Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Tam thiếu gia kiếm

- Chúc mừng Lục trưởng lão!
Nghe được âm thanh, Thiện Hiểu Thiên ra khỏi phòng.
- Đây là lệnh bài đại biểu thân phận của ngươi!
Lục Vân trưởng lão đưa tới lệnh bài mới vừa từ Trưởng Lão điện lấy được, mỉm cười:
- Có thứ này, chỉ cần tiêu phí số lượng Kiếm Các tệ nhất định, liền có thể đi tàng thư khố, Kiếm Thư Đường… tùy ý quan sát! Cũng có thể nhận lấy đệ tử nội môn thí luyện, kiếm lấy ban thưởng! Tóm lại, vị trí sơn phong của đệ tử nội môn, có thể tuỳ ý đi! Mặt khác, đây là ban thưởng ngươi trở thành đệ tử nội môn, Tiên Nguyên đan hạ phẩm, năm viên! Một thanh trường kiếm Tiên Khí hạ phẩm! Đan dược chữa thương, khôi phục chân khí, mỗi loại một bình! Còn có trữ vật giới chỉ này, là cá nhân ta tặng cho ngươi!
Nói xong, lại đưa qua một cái trữ vật giới chỉ.
- Đa tạ Lục trưởng lão!
Ánh mắt Thiện Hiểu Thiên sáng lên.
- Cái này...
Nhìn thấy trở thành đệ tử nội môn, một cái đạt được nhiều chỗ tốt như vậy, ngay cả trữ vật giới chỉ cũng đưa tặng, Trương Huyền nhướng mày.
Hưởng thụ tài nguyên tông môn, khẳng định phải tiếp nhận nghĩa vụ trong đó, thiên hạ không có cơm trưa miễn phí.
Dù sao chỉ cần tham gia tỷ thí, kiếm tiền rất nhanh, cũng không có gì có thể hâm mộ.
- Đây là công pháp tu luyện của tông môn cùng Lăng Vân kiếm quyết, ngươi trước học tập một chút, có cái gì không hiểu, có thể tùy thời tìm ta...
Lục Vân trưởng lão lại lấy ra hai quyển thư tịch:
- Lăng Vân Kiếm Các chúng ta, tu luyện công pháp gọi Lăng Vân công, ở toàn bộ đại lục, cũng được cho uy danh hiển hách! Còn kiếm quyết, càng là thiên hạ đệ nhất! Chẳng qua công pháp và kiếm quyết lợi hại, không có nghĩa là ngươi tu luyện liền rất cường đại, còn cần bản thân không ngừng cố gắng lĩnh ngộ!
Thiện Hiểu Thiên gật đầu.
Lão sư truyền thụ chương trình học hoàn toàn tương tự, đồng dạng sẽ xuất hiện học bá cùng cá biệt.
Công pháp lợi hại, kiếm quyết lợi hại, chưa hẳn sẽ biến thành cao thủ.
- Đương nhiên, Kiếm Các cũng không hẹp hòi, nếu như ngươi có công pháp hoặc kiếm pháp càng thích hợp mình, cũng có thể tu luyện, chỉ cần có thể đi qua một năm một lần khảo hạch, liền sẽ không hạn chế ngươi!
Lục Vân trưởng lão nói tiếp.
Chiêu vứt kiếm kia của đối phương, Hoắc Giang Hà cũng không đỡ được, thậm chí thôi diễn qua, cùng cấp bậc, hắn chưa hẳn có thể tiếp lấy...
Từ đó có thể biết, khẳng định có bí mật thuộc về mình.
Lăng Vân Kiếm Các, đối với mấy cái này, sẽ không nghiên cứu kỹ.
Chỉ cần thực lực mạnh, có thể đi qua khảo hạch, không xúc phạm môn quy, sẽ không hạn chế đệ tử đi học tập những pháp quyết khác.
Có đôi khi, học tập nhiều những công pháp khác, dùng để tham khảo, ngược lại sẽ đi càng xa.
Lại nói môn quy một hồi, lúc này Lục Vân trưởng lão mới xoay người rời đi.
Vừa mới đột phá Chân Tiên cảnh, hắn cũng cần hảo hảo củng cố.
- Lão sư...
Thấy đối phương rời đi, Thiện Hiểu Thiên đưa Lăng Vân công cùng kiếm quyết tới.
Ngón tay điểm một cái, hai quyển sách đồng dạng xuất hiện ở trong óc, lật xem nhìn một lần.
Lục trưởng lão sợ tu luyện xuất hiện sai lầm, Lăng Vân công chỉ cho Cổ Thánh nhất trọng, dù số lượng sai lầm ít hơn ở Danh Sư đại lục rất nhiều, xem như cực kỳ đỉnh tiêm, nhưng so sánh với Thiên Đạo công pháp, còn kém một đoạn rất lớn, không tu luyện cũng thế!
Kiếm quyết, giống như đối phương nói, thật không tệ, nhưng so với lý giải của hắn giờ phút này, vẫn không tính là gì.
- Công pháp, ngươi tu luyện ta truyền thụ cho ngươi, không cần thay đổi, còn kiếm quyết, tiếp tục tu luyện ‘vứt kiếm’ liền có thể, triệt để nắm giữ bộ kiếm thuật này, lại truyền thụ cho ngươi cảnh giới tiếp theo!
Trương Huyền nói.
- Vâng!
Thiện Hiểu Thiên gật đầu.
Từ khi bắt đầu bái sư, liền triệt để tin tưởng và nghe theo lão sư, để hắn luyện như thế nào, liền làm theo thế ấy.
- Đúng rồi, lão sư, ngươi truyền thụ cho ta chiêu vứt kiếm... Đến cùng tên gọi là gì?
Thấy lão sư giao phó xong, tính toán rời đi, Thiện Hiểu Thiên nhìn qua.
Lão sư chỉ truyền kiếm pháp, nhưng tên cụ thể còn không có.
Kiếm thuật lợi hại như thế, cũng không thể gọi “vứt kiếm” a!
- Cái này...
Trương Huyền nhíu mày.
Chiêu kiếm pháp này, là hắn ở Thông Thần Điện tuỳ ý sáng tạo ra, không có đi qua quá nhiều suy nghĩ... hỏi danh chữ, thật đúng là không biết trả lời như thế nào.
- Ngươi là Thiện gia tam thiếu gia... Đã như vậy, chiêu này liền gọi ‘tam thiếu gia kiếm’ a!
Dừng lại một chút, Trương Huyền nói.
- Tam thiếu gia kiếm? Cái này... Không thích hợp a!
Da mặt Thiện Hiểu Thiên co giật.
Quá qua loa!
Nào có kiếm pháp tên như vậy?
Huống chi chiêu này là lão sư sáng tạo, sao có thể dùng thân phận của mình mệnh danh?
- Có cái gì không thích hợp, dù sao tên kiếm chiêu là tuỳ tiện lấy, gọi cái gì cũng được, tam thiếu gia kiếm, cũng không tệ!
Trương Huyền khoát tay áo, chẳng muốn tiếp tục dây dưa.
Cha hắn Trương Chấn Hưng, là lấy tên tùy ý, bằng không thì cũng sẽ không cho hắn cái tên Trương Điêu Phi!
Loại gen di truyền này, hắn cũng không khá hơn chút nào, bằng không thì cũng không biết cái gì Thiên Đạo công pháp, Thiên Đạo kiếm pháp, Thiên Đạo kim thân... Ngoại hiệu cũng là Dương Huyền, Thiên Nhai, Ta Rất Biết Điều...
- Tốt a!
Thấy lão sư qua loa như vậy, tên xác định rồi, Thiện Hiểu Thiên đành phải thôi.
- Ngươi cho ta mượn lệnh bài đệ tử nội môn...
Cầm lệnh bài, Trương Huyền rời tiểu viện, đi tới tàng thư khố.
Bạn cần đăng nhập để bình luận