Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Ta không nghe rõ

- Đến nhà...
Nhìn thấy trước mắt rất nhiều cung điện kiến trúc đã sửa chữa xong xuôi, Hưng kiếm thánh mỉm cười.
Lần nữa nhìn lại Trương gia, cảm giác trong lòng Trương Huyền đã hoàn toàn khác biệt.
Trước mấy ngày vừa tới, một lòng muốn dạy dỗ vị tiểu thiên tài kia, cho Trương gia chút màu sắc nhìn một chút, hiện tại biết cái tên này là bản thân, địa phương một mực chán ghét lại là gia tộc của mình... Trong lòng cảm xúc không nói ra được.
- Nếu như sớm tìm ngươi trở về, sẽ không gây ra động tĩnh lớn như vậy...
Nhớ tới thảm trạng trước đó nhìn thấy, Hưng kiếm thánh nhịn không được lắc đầu.
Nếu có thể trước thời hạn nhận con, cùng Trương Huyền nhận nhau, sẽ không náo thành như vậy.
- Náo một chút cũng tốt, nếu không người Trương gia các ngươi cả ngày cảm thấy lão tử thiên hạ đệ nhất, ta không ưa không khí này, Huyền nhi chơi đùa một chút, cũng cho bọn họ biết, so với nhi tử của ta, cái gì thiên tài, cái gì huyết mạch tinh thuần, dùng tài nguyên nhiều hơn nữa, cũng là đồ ăn hại!
Mộng kiếm thánh hừ lạnh.
Nghe thê tử nói, Hưng kiếm thánh không biết làm sao phản bác, đành phải cười khổ lắc đầu:
- Ngươi nói cái gì cũng đúng...
Hưng kiếm thánh tự mình dẫn đường, một đường phi hành không có bất kỳ ngăn cản, thời gian không dài, lần nữa trở lại đại điện nghị sự.
Vài ngày trước, Trương Huyền từng ở đây cùng đại trưởng lão Trương Vô Ngân đại chiến, hủy hoại vô số kiến trúc, giờ phút này cũng đã sửa chữa xong, giống trước đó như đúc, nhìn không ra dấu vết đổ sụp qua.
- Mẹ của ngươi ở trong gia tộc làm ầm ĩ qua mấy lần, phá nhà mấy lần, cho nên Trương gia chuyên môn lưu lại một đám Lâm Viên sư am hiểu kiến trúc, một khi có chuyện liền có thể kịp thời tu bổ...
Thấy hắn nghi ngờ, Hưng kiếm thánh cảnh giác truyền âm tới.
Nghe mẫu thân cách đó không xa cũng là phá hư vương, khóe miệng Trương Huyền co quắp.
Nói thật, hắn phá hư thật không phải cố ý, chỉ là cơ duyên xảo hợp bất đắc dĩ, cùng mẫu thân cố tình làm là không thể so sánh nổi.
- Cung nghênh quyền gia chủ, cung nghênh tiểu thiên tài quay về!
Đi vào đại điện, liền nghe một thanh âm đồng loạt vang lên, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trong gian phòng đã đứng đầy người, chính là tất cả trưởng lão của Trương gia.
Hưng kiếm thánh nhẹ gật đầu, cùng đám người Dương sư, Trương Huyền sải bước đi vào, ngồi ở chủ vị.
Dựa theo tình huống bình thường, lấy thân phận của Dương sư, nhất định phải ngồi ở vị trí tốt nhất, nhưng hắn là sư đệ của Trương Huyền, mà Trương Huyền lại là hậu bối của hai vị Hưng, Mộng kiếm thánh, cho nên chỉ có thể ngồi ở phía sau cùng.
- Trương Huyền đúng là tiểu thiên tài mất tích hai mươi năm của gia tộc chúng ta, ngày hôm nay hắn đã trở về, xin làm phiền chư vị vất vả một chút, chuẩn bị đồ vật cùng quá trình tế tổ kỹ càng, sáng mai nhận tổ quy tông, hơn nữa thiết lập vị trí tộc trưởng!
Hưng kiếm thánh nhìn quanh một vòng.
- Thiết lập vị trí tộc trưởng?
- Đại tộc trưởng có ý tứ là, ngày mai liền muốn giao vị trí tộc trưởng cho tiểu thiên tài?
- Cái này có chút quá nhanh đi?
Tất cả trưởng lão sững sờ.
Tiểu thiên tài quay về, vị trí tộc trưởng sớm muộn cũng phải trả lại, thế nhưng cái này cũng khó tránh khỏi có chút quá vội vàng đi!
Vừa tới Trương gia, cái gì cũng không hiểu, để hắn dẫn đầu, thật có thể để Trương gia càng ngày càng tốt, mà không phải càng ngày càng loạn?
- Ta phản đối!
Trong đám người có một thanh âm hô lên.
Ngẩng đầu nhìn lại, ngay sau đó liền thấy đại trưởng lão Trương Vô Ngân từ trong đám người đi ra.
Thấy là hắn, lông mày của Hưng kiếm thánh nhíu một cái.
Để hắn về trưởng lão viện tiếp nhận trừng phạt, không nghĩ tới thế mà còn ở nơi này.
- Nói ra lý do!
Hưng kiếm thánh hừ một tiếng, híp mắt lại.
Thật vất vả tìm được nhi tử, lòng tràn đầy vui sướng, không nghĩ tới mới về nhà, liền bị tộc nhân phản đối, để hắn cực kỳ không vui.
- Trương gia gia chủ, từ trước đều từ huyết mạch tinh thuần nhất trong tộc kế nhiệm, mặc dù Trương Huyền là con của ngươi, tiểu thiên tài gia tộc, nhưng huyết mạch của hắn đã đo lường không ra, không còn huyết mạch Trương gia, làm sao có thể kế thừa vị trí gia chủ?
Đại trưởng lão nói.
- Đo lường không được huyết mạch?
- Không có huyết mạch Trương gia? Đại trưởng lão, đây là có chuyện gì?
Các trưởng lão khác đều sững sờ.
Đo lường huyết mạch Trương Huyền, là Trương Vô Trần lặng yên làm, trong tộc chỉ có hai người biết, những người khác không hiểu rõ tình hình.
- Vô Trần trưởng lão, ngươi tới nói một chút đi!
Trương Vô Ngân nói.
- Vâng!
Trương Vô Trần tiến về phía trước một bước:
- Trước mấy ngày Trương sư tới, ta nghi ngờ hắn là tiểu thiên tài, chuyên môn dẫn hắn đi huyết trì tiến hành đo lường, kết quả...
Rất nhanh, sự tình Trương Huyền đi vào huyết trì nói rõ chi tiết một lần.
- Cái này...
- Không có huyết mạch Trương gia, ngay cả người Trương gia cũng không phải, sao có thể trở thành gia chủ?
...
Nghe xong giải thích, mọi người đều thì thầm với nhau, từng cái tràn đầy khiếp sợ cùng nghi ngờ.
Năm đó tiểu thiên tài vừa ra đời, đo lường qua huyết mạch, cả gia tộc rung động, lúc này mới xác lập thân phận tộc trưởng... nhưng hai mươi năm sau trở về, huyết mạch trong cơ thể một chút cũng không còn, còn sao làm tộc trưởng?
- Huyết mạch chi lực, là tiêu chí của Trương gia, Trương Huyền là tử đệ Trương gia, đã xác nhận quyền gia chủ, vậy thì không thể phủ nhận, nhưng mất đi huyết mạch Trương gia, không hợp tổ huấn, làm sao làm gia chủ được? Trở thành tộc trưởng?
Trương Vô Ngân ôm quyền:
- Ta đều là vì gia tộc, mong quyền gia chủ nghĩ lại!
- Ngươi...
Hưng kiếm thánh hất nắm đấm, sắc mặt tái xanh.
Vốn cho rằng mang nhi tử trở về, có thể nhẹ nhõm kế thừa vị trí gia chủ, làm sao cũng không nghĩ đến, vị đại trưởng lão này nói một cái lý do liền chặn đường sít sao.
Hắn nói không sai, gia tộc thật có quy định, huyết mạch đạt tới tiêu chuẩn nhất định mới có tư cách trở thành gia chủ.
Hiện tại trong cơ thể nhi tử không có một chút huyết mạch, coi như lên làm gia chủ, cũng danh bất chính, ngôn bất thuận.
- Vậy ngươi nói làm sao bây giờ?
Tức sắp bùng nổ, nhưng cố nén lửa giận nhìn lại.
- Rất đơn giản, tìm người huyết mạch tinh thuần nhất, đạt tới tiêu chuẩn tới làm!
Đại trưởng lão gật đầu.
- Huyết mạch của ta cũng không đạt tới tiêu chuẩn, người nào có thể tới?
Hưng kiếm thánh híp mắt lại.
Đối phương đây là cố ý khó xử.
Hắn là huyết mạch tinh thuần nhất trong gia tộc hiện nay, nhưng vẫn không đạt tới tiêu chuẩn trở thành gia chủ, hắn cũng không được, những người khác ai có thể thành công?
Đối phương rõ ràng là không muốn lập gia chủ.
- Huyết mạch của quyền gia chủ không đạt tới, không có nghĩa là người khác không đạt tới, trong tộc đã xuất hiện một vị có thể đạt tới tiêu chuẩn... Thậm chí còn vượt xa tiêu chuẩn!
Trương Vô Ngân cười một tiếng, vẫy tay một cái:
- Vào đi!
Hô!
Ngay sau đó một bóng người từ ngoài cửa chậm rãi đi vào.
- Huyết mạch của hắn hoàn toàn phù hợp, so với tiểu thiên tài năm đó chỉ mạnh không yếu! Hoàn toàn có tư cách làm tộc trưởng...
Trương Vô Ngân vẫy tay một cái, một cỗ lực lượng đặc thù bao phủ người kia, sau một khắc, trên bóng người lập tức tản mát ra hào quang chói sáng.
- Huyết mạch thật mạnh...
Tất cả mọi người trong đại sảnh đồng tử co rụt lại.
Quang mang chiếu rọi, bọn họ cảm ứng được lực lượng huyết mạch trong cơ thể đối phương vượt xa bản thân, vượt qua không biết bao nhiêu, như liệt dương cực nóng.
Ngay cả Hưng kiếm thánh cũng kìm lòng không được nhăn mày lại.
Hắn cũng có thể cảm ứng ra, huyết mạch của đối phương mạnh mẽ hơn mình bao nhiêu, căn bản không cùng một cấp bậc.
- Huyết mạch của hắn vượt qua tất cả mọi người, phù hợp tiêu chuẩn, thiết lập hắn làm tộc trưởng, không biết ai phản đối?
Thấy người đến trấn trụ mọi người, Trương Vô Ngân cười cười, nhìn quanh một vòng.
Tiếng nói mới rơi, liền nghe Trương Huyền đột nhiên mở miệng.
- Ngươi tới...
- Trương Huyền, ngươi muốn làm gì? Tuy ngươi là tiểu thiên tài, nhưng huyết mạch không còn, đã không tới phiên ngươi nói chuyện, bây giờ chúng ta đang thảo luận nhân tuyển gia chủ, xin ngươi im miệng...
Thấy đối phương nói chen vào, Trương Vô Ngân giận dữ.
Bất quá nói còn chưa dứt lời, chỉ thấy bóng người hắn mang vào kia vội vã đi tới trước mặt, đầu gối mềm nhũn, quỳ rạp xuống đất.
- Đồ nhi Trương Cửu Tiêu, gặp qua lão sư!
Bóng người mặt mũi chân thành, không phải người khác, chính là Trương Cửu Tiêu.
- Ừm, đứng lên đi!
Trương Huyền cảm xúc một câu, dùng tay vuốt ve đầu đồ nhi, lúc này mới ngẩng đầu lên, nhớ tới cái gì, nhìn về phía Trương Vô Ngân cách đó không xa:
- Đại trưởng lão, ngươi mới vừa nói cái gì ấy nhỉ, ta không nghe rõ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận