Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Năng lực của Lý Ngư

Những độc này, đối với những tu luyện giả khác mà nói, khó mà hóa giải, nhưng đối với Ngụy Như Yên chính là vật đại bổ, hút vào trong cơ thể, trong đôi mắt đen nhánh của nữ hài thả ra vẻ hưng phấn.
- Những hắc khí này, có thể tăng lên tu vi của ngươi?
Trương Huyền sững sờ, Ngụy Như Yên gật đầu.
- Không hổ là Tiên Thiên độc thể...
Trương Huyền cảm xúc.
Cái thể chất này, thật là mạnh mẽ.
Người khác bị khí độc dính lên, sống chết không do bản thân khống chế, mà nàng này, lại có thể tấn thăng... Ngay cả hắn cũng cảm thấy cực kỳ bội phục.
Rất nhanh hấp thu hết lực lượng, trái cây tìm hộp ngọc đặc thù chứa đựng, Ngụy Như Yên đi tới trước mặt cái thứ hai, lần nữa vận chuyển toàn lực, lại một đạo hắc khí tuôn ra, đạo này uy lực càng lớn, nữ hài run rẩy một chút, vẻ mặt hơi trắng bệch.
- Chuyện gì xảy ra?
Trương Huyền nhăn mày lại.
- Khí độc quá mạnh, tốc độ hấp thu của ta có hạn...
Ngụy Như Yên trả lời.
Mặc dù nàng là Tiên Thiên độc thể, nhưng năng lực hấp thu cũng có hạn chế, khí độc quá nhiều, đồng dạng sẽ bạo thể, cái thứ hai so với cái thứ nhất toả ra khí tức càng thêm tinh thuần nồng đậm, cho dù là nàng cũng có chút không chống lại được.
Một hồi lâu mới áp chế khí tức sôi trào trong cơ thể lại, thở phào nhẹ nhõm, Ngụy Như Yên lần nữa nhìn về phía quả thứ ba.
Xì xì xì!
Lần này khí độc càng thêm nồng đậm, Ngụy Như Yên bị xung kích đến thân thể mềm mại lay động, vẻ mặt càng thêm trắng bệch, đang thấy có chút không kiên trì nổi, liền cảm thấy sau lưng có một bàn tay dính vào:
- Mượn khí độc xung kích cảnh giới!
Thanh âm của Trương Huyền vang lên.
- Vâng!
Biết lão sư đang giúp đỡ, Ngụy Như Yên cũng không nói chuyện, ngưng thần tĩnh khí, khống chế khí độc đi vào trong cơ thể vọt tới cửa ải.
Ngắt lấy Bồ Đề quả toả ra khí độc không chỉ có thể để cho lực lượng người ta tăng thêm, đối với tâm cảnh cũng có tác dụng tăng lên rất tốt, Trương Huyền khống chế Thiên Đạo chân khí, hỗ trợ khơi thông ràng buộc trong cơ thể nữ hài, để lực lượng vận chuyển tốt hơn.
Giống như dự liệu, về sau mỗi ngắt lấy một trái, khí độc liền tăng cường mấy phần, thời điểm đạt tới quả thứ sáu, khí độc di tán, dường như không gian cũng có thể ăn mòn.
Lực lượng toàn thân Trương Huyền nổ vang, không ngừng điều chỉnh chân khí trong cơ thể nữ hài, để lực lượng của nàng càng thêm thông suốt, không biết qua bao lâu, kinh mạch toàn thân Ngụy Như Yên phát ra thanh âm kẽo kẹt, triệt để thông suốt, tu vi cùng chân khí cũng giống như Triệu Nhã, đạt đến Bất Hủ cảnh đại viên mãn.
- Đa tạ lão sư...
Củng cố xong lực lượng dâng trào trên người, Ngụy Như Yên ôm quyền khom người, vẻ mặt kích động.
Nếu như không có lão sư hỗ trợ, những khí độc, này ít nhất phải lãng phí hơn phân nửa, hơn nữa mấu chốt nhất là, thân thể có khả năng bởi vì không chịu nổi mà bị tổn thương rất nặng.
Mà bây giờ, không chỉ hoạ ngầm hoàn toàn không có, còn đạt đến Bất Hủ cảnh đại viên mãn, thực lực như thế, phối hợp thêm Tiên Thiên khí độc bá đạo, dưới Cổ Thánh, sợ rằng sẽ không còn địch thủ.
Trương Huyền cười cười, lần nữa nhìn về phía tám thanh niên đang chiến đấu với Lạc Thất Thất, vẻ mặt âm trầm.
Nếu không phải hắn ở đây,tùy ý Ngụy Như Yên hái mà nói, khí độc càng ngày càng mạnh, tất nhiên sẽ tạo thành tổn thương không thể xóa nhòa, loại tổn thương này, tuyệt đối không phải một trái cây có thể bù đắp!
Đám người kia để nàng làm những sự tình này, nhưng không có biện pháp đề phòng mảy may, tâm kia đáng chết!
Thình thịch thình thịch!
Lúc này song phương chiến đấu cũng có kết quả, Lạc Thất Thất phối hợp Tĩnh Không châu, chiến lực vô tận, tám người liên thủ cũng không chống đỡ được, toàn bộ bị thương, từng cái khuôn mặt trắng bệch, khó coi không nói ra được.
Bọn họ có thể đi vào nơi này, có tư cách tìm kiếm Bồ Đề quả, nói rõ địa vị ở Chư Tử bách gia đều không thấp. Địa vị cùng thiên phú đều rất mạnh, lại bị đánh thê thảm như thế, đổi lại ai cũng không cam lòng.
- Trương Huyền, Ngụy Như Yên, những trái cây này, Chư Tử bách gia có tác dụng lớn, mong có thể giao ra...
Thanh niên cầm đầu cắn răng nói.
- Cắt đứt tứ chi của bọn hắn, ném ra!
Trương Huyền không thèm để ý, khoát tay áo.
Dám thiết kế học sinh của mình, mặc kệ hữu ý hay vô tâm, đều phải nhận đủ trừng phạt.
- Được rồi!
Kim Nguyên đỉnh nhảy ra ngoài, vọt tới về phía tám người.
Thời gian không dài, liền bẻ gãy cánh tay, hai chân, ném ra ngoài điện.
Bọn họ ở thời kỳ toàn thịnh, tự nhiên không e ngại Kim Nguyên đỉnh, nhưng giờ phút này bị Lạc Thất Thất kích thương, lại không còn năng lực phản kháng.
- Lão sư, những Bồ Đề quả này cho ngươi, ngươi tới xử lý đi!
Không để ý tới những gia hỏa bị ném ra ngoài, Ngụy Như Yên đưa trái cây tới.
- Ừm!
Trương Huyền dừng lại một chút, lấy ra một cái đưa tới:
- Có thể được nhiều trái cây như vậy, ngươi không thể bỏ qua công lao, trước cầm cái này, có điều không vội sử dụng, ta chỗ này có một bộ pháp quyết tấn cấp tâm cảnh, ngồi ở dưới cây tu luyện, có thể để cho tâm cảnh khắc độ nhanh chóng tấn cấp đến 29. 9, đến lúc đó lại dùng trái cây, một lần xung kích Cổ Thánh!
- Vâng!
Ngụy Như Yên gật đầu.
Ngón tay Trương Huyền điểm một cái, truyền qua pháp quyết tu luyện tâm cảnh.
- Triệu Nhã, cái này cho ngươi!
Lại lấy ra một cái đưa tới, đồng thời cũng truyền pháp quyết tu luyện.
Các nàng thể chất đặc thù, tốc độ tấn cấp rất nhanh, nhưng trên tâm cảnh khó tránh khỏi có chút chênh lệch, trước tu luyện tăng lên lại nói.
- Thất Thất, đây là của ngươi...
An bài xong hai học sinh, lại lấy ra một cái đưa tới.
Đám người Lạc Thất Thất đi vào nơi này trước, coi như hắn không đến, những Bồ Đề quả này bằng thực lực của nàng, nhất định cũng có thể chia phần.
- Đa tạ!
Nhận lấy trái cây, Lạc Thất Thất nhìn qua, ánh mắt phức tạp:
- Trương sư...
Dường như biết nàng muốn nói gì, Trương Huyền khoát tay áo:
- Ta từng truyền thụ ngươi luyện đan, giữa chúng ta có tình sư đồ, sư đạo chi ân lớn hơn trời! Tình không thể khống, nhưng lễ không thể bỏ. Ngươi hẳn rõ ràng, giữa chúng ta không có khả năng! Lúc trước chỉ là một hồi hiểu lầm, hiện tại ta và Lạc gia các ngươi đã loại bỏ hiểu lầm... Cũng có người mình thích, mong được tha thứ!
Đã không thể cho đối phương hạnh phúc, thì phải đoạn tuyệt. Hắn không muốn dây dưa dài dòng, cũng không muốn chậm trễ đối phương một đời.
- Ta...
Thân thể mềm mại của Lạc Thất Thất run rẩy.
Triệu Nhã ở một bên, vẻ mặt cũng không khỏi ảm đạm xuống.
Một ngày vi sư, cả đời vi phụ! Học sinh, không có khả năng cùng lão sư có cái gì, nếu không chính là vi phạm lễ tiết, đạo nghĩa không cho phép. Tuy muốn theo đuổi hạnh phúc, nhưng cũng không làm được coi thường lễ tiết.
- Tốt rồi, đối với tu luyện giả mà nói, thực lực tăng lên mới là vương đạo, ngươi tuổi tác không lớn, còn có mục tiêu cao hơn, về sau khẳng định sẽ còn gặp được người thích hợp hơn ta!
Thấy bộ dáng này của nàng, Trương Huyền mỉm cười. Không phải hắn lòng dạ ác độc, nhưng không thích chính là không thích, đây là không có cách nào sửa đổi.
- Các ngươi ở đây tu luyện, mau chóng tăng lên tâm cảnh, ta xem một chút có thể tìm được Viên Đào hay không...
Trương Huyền khoát tay áo, vừa định nói hết lời, liền nghe truyền âm:
- Chủ nhân, cây này ta có thể đào đi, muốn mang theo không?
- Đào đi?
Trương Huyền sững sờ.
- Ta xem như trận tâm của một phương thế giới, một gốc cây mà thôi, tự nhiên có thể lấy đi!
Thanh âm tự ngạo của Lý Ngư vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận