Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Bó tay chịu trói hoặc là chết!

Nghe được đối phương chụp mũ, Trương Huyền lắc đầu, bàn tay vẫy một cái:
- Ngừng!
Mặc dù lời nói khó nghe, nhưng cũng rất có đạo lý.
Thánh Tử điện, là học phủ cao nhất đại lục, địa vị coi như kém Tổng bộ Danh Sư đường, cũng không kém quá nhiều, ở đây chỉ thị thú sủng tấn công quyền Điện Chủ, trưởng lão, tương đương với đụng chạm ranh giới cuối cùng, một khi tin tức truyền ra, bất cứ lúc nào cũng sẽ bị toàn bộ đại lục đuổi giết!
- Rống!
Nghe được mệnh lệnh, tuy Kỳ Lân thú tức giận, nhưng không dám vi phạm, ép xuống lực lượng ngừng lại.
Lúc này Chiêm sư cùng Cát trưởng lão mới thở phào nhẹ nhõm, chỉ cảm thấy trên người mồ hôi chảy ròng, quần áo ướt đẫm hơn phân nửa. Nếu không ngừng,tùy ý lực lượng đè xuống, coi như không chết, cũng gần như, bản thân bị trọng thương.
- Ta không muốn ra tay với hai vị, là thật có việc gấp, không thể bị dở dang, mong được tha thứ!
Trương Huyền ôm quyền.
Ra tay với bọn họ, đúng là bất đắc dĩ. Không động thủ, cũng không thể thật bị bắt lại mang đến Trương gia, gây ra động tĩnh lớn như vậy, thật muốn bị bắt trở về, vị đại trưởng lão kia không ăn hắn mới là lạ!
- Hừ!
Mang theo kiêng kỵ nhìn Kỳ Lân thú một cái, Chiêm sư hừ một tiếng, lòng tràn đầy tức giận, nhưng lại không phát ra được. Vốn cho rằng chỉ là học viên có thể tiện tay bắt lại, không nghĩ tới ngắn ngủi một tháng không thấy, đã thành một cự long có thể tùy ý bay lượn.
- Cùng Trương gia gây ra không vui, về sau ta sẽ tự mình giải quyết, lần này tới, chỉ muốn mượn dùng trận kỳ cấp chín, mong Chiêm sư tác thành!
Biết đối phương không vui, Trương Huyền nhìn qua, vẻ mặt thành khẩn.
- Tốt...
Dừng lại một chút, cổ tay Chiêm sư khẽ đảo, mặt đất lập tức nhiều ra hơn 100 cây trận kỳ, mỗi một cây đều chất liệu chắc chắn, cấp bậc không thấp, là trận kỳ cấp chín ! Nhìn thái độ của đối phương, không cho sợ rằng sẽ tiếp tục sai thú sủng động thủ, để cuối cùng chịu thiệt, còn không bằng trước cho ra.
- Đa tạ Chiêm sư!
Lăng không trảo một cái, nắm trận kỳ ở trong lòng bàn tay, Trương Huyền nhìn kỹ một vòng, biết có thể dùng bố trí truyền tống trận, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, quay đầu nhìn về phía ngoài cửa đã sụp đổ.
- Đến đây đi!
Nhìn động tác của hắn, hai người Chiêm sư mới phát hiện, ngoài cửa cách đó không xa, đang đứng một bóng người, thiên tài của Băng Nguyên cung năm nay mới thi vào… Trần Nhạc Dao!
Lúc này đôi mắt thanh tú của nữ hài kia trừng tròn xoe, môi đỏ mở ra, nhìn phế tích đầy đất, cùng quyền Điện Chủ, trưởng lão khóe miệng tràn đầy tơ máu, chật vật không dứt, cả người không khỏi hóa đá.
Chỉ là tới mượn trận kỳ, cũng không phải đến cướp? Huyên náo lớn như thế, làm sao kết thúc? Bất quá, xoắn xuýt nhiều như vậy cũng vô dụng, ngoan ngoãn bay tới, rơi vào trước mặt.
- Nói cho ta biết vị trí kỹ càng của Băng Nguyên cung...
Không để ý tới nàng khiếp sợ, Trương Huyền truyền âm qua.
- Ở cực bắc...
Không dám chần chừ, Trần Nhạc Dao vội vàng truyền âm nói vị trí cụ thể của Băng Nguyên cung.
- Ừm!
Nghe xong, trong óc Trương Huyền lập tức quan sát một bộ bản đồ. Bố trí truyền tống trận, đặc biệt là loại cự ly xa này, trên phương hướng không thể có sai số mảy may, nếu không chếch một ly, liền không biết sẽ cách nhau bao nhiêu vạn dặm.
Đứng tại chỗ suy tính trọn năm phút đồng hồ, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, ngón tay nhẹ nhàng bắn ra.
Hô!
Trận kỳ trong lòng bàn tay thẳng tắp bay đi.
Ông!
Trận kỳ cắm trên mặt đất, một hồi gợn sóng lắc lư, dường như tạo thành một không gian gấp ổn định, chẳng qua còn không có triệt để thành hình, liền ba một tiếng, trong nháy mắt nổ tung.
Lần đầu tiên bố trí, thất bại!
- Vẫn là thực lực không đủ...
Cảm nhận được chân khí đã tổn hao hơn phân nửa, Trương Huyền tràn đầy bất đắc dĩ.
Vừa rồi một lần kia, vị trí trận kỳ, lực lượng bố cục, đều không có vấn đề gì, sở dĩ thất bại, cũng không phải sai cái gì, mà là thực lực quá thấp!
Nhập Hư cảnh đỉnh phong, phối hợp Thiên Đạo chân khí, cùng lĩnh ngộ đối với không gian, sức chiến đấu có thể so với Động Hư cảnh đỉnh phong, nhưng muốn bố trí truyền tống trận, vẫn không đủ.
- Chính là thời điểm này...
Ngay thời điểm Trương Huyền suy nghĩ, nên như thế nào mới có thể thành công, đột nhiên nghe được một tiếng hét lớn, ngay sau đó nhìn thấy Chiêm sư cùng Cát trưởng lão đồng thời ra tay.
Kiếm quang như sao trời, thời gian nháy mắt liền đâm phá phạm vi Kỳ Lân thú khống chế, sau một khắc, hai người liền bay lên, đi tới trên không.
Kỳ Lân thú cùng Thanh Long thú, toàn bộ lực chú ý tập trung vào trên người chủ nhân, không nghĩ tới đã bỏ qua hai người, lại đột nhiên ra tay, gặp phải công kích, liên tục lui về phía sau, ngăn kiếm mang ở bên ngoài.
- Trương Huyền mượn nhờ thú sủng, ra tay với Điện Chủ, trưởng lão, bỏ qua trên dưới, tất cả trưởng lão của Thánh Tử điện nghe lệnh, bắt hắn, nếu như có phản kháng, có thể chém giết ngay tại chỗ!
Đi tới trên không, cổ tay Chiêm sư khẽ đảo, một cái lệnh bài xuất hiện, ngay sau đó thanh âm vang vọng bốn phía.
Bị thú sủng của một học viên đánh tơi bời, giãy giụa khống chế, lập tức ban bố quyền Điện Chủ lệnh.
Ầm ầm!
Mệnh lệnh vừa ra, toàn bộ Thánh Tử điện lập tức sôi trào, vô số bóng người bay lên.
Vừa rồi thời điểm Kỳ Lân thú chiến đấu, khống chế lực lượng, không có để thanh âm tiết lộ, bởi vậy dù nơi này huyên náo động tĩnh rất lớn, cũng không ai phát giác, lúc này mệnh lệnh phát ra, không chỉ trưởng lão nghe được, học viên cũng biết, tất cả đều đến đây dò xét.
- Không được... Kỳ Lân thú, mau đánh hắn xuống!
Không nghĩ tới đường đường Thánh Tử điện quyền Điện Chủ, sẽ cố ý yếu thế, tê liệt bản thân, sau đó đột nhiên ra tay, vẻ mặt của Trương Huyền trầm xuống, mở miệng dặn dò.
- Rống!
Kỳ Lân thú gào lên một tiếng, thân thể to lớn bỗng nhiên vọt tới trên không, móng vuốt nâng lên, lăng không đánh xuống.
- Đại trận hộ điện ở đâu!
Chiêm sư nhíu mày, quyền Điện Chủ lệnh ở trong lòng bàn tay xoay tròn, lập tức tản mát ra hào quang sáng chói, giống như trao đổi lực lượng ở nơi nào đó, thời gian nháy mắt, không gian bốn phía bị giam cầm, lực lượng của Kỳ Lân thú cùng không gian tiếp xúc, liền biến thành pho tượng đóng băng, không cách nào tiến lên mảy may.
- Đại trận hộ điện?
Trương Huyền híp mắt lại.
Thánh Tử điện không có Điện Chủ chân chính, dẫn đến suy sụp không ít, người mạnh nhất cũng chỉ Thánh Vực cửu trọng sơ kỳ, nhưng thời điểm trước kia cực kỳ cường đại!
Mỗi một vị Điện Chủ chân chính nắm giữ Minh Lý Chi Nhãn, đều là siêu cấp cường giả vượt qua Thánh Vực cửu trọng, so với Trương gia đại trưởng lão thì không biết lợi hại hơn gấp bao nhiêu lần.
Bọn họ lưu lại đại trận hộ điện, coi như Trương gia, toàn cả gia tộc đến đây công kích, cũng chưa chắc có thể phá vỡ, huống chi là hắn! Nguyên nhân chính là như vậy, Thánh Tử điện mới có thể sừng sững vài vạn năm không ngã, nếu không chỉ bằng vào thực lực Thánh Vực cửu trọng sơ kỳ của quyền Điện Chủ, chỉ sợ sớm đã bị Dị Linh tộc diệt không biết bao nhiêu lần.
- Chủ nhân, trận pháp này ta không phá nổi, một khi bị nhốt lại, chúng ta đều chạy không được...
Cũng nhìn ra trận pháp mạnh mẽ, Hỏa Diễm Kỳ Lân thú vội vàng truyền âm.
Xì xì xì xì...
Trận pháp vận chuyển, tất cả trưởng lão của Thánh Tử điện đồng thời bay tới, từng cái lơ lửng ở sau lưng Chiêm sư, ánh mắt lấp lánh nhìn qua, dường như không hiểu đến cùng xảy ra chuyện gì.
- Trương Huyền, bó tay chịu trói, nếu không... Chết!
Nhàn nhạt nhìn qua, trong mắt Chiêm sư mang theo lạnh lùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận