Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Trương Huyền bị bắt

- Thật mạnh!
Trương Huyền ngụy trang qua dung mạo biến sắc, trường kiếm trong tay bỗng nhiên ném đi, vội vàng lui về phía sau.
Hiện tại hắn chỉ dùng thực lực Kim Thân cảnh đỉnh phong, đối phương không kiêng kị, cũng sẽ không ra tay đối với mọi người.
- Trốn được sao?
Thấy tên này quả quyết như vậy, một đòn không thành lập tức chạy trốn, người hắc giáp hừ lạnh, lực lượng từ trong lòng bàn tay cuồng bạo như sóng, cho người ta một loại cảm giác nghiền ép.
- Phá!
Ngón tay Trương Huyền điểm ra.
Ầm ầm!
Trường kiếm Thánh Khí tuyệt phẩm lập tức nổ tung ở trên không, tựa như một cường giả Thánh Vực cửu trọng tự bạo sinh ra lực lượng, ngăn công kích của người hắc giáp ở bên ngoài.
Làm xong những thứ này, liền đạp mạnh trên không trung, thân hình hóa thành một hàng dài, nhanh chóng lao đi nơi xa.
- Dừng lại...
Rầm rầm!
Thấy hắn muốn chạy, Dị Linh tộc ở bốn phía nhao nhao lấy ra vũ khí, muốn ra tay.
- Không cần các ngươi động thủ, tên này có ý tứ, để lại cho ta!
Người hắc giáp cười nhạt một chút, hướng về phía trước một bước, lăng không bóp một cái.
Mặc dù uy lực của Thánh Khí tuyệt phẩm tự bạo không yếu, nhưng đối với Bất Hủ cảnh mà nói, không tính là gì.
Phần phật!
Trên không lập tức xuất hiện một bàn tay khổng lồ, bọc Trương Huyền lại, bốn phía đều bị phong cấm.
- Đáng ghét...
Sắc mặt Trương Huyền dữ tợn, phun ra máu tươi, giống như sử dụng một loại lực lượng huyết mạch nào đó, khí tức tăng một đoạn, đâm đến phong cấm không gian.
- Ngươi ở Kim Thân cảnh xem như không yếu, nhưng so sánh với Bất Hủ cảnh vẫn kém quá nhiều... xuống đây cho ta đi!
Rầm!
Người hắc giáp hai tay hợp lại, không khí phát ra âm bạo liên tục, lực lượng của Trương Huyền cuối cùng không có đột phá, bị vây ở giữa, giống như con cua bị dây thừng trói lại, bất kể giãy dụa như thế nào cũng chạy trốn không xong.
- Tới!
Lại vồ một cái, Trương Huyền bị khống chế bay đến trước mặt, thân bất do kỷ. Giờ phút này vẻ mặt hắn trắng bệch, hình như sau khi huyết mạch thiêu đốt, không còn sức phản kháng.
- Muốn giết cứ giết, Huyền Chương ta chắc chắn sẽ không nhíu mày!
Biết chạy trốn không xong, Trương Huyền gầm thét.
- Giết ngươi? Yên tâm, ngươi có thể sống lâu một đoạn thời gian. Danh Sư càng lợi hại, chân khí càng tinh khiết, lực lượng tế đàn sẽ càng mạnh... Vốn còn sợ uy lực không đủ, ngươi xuất hiện, đầy đủ...
Người hắc giáp nhẹ nhàng cười một tiếng, cong ngón tay búng một cái, Trương Huyền lập tức bay đến trước mặt đám người Hồ Yêu Yêu:
- Khóa hắn lại, cùng một chỗ tế tự!
- Vâng!
Hai Dị Linh tộc nhẹ nhàng vồ một cái, Trương Huyền lập tức cảm thấy một sợi chỉ khóa lại mạch môn của mình, lực lượng toàn thân bị phong cấm trong cơ thể, không thi triển ra được. Làm xong những thứ này, liền không để ý hắn, tiếp tục sắp đặt tế đàn.
- Ngươi không nên đi ra, đây là hi sinh vô ích...
Thấy quả nhiên giống như dự đoán, bị bắt tới nơi này, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, đang định nghiên cứu sợi chỉ đến cùng là cái gì, liền nghe một thanh âm than thở vang lên ở bên tai.
Nói chuyện là một lão giả cách đó không xa, Kiến Thần Bất Hoại cảnh.
- Vị tiền bối này, có biết bọn họ chơi cái tế đàn này làm gì không?
Thấy người trước mắt này thần thái tỉnh táo, không giống những người khác uể oải như thế, Trương Huyền nhịn không được hỏi.
- Bọn họ là muốn thông qua tế tự, phá vỡ không gian, tạo dựng cầu nối đi vào Khổng miếu!
Lão giả hạ giọng.
Tu vi bị phong ấn, không cách nào truyền âm.
- Phá vỡ không gian? Đi vào Khổng miếu?
Trương Huyền sửng sốt một chút:
- Thế giới băng tuyết này không phải có lối ra ư? Chỉ cần tìm được lối ra, chẳng phải có thể thuận lợi đi vào phạm vi Khổng miếu, cần phải phiền toái như vậy?
- Lối ra?
Lão giả cười khổ:
- Là có lối ra, có điều cái cửa ra này, là không vào được Khổng miếu!
- Vào không được?
Trương Huyền nghi ngờ nhìn qua.
Hắn từ thế giới rừng rậm, đến thế giới sa mạc, sau đó lại đi tới thế giới băng tuyết... Trong bóng tối suy tính, có lẽ giống như lầu các, chỉ cần đi qua số tầng đối ứng, thì nhất định có thể tới vị trí Khổng miếu.
- Khổng miếu hết thảy có sáu phân điện cùng một chủ điện, mỗi phân điện đều đối ứng một thế giới khác nhau, những thế giới này, có lối ra cùng cửa vào nối liền cùng một chỗ, theo nó đi, sẽ xuyên qua sáu thế giới, vĩnh viễn tìm không thấy vị trí cụ thể!
Lão giả nói:
- Lấy thế giới băng tuyết này làm thí dụ, dựa theo cửa vào xuyên qua mà nói, sau khi thông qua năm thế giới, sẽ lần nữa trở lại chỗ này...
- Ây... Là như thế?
Trương Huyền sửng sốt.
Vốn cho rằng chỉ cần tốc độ nhanh, đi hết tất cả thế giới, thì nhất định có thể tìm được Khổng miếu, nằm mơ cũng không nghĩ đến, lại là nối liền thành một vòng. Nói như vậy, chẳng phải tương đương với xoay quanh tại chỗ?
- Đây là bí mật, Tổng bộ Danh Sư đường cũng không biết được, ngươi làm sao biết được?
Trương Huyền nghi ngờ nhìn lại.
Hắn thân là tam đại gia tộc tộc trưởng, Danh Sư cửu tinh, Thánh Tử điện điện chủ... Cũng không biết những tin tức này, nếu Danh Sư đường Nhậm đường chủ biết, khẳng định cũng trước thời hạn nói... lão giả trước mắt này, làm sao biết được cặn kẽ như vậy?
- Là Dị Linh tộc vừa rồi kia chính miệng nói... Muốn đi vào Khổng miếu, dựa theo lối ra đi, là không thể nào làm được, phương pháp duy nhất chính là thông qua hiến tế, phá vỡ không gian, như vậy có thể trực tiếp đi vào vị trí phân điện!
Lão giả nói.
- Đi vào phân điện? Không phải nói không có truyền thế thiên phù, không cách nào đi vào ư?
Nếu như người người đều có thể phá vỡ không gian, đi vào phân điện Khổng miếu, cái gọi là truyền thế thiên phù, còn có ý nghĩa gì? Cũng không đến mức để vô số người tranh đoạt.
- Không có truyền thế thiên phù, đương nhiên không vào được phân điện, nhưng đi tới bên ngoài phân điện còn có thể làm được, nơi này là bên ngoài Khổng miếu chân chính, linh khí càng thêm nồng đậm, tu luyện càng tăng gấp rưỡi... Hơn nữa đi vào phân điện, cướp được bảo vật, liền đại biểu thứ này là của ngươi sao? Thực lực không đủ, vừa rời phân điện, sẽ bị cướp đi... Vì lẽ đó, không ít cường giả canh giữ ở bên ngoài, nghe nói còn có Cổ Thánh!
Ánh mắt lão giả lộ ra kinh hoàng.
- Cổ Thánh? Bọn họ canh giữ ở bên ngoài?
Đồng tử Trương Huyền co rút lại.
- Đúng vậy, bọn họ bị hạn chế, không vào được Khổng miếu, nhưng có thể ôm cây đợi thỏ nha! Có thể vào, sớm muộn cũng sẽ đi ra, một khi rời đi, liền rất có khả năng gặp phải phục kích... Nói thật, đây mới thực sự là địa phương nguy hiểm, chúng ta những tu luyện giả bình thường này, ở đây quanh quẩn là được, chỗ kia, thật muốn đi, chỉ có thể chết càng nhanh!
Lão giả cười khổ:
- Quên đi, một hồi liền bị xem như tế phẩm, nói nhiều hơn nữa cũng vô dụng, vẫn là tiết kiệm chút khí lực đi!
- Ừm!
Trương Huyền gật đầu, trong lòng tràn đầy khiếp sợ.
Còn tưởng Cổ Thánh không ở nơi này, không nghĩ tới có thể đến bên ngoài Khổng miếu... Nếu thực như thế, sẽ nguy hiểm hơn rất nhiều.
- Dị Linh tộc biết những sự tình này, có thể đã dò xét xong sáu thế giới, hoặc đã có cường giả đến bên ngoài phân điện hay không?
Trương Huyền nghĩ.
Liên tục đi ba thế giới, không có gặp được Triệu Nhã, Ngụy Như Yên, cũng không có gặp được Chư Tử bách gia, thậm chí đám người Lạc Nhược Hi, bọn họ đi nơi nào? Có thể đã đến bên ngoài rất nhiều phân điện hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận