Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 3623. Trương Huyền tỷ thí y đạo




- Liêu hội trưởng ở lần linh khí thuỷ triều trước, chịu chút ám thương, bởi vì mình là Y Sư, mười năm qua, các loại dược vật ăn không biết bao nhiêu, cũng nghiên cứu qua không biết bao nhiêu thư tịch, nhưng từ đầu đến cuối không có hiệu quả gì!
Thấy bọn họ choáng váng, trung niên Y Sư ở một bên giới thiệu:
- Hai năm gần đây, ám thương khuếch tán ra càng ngày càng lợi hại, vốn cho rằng đến đại nạn, lại không cách nào kiên trì... nhưng mấy ngày trước, có người mua Mỹ Dung Đan đưa cho hắn. Vốn cũng không cảm thấy gì, ai biết sau khi dùng, ám thương trong cơ thể lại dần dần khôi phục! Lại cầu người mua một ít, dùng khoảng mười viên, không chỉ
thương thế hoàn hảo không chút tổn hại, tuổi thọ dường như cũng tăng lên không ít... Cho nên nói ngươi có ân cứu mạng cũng không quá đáng!
Trương Huyền giật mình.
Nguyên lý của Mỹ Dung Đan, là ẩn chứa Thiên Đạo chân khí của hắn, chữa trị ám thương dễ như trở bàn tay, thương thế được rồi, sinh cơ tăng cường, tuổi thọ tự nhiên sẽ được kéo dài.
- Ta nghiên cứu không biết bao lâu, cũng không chữa khỏi tổn thương, đan dược của ngươi lại dễ như trở bàn tay hóa giải, y thuật của ngươi, chẳng phải vượt xa ta sao?
Liêu Tân nói.
- Cái này... Ngươi hiểu như vậy, ngược lại cũng không sao cả!
Muốn khiêm tốn một chút, nhưng thật đúng là như thế, Trương Huyền đành phải cố hết sức gật đầu.
Bệnh bình thường, Thiên Đạo chân khí đều có thể trị liệu, trị liệu không tốt, cũng gần như chỉ có thể chờ chết rồi.
Thừa nhận y thuật không bằng người khác, lời nói trái lương tâm như
vậy, thật đúng là khó mở miệng được, suy nghĩ một chút liền xấu hổ!
Ưu tú, chính là không có cách nào như vậy...
Suy nghĩ một chút cũng có chút đau đầu.
- Vậy thì tốt, hiện tại ta sẽ đưa tin trở về, giúp ngươi lấy lệnh phù có thể
dùng Đại Na Di truyền tống trận!
Liêu Tân nói.
Lần này tới khiêu chiến Y Sư công hội của U Hồn hoàng thành, dựa theo tình huống bình thường, hắn cũng không cần tự mình tới, sở dĩ chạy tới, chính là muốn gặp Trương Huyền Trương đan sư, tự mình nói một tiếng cảm ơn.
Nếu đối phương có chỗ yêu cầu, đáp ứng là được, cũng coi như báo đáp ân tình.
Thời điểm Liêu Tân lấy ra ngọc phù đặc thù, ý định đưa tin, lại một lão giả từ trong phòng đi ra, vội vàng xua tay:
- Hội trưởng, không thể...
- Vương hội phó, vì sao không thể?
Liêu Tân cau mày.
Người tới chính là phó hội trưởng Y Sư công hội, Vương Phi.
- Luyện Đan Sư luyện đan, y thuật là y thuật, không thể nói làm một!
Vương Phi vội nói.
Tuy hắn cũng thừa nhận thanh niên trước mắt này luyện chế Mỹ Dung Đan thiên hạ vô song, nhưng luyện đan chính là luyện đan, mạnh hơn cũng không thay đổi thành y thuật được.
Y thuật là đối chứng hạ độc, trị liệu ổ bệnh, mà luyện đan, là thông qua phương pháp đặc thù dung hợp dược vật lại với nhau, mục đích chỉ vì tăng lên dược hiệu, cả hai hoàn toàn khác biệt, không thể so sánh nổi.
Ngày hôm nay hỗ trợ xử lý lệnh phù này, chẳng khác nào y thuật không bằng vị trước mắt, một khi người sau xuất hiện không may, anh danh của Liêu Tân hội trưởng, chỉ sợ sẽ trôi theo nước chảy.
- Hội trưởng cân nhắc!
Ngay sau đó lại có người đi ra.
Năm vị Y Sư của Vân Ly Thiên, giờ phút này đều đến đủ.
- Hắn có ân cứu mạng với ta, vừa vặn ta cũng có ý định nghỉ hưu, cùng lắm thì từ nay về sau sẽ không trị liệu cho người... Được rồi, không cần nhiều lời, ta tâm ý đã quyết!
Liêu Tân xua tay.
Tuy hắn thừa nhận đan dược của Trương Huyền quả thực vô song, nhưng ở sâu trong nội tâm cũng giống như mọi người, cho là hắn luyện đan lợi hại, y thuật chưa hẳn vượt qua mình.
Sở dĩ đáp ứng, là vì báo đáp ân cứu mạng.
Đối với tính mạng, danh dự bị tổn thương không tính là gì.
- Như vậy đi, không phải có tỷ thí y đạo gì sao? Tới cũng đã tới, tỷ thí một chút cũng không sao!
Rõ ràng đối phương lo lắng cái gì, Trương Huyền cũng không tức giận.
Hắn trẻ tuổi như vậy, tới Thần giới thời gian cũng không dài, gặp phải nghi ngờ là rất bình thường.
- Ngươi muốn tỷ thí y đạo?
Liêu Tân cau mày.
- Dù sao cũng đã tới!
Vẻ mặt Trương Huyền lãnh đạm.
- Cái này...
Thấy thái độ của hắn kiên quyết, Liêu Tân gật đầu:
- Tỷ thí y đạo, chia làm bốn bước nhìn, nghe, hỏi, cắt, mỗi một bước, đều phải viết phán đoán của mình, tiếp đó chẩn đoán được chứng bệnh,
viết xuống phương thuốc, cuối cùng nhìn xem có có thể đúng bệnh hốt thuốc hay không!
Trương Huyền gật đầu.
Trước đó còn nghi hoặc, tỷ thí y đạo là chuyện gì xảy ra, hiện tại xem ra giống như xem bệnh bình thường, chỉ là...
- Bệnh nhân làm sao bây giờ? Chẳng lẽ không nghĩ biện pháp cứu chữa, mà để cho bọn họ tiếp nhận đau đớn, chờ lấy tỷ thí?
Trương Huyền cau mày.
Như vậy không phải lương y như từ mẫu, đây là bệnh nhân, xem bản thân như thẻ đánh bạc để mình nổi danh.
Hoàn toàn vi phạm phẩm hạnh của Y Sư.
- Dĩ nhiên không phải...
Liêu Tân mang theo kỳ quái nhìn qua:
- Ngươi... Không biết tỷ thí y đạo?
Vị trước mắt này, đưa ra tỷ thí y đạo, vậy mà một khiếu không hiểu?
Vốn còn nghĩ, thừa nhận thua đối phương, là trả nhân tình, coi như y thuật của đối phương kém mình, nhưng có thể luyện chế ra Mỹ Dung Đan, hẳn cũng sẽ không quá kém, hiện tại xem ra... Căn bản không phải chuyện này.
Ngay cả tỷ thí y đạo cũng không biết, chỉ sợ y thuật... không phải hơi thấp hơn mình, mà là căn bản không biết!
- Tỷ thí y đạo là cường giả y thuật của Cửu Thiên liên hợp lại, làm ra một loại thủ đoạn dùng để bình xét y thuật, chủ yếu dựa vào là Y Đạo Thạch!
Thấy hắn quả thật không biết, Liêu Tân bất đắc dĩ lắc đầu, giải thích nói.
Xem ra chuyện Vương hội phó lo lắng là thật.
Y thuật của vị trước mắt này cũng không ra sao, nếu không người nắm giữ y thuật cao minh, người nào không biết tỷ thí y đạo?
- Y Đạo Thạch?
- Là một loại bảo vật đặc thù, có thể ghi chép số liệu chân thực của thân thể bệnh nhân, hơn nữa sáng tạo ra hư ảnh, để cho Y Sư dò xét và hỏi thăm. Chỉ cần ngươi có thể đưa ra phương thuốc chính xác nhất, ‘chứng bệnh’ trên người nó sẽ khôi phục!
Liêu Tân nói, một tảng đá xuất hiện ở phía trước, nhẹ nhàng điểm một cái.
Trong âm thanh kêu khẽ, mười nhân ảnh bất ngờ xuất hiện ở trước mắt.
Là trận pháp đặc thù hình thành hư ảnh.
Mỗi một cái đều ốm yếu, hình như trên người lây nhiễm một loại chứng bệnh vô cùng nghiêm trọng, không kịp chữa trị, vô cùng có khả năng tử
vong tại chỗ.
- Bệnh trên người mười người này, là nghi nan tạp chứng mới phát hiện hơn nữa khó chữa trị trong phạm vi Cửu Thiên, cũng có bệnh thể ở mấy trăm năm trước, vài ngàn năm trước, thông qua thủ đoạn đặc thù sao chép lại, giống bệnh nhân chân chính như đúc, có thể dùng bốn loại phương thức nhìn, nghe, hỏi, cắt, xác định nguyên nhân bệnh, nghĩ biện pháp chế biến ra dược vật.
Liêu Tân giải thích đôi câu, dường như nhìn ra Trương Huyền lo lắng, nói:
- Yên tâm, những bệnh chứng này, bao gồm thượng cổ cùng hiện tại, thậm chí còn có chút chứng bệnh là giao hòa, không có khả năng có người có thể ghi nhớ toàn bộ! Hơn nữa, mỗi một lần truyền vào lực lượng, xuất hiện người đều hoàn toàn khác biệt trước đó, khả năng học thuộc lòng câu trả lời sẽ không phát sinh.
Trương Huyền gật đầu.
Chữa bệnh không phải cõng đề thi, thoạt nhìn chứng bệnh giống nhau, nhưng căn cứ thể chất người khác biệt, giới tính khác biệt, thời điểm chế
thuốc cũng có phân chia đối đãi.
Nguyên nhân chính là như vậy, Trương Huyền lo lắng, có người trước thời hạn nhớ kỹ đặc thù cùng với phương pháp trị liệu của những bệnh nhân này, trực tiếp máy móc, hiện tại xem ra không dễ dàng như vậy.
Cường giả Thần giới, dù trí nhớ mạnh mẽ, nhưng chứng bệnh trong ngàn năm, trên vạn năm không biết bao nhiêu, lại thêm tư liệu lịch sử thiếu hụt, muốn hoàn chỉnh điều tra, ghi nhớ, khẳng định không dễ dàng như
vậy, thậm chí có thể nói... tuyệt đối không thể!
Liêu Tân nói:
- Nếu biết quy tắc, vậy thì bắt đầu đi! Quy tắc chính là xem bệnh cho những hư ảnh này, mỗi khi trải qua một bước, viết xuống bản thân phỏng đoán, viết xong phương thuốc, đưa tới trong tay đối phương, một khi phương thuốc và phương án tương đồng, chứng bệnh của hư ảnh sẽ
hoàn hảo không chút tổn hại, xuất hiện sai lầm, cũng sẽ xuất hiện kết quả đối ứng!
Trương Huyền gật đầu, bàn tay đưa vào Y Đạo Thạch, nhẹ nhàng đụng một cái, mười hư ảnh ở phía trên quả nhiên thay đổi, trở nên hoàn toàn khác biệt trước đó.
- Bắt đầu!
Kèm theo lời nói, hai vị Y Sư đưa tới giấy bút, Liêu Tân đi vào trước mặt hư ảnh, nhìn kỹ qua.
Làm Y Sư, nhìn là bước đầu tiên, thông qua quan sát bệnh nhân, thần, sắc, hình, trạng thái… biết tình huống biến đổi bệnh lý trong cơ thể.
Thấy hắn đi qua một bên, Trương Huyền đi một bên khác.
Rất nhanh quét xong, trong lòng đã suy đoán ra được tám chín phần mười.
Đi vào vị trí chính giữa, thở nhẹ một tiếng:
- Thiếu hụt!
Hô hô hô hô!
Trong đầu nhiều ra mười bản thư tịch.
Tuy chỉ bằng vào bước đầu tiên, đã suy đoán ra nguyên nhân bệnh cùng chứng bệnh của mười người, nhưng vẫn không yên lòng, dùng thư viện thử một chút, nhìn xem có phải giống như mình suy đoán hay không.
Dính dáng đến mau chóng đi Linh Nguyên Thiên, tìm kiếm Lạc Nhược Hi, hắn không muốn tiếp tục trễ nải nữa.
Mặc dù trước mắt xuất hiện là hư ảnh, nhưng dính dáng chứng bệnh, thư
viện quả nhiên đưa ra bệnh nhân xuất hiện thiếu hụt, rất mau nhìn một lần, giống như mình suy đoán tám chín phần mười, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Y thuật Thần giới, dù nhìn không nhiều, nhưng ở Danh Sư đại lục là cao thủ y đạo cường đại nhất, nghiên cứu đến cốt tủy. Lúc này chỉ cần rõ ràng Thần Linh và người bình thường chênh lệch, cùng với các loại dược liệu dược lực khác biệt ở Danh Sư đại lục, liền có thể triệt để dung hội quán thông hai loại kiến thức.
Trong đầu thôi diễn một phen, ngồi tại nguyên chỗ, tính toán kết quả, viết ra, rất nhanh viết xong.
- Được rồi, ta hoàn thành!
Trương Huyền khẽ mỉm cười.
- Hoàn thành...
- Lúc này mới bao lâu? Mười phút? Tám phút? Hơn nữa còn viết xong?
- Ngắn như vậy xác định toàn bộ chứng bệnh của mười người, hơn nữa viết ra phương thuốc? Không phải nói đùa chứ?
Tất cả mọi người đều sững sờ.
Xem bệnh, là cứu người, tuy không có thời gian, cũng không đến mười phút đồng hồ, mười nghi nan tạp chứng ở trong lịch sử y đạo cũng có thể
kể đến, không chỉ xác định, ngay cả phương thuốc cũng viết ra...
Xác định không phải đang nói đùa?
Mọi người hai mặt nhìn nhau, lần nữa nhìn về phía Liêu Tân hội trưởng, chỉ thấy hắn xoa lông mày, đứng ở trước bệnh nhân thứ nhất, vừa hỏi thăm xong, đang bắt mạch.
Lại qua phút chốc, lúc này mới lấy ra giấy, viết ra chứng bệnh và phương thuốc bản thân xác định.
Làm xong những cái này, thở phào nhẹ nhõm, quay đầu nhìn thấy Trương Huyền vậy mà dừng lại, nhíu mày:
- Đừng chậm trễ thời gian, dưới tình huống giải quyết bệnh chứng đồng dạng, thời gian nhanh là sẽ chiến thắng!
Vừa rồi chỉ lo nghiên cứu bệnh nhân, không để ý động tác của thanh niên này.
Nói xong, đang định tiếp tục xem bệnh nhân thứ hai, chỉ thấy những người khác đều im lặng nhìn qua.
- Thế nào?
Nhịn không được hỏi.
- Hội trưởng... Hắn đã xác định xong chứng bệnh, hơn nữa viết xong phương thuốc, ngươi vẫn là động tác nhanh lên một chút đi!
Vương Phi lúng túng nói.
Hết chương 3623.

Bạn cần đăng nhập để bình luận