Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Khó lòng giãi bày

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

- Các ngươi còn có lời gì để nói?
Quát lớn xong, Ngô sư nói.
- Ô ô...
Điền phó đường chủ vội vàng lên tiếng.
- Cởi bỏ phong ấn của hắn!
Hình Đường chủ phân phó.
Liêu Điện Chủ nhẹ gật đầu, bàn tay lăng không vỗ ra.
Điền phó đường chủ cảm thấy chân khí áp chế ở trên thân thể được giải khai,
nhịn không được nhẹ nhàng thở ra, tròng mắt đỏ hoe:
- Hắn nói dối, là hắn động thủ với chúng ta...
- Đã đủ rồi!
Lời còn chưa dứt, Hình Đường chủ mãnh liệt đứng dậy, ánh mắt như điện:
- Cho ngươi nói chuyện, là bởi vì ngươi là Danh Sư, sẽ trung thực bàn giao!
Không nghĩ tới mới mở miệng liền ăn nói bừa bãi... tôn nghiêm của Danh Sư đặt
ở chỗ nào? Hắn động thủ với các ngươi? Chỉ bằng bốn người bọn họ... Hơn nữa
còn ở trong Vương phủ, có thể đánh thắng được các ngươi? Ngươi cảm thấy lời
này truyền đi, ai có thể tin tưởng?
Hình Đường chủ sắp tức điên.
Nói dối cũng phải có kịch bản một chút a!
Hai người các ngươi sinh khí dồi dào, lại nói Trương sư động thủ...
Coi như Trương sư muốn động thủ, có thể đánh thắng được các ngươi sao?
- Ta...
Thân thể của Điền phó đường chủ nhoáng một cái.
Ta nói là sự thật có được hay không?
Nhìn thương thế, cũng là trên người chúng ta nhiều a...
Trong lòng tràn đầy phiền muộn, nhưng biết rõ, ấn tượng ban đầu của đối phương
đã giữ vai trò chủ đạo, hơn nữa tận mắt thấy Trung Thanh Vương động thủ, giải
thích càng nhiều, ngược lại càng khiến đối phương chán ghét, đã như vậy, còn
không bằng không truy cứu vấn đề này, miễn đi không ít phiền toái.
- Người nọ gọi là Minh Chân...
Cố nén phiền muộn, Điền phó đường chủ chỉ một bên:
- Hắn là Hồng Viễn Đế Quốc Độc Điện Phó điện chủ, đến đây báo cáo, nói Tôn
Cường kia là Độc Sư lợi hại, hơn nữa tự mình hộ tống Tổ Sư khai phái của Độc
Điện trở về... Vì Đế Đô an toàn, phòng ngừa xuất hiện biến cố không tất yếu,
Trung Thanh Vương mới mời Trương sư qua hỏi thăm, ai ngờ hắn tính toán cưỡng
ép mang người đi, lúc này mới dẫn phát mâu thuẫn...
- Độc Điện Phó điện chủ?
Đám người Ngô sư nhìn sang.
Lúc này Minh Chân đang đứng ở một bên, chứng kiến nhiều Danh Sư cùng Chiến Sư
như vậy, sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.
- Ngươi là người của Độc Điện?
Sắc mặt Ngô sư trầm xuống.
Thân là Danh Sư, đối với người của Độc Điện, không có hảo cảm quá lớn.
- Vâng!
Cổ tay khẽ đảo, Minh Chân lấy ra huy chương Độc Sư cùng lệnh bài đại biểu thân
phận Phó điện chủ.
Nhìn thoáng qua, xác nhận không sai, Ngô sư nhíu mày:
- Ngươi tới tố cáo Tôn Cường?
Hắn chưa quen thuộc Tôn Cường, bất quá nếu là quản gia của Trương sư, sao có
thể là Độc Sư?
Đương nhiên, phải hỏi thăm rõ ràng lại nói.
- Cái này...
Sắc mặt vặn vẹo, Minh Chân chần chờ không biết bao lâu, mới quỳ trên mặt đất,
hốc mắt đỏ bừng:
- Kính xin Ngô sư làm chủ cho Độc Điện chúng ta!
- Đến cùng xảy ra chuyện gì?
Thấy bộ dáng này của hắn, Ngô sư nhíu mày.
- Là như vậy, Trung Thanh Vương bắt lấy toàn bộ người của Độc Điện chúng ta,
nhốt ở trong địa lao, dùng cái này áp chế, để cho ta mưu hại Trương sư... Ta
cũng là bị buộc bất đắc dĩ! Mong Ngô sư minh xét...
Vẻ mặt Minh Chân tràn đầy bi thương.
- Ngươi... Nói bậy!
Không có nghe lời này còn may, nghe xong, Điền Thanh Phó điện chủ cùng Trung
Thanh Vương đồng thời say xẩm.
Gia hỏa này, rõ ràng là một phe với bọn hắn, hẳn nên nói sự thật mới phải...
vì sao trong nháy mắt trở giáo rồi hả?
Bức bách ngươi?
Rõ ràng là ngươi bị Độc Điện không dung, trốn đến nơi đây a!
Hơn nữa rõ ràng là ngươi nói ra vị trí của Độc Điện, Trung Thanh Vương mới
phái binh vây quét... Như thế nào trong nháy mắt biến thành ngươi là người bị
hại, còn bắt người của Độc Điện uy hiếp ngươi?
Ngươi hận bọn hắn tận xương, dùng những người này uy hiếp hữu dụng không?
- Câm miệng!
Ngô sư hất ống tay áo, nhìn về phía vị Độc Sư trước mắt này:
- Ngươi không cần sợ hãi, nói tiếp!
- Vâng! Nếu như Ngô sư không tin, có thể đi điều tra, người của Độc Điện đang
bị giam giữ ở trong địa lao... Nếu như có nói dối, ta nguyện ý tiếp nhận bất
luận trừng phạt gì!
Rụt cổ một cái, trên mặt Minh Chân tràn đầy kiên quyết.
Giống như tuy bị buộc bức bách, nhưng vì chính nghĩa vẫn liều mạng.
Thân trúng kịch độc của đối phương, hắn biết rõ nên nói cái gì, nên làm như
thế nào, hơn nữa đã nhìn ra, vị Trung Thanh Vương cùng Điền phó đường chủ này,
chơi thủ đoạn mà nói, căn bản chơi không lại Trương sư.
Chờ đến lúc đó bị động, còn không bằng hiện tại chủ động bỏ gian tà theo chính
nghĩa.
- Ngươi...
Nghe gia hỏa này nói, thấy động tác của hắn, Điền phó đường chủ cùng Trung
Thanh Vương sắp tức chết.
Mới vừa rồi còn chiếm cứ thượng phong, ai nghĩ đến mới mở miệng, đối phương
liền nắm giữ quyền chủ động!
Đám người Lạc Thất Thất cùng Tôn Cường cũng mắt to trợn trừng đôi mắt nhỏ,
trợn mắt há hốc mồm.
Trương sư chỉ cùng vị Phó điện chủ này nói mấy câu, người sau liền quay
giáo... Không khỏi quá lợi hại đi!
Bởi như vậy, vô luận từ phương diện nào, tình huống đều có lợi với bọn họ.
Rõ ràng là Trương Huyền, lấy thân phận Danh Sư lục tinh xúc phạm thất tinh,
làm trái lễ phép, kết quả nói đến nói đi, biến thành đối phương lấy lớn hiếp
nhỏ, có ý định mưu hại...
Đoán chừng hai vị trước mắt này, nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch.
- Đi địa lao tra một chút, nhìn xem có người của Độc Điện hay không!
Không để ý tới biểu lộ của song phương, Ngô sư phân phó một vị Danh Sư.
Không chỉ Chiến Sư Đường tới không ít người, Danh Sư Đường cũng tới rất nhiều
Danh Sư.
Trương Huyền cầu cứu, Ngô sư không dám có bất kỳ chần chờ, toàn bộ Danh Sư
Đường còn kém dốc toàn bộ lực lượng.
- Vâng!
Một vị Danh Sư xoay người đi ra ngoài.
Không lâu sau liền đi trở về, hai tay ôm quyền.
- Bẩm báo Ngô sư, Hình Đường chủ, trong địa lao của Trung Thanh Vương phủ
hoàn toàn chính xác nhốt rất nhiều người của Độc Điện, tất cả đều bị trọng
thương...
- Quả nhiên!
Nghe xong báo cáo, sắc mặt Ngô sư cực kỳ khó coi, quay đầu nhìn Điền phó đường
chủ:
- Dùng người của Độc Điện, mưu hại Trương sư, Điền phó đường chủ, chuyện này
ta sẽ chi tiết báo cáo!
Hết thảy đều nhất nhất đối ứng, thuận lý thành chương, căn bản không cần nghe
giải thích.
Từ Khâu Ngô Cung trở về, thực lực của hắn tấn thăng đến nửa bước Xuất Khiếu
Cảnh, tự động trở thành Phó đường chủ, địa vị đã tương đương đối phương, tuy
trên thực quyền không bằng, nhưng đối phương làm ra sự tình đại nghịch bất đạo
như thế, vẫn có tư cách thẩm vấn.
- Ta...
Oán hận nhìn Trương Huyền, Điền phó đường chủ biết rõ hiện tại nói cái gì cũng
vô dụng.
Vốn tưởng rằng có thể làm cho đối phương tăng thêm một tội danh, thuận lợi xử
trí, giải quyết tai hoạ ngầm, không nghĩ tới ngay từ đầu liền rơi vào cái bẫy
của đối phương.
Không thể không nói, Trương Huyền này vô luận phản ứng hay ứng biến, đều là
nhất đẳng, ngay cả bọn hắn cũng không cách nào phòng bị.
- Ta hy vọng có thể để Đường chủ tự mình xử lý, nếu như kết quả điều tra thực
giống như các ngươi thấy, báo cáo Tổng bộ ta cũng không thể nói gì hơn!
Cắn răng một cái nói.
Hắn có thể nhìn ra, Ngô sư cùng Hình Đường chủ, cùng Trương Huyền quan hệ rất
sâu, để cho bọn họ tiếp tục nữa, mình nhất định sẽ không cách nào rửa sạch.
Mưu hại Danh Sư, chỉ là tội danh này, có thể khiến hắn mất đi địa vị bây giờ,
gây chuyện không tốt, thân phận Danh Sư cũng mất đi.
Vì kế hoạch hôm nay, chỉ có thể để Cẩu đường chủ tự mình xử lý, có lẽ còn có
chuyển cơ.
- Ta từ di tích trở về, liền báo cáo Cẩu đường chủ, để hắn chuyên môn điều
tra! Đệ tử thân truyền của ngươi lừa gạt tin tức của Chương Dẫn Khâu, để lộ
cho Dị Linh tộc... Đã là sự thật chắc chắn, hiện tại lại cố ý mưu hại Trương
sư, coi như là Đường chủ tự mình thẩm vấn, cũng khó tránh khỏi kết cục đồng
dạng!
Ngô sư hừ lạnh.
Sắc mặt của Điền Thanh Phó điện chủ trắng nhợt.
Lúc trước, đám người Chương Dẫn Khâu không muốn nhiều lời, cũng là bởi vì
người lừa gạt tin tức địa vị tôn sùng!
Đúng là đệ tử thân truyền của Điền phó điện chủ.
Sau khi Ngô sư trở về, cẩn thận điều tra, giờ phút này chứng cứ đã vô cùng xác
thực, không thể nghi ngờ rồi.
Trương Huyền cũng là nghe được tên đối phương, mới dám gan lớn trực tiếp động
thủ như thế.
Bản thân đang ở trong điều tra, rõ ràng còn dám tìm mình phiền toái, đã như
vậy... Không ngại cho đối phương cái bô phân càng lớn.
- Người đâu, áp giải Điền phó đường chủ cùng Trung Thanh Vương về Danh Sư
Đường, chờ đợi xử lý!
Hừ một tiếng, Ngô sư quay đầu phân phó.
Danh Sư Đường trấn áp một phương, theo đạo lý sẽ không dễ dàng xuất thủ xử lý
đại quan ở địa phương, như vậy vô cùng dễ dàng gây nên đủ loại mâu thuẫn,
nhưng đối phương mưu hại Danh Sư, tội ác tày trời, đã xúc phạm thân phận cùng
địa vị của đệ nhất chức nghiệp, nhất định phải xử trí.
Nếu không, ai cũng cho rằng Danh Sư dễ khi dễ, làm sao có thể trấn áp bốn
phương?
Danh Sư không thể nhục, không phải là nói không, dám gây vào, sẽ phải trả giá
rất đắc.
- Vâng!
Rất nhiều Danh Sư lao qua, từ trong tay đám người Liêu Điện Chủ tiếp nhận hai
người, mang theo đi ra đại điện.
- Trương sư, bây giờ ngươi như thế nào?
Thấy hai người bị áp đi, Ngô sư ân cần nhìn qua.
- Ta không sao...
Trương Huyền lắc đầu, ở dưới đám người Lạc Thất Thất nâng đỡ, đứng lên, vẻ mặt
áy náy:
- Điền Thanh Phó điện chủ động thủ với ta, ta cũng làm ra phản kích, có trái
sư đạo... Vì đền bù tội lỗi, ta quyết định sau khi thương thế tốt lên, đi xông
Danh Sư Đường, mong được đáp ứng!
- Xông đường?
Trên đầu Ngô sư gân xanh nhảy loạn:
- Này được rồi, chuyện này ta sẽ cẩn thận báo cáo, bị đối phương công kích,
ra sức phản kháng, cũng không tính quá phận...
Danh Sư, nếu như ở một chỗ nào đó thực làm ra sự tình trái ngược quy củ, muốn
rửa sạch tội lỗi, chỉ có một phương pháp, đó chính là... Xông đường!
Lúc trước vì Lộ Trùng, đơn đấu Hiên Viên Vương quốc, đánh bại Đường chủ Hiên
Viên phân bộ, vi phạm với quy củ, sau đó tiến hành xông đường, mới có thể may
mắn thoát khỏi.
Xông đường, cũng chính là một người, lẻ loi một mình, đơn đấu toàn bộ cửa khẩu
Danh Sư Đường thiết trí.
Tương đương với dùng trí tuệ, lực lượng một người, đối kháng một Danh Sư Đường
phân bộ... Hầu như là nhiệm vụ không thể hoàn thành.
Nguyên nhân chính là như thế, trong lịch sử, có thể thành công, ít càng thêm
ít, chưa có nghe nói.
Bất quá, người khác không thành công, nhớ tới thân phận cùng rất nhiều thủ
đoạn của vị trước mắt này, Ngô sư không dám đáp ứng.
Ở Khâu Ngô Cung, coi như là hắn cũng cam tâm tình nguyện nghe theo đối phương
an bài... Vô luận từ một phương diện nào, vị trước mắt này, đều đã cường đại
đến cực điểm... Thật muốn tới xông đường mà nói, tuy Thanh Nguyên đế quốc Danh
Sư Đường lợi hại, nhưng chỉ sợ cũng không chịu nổi.
Một khi bị thông qua, vô điều kiện nghe theo đối phương phân phó... Thật sự là
xấu hổ chết người ta rồi.
- Nếu như Ngô sư nói như vậy, ta an tâm...
Trương Huyền nhẹ nhàng thở ra, lần nữa nhìn qua:
- Người Độc Điện là vì ta bị liên quan, có thể làm phiền Hình Đường chủ mang
về Chiến Sư Đường không?
- Đưa đến Chiến Sư Đường?
Hình Đường chủ sững sờ.
- Đúng vậy, tuy danh khí của Độc Sư không tốt, nhưng nếu như lợi dụng tốt,
sức chiến đấu sẽ gia tăng thật lớn, đối kháng Dị Linh tộc mà nói, cũng sẽ có
trợ giúp rất lớn, vì vậy... Ta muốn để cho bọn họ gia nhập Chiến Sư Đường, trở
thành một phân điện trong đó!
Trương Huyền nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận