Thiên Đạo Đồ Thư Quán

So thảm

Đao thuộc về một loại binh khí, phù hợp quy luật đặc hữu, lĩnh ngộ vũ khí chân ý, mới có thể lĩnh ngộ vũ khí chi tâm.
Thật giống như kiếm pháp, trước lĩnh ngộ kiếm pháp chân ý, sau đó mới có thể lĩnh ngộ hạ kiếm tâm, trung kiếm tâm, thậm chí thượng kiếm tâm!
Hắn là thiên tài của Võ Kỹ học viện, lĩnh ngộ đao pháp cực sâu, cũng chỉ là vũ khí chân ý đỉnh phong, cách hạ đao tâm còn có khoảng cách nhất định.
Nhưng gia hỏa trước mắt, đao sinh điện mang, khí tức như cầu vồng... Thế mà trực tiếp sử dụng năng lực chỉ lĩnh ngộ đao tâm mới có!
Làm sao có thể!
Vừa rồi hắn chiến đấu qua với đối phương, chỉ lĩnh ngộ đao pháp chân ý bình thường mà thôi, cùng hắn có chênh lệch cực lớn, vị Trương sư này chỉ truyền thụ một chiêu đao pháp, làm sao có thể biến hóa lớn như thế?
- Đáng giận...
Thân thể khiếp sợ run rẩy, biết một khi dừng lại, liền sẽ bị đánh bại, Bạch Diện cắn răng, vung trường đao trong tay tiến lên đón.
Hắn thấy, coi như đối phương lĩnh ngộ đao tâm lại như thế nào?
Vừa rồi một chiêu đao pháp kia vừa yếu vừa chậm, hơn nữa bị hắn cẩn thận nghiên cứu một lần, sơ hở trăm chỗ, chỉ cần ra tay nhanh, dùng nhanh chế chậm, liền có thể nhẹ nhõm chiến thắng, đánh bại đối phương.
Hô!
Ngay thời điểm trường đao của hắn và đối phương sắp đ-ng nhau, liền thấy đao của đối phương vẽ ra một đường vòng cung ưu nhã, tiếp tục đè ép xuống.
Hình như động tác của hắn, căn bản không có tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì.
- Cái này... Đây là hóa phức tạp thành đơn giản, dùng xảo phá pháp?
Toàn thân hắn cứng ngắc.
Thời điểm tu luyện đao pháp, hắn từng nghe Danh Sư lợi hại nói qua, tu luyện tới cảnh giới nhất định, có thể sửa đao pháp phức tạp thành đơn giản.
Lúc này, rõ ràng là chiêu số đơn giản nhất, nhưng lại có uy lực để cho người ta khó chống lại.
Vốn cho rằng, đây chỉ là lời nói vô căn cứ, không nghĩ tới... Thế mà thật xuất hiện ở trên người đối phương!
Trường đao trong tay tân sinh kia, chiêu số không rườm rà, không có bất kỳ sức tưởng tượng, nhưng mang theo uy lực trực kích hết thảy, bị đao pháp này bao phủ, thật giống như huyệt đạo toàn thân hắn, đều bị khí tức tập trung, bất kể thay đổi chiêu số gì, cũng khó mà đào thoát.
- Lui!
Trong nháy mắt lòng sinh khiếp ý, không dám đón đỡ, vội vàng lui về phía sau.
Đổi lại những người khác, đao pháp đã thi triển ra, lui về sau tất nhiên sẽ gặp phải phản phệ, nhưng hắn áp chế tu vi, năng lực bản thân vượt xa, lại thêm ánh mắt cùng hiểu biết vượt qua tân sinh này, dù rất chật vật, nhưng không có tổn thương quá lớn.
Ào!
Lui hai bước, đang muốn phản kích, chỉ thấy thanh niên kia đi về phía trước, trường đao rơi xuống, lại thi triển ra đao pháp chẻ củi.
Đao khí như rồng, khí tức như điện.
Lần này lực lượng của đao pháp trước còn không có tán loạn, tập trung lại, uyển như phong vân dũng động, uy lực tăng lên không chỉ một lần.
- Đây là... Đao lực điệp gia?
Bạch Diện sắp hộc máu.
Còn tưởng rằng né tránh ra được, lực lượng của đối phương tất nhiên hai suy ba kiệt, ai nghĩ đến chẳng những không có loại xu thế kia, còn điệp gia với đao khí thứ nhất, từ đó uy lực đại tăng!
Chiêu thứ nhất hắn cũng ngăn cản không nổi, hai chiêu hợp nhất, chống lại như thế nào?
Lần nữa lui về phía sau.
Vù vù!
Thấy hắn liên tục lui về phía sau, thanh niên lòng tin tăng nhiều, đao thứ ba đánh xuống.
Liên tục ba đao liên hợp, đao mang giống như bách lưu hội tụ, cuối cùng thành giang hải, mang theo lực lượng để cho người ta khó mà chống lại.
Thanh niên vốn chỉ có thực lực Hợp Linh cảnh sơ kỳ, nhưng đao tâm ẩn chứa ba đao liên hợp, coi như Hợp Linh cảnh trung kỳ, thậm chí hậu kỳ gặp gỡ, chỉ sợ cũng khó mà chống chọi!
- Không được... Tiếp tục để hắn tích lũy sức mạnh, ta nhất định thua không nghi ngờ...
Lúc này Bạch Diện rốt cục ý thức được vấn đề, vẻ mặt nghiêm túc.
Vốn nghĩ chỉ cần tránh né, đối phương phong mang biến mất, liền mặc cho bản thân xâm lược, nằm mơ cũng không nghĩ tới, đao pháp của tên này càng ngày càng mạnh, còn có thể điệp gia, một khi trốn tránh, chẳng khác nào mất tiên cơ, ngăn cản không nổi!
- Liều mạng...
Cắn răng một cái, lực lượng trong cơ thể điên cuồng tuôn ra, trường đao hoành không tiến lên đón.
Võ kỹ Linh cấp thượng phẩm, Nộ Đao Trảm Giang!
Chiêu này nghe nói là một vị cường giả Thánh cảnh sáng tạo, rút đao giận dữ vì hồng nhan, dưới một đao, sông lớn mấy vạn mét bị chém thành hai đoạn, không cách nào tụ lại.
Đây là tuyệt chiêu lợi hại nhất mà hắn tu luyện nhiều năm qua.
Mặc dù áp chế tu vi đến Hợp Linh cảnh sơ kỳ, chân khí có chút không đủ, nhưng bằng lý giải cùng lĩnh ngộ đối với đao pháp, vẫn có thể hoàn chỉnh thi triển ra.
Đao khí tuôn ra, lập tức đ-ng tới đao pháp điệp gia của thanh niên.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ vang, hai đao đ-ng vào nhau, Bạch Diện chỉ cảm thấy hơi đỏ mặt, uy lực của Nộ Đao Trảm Giang bị tiêu diệt, ngay sau đó đao khí điệp gia tiếp tục tuôn đến, tựa hồ muốn xoắn nát kinh mạch của hắn.
- Không tốt...
Hắn sầm mặt lại, nghĩ tới khả năng ngăn cản không nổi, nhưng không nghĩ tới đao khí của đối phương chồng chất lên sẽ đáng sợ như thế, phá tan công kích của hắn, không bị ảnh hưởng chút nào, tiếp tục vọt tới trước.
Lại không để ý tới cái khác, gào thét một tiếng, tu vi bị ngăn chặn mãnh liệt tăng lên.
Hợp Linh cảnh trung kỳ!
Hợp Linh cảnh hậu kỳ!
Hợp Linh cảnh đỉnh phong!
Kiều Thiên cảnh sơ kỳ!
Tu vi tăng lên ròng rã một đại cấp, đạt tới Kiều Thiên cảnh sơ kỳ, lúc này mới chặn được đao khí nhập thể, miễn trừ ách nạn.
Bành!
Lực lượng hắn tăng lên, thanh niên đối diện gặp phải phản phệ, kìm lòng không được lui về phía sau mấy bước, phun ra một ngụm máu tươi.
Mặc dù bị thương, nhưng hai mắt phóng ra vẻ hưng phấn:
- Ngươi... Thua!
Đối phương không giải phóng thực lực, mới vừa rồi khẳng định sẽ bị đánh chết tại chỗ, cũng cho thấy, vừa rồi giao đấu, hắn thua!
Nghe nói như thế, Bạch Diện mặt như giấy trắng, con ngươi tan rã:
- Ta... Ta thua!
Không thừa nhận cũng không được, trước mặt nhiều người như vậy, bị đánh ngay cả đánh trả cũng làm không được, thua không thể lại thua!
Thời điểm tên này vừa lên, bị mình một đao vỗ xuống, nhưng lần thứ hai đi lên, liền đánh bại bản thân... Coi như tự mình trải qua, cũng cảm thấy không thể tin được.
Trương Huyền kia chỉ dạy một chiêu... Liền đánh bại mình? Đến cùng làm sao làm được?
Không chỉ hắn không thể tin được, tất cả tân sinh dưới đài cũng cảm thấy tròng mắt sắp rơi xuống.
Thực lực của tân sinh kia, bọn họ rõ như ban ngày, Trương sư truyền thụ một chiêu đao pháp, liền đánh bại thiên tài của Võ Kỹ học viện... Quá khoa trương a!
Hội trưởng... Đây là muốn nghịch thiên!
- Hội trưởng, ta... thành công, ta đánh bại học viên năm thứ tư...
Nhận được đối phương chính miệng thừa nhận, thanh niên hưng phấn đến trực tiếp nhảy xuống đài, đi tới trước mặt Trương Huyền, xiết chặt nắm đấm.
Thân là người sử dụng đao pháp, biết hội trưởng truyền thụ chiêu này đến cùng có bao nhiêu lợi hại, chỉ cần tu luyện lâu dài, lý giải đối với đao pháp, tuyệt đối sẽ càng ngày càng mạnh, thành nhất đại tông sư.
Do đó, kích động có thể tưởng tượng được.
Ba!
Tiếng nói kích động còn chưa nói xong, chỉ thấy Trương sư ở trước mắt một tay đập qua, đánh lên đầu hắn, như sư trưởng giáo huấn một học sinh bất tranh khí, sắc mặt tái xanh.
- Hội trưởng...
thanh niên sững sờ tại nguyên chỗ, mặt mũi ngớ ra.
Hắn đánh bại đối phương, tại sao hội trưởng lại tức giận như vậy?
- Còn không biết xấu hổ cao hứng? Đánh ra cái gì đó? Gọi là đao pháp sao? Thời điểm chiêu thứ nhất, chỉ cần dùng hết lực lượng, đối phương căn bản trốn không thoát! Rõ ràng một chiêu liền có thể thắng, lại phải dùng ba chiêu, mất mặt hay không?
Càng nói càng tức, Trương Huyền hận không thể đánh tên này một trận.
Thật là quá ngu ngốc!
Bản thân tự mình giảng dạy Thiên Đạo đao pháp, thậm chí còn truyền thụ một đạo đao ý, thế mà tên này còn dùng ba chiêu mới đánh bại đối thủ, quả thực chính là vũ nhục!
- Một chiêu liền có thể thắng...
Con mắt đảo một vòng, Bạch Diện suýt chút nữa hộc máu.
Ta là học viên năm thứ tư, thiên tài Võ Kỹ học viện... Ngươi truyền thụ đao pháp, ba chiêu đánh bại ta liền rất nghịch thiên, còn ngại dùng chiêu số nhiều...
- Vâng...
Bị hội trưởng trách mắng, thanh niên không dám phản bác, đành phải cúi đầu xuống.
Hội trưởng nói không sai, vừa rồi một khi dùng chiêu thứ nhất đến tận cùng, Bạch Diện khẳng định sẽ làm trận nhận thua, mà không phải đến cuối cùng liều chết giãy dụa, còn chấn thương bản thân.
- Được rồi, cũng không trách ngươi, có điều lần sau chú ý, thời điểm đối địch, ngàn vạn lần không thể nương tay!
Thấy tên này biết sai, Trương Huyền mới hết giận, khoát tay áo, lần nữa nhìn về phía đài cao.
- Lần này các ngươi phái ai?
- Ta đến thỉnh giáo cao chiêu của Trương sư!
Viên Cương đi ra.
Bạch Diện bị đánh bại ở trước mặt, liền xem như hắn, hắn cũng khiếp sợ không thôi, không dám tiếp tục coi thường thanh niên này.
- Ân!
Trương Huyền gật gật đầu:
- Vừa rồi ai bại trong tay hắn?
- Ta!
- Hội trưởng, ta cũng thua!
- Ngươi bại đâu thảm bằng ta, ta tới đi!
- Ngươi thảm cái rắm, ngươi chỉ là từ trên đài ngã xuống, ta còn bị hắn tát một cái, ta thảm nhất! Cho nên ta muốn khiêu chiến!
- Ta còn hộc máu a, ta tới...
...
Nghe được Trương Huyền hỏi, dưới đài xôn xao, mọi người trước đó bị thương, tất cả đều lòng đầy căm phẫn lao đến, cả đám kích động gầm rú.
Mọi người đều là Danh Sư, vừa rồi thanh niên kia bị Bạch Diện đánh một chiêu cũng không tiếp nổi, Trương sư chỉ điểm, lập tức nghịch chuyển, đánh bại đối phương, nếu như bọn họ có thể học được loại bản lĩnh này, thực lực khẳng định cũng có thể tiến nhanh.
Cơ hội tốt như vậy, kẻ ngu mới sẽ buông tha!
- Còn có loại chuyện này...
Viên Cương, Ưng Cần trên đài khóe miệng co giật.
Mẹ nó!
Gặp qua đối mặt đệ tử cấp cao, dọa đến lui về phía sau, còn chưa thấy qua cướp muốn lên.
Lại nói, ngươi đoạt liền đoạt, làm gì so thảm?
Càng thảm, nói rõ thực lực càng yếu, vừa rồi thời điểm giao thủ càng bị động, đều bị đánh thành như vậy, còn muốn đoạt đi lên, các ngươi có để chúng ta vào mắt hay không?
Quá phách lối!
- Viên Cương, một lát nữa trực tiếp động thủ, ngàn vạn không thể lưu tình... Chúng ta lại thua, liền không mặt mũi trở về!
Thấy phía dưới càng ầm ĩ càng hung ác, tất cả mọi người buồn bực, vừa rồi vì sao không đứng tại chỗ để Viên Cương đánh mấy lần, cũng có thể thảm hại hơn một chút... Ưng Cần nhìn không nổi nữa, nhịn không được truyền âm tới.
Trận đầu thảm bại, cho hắn biết Trương sư này đáng sợ, trận thứ hai không thể thua nữa!
Lại thua, liền không có mặt trở về, thành lính canh cửa cho Huyền Huyền hội.
- Yên tâm đi, ta sẽ dùng hết toàn lực!
Viên Cương gật đầu.
Lúc hai người nói chuyện, chỉ thấy Trương Huyền ở dưới đài đã chọn xong đối thủ, là một gia hỏa mặt mũi bầm dập, miệng mũi có chút méo, thậm chí còn không ngừng hộc máu.
- Cái tên này... ta biết, lúc nãy không có đánh nặng như vậy a? Chẳng lẽ vì so thảm hại hơn những người khác... tự đánh bản thân một trận?
Thấy rõ ràng dung mạo người này, con mắt Viên Cương xoay loạn, suýt chút nữa ngã sấp xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận