Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Khó phân thật giả

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------
Nói thật, kẻ trước mắt này, làm Tưởng Phương Du cũng nghi ngờ nhân sinh, không biết làm sao.
Bất quá phân biệt một người thật giả, tướng mạo tương đồng, khí tức linh hồn tương đồng đều vô dụng, phương pháp phân biệt tốt nhất là... ký ức!
Hắn từ nhỏ ở Tưởng gia lớn lên, tất cả trưởng lão trong tộc đều hết sức quen thuộc, bất kể ngụy trang thế nào, cũng không có khả năng ngay cả ký ức cũng biết!
Cho nên vị trưởng lão này hỏi thăm, lập tức nói ra sự tình bí ẩn nhất.
- Cái này...
Nghe nói như thế, Tưởng Phương Bình trưởng lão sửng sốt một chút, nói không ra lời, trong mắt tràn đầy nghi ngờ.
Chuyện này, là lúc bọn họ còn rất nhỏ phát sinh, trong tộc chỉ có hai người biết, người ngoài tuyệt không có khả năng hiểu rõ tình hình, nói cách khác, nếu như ngụy trang mà nói, chắc chắn sẽ không biết!
Chẳng lẽ người không có gia chủ lệnh là tộc trưởng thật?
- Làm sao vậy?
Một vị trưởng lão ở bên cạnh hỏi.
- Hắn nói... Là thật!
Tưởng Phương Bình mang theo lúng túng nói.
Hồi nhỏ quấy phá, lúc này bị nói ra ở trước mặt mọi người, để hắn cực kỳ xấu hổ.
- Thật?
Thấy hắn thừa nhận, các trưởng lão khác lần nữa nhìn về phía Trương Huyền, cau mày.
Hai người nhất định có một cái là giả, đây đã là sự thực, một cái khác đương nhiên là giả.
- Không cần nhìn ta, việc này mặc dù biết rất ít, nhưng hỏi thăm một ít lão nhân trong tộc, có lẽ còn có thể biết được!
Không nghĩ tới Tưởng Phương Bình phản ứng nhanh như vậy, vừa mở miệng liền đánh trúng yếu điểm, Trương Huyền mỉm cười cũng không bối rối, nhìn qua:
- Tưởng Phương Bình, ngươi tu luyện là Tưởng Siêu tiền bối truyền xuống Tam Tiêu Luyện Hồn quyết, bởi vì tu luyện không thích đáng, chỗ tề kỳ môn, mỗi khi đến thời tiết dông tố, liền vô cùng đau đớn, không khống chế được sẽ còn dẫn đến chân khí ngược dòng...
Vừa rồi đối phương tiến hành công kích hắn, trong đầu đã xuất hiện thư tịch, trên người thiếu hụt, mấu chốt, biết rõ rõ ràng ràng, đối phương đã muốn nói bí ẩn, vậy hắn sẽ không ngại nói càng nhiều hơn.
- Cái này...
Tưởng Phương Bình ngẩn ngơ, máy móc gật đầu:
- Không sai, chỉ là... chứng bệnh trên người ta chưa hề nói với bất luận người nào, làm sao ngươi biết?
Trương Huyền muốn phun máu.
Con mẹ nó, chỉ nghĩ trang bức, không nghĩ tới nói nhiều rồi... Thư viện có thể thấy được thiếu hụt của người, ngụy trang thành cao nhân người ta không biết còn được, nhưng ngụy trang thành người quen thuộc, liền không dễ dàng như vậy.
Bởi vì đối ngươi quá quen thuộc, sự tình ngươi nói có thể ngay cả đối phương cũng không biết. Trong lòng im lặng, trên mặt lại lộ ra thương xót, than thở nói:
- Ai, thật ra thì ta đã sớm nhìn ra, chỉ là sợ ngươi lo lắng mới không nói, một mực tìm kiếm phương pháp hỗ trợ giải quyết! Hai ngày nay vừa vặn tìm tới, đây là phương pháp, ngươi nhìn một chút...
Nói xong, ngón tay điểm một cái.
Phần phật!
Một bộ pháp quyết tu luyện truyền đến trong óc Tưởng Phương Bình.
Hắn xem xong tàng thư khố của Tưởng gia, biết đối phương tu luyện bộ công pháp này, tồn tại sai lầm gì, kết hợp Thiên Đạo pháp quyết, hơi sửa lại một cái, liền có thể giải quyết, không tính là gì.
- Cái này, cái này...
Cảm nhận được trong đầu truyền lại pháp quyết, Tưởng Phương Bình như bị sét đánh, không ngừng run rẩy.
Lấy nhãn lực của hắn, có thể dễ dàng nhìn ra tầm quan trọng của bộ pháp quyết này, dựa theo tu luyện, không chỉ tai hoạ ngầm trên người có thể giải quyết, tu vi cũng có thể tiến nhanh.
Chẳng lẽ... Tộc trưởng thật sớm đã nhìn ra, hơn nữa một mực hỗ trợ tìm kiếm phương pháp giải quyết? Thật muốn như vậy, phần ân tình này thật quá lớn.
- Chúc mừng Phương Bình trưởng lão...
Nhìn thấy vẻ mặt của hắn, trưởng lão bên cạnh lập tức hiểu rõ, nhịn không được ôm quyền.
- Đừng bị hắn mê hoặc...
Không nghĩ tới vị trước mắt này, không chỉ ngụy trang hắn giống như đúc, còn một hơi nói ra mấu chốt tu luyện của Tưởng Phương Bình trưởng lão, hơn nữa tìm được phương pháp giải quyết, Tưởng Phương Du chỉ cảm thấy da đầu run lên, giống như quái vật:
- Ta mới là thật, Tưởng Phương Thành trưởng lão, ngươi ta biết hơn một trăm năm...
Lời còn chưa dứt, chỉ thấy Trương Huyền nhìn về phía một lão giả trước người Tưởng Phương Bình:
- Hai ta biết hơn một trăm năm, Tưởng Phương Thành trưởng lão, ngươi tu luyện An Hồn công, hiện tại hẳn là đạt tới tam cảnh, có điều bộ công pháp này, cùng Thanh Hồn quyết trước đó ngươi tu luyện có chút xung đột, cho nên ta khuyên ngươi nên ngừng lại. Tu luyện cái này, bảo đảm có thể tiến bộ càng nhanh!
Nói xong ngón tay điểm một cái, một đạo ý niệm truyền lại.
Tưởng Phương Thành cách đó không xa, tiếp thu được công pháp truyền đến, ngốc tại chỗ, hiển nhiên cũng triệt để bối rối.
Bộ pháp quyết này, cùng Thanh Hồn quyết trước đó nhất mạch tương thừa, cường đại hơn An Hồn công quá nhiều.
- Thật ra thì ta không chỉ lưu tâm với Tưởng Phương Bình, Tưởng Phương Thành trưởng lão, vì gia tộc mạnh hơn, mỗi một vị trưởng lão các ngươi, ta đều cẩn thận quan sát qua, biết các ngươi tu luyện gặp phải vấn đề gì...
- Tưởng Phương Chân trưởng lão, không nhìn lầm, có phải ngươi tự mình tu luyện công pháp Hồn Điển tới cảnh giới thứ tư hay không? Bây giờ tu vi của ngươi còn chưa tới, tốt nhất đừng cưỡng ép tu luyện, nếu không có hại không ích gì. Gần đây có phải thường xuyên cảm thấy hô hấp không thoải mái, hồn thể cùng thân thể có chút chia lìa hay không?
- Tưởng Phương Lâm trưởng lão, gần đây thân thể hao tổn có chút nghiêm trọng, tạm thời không vội lấy tiểu thiếp, nếu không ta sợ tuổi thọ của ngươi sẽ bị ảnh hưởng...
- Tưởng Phương Hử trưởng lão, ngươi yêu thích thư hoạ không sai, nhưng cũng không thể chậm trễ tu luyện, tu vi có phải đã trì trệ không tiến rất lâu hay không...
...
Một bên nói, Trương Huyền một bên nhìn quanh, nhìn về phía một vị trưởng lão, liền nói một câu, thời gian qua một lát, các trưởng lão đều lặng ngắt như tờ, trầm mặc xuống.
Vị trước mắt này, nói không sai chút nào, tất cả đều là nan đề cùng mấu chốt của bọn họ. Chẳng lẽ... Hắn thật sự là tộc trưởng? Nếu không, làm sao lại biết bọn hắn kỹ càng như vậy?
- ...
Thấy tất cả trưởng lão lặng im, không nói thêm gì nữa, Tưởng Phương Du nắm tóc, phát cuồng.
Con mẹ nó ngươi rốt cuộc là ai?
Tình huống trưởng lão trong tộc tu luyện, xem như hắn cũng biết không rõ ràng, cái tên này rốt cuộc làm sao biết được?
Hơn nữa nói không sai chút nào, để mọi người tất cả đều tin tưởng và nghe theo... Các ngươi cũng phục hắn luôn rồi... Ta làm sao bây giờ?
Chẳng lẽ ta thật mất trí nhớ, nhớ lầm, thật ra thì ta không phải Tưởng Phương Du? Vậy ta ở đâu, ta là ai, ta tên gì... Trong đầu choáng váng, Tưởng Phương Du cũng nhịn không được nữa, quay đầu nhìn về phía Tưởng Phỉ Phỉ.
- Phỉ Phỉ, ta là cha ngươi, ngươi nhất định nhận ra, nhanh nói cho tất cả mọi người, ta mới là thật...
Nếu như tất cả trưởng lão đều nhận không được hắn, con gái nhất định có thể nhận ra được!
- Ta...
Không nghĩ tới xuất hiện hai phụ thân, Tưởng Phỉ Phỉ cũng choáng váng:
- Ta, ta...
Toát ra hai phụ thân, nàng cũng rất lo lắng, không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì ah!
- Cha ta, trước đó cùng ta nói, để cho ta lĩnh ngộ linh hồn chân giải, nếu như làm không được, liền thông gia... Hoặc là gả cho Trương gia Trương Huyền, hoặc là Lạc gia Lạc Thiên Nhai... Nếu như các ngươi ai có thể nói ra, ta trả lời cái gì, người đó là thật!
Tưởng Phỉ Phỉ cắn răng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận