Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Nhũ danh của Trương Huyền

Phốc!
Mắt Trương Vô Ngân tối sầm lại, thân thể nhoáng một cái, chỉ cảm thấy trong đầu thiên lôi trận trận, bất cứ lúc nào cũng sẽ nổ tung.
Hắn chỉ biết Trương Cửu Tiêu quen biết Trương Huyền, quan hệ coi như tạm được, nằm mộng cũng nghĩ không ra, cũng là học sinh của đối phương... Chiến Sư đường thật vất vả xuất hiện một thiên tài tuyệt đỉnh, có thể trở thành đường chủ, là học sinh ngươi; Độc Điện thật vất vả xuất hiện một vị Tiên Thiên độc thể, là học sinh ngươi; Khải Linh sư công hội xuất hiện một siêu cấp thiên tài xông Khải Linh lâu thành công, là học sinh ngươi; Băng Nguyên cung xuất hiện một Thuần Âm chất, là học sinh ngươi; Viên gia xuất hiện một vị Long Tê huyết mạch cũng là học sinh ngươi... Những cái này đều thôi!
Trương gia ta bao nhiêu năm mới xuất hiện một vị huyết mạch tinh thuần, vậy mà cũng là học sinh của ngươi? Toàn bộ đại lục người có thiên tư, ngươi đều thu làm học sinh? Có cần khoa trương như vậy hay không?
- Cái này...
Không chỉ hắn phát điên, khóe miệng của Hưng kiếm thánh cũng co giật, suýt chút nữa từ trên chỗ ngồi rơi xuống:
- Huyền nhi, hắn... Cũng là học sinh của ngươi?
- Ha ha!
Trương Huyền vẫn chưa trả lời, Mộng kiếm thánh ở một bên đã cười thở không ra hơi.
Nàng có thể thấy được, Trương Vô Ngân kia rõ ràng là muốn báo thù, đánh mặt, nằm mộng cũng nghĩ không ra, hao hết vất vả tìm một gia hỏa huyết mạch tinh thuần, vẫn như cũ là học sinh của con trai mình...
- Ta vốn là một tử đệ bàng chi bình thường, huyết mạch mỏng manh, ngay cả tư cách tu luyện võ kỹ gia tộc cũng không có, là lão sư tinh luyện huyết mạch của ta, để cho ta thực lực tăng nhiều!
Trương Cửu Tiêu quỳ trên mặt đất, cất cao giọng nói.
- Tinh luyện huyết mạch?
- Trước kia ngươi nói, huyết mạch của ngươi rất mỏng manh, là tiểu thiên tài giúp ngươi tinh luyện huyết mạch, mới đạt tới loại tình trạng này?
Tất cả trưởng lão đều xôn xao.
Sự tình Trương Cửu Tiêu, bọn hắn cũng biết một chút, chỉ là không nghĩ tới huyết mạch của hắn, không phải trời sinh, mà là được người tinh luyện.
- Vâng!
Trương Cửu Tiêu gật đầu.
- Huyết mạch có thể tinh luyện?
- Đến cùng làm sao làm được?
- Ta nghe nói vị tiểu thiên tài này không chỉ thực lực mạnh mẽ, học sinh từng cái lợi hại, Chiến Sư đường đường chủ, Băng Nguyên cung cung chủ... Thậm chí Dương sư cũng là sư đệ của hắn, có thể tinh luyện huyết mạch, hẳn không khó a...
- Nói như vậy cũng có khả năng...
Nghe xong Trương Cửu Tiêu nói, con mắt tất cả mọi người đồng thời sáng lên.
Trong gia tộc, trọng yếu nhất chính là huyết mạch, nếu quả thật có phương pháp tinh luyện huyết mạch, thực lực cả gia tộc tuyệt đối có thể đột nhiên tăng mạnh, đạt tới một loại tình trạng để cho người ta khó có thể tưởng tượng.
- Hắn là đệ tử cuối cùng ta thu...
Không để ý tới mọi người thảo luận, Trương Huyền trả lời Hưng kiếm thánh.
Vốn nghĩ thu Trương Cửu Tiêu, đối kháng tiểu thiên tài, không nghĩ tới bản thân biến thành tiểu thiên tài... thì không cần đối kháng nữa.
- Cái này...
Thấy nhi tử xác nhận, Trương Cửu Tiêu lại giống như đám người Trịnh Dương, ánh mắt lộ ra tôn sùng nồng đậm, Hưng kiếm thánh biết là thật, cũng không nhịn được cười ha ha một tiếng, nhìn về phía đại trưởng lão:
- Vô Ngân trưởng lão, ngươi nói huyết mạch nhi tử ta mỏng manh, không có tư cách trở thành gia chủ?
- Ta...
Trương Vô Ngân nghẹn sắc mặt đỏ lên.
- Quyền gia chủ, Trương Vô Ngân bởi vì tư oán, bỏ qua tương lai Trương gia, ta đề nghị giam giữ hắn!
- Không sai, tên này vì tư dục bản thân, nghi ngờ thực lực của tộc trưởng, quả thực tội ác tày trời!
- Ta đề nghị, để hắn đi chiến trường Địa quật, nghĩ lại lỗi lầm của mình...
...
Bốn phía xôn xao, trước đó ủng hộ Trương Vô Ngân, giờ phút này tất cả đều quay ngược mũi giáo.
Có thể tinh luyện huyết mạch, chẳng khác nào nắm nhân tâm cả gia tộc trong tay, không ai sẽ cự tuyệt.
Dù huyết mạch Trương Huyền thật không đủ tinh thuần, nhưng giúp những người khác tinh luyện, liền đủ làm gia chủ, làm tộc trưởng sẽ để cho tất cả mọi người thần phục.
- Người tới, dẫn đại trưởng lão đi!
Chẳng muốn chú ý Trương Vô Ngân, Hưng kiếm thánh khoát tay áo, lúc này mới ngắm nhìn bốn phía:
- Nhi tử ta Trương Huyền, trở thành Trương gia gia chủ, chư vị sẽ không có ý kiến chứ!
- Tiểu thiên tài vốn là gia chủ, hiện tại chỉ là xác lập chính danh, đối ngoại tuyên bố mà thôi!
- Ta đồng ý!
Tất cả trưởng lão đồng thời ôm quyền.
- Vậy thì tốt, đều đi chuẩn bị đi! Còn nữa, sự tình hôm nay, ai cũng không thể truyền ra ngoài một câu, nếu không… chết!
Thấy mọi người không phản đối, lúc này Hưng kiếm thánh mới thoả mãn nhẹ gật đầu, bàn giao một câu.
Năng lực tinh luyện huyết mạch, một khi tiết lộ, tất nhiên sẽ gây nên toàn bộ đại lục khiếp sợ, hắn cũng không muốn nhi tử gặp được phiền phức.
- Vâng!
Tất cả trưởng lão gật đầu đi ra ngoài.
- Cửu Tiêu, ngươi cũng lui ra đi, những ngày này cố gắng lợi dụng huyết mạch, tấn thăng thực lực, chờ tu vi của ngươi vượt qua đại trưởng lão, liền có thể kế thừa vị trí gia chủ!
Trương Huyền nói.
Tuy rất muốn hiện tại để hắn kế thừa vị trí gia chủ, nhưng mà thực lực còn không thể sánh vai đám người Trịnh Dương, quá mức nhỏ yếu, có chút danh bất chính, ngôn bất thuận.
- Vâng, lão sư!
Trương Cửu Tiêu nhẹ gật đầu, lui ra ngoài.
- Huyền nhi, ngươi...
Nghe nhi tử muốn nhường vị trí gia chủ ra, Hưng kiếm thánh tràn đầy lo lắng.
- Một Trương gia gia chủ mà thôi, không tính là gì, ta muốn cái thân phận này, chỉ vì cưới Lạc gia tiểu công chúa, cưới nàng vào cửa, người nào thích làm người đó làm...
Trương Huyền khoát tay áo, không mấy quan trọng.
Cái gia chủ này, hắn thật đúng là không để ở trong mắt.
Lên làm phiền phức càng ngày càng nhiều, còn không bằng đến lúc đó ném cho Trương Cửu Tiêu.
- Nhưng...
Hưng kiếm thánh muốn tiếp tục nói chuyện, lại bị Mộng kiếm thánh đánh gãy:
- Nhi tử ta, về sau là người làm đại sự, Trương gia gia chủ mà thôi, đáng là gì! Chỉ có gia hỏa không có tiền đồ như ngươi, mới một mực bảo vệ...
- Khụ khụ!
Thấy mẫu thân lại bắt đầu chế nhạo cha, Trương Huyền bất đắc dĩ đánh gãy, mang theo nghi ngờ hỏi:
- Nếu như ta là con của các vị, lại là tiểu thiên tài huyết mạch tinh thuần nhất, tại sao lại đến Thiên Huyền vương quốc? Lại vì sao huyết mạch một chút cũng không còn?
Đây là hắn một mực kỳ quái.
Trương gia mạnh mẽ không thể nghi ngờ.
Làm thiên tài lợi hại nhất, Tiên Thiên Thánh Nhân, vì sao bản thân sẽ lưu lạc đến Thiên Huyền vương quốc, loại địa phương ngay cả Danh Sư đường cũng không có?
Hơn nữa ngay cả huyết mạch cũng không còn?
Trọng yếu nhất là, tu vi từng bước một tấn cấp, cùng Tiên Thiên Thánh Nhân không có chút quan hệ nào!
- Chuyện này nói rất dài... Năm đó ngươi vừa ra đời, hào quang đầy trời, khí tức rộng lớn, rất nhiều bài vị tiền bối thần phục, ngay cả tượng Khổng sư cũng lơ lửng bay lên, bởi vậy được mệnh danh vài vạn năm qua, huyết mạch tinh thuần nhất...
Nghe được hỏi thăm, Hưng kiếm thánh than thở một tiếng, chậm rãi nói.
- Tượng Khổng sư lơ lửng bay lên? Cho nên... Tên ta là Trương Huyền?
Ánh mắt Trương Huyền sáng lên nói.
- Ngươi... tên trước đó, đương nhiên không gọi Trương Huyền...
Hưng kiếm thánh nói:
- Nếu như gọi cái này, đã sớm tìm tới ngươi, cũng không trì hoãn đến bây giờ...
- Gọi là cái gì?
- Cái này...
Hưng kiếm thánh hơi đỏ mặt:
- Hay là không nói...
- Chẳng lẽ cái tên này có gì không ổn?
Trương Huyền kỳ lạ.
- Tên ngươi là bởi vì tượng Khổng sư lơ lửng bay lên, biểu lộ cảm xúc, chỉ bất quá xa xa không có dễ nghe như Trương Huyền...
Mộng kiếm thánh ở một bên hừ một tiếng, tràn đầy tức giận:
- Gọi... Trương Điêu Phi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận