Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Nghiên cứu Điện Chủ lệnh

Từ Thánh Tử điện đi ra, vẫn hắt xì, người nhớ hắn này, cũng quá cố chấp đi!
- Vẫn phải khiêm tốn một chút, nếu không để cho Lạc Nhược Hi biết, có rất nhiều người ưa thích mình, khẳng định sẽ mất hứng...
Trương Huyền âm thầm gật đầu, trong lòng cảm khái.
Nói thật, gần đây hắn quả thực khiêm tốn hơn trước, cũng chỉ xông Danh Sư lâu mà thôi...
Nếu không Công Pháp lâm, Danh Sư lâu, thậm chí nội viện, tượng Khôi Thánh, hiện còn hoàn hảo không chút tổn hại sao? Khẳng định đã sớm hỏng mất.
- Khiêm tốn quá mệt mỏi...
Trương Huyền xoa xoa mi tâm.
Nếu không phải muốn điệu thấp, khẳng định đã sớm lấy ra xương ngực của Ngoan Nhân, liên tục khiêu chiến đám Thánh Tử, cũng có thể gây ra động tĩnh lớn hơn...
Nhưng vì không muốn làm người khác chú ý, liền tùy tiện xông Danh Sư lâu, phá mấy cái ghi chép mà thôi, áp chế rất vất vả.
Chẳng qua như vậy cũng tốt, khá phù hợp phẩm chất ưu tú không thích khoe khoang của hắn.
Tu luyện lâu như vậy, sớm đã biết tầm quan trọng của khiêm tốn, hắn cũng không giống như phân thân ưa thích trang bức.
Cảm khái một hồi, cổ tay khẽ đảo, một cái lệnh bài xuất hiện ở trong lòng bàn tay, cúi đầu nhìn sang, chính là Điện Chủ lệnh mà Khôi Thánh cho hắn.
Trước đó trở thành Danh Sư bát tinh, một tầng phong ấn ở phía trên mở ra, chẳng qua lúc đó không có thời gian nhìn kỹ, hiện tại vừa vặn rảnh rỗi, cũng nên cẩn thận nghiên cứu một chút.
Lúc này Điện Chủ lệnh tản mát ra ánh sáng ôn nhuận, bàn tay ở phía trên nhẹ nhàng phất một cái, lập tức cảm thấy một đạo ý niệm truyền tới, người ngồi tại nguyên chỗ bất động, ý niệm lại như bị hút vào một không gian đặc thù.
Hô!
Ý niệm của Khôi Thánh xuất hiện ở trước mắt, trên mặt mang mỉm cười thản nhiên.
- Nhanh như vậy đã trở thành Danh Sư bát tinh, tốc độ tiến bộ của ngươi ngoài dự liệu của ta!
Trong thanh âm mang theo vui mừng cùng thoả mãn:
- Đúng rồi, tu luyện Cửu U Thần đồng tới loại tình trạng nào rồi? Để cho ta tới kiểm tra một chút!
- Cái này... Ta còn không có luyện qua...
Trương Huyền hơi xấu hổ.
Cái đồng thuật này, sai lầm quá nhiều, thực sự không muốn tu luyện, từ khi đạt được đến bây giờ, nhìn cũng chưa từng nhìn.
Khôi Thánh nhíu mày:
- Không tu luyện, thì làm sao phá giải phong ấn, chân chính kế thừa vị trí Điện Chủ?
Muốn trở thành Điện Chủ, yêu cầu lớn nhất là nắm giữ Minh Lý Chi Nhãn, không luyện tập đồng thuật, căn bản không có tư cách nha.
- Ta rất muốn tu luyện, chỉ là bộ công pháp này quá... Được rồi, ngươi còn có pháp quyết tu luyện đồng thuật khác không, có thể cho ta tham khảo một chút?
Sợ nói thiếu hụt quá nhiều, ý niệm này bị đả kích tán loạn, Trương Huyền chần chờ một chút nói.
Muốn học tập, đầu tiên phải bổ sung thành Thiên Đạo công pháp, nếu không, hắn cũng không muốn còn chưa luyện thành, trước biến thành bệnh mù màu hoặc người mù.
- Đồng thuật cao thâm ảo diệu, cũng chỉ lão sư Bốc Thương Cổ Thánh mới có năng lực sáng chế, địa phương khác, làm sao có thể có?
Khôi Thánh nhìn qua:
- Nơi nào không hiểu, có thể nói ra, ta giải thích cho ngươi!
- Trước không cần...
Trương Huyền lắc đầu.
Nhìn ra vị Khôi Thánh này, cũng không như Khưu Ngô Cổ Thánh, ý niệm người sau có thể giao lưu, vị trước mắt này, rất rõ ràng, không biết nội dung trước đó trò chuyện với đối phương.
- Không cần?
Mặt mũi Khôi Thánh hơi không vui:
- Ngươi đây là thái độ gì? Muốn trở thành Điện Chủ, nhất định phải học tập Cửu U đồng thuật, mà ta ở trên đó chìm đắm không biết bao nhiêu năm, tâm đắc vô số, chẳng lẽ ngươi cảm thấy lý giải còn sâu hơn ta...
- Tiền bối trước không vội nói vấn đề đồng thuật, vừa vặn ta có chuyện muốn hỏi ngươi...
Lười nghe đối phương lý giải đồng thuật, Trương Huyền nhớ tới một việc, hỏi.
- Nói!
Khôi Thánh vung vung tay, một bộ cao nhân.
- Trong nội viện của Thánh Tử điện, nội bộ tượng đá của ngươi, dường như có một khung xương của Dị Linh tộc... Không biết ngươi là làm sao áp chế khí tức trong đó, không để người ta phát giác?
Trong lòng Trương Huyền nghi ngờ hỏi.
Sau khi tiến vào nội viện phát hiện chuyện này, vẫn rất kỳ lạ, chỉ là đến bây giờ cũng không có nghĩ thông suốt.
Ý niệm của Khôi Thánh xuất hiện lần nữa, vừa vặn có thể hỏi rõ ràng.
- Ngươi... Biết trong tượng đá của ta, có khung xương của Dị Linh tộc?
Sắc mặt của Khôi Thánh trắng nhợt, không còn khí độ cao nhân như vừa rồi, ngược lại mở to hai mắt nhìn, cực kỳ khó tin.
- Đúng vậy, hẳn là một Dị Linh tộc tên Ngoan Nhân ở thời kỳ Thượng Cổ!
Trương Huyền cười nói.
Khôi Thánh là đồ tôn của Khổng sư, hẳn nghe nói qua vị Ngoan Nhân Đại Đế này.
- Ngươi... Biết Ngoan Nhân?
Da mặt Khôi Thánh run rẩy lần nữa.
- Ngươi phong ấn xương ngực của hắn ở trong tượng đá, vì sao một chút khí tức cũng không toả ra...
Trương Huyền tiếp tục nói.
- Cái này...
Thấy hắn nói rõ ràng, không có chút phỏng đoán nào, Khôi Thánh dừng lại một chút:
- Ngươi đã nhìn ra, nói cho ngươi cũng không sao... Cái kia quả thực là xương ngực của Ngoan Nhân Đại Đế! Năm đó thời điểm ta phát hiện, đã có ý niệm của mình, vì phòng ngừa phục sinh, mới nhờ lực lượng của Khổng sư trấn áp.
- Lực lượng của Khổng sư?
- Ừm, nội viện vừa vặn ở hạch tâm trận pháp của năm cung điện Nhân Nghĩa Lễ Trí Tín, nắm giữ bút tích của Khổng sư, lại thêm số mệnh nhân tộc hưng thịnh, dù xương ngực của Ngoan Nhân mạnh mẽ, cũng sẽ bị áp chế không hề có một chút năng lực phản kháng nào!
Khôi Thánh chậm rãi nói.
Nghe hắn nói như vậy, Trương Huyền nhớ lại vị trí của nội viện cùng năm đại điện, quả nhiên phát hiện, nội viện nằm ở hạch tâm trận pháp của Thánh Tử điện.
Khó trách có thể có linh khí nồng nặc như thế, bầu không khí thích hợp học tập văn hóa như vậy.
- Năm đó Ngoan Nhân Đại Đế cùng Khổng sư chiến đấu, thực lực sớm đã vượt qua Cổ Thánh, không phải ta có thể chống lại, muốn triệt để áp chế, không để cho phục sinh, cũng chỉ có loại biện pháp này...
Lắc đầu, Khôi Thánh tràn đầy nghi ngờ nhìn qua:
- Cái xương ngực này, đặt ở trong tượng đá, khí tức bị áp chế không phát hiện được, Minh Lý Chi Nhãn của ngươi chẳng qua là đệ tam trọng, làm sao nhìn ra được?
Nhiều đời Điện Chủ như vậy, lĩnh ngộ Minh Lý Chi Nhãn, đều vượt qua vị trước mắt này, loại tình huống như vậy cũng không có nhìn ra khung xương, vị trước mắt này, không chỉ nhìn ra, còn xác nhận như vậy, làm sao làm được?
- Ta cũng là cơ duyên xảo hợp...
Trương Huyền cũng không giải thích.
Ngoan Nhân bằng vào thực lực của hắn, khẳng định không trấn áp được, dựa vào là Thiên Đạo chi thư, thứ này dính dáng thư viện, coi như đối phương là một đạo ý niệm, cũng không cần thiết nói ra.
- Mặc kệ ngươi làm sao nhìn ra, nhưng ta cảnh cáo ngươi, tuyệt đối không nên động nó, nếu không, coi như ngươi đạt đến Thánh Vực cửu trọng, cũng chưa chắc có thể chống lại...
Thấy hắn không muốn nói nhiều, Khôi Thánh không hỏi thêm nữa, nhưng nhắc nhở một câu.
- Nếu như ta có nắm chắc thuần phục xương ngực, không cho hắn làm xằng làm bậy thì sao? Có thể lấy ra hay không?
Trương Huyền nói.
Nắm giữ Thiên Đạo chi thư, cùng trái tim và đại não của Ngoan Nhân, hắn có nắm chắc tuyệt đối thu phục xương ngực này, chỉ là không biết giải thích như thế nào, mới có thể không ảnh hưởng nội viện cùng tượng đá mà thôi.
- Thuần phục?
Nghe nói như thế, Khôi Thánh sửng sốt một chút, sau đó lắc đầu:
- Ngươi có thể thuần phục Ngoan Nhân? Nói đùa cái gì chứ! Sự tình năm đó Khổng sư cũng không làm được, ngươi cảm thấy có thể hoàn thành sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận