!
Cầm bí tịch, Trương Huyền thầm hô chỗ thiếu hụt.
Hiện tại không quan tâm công pháp gì, hắn đều hình thành thói quen, xem trước một chút có khuyết điểm hay không.
Vật này là do môn sinh của Khổng sư tự mình sáng chế, cấp bậc cao có thể tưởng tượng được. Chỉ có điều... cấp bậc cao, khẳng định cũng có chỗ sơ hở. Xem trước một chút lại nói sau.
Vù!
Trong đầu hắn xuất hiện một quyển sách. Hắn tiện tay mở ra.
- Chỉ có bốn mươi hai chỗ thiếu hụt?
Rất nhanh lật xem xong sách, Trương Huyền líu lưỡi.
Không hổ danh là bộ pháp do môn sinh Khổng sư sáng lập ra. Thật là đáng sợ. Có ít nhất chừng bốn mươi chỗ thiếu hụt, ở trong võ kỹ xem như là hiếm có.
Trước đó hắn nhìn thấy được võ kỹ, cơ bản cũng phải có mấy trăm chỗ khuyết điểm. Chính vì vậy, mỗi một bộ công pháp, đều cần hơn một nghìn quyển bí tịch để bù đắp, mới có khả năng viên mãn giống như một, lại không có chỗ sơ hở.
Cái võ kỹ này, ngay cả năm mươi chỗ cũng không có, đủ để nói rõ sự lợi hại. Truyền đi tất nhiên gây ra tinh phong huyết vũ.
- Có nhiều chỗ thiếu hụt như vậy, cũng không dám tu luyện...
Không biết khuyết điểm ngược lại cũng thôi. Biết khuyết điểm, vẻ mặt Trương Huyền giống như trái mướp đắng.
Điều này lại giống như hoa quả ăn thật ngon, khi thấy trong đó có vô số sâu bò loạn, cũng cảm giác lại không muốn ăn nữa.
Tu luyện không khuyết điểm công pháp, võ kỹ thói quen, biết phương diện này có hơn bốn mươi chỗ, có chút khó có thể nuốt xuống.
- Đúng rồi, thân pháp thiên đạo cũng là một loại bộ pháp. Xem có thể dung hợp với nhau hay không!
Thân pháp thiên đạo, là do hắn thu thập vô số quyển bí tịch bộ pháp, thân pháp dung hợp thành. Tuy chỉ là cơ sở, lại đại biểu đại đạo huyền bí tối giản, có lẽ có thể dung hợp hai loại.
- Dung hợp, chính xác!
Đặt hai bộ sách ở chung một chỗ, tinh thần hắn lại thoáng động.
Vù!
Một quyển sách mới xuất hiện.
Hắn lại mở ra.
- Chỉ có ba chỗ khuyết điểm? Quá tốt. Tuy rằng chỉ có ba chỗ, đã có thể tu luyện...
Ánh mắt Trương Huyền nhất thời sáng lên.
Ba chỗ thiếu hụt tuy rằng so với công pháp trước đó, cũng không ít, lại đáng giá để tu luyện. Cùng lắm thì sau đó lại thu thập thêm loại bí tịch bộ pháp, nghĩ biện pháp dung hợp.
Biết có thể tu luyện, hắn không do dự, nhìn về phía nội dung của bí tịch.
Vừa nhìn xuống, đồng tử hắn co lại, trong nháy mắt môi trắng bệch.
- Hồng Trần Đạp Thiên Bộ Tề Thiên Quyển, chẳng lẽ là... bay?
Bạn cần đăng nhập để bình luận