Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Xuất phát, Độc Điện!

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------
Lò luyện đan này của Mạc Vũ là ở thời điểm nàng vừa thông qua luyện đan sư nhất tinh, sư phụ đưa qua, tính toán cẩn thận, quả thực đã luyện đan mười tám lần. Trong đó có dấu hiệu muốn nổ lò bảy lần, mỗi lần đều nhờ sư phụ hỗ trợ áp chế.
Ở một tháng trước, nàng cũng thực sự từng chế luyện qua một viên Băng Phách Đan.
Đối phương nói không có sai lầm chút nào.
Liếc mắt thoáng nhìn lò luyện đan, lại nhìn ra những điều này? Cái này... khó tránh khỏi quá nghịch thiên!
Mạc Vũ chỉ cảm thấy toàn thân run rẩy, khó có thể tin nổi.
- Đương nhiên những điều này chỉ là điều căn bản nhất, chỉ có thể khiến cho người ta quyết định sơ bộ thời gian luyện đan có thể sẽ nổ tung, lại không xác định được nổ lúc nào, lực lượng nổ tung lớn tới mức nào, lô đỉnh cuối cùng có thể kiên trì bao lâu.
Thấy đối phương không nói chuyện, Trương Huyền cũng không hỏi nhiều, tiếp tục nói.
- Muốn xác định những điều này, khống chế đối với thuốc cũng có thể đạt được cảnh giới nhất định. Chước Dương Đan là do chín loại dược liệu thuộc tính dương dung hợp tạo thành. Chín loại dược liệu chỉ có trung hoà lẫn nhau, ngăn cản lẫn nhau, mới có khả năng duy trì lực lượng không xung đột. Bằng không, một bước làm sai, các bước sau đều sai, giống như đốt thuốc nổ.
- Trước đó, nàng nghiêm khắc dựa theo yêu cầu của ta đưa lên dược liệu, không có bất kỳ vấn đề gì. Chỉ có điều, thời điểm ở bước thứ mười bảy, thời gian nàng đưa lên rễ Cực Thảo, vừa vặn trước nửa hít thở.
- Đừng xem thường nửa hít thở này. Nàng ở bước thứ mười một thả Dương Hỏa Mộc cùng bước thứ mười bốn thả Kim Dương Hoa, lực lượng tương khắc. Lấy tình hình bên trong lò của nàng lúc đó, cần phải mười hai lần hít thở mới có khả năng hoàn toàn hòa tan. Kim Dương Hoa cần bảy lần hít thở lại có thể. Thời điểm tốt nhất đưa lên gốc cây dược liệu tiếp theo, chính là thời gian vừa dung hợp, ít nhiều đều không được!
- Cây Cực Thảo đưa vào trước nửa lần hít thở, chẳng khác nào hai loại dược liệu này còn không có hoàn thành dung hợp, thuộc tính dương trong dược liệu còn có thể va chạm tương khắc, giống như đốt hỏa dược, lập tức phát sinh sóng công kích. Lực lượng này còn chưa đủ để khiến cho lò luyện đan của nàng bị nghiền nát, lại tăng lên quá trình vỡ nát. Sau đó, ta bảo nàng tiếp tục đưa lên dược liệu, thậm chí tăng thêm hỏa lực, chính là luôn luôn quan sát, tính toán dược liệu dung hợp phát sinh lực trùng kích lớn tới mức nào, đồng thời cũng tính toán sức chịu đựng lô đỉnh của nàng mạnh tới mức nào.
- Trải qua suy tính, ta phát hiện đủ để kiên trì đến khi thành đan, lúc này mới bảo nàng lại tiếp tục.
Trương Huyền nói đến đây, ngừng lại, thần sắc thản nhiên nhìn qua:
- Còn có nghi vấn gì không?
- Ta... Không!
Trong lòng Mạc Vũ chấn động khó có thể trấn tĩnh được.
Nàng vốn cho rằng, là kỹ xảo gì làm cho đối phương luyện đan khống chế chính xác. Bây giờ nàng mới biết, mặc dù là kỹ xảo, nhưng nàng cũng không thể học được.
Bên trong dính dáng thật sự quá nhiều thứ.
Dụng cụ, dược liệu, thủ pháp luyện đan, hoàn cảnh, thậm chí tâm cảnh ở thời điểm luyện đan... Tất cả mọi thứ, thiếu một thứ cũng không được. Cho dù bớt tính toán một điểm, cũng có thể dẫn đến sắp thành lại bại.
Trước đó nàng còn đang suy nghĩ, nàng và đối phương luyện đan cũng còn kém nhau một chút. Nàng cố gắng tu luyện, rất nhanh là có thể đuổi kịp. Hiện tại nàng mới hiểu được... Chênh lệch đâu chỉ ngàn dặm vạn dặm. Căn bản không cùng một cấp.
Thảo nào hắn có thể tranh luận đan thành công. Chỉ riêng phần hiểu rõ đối với luyện đan này, khiến nàng sinh lòng tuyệt vọng.
- Nếu như không có nghi vấn, ta muốn nghỉ ngơi!
Thấy thật vất vả lừa gạt được đối phương, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.
Nói thật, những điều vừa rồi hắn chỉ là thuận miệng nói một chút. Nếu như không nhờ công lao của Đồ Thư Quán, muốn căn cứ vào những điều rất nhỏ này phân tích ra nổ lò, đồng thời thành đan, luyện đan sư ngũ tinh sợ rằng cũng làm không được.
Nắm giữ loại năng lực này, tệ nhất cũng phải là lục tinh, thậm chí càng cao hơn mới được.
- Trương thú sư, vẫn xin dừng bước...
Thấy hắn lại muốn đi vào sân, Mạc Vũ tiểu thư vội vàng la lên:
- Ta nghe nói, ngươi muốn đi Thiên Vũ vương quốc?
- Làm sao nàng biết?
Hắn mới hỏi ra, lập tức hiểu được. Nhất định là do Vân Đào người này lắm miệng.
Chỉ có điều, hắn vốn cũng không có ý định giấu diếm, gật đầu:
- Ta đúng là muốn đi Hồng Liên sơn mạch.
- Hồng Liên sơn mạch vô cùng hoang vắng, trên cơ bản không ai đi tới. Ngươi muốn qua đó, không phải là muốn đi tìm... Độc Điện?
Mạc Vũ tiểu thư không nhịn được nói.
Huyền Lạc sơn mạch cây xanh, bóng mát, còn có vô số man thú. Hồng Liên sơn mạch lại giống như từng bị hỏa diễm thiêu đốt qua, gần như không có thứ gì. Chỉ cần là người tu luyện, gần như đều không muốn đi qua.
Sở dĩ như vậy, bởi vì trong truyền thuyết có một tòa Độc Điện ẩn giấu ở sâu bên trong sơn mạch, xung quanh bố trí kịch độc. Chỉ cần qua đó, bất kể người hay là thú, đều sẽ phải chịu khí độc tập kích, chết oan chết uổng.
Nguyên nhân cụ thể, ai cũng không biết. Bởi vì người đi qua, tám chín phần mười đều chưa trở lại. Lâu ngày, lời nói của tất cả mọi người thay đổi, lại không ai dám đi.
Ở đây căn bản là chỗ hoang tàn vắng vẻ, không người hỏi thăm.
Vị Trương Huyền này muốn đi... sợ rằng chính là vì Độc Điện kia.
- Nàng biết về Độc Điện?
Ánh mắt Trương Huyền nhất thời sáng lên.
Chuyện Độc Điện, hắn là từ trong miệng đám người Lưu sư biết được, người khác chưa bao giờ nhắc tới. Lúc này Mạc Vũ tiểu thư nói ra, hắn lập tức kích động.
- Truyền thuyết Hồng Liên sơn mạch có Độc Điện, chỉ có điều... cụ thể ở chỗ nào, ai cũng không biết!
Mạc Vũ lắc đầu.
- Chỉ cần có là tốt rồi. Chung quy có thể tìm tới!
Trương Huyền khẽ cười.
Chỉ cần xác định Độc Điện ở dãy núi này, muốn tìm được lại dễ dàng.
Cùng lắm thì tìm tấm bản đồ, thử từng chỗ một. Thiên Đạo Đồ Thư Quán có thể phân rõ thật giả. Tuy rằng không thể vạch ra vị trí chính xác, lại có thể giám định tất cả vị trí sai lệch.
Chỉ cần không có sai lệch, đó chính là chính xác.
- Lời là nói như vậy, nhưng Hồng Liên sơn mạch diện tích mấy ngàn dặm. Nếu thật sự muốn tìm một tấc một, không khiến cho người mệt chết cũng không được. Lại nói, cho dù tìm được, xung quanh Độc Điện có khả năng bố trí kịch độc. Không có ai dẫn dắt, căn bản không vào được!
Nói đến đây, Mạc Vũ tiểu thư dừng lại một chút, đôi mắt thanh tú nhìn qua:
- Nếu như ngươi thật sự muốn đi tìm, ta thật ra có thể giúp một tay.
- Nàng sao?
Trương Huyền sửng sốt:
- Nàng có thể tìm tới Độc Điện, đồng thời có biện pháp tiến vào trong?
- Ta làm không được. Chỉ có điều, ta biết có một người khẳng định có thể.
Mạc Vũ tiểu thư nở nụ cười.
- A?
Ánh mắt Trương Huyền nhất thời sáng lên.
Không nghĩ tới vị Mạc Vũ tiểu thư này vẫn còn có nhân mạch như thế. Nếu có thể dẫn hắn đi, tuyệt đối sẽ giảm bớt đi không ít phiền phức.
- Ngươi dạy ta luyện đan, ta dẫn ngươi đi tìm người kia, thế nào?
Mạc Vũ tiểu thư nhìn qua.
- Thành giao!
Trương Huyền gật đầu.
- Vậy lúc nào thì xuất phát?
- Sáng mai sẽ đi. Đúng rồi, nàng có thể có man thú bay?
Trương Huyền nhìn qua.
Thiết Xỉ Khiếu Thiên thú đạt được nửa bước Chí Tôn, tốc độ cực nhanh. Nếu như man thú bay của nàng không theo kịp, sẽ cản trở hắn.
- Ngươi!
Nghe đối phương hỏi thăm như vậy, mắt Mạc Vũ tiểu thư thoáng cái nheo lại, hàm răng nghiến lại vang lên những tiếng két két, hít thở dồn dập.
Bình nào không xách được bình nào, ngươi cố ý sao?
- Ách...
Thấy bộ dáng này của nàng, Trương Huyền mới nhớ tới, nàng quả thực có một con man thú bay. Chỉ có điều... đã làm phản, hiện tại là của mình!
- Như vậy, nàng cùng ta ngồi Khiếu Thiên thú!
Thiết Xỉ Khiếu Thiên thú hình thể to lớn, đừng nói hai người ngồi, cho dù bảy, tám người ngồi lên cũng dư dả.
- Hừ!
Nghe nói như thế, sắc mặt Mạc Vũ tiểu thư mới khá hơn một chút. Chỉ có điều còn chưa khá hơn được bao lâu, lời nói của đối phương tiếp tục vang lên.
- Khiếu Thiên thú là thú sủng của ta. Nàng muồn ngồi, cần phải giao nộp chi phí. Trước đó thời điểm nó còn là Tông Sư cảnh, đi tới Thiên Vũ vương quốc đại khái 20 thú huyết thạch. Bây giờ thực lực của nó nâng cao, tốc độ nhanh hơn... Lại tăng gấp đôi, 40 thú huyết thạch.
Trương Huyền tính toán một chút:
- Ngày mai chuẩn bị cho tốt, sớm giao, không nên quỵt nợ!
Xem hết sách của Thú Đường, hắn cũng biết thú huyết thạch là vật gì.
Giống như kim tệ, là tiền giao dịch chuyên dụng của Thú Đường, đối với man thú huyết mạch tiến thiên, có trợ giúp cực lớn.
Tu sĩ tu luyện hấp thu linh khí, man thú dùng thú huyết thạch.
-...
Thân thể Mạc Vũ thoáng lảo đảo một cái.
Ngươi một người tinh thông nhiều chức nghiệp như vậy, lại là luyện đan sư lợi hại như vậy, tư chất trời sinh hơn người, có thể miễn bàn tới những thứ tầm thường như thế được không?
- Hừ!
Biết nói chuyện với người này, sớm hay muộn đều sẽ bị tức chết, nàng cũng đợi không được, xoay người rời đi.
Mới đi mấy bước, nàng lại nghe được tiếng đối phương lẩm bẩm vang lên.
- Ai, hiện tại con người thật không tự chủ. Trước còn nói báo đáp ta, cho ít tiền. Kết quả... không có động tĩnh. Cưỡi man thú bay của ta, lại còn không muốn bỏ tiền... Không có tiền nói sớm không được sao. Làm hại ta uổng công mong đợi một hồi. Còn là công chúa, công chúa là có thể quỵt nợ sao?
- Ngươi... Trương Huyền, ngươi nói rõ cho ta, ai không có tiền...
Bất chợt xoay người, Mạc Vũ công chúa lại cũng không khống chế được, đang muốn tìm người này nói rõ ràng. Lại thấy hắn vừa thở dài vừa lắc đầu, đi vào trong viện.
- Đáng giận! Đáng giận! Trương Huyền thối, Trương Huyền đáng chết, ngươi chờ đấy cho ta!
Thấy hắn biến mất, Mạc Vũ tiểu thư giậm chân một cái, qua cả buổi, mới thở phì phò rời khỏi đó.
Nhìn dáng vẻ nàng phẫn nộ, sợ rằng ngày hôm nay cũng khó có thể tiến vào giấc ngủ.
Trở lại trong viện, Trương Huyền quả thật mệt mỏi, ngả đầu lại ngủ.
Suốt đêm không nói chuyện, trời vừa sáng, huy hiệu thuần thú sư nhị tinh lại đưa tới.
Thu hồi huy hiệu, Trương Huyền an bài một chút.
Trầm Bích Như chỉ đưa hắn tới Thú Đường, còn phải quay về Thiên Huyền Vương Thành. Ban đầu hắn định dùng Thanh Ưng thú đưa nàng về. Chỉ có điều đối phương kiên trì không chịu, Trương Huyền lại đưa con báo Kim Thân Thiết Tiễn cho nàng.
Nắm giữ hai man thú bay lớn Thanh Ưng thú và Khiếu Thiên thú, báo Thiết Tiễn đối với hắn đã không có ý nghĩa, muốn đi cùng hay không cũng không quan trọng. Đưa cho Trầm Bích Như, đối với nàng mà nói, thật ra là một trợ lực lớn.
Chí ít ở Thiên Huyền vương thành, lại không ai dám tìm nàng gây phiền toái.
Cũng coi như báo đáp tình nghĩa đối phương chiếu cố hắn trên đoạn đường này.
An bài xong cho Trầm Bích Như, hắn đi tới viện của Khiếu Thiên thú, mới phát hiện trên lưng của nó có đặt một kiến trúc tương tự với gian phòng, toàn thân đúc bằng kim loại, kết hợp hoàn mỹ cùng thân thể hắn. Cho dù bay trong gió mạnh gào thét, cũng sẽ không lắc lư.
Cưỡi thú, không ít người thực lực cũng không mạnh mẽ. Bay quá nhanh dễ dàng ngã xuống. Có thứ này, so với ngồi ở trong gian phòng không có gì khác nhau, cũng là Thú Đường đặc biệt chuẩn bị cho khách hàng.
Khiếu Thiên thú vốn cực lớn, thứ thêm vào trên lưng nó, chiều dài, chiều rộng chừng năm, sáu thước, giống như gian phòng, bên trong cuối cùng lại bày cái bàn, giường chiếu, hoàn toàn không cảm giác như bay trên không trung.
Đừng nói là hai người, cho dù thêm Thanh Ưng thú nữa, cũng không thể thấy chật chội.
- Từ biệt!
Đi vào trong đó, Trương Huyền hết sức hài lòng. Lúc này hắn mới cùng Phong đường chủ từ biệt.
Vù vù!
Cánh lớn của Thiết Xỉ Khiếu Thiên thú vỗ một cái, hai người hai thú, bay thẳng lên bầu trời bay đi.
Nhìn Thú Đường và Huyền Lạc sơn mạch dần dần cách xa, Trương Huyền mỉm cười.
Độc Điện, ta tới đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận