Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thật giả quản gia (2)

- Dương… quản gia của Dương sư? Dương sư nào?
Chiêm sư ngẩn ngơ.
- Đương nhiên là Dương Huyền Dương sư!
Trưởng lão nói.
Khóe miệng giật một cái, Chiêm sư sửng sốt.
Mới vừa xuất hiện một vị quản gia của Dương sư, bây giờ lại đi ra một vị... Không nên chơi như vậy nha!
Lúc nào loại người như Dương sư, quản gia cũng như cải trắng, một viên tiếp nối một viên, không đáng giá chút nào?
- Đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Cũng nhịn không được nữa, truyền âm qua.
Làm cái gì?
Bọn họ là Thánh Tử điện, cũng không phải giám định hội quản gia của Dương sư, một cái tiếp một cái chạy tới... Tâm rất mệt mỏi ah!
- Ta cũng không biết, học sinh vừa mới truyền lại tin tức cho ta...
Vị trưởng lão này dừng lại một chút:
- Hình như, người này, ngươi cũng quen biết...
- Ta biết?
Chiêm sư sửng sốt một chút, trong mắt tràn đầy kỳ lạ.
Mặc dù hắn nghe qua không ít chuyện của Dương sư, nhưng chưa từng thấy người thật, cũng chưa quen thuộc, thật giống như vị Tôn quản gia trước mắt này, chưa bao giờ thấy qua... Lại xuất hiện một cái, bản thân còn quen biết, đến cùng là ai?
- Ừm, điện chủ còn nhớ Hồ Nhất Vi không?
Vị trưởng lão này hạ giọng.
- Ngươi nói chính là... Thiên Thủ Độc Vương Hồ Nhất Vi?
Chiêm sư nheo mắt, nắm đấm xiết chặt.
- Không sai, đúng là hắn!
Vẻ mặt của vị trưởng lão này cũng nghiêm túc nhẹ gật đầu.
- Tổng bộ Độc Điện có hai vị hộ pháp, bốn đại Tôn giả, mười hai Độc Vương, bảy mươi hai phân điện điện chủ nhất đẳng... Hồ Nhất Vi chính là tả hộ pháp địa vị cao nhất, cùng hữu hộ pháp Thẩm Khuyết nổi danh, một thân độc công thiên hạ hiếm có!
Nhớ tới rất nhiều lịch sử của vị này, ánh mắt của Chiêm sư ngưng trọng:
- Nghe nói, lý giải đối với độc, đã đạt đến cảnh giới quỷ thần khó liệu, coi như hài tử còn chưa ra đời, cũng có thể gieo vào thai độc, để hắn vừa ra đời liền bị khí độc xâm nhập, lại không dễ dàng tử vong... Thủ đoạn quỷ dị, Y sư cửu tinh cũng cảm thấy khó giải quyết, không có bất kỳ biện pháp nào!
- Đúng vậy, năm đó hắn làm xằng làm bậy, bốn phía hạ độc, ép Tổng bộ Danh Sư đường vây quét bốn phía, lần kia dường như điện chủ cũng tham gia...
Trưởng lão nhìn qua.
- Ừm, ta tham gia lần vây quét kia, tổng bộ cộng thêm Thánh Tử điện, cùng Chiến Sư đường, hết thảy phái ra chín vị Thánh Vực cửu trọng, vây quanh hắn ở trong một tòa cổ thành, vốn cho rằng bày ra thiên la địa võng, lại khó chạy trốn, ai biết... Người này lấy độc phá vỡ phòng ngự, sáu vị Thánh Vực cửu trọng chết ngay tại chỗ, ta cũng là vận khí tốt, mới còn sống...
Nhớ tới chuyện ban đầu, hận ý trong mắt dòng Chiêm sư dâng lên, như đến bây giờ cũng tâm cảnh khó bình:
- Cũng bởi vì lần kia, trong cơ thể ta trúng kịch độc, hơn 20 năm gần đây, tu vi không có tăng trưởng, một mực vây ở Thánh Vực cửu trọng sơ kỳ...
- Danh Sư đường lại lần lượt tổ chức mấy lần vây quét, cũng không có thành công, có điều hai tháng sau, vị Thiên Thủ Độc Vương này liền biến mất không thấy hình bóng, không còn tin tức! Ta nghe nói... Là gặp Dương sư, hắn ra tay chế ngự, thu làm tôi tớ!
Trưởng lão nói.
Đây đều là bí mật hơn hai mươi năm, dính dáng quá lớn, không tự mình tham dự, căn bản không biết rõ tình hình.
- Ừm, chuyện này ta cũng nghe nói! Dương sư thực lực thông huyền, hắn ra tay, coi như Hồ Nhất Vi mạnh hơn, cũng sẽ bị chế phục, nếu như người này thực sự là... Chỉ sợ tin đồn là thật!
Mặc dù trong lòng rất hận, nhưng biết vị Độc Vương này đã thành hạ nhân của Dương sư, không cách nào báo thù, Chiêm sư áp chế buồn bực xuống.
Danh Sư, không phải sát nhân cuồng ma, vị Thiên Thủ Độc Vương này, mặc dù làm nhiều việc ác, nhưng nếu như có thể cảm hóa, vì nhân tộc cống hiến, có chỗ tốt lưu lại tính mạng, nhất định lớn hơn xa chém giết.
Lúc đó chuyện này ở trong phạm vi nhỏ huyên náo rất hung, nhưng mà dính dáng Dương sư, tin tức thật giả lại không cách nào phán định, cuối cùng vẫn không giải quyết được gì.
Không nghĩ tới... Lại là thật!
- Đúng...
Trưởng lão dừng lại một chút:
- Có muốn để hắn đi vào hay không?
- Nếu là quản gia của Dương sư, cùng vị Tôn quản gia này nhất định quen biết, để bọn hắn trao đổi một chút, cũng có thể biết tình huống gần đây của Dương sư!
Chiêm sư gật đầu.
Loại tuyệt thế hung nhân này, cũng chỉ có cường giả siêu cấp như Dương sư mới có thể triệt để áp chế, ngay cả năng lực phản kháng cũng không có, nếu thật là hắn, thân phận quản gia, có thể vô cùng xác thực không thể nghi ngờ, căn bản không cần dò xét.
Vị Tôn quản gia này, vừa rồi cũng xác nhận, đã đồng thời là quản gia của Dương sư, có lẽ trước đó hai người liền quen biết.
- Tốt!
Vị trưởng lão này nhẹ gật đầu, xoay người đi ra ngoài, thời gian không dài, một lão giả theo sau lưng đi tới.
Người này mặc trường bào màu xám, lông mày rậm đen, hai mắt mang theo u ám, để cho người ta nhìn không ra hỉ nộ ái ố.
Tu vi ẩn giấu ở trong cơ thể, để cho người ta nhìn không ra sâu cạn cụ thể, có điều, dựa theo Chiêm sư miêu tả, chỉ sợ đã không thua Thánh Vực cửu trọng.
- Chiêm Thiên Thừa, chúng ta lại gặp mặt...
Đi tới trước mặt, Hồ Nhất Vi cười nhạt một tiếng.
- Không sai, lại gặp mặt...
Chiêm sư híp mắt lại, cố nén tức giận trong lòng.
- Ngươi không cần tức giận, lúc ấy, ta là Độc Điện tả hộ pháp, bị Danh Sư đường các ngươi đuổi giết, thuộc về quan hệ thù địch, muốn giết ngươi, không có gì đáng trách, mà bây giờ... Ta nhận Dương sư làm chủ, trở thành tôi tớ của hắn, đã thuộc về quan hệ bằng hữu, còn muốn động thủ với ta, đã không có lý do!
Hồ Nhất Vi nói.
- Không sai, quả thực không có lý do!
Chiêm sư lắc đầu, hất lên ống tay áo:
- Ngươi tìm ta có chuyện gì? Nếu như không có chuyện gì, thì mời quay về đi!
- Không nên gấp gáp hạ lệnh trục khách, ngươi xem cái này một chút, có lẽ thái độ sẽ thay đổi!
Ngón tay của Hồ Nhất Vi búng một cái, một bình ngọc lập tức bay tới. Chiêm sư tiện tay nhận lấy, nhẹ nhàng mở ra, con ngươi đột nhiên co rụt lại:
- Đây là... giải dược kịch độc trong cơ thể ta?
Hơn hai mươi năm trước, hắn thân trúng kịch độc, tìm vô số Y sư, cũng không thể giải quyết, tu vi không cách nào tiến bộ, nguyên nhân chính là như vậy, mới mang theo lửa giận với người này, không nghĩ tới đối phương đưa tới giải dược.
- Không sai, chủ nhân nhà ta muốn ta giải hết toàn bộ những năm này hạ độc, mặc dù ngươi trúng độc không nghiêm trọng, nhưng cũng là sai lầm trước kia của ta, tự nhiên phải tiến hành bù đắp!
Hồ Nhất Vi giải thích nói.
- Cảm ơn Dương sư...
Loại Danh Sư cấp bậc như hắn, giải dược đến cùng có phải thật hay không thật, liếc mắt liền có thể nhận ra, Chiêm sư tràn đầy kích động, cổ tay khẽ đảo, thu bình thuốc vào nhẫn, nhớ tới một việc, giới thiệu nói:
- Đúng rồi, ta giới thiệu cho các ngươi một chút, vị này cũng là hạ nhân của Dương sư, Tôn Cường, Tôn quản gia!
- Tôn quản gia, vị Hồ Nhất Vi này, cũng là hạ nhân của Dương sư, kiêm chức quản gia của hắn... Chắc hẳn các ngươi quen biết a!
- Dương sư hạ nhân?
Hồ Nhất Vi nhíu mày:
- Dương sư chỉ có ta là quản gia, sao còn sẽ có hạ nhân khác?
Hắn bên này nghi ngờ, Tôn Cường ở một bên nghe được giới thiệu, xoay đầu lại, lông mày nhíu một cái, lộ ra không vui.
- Tiểu Chiêm, ngươi nói hắn cũng là quản gia của lão gia? Nói đùa cái gì vậy!
Nói xong nhìn về phía Hồ Nhất Vi, lông mày giương lên:
- Dám giả mạo quản gia của lão gia, gan chó của ngươi thật là lớn, người đâu, bắt lại cho ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận